Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3362
Chương 3362:
Bên cạnh Kim Cửu Muội đã không có người, chỉ còn lại một mình cô ta đứng ở giữa sân.
Một màn này để cho gương mặt xinh đẹp của cô ta phát lạnh, theo bản năng lùi về phía sau. “Cô Kim, cô còn không có giết chết tôi, còn không có lấy mạng của tôi thì định đi như vậy sao?” Bùi Nguyễn Minh đứng lên, bước ra một bước.
Nhìn động tác của anh có vẻ cực chậm, nhưng trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Kim Cửu Muội, sau đó anh đưa tay phải ra, vỗ vỗ bả vai của Kim Cửu Muội.
Một cỗ sức mạnh đè xuống, khiến cho Kim Cửu Muội không thể cục cựa.
Nhưng thân là Kim Cửu Muội, cô ta làm sao có thể nhận thua như vậy được.
Trong giây phút này, Kim Cửu Muội chỉ có thể hít một hơi, lạnh giọng nói: “Thằng ranh con, mày có bản lĩnh thì đụng đến tạo một cái thử xem.”
Cùng lúc đó, người của băng Bá Vương đều phản ứng lại, cả đám đang cầm đạo súng đều muốn xông vào cứu người, nhưng lại bị một người Tần Ý hàm chặn lại.
“Động tới cô?”
Bùi Nguyên Minh đưa tay nâng cái cằm của Kim Cửu Muội lên, tiếp đó tát một cái “Chát. ”
Trong nháy mắt mà thôi, gương mặt xinh đẹp của Kim Cửu Muội đã sưng đỏ lên.
Mà Bùi Nguyễn Minh có chút hăng hái, mở miệng nói: “Đụng tới cô thì sao?” “Không thể đụng được sao?”
Kim Cửu Muội nghiến răng nghiến lợi, hầu như đã cắn nát một phần lợi răng.
Kể từ khi sinh ra thì cô ta đã đứng ở trên cao, vô cùng cường thế, có lúc nào lại bị người khác nhục nhã như vậy.
Trong giây phút này, cô ta hận không thể tìm khối đậu hũ mà đập đầu chết đi cho rồi.
Dù sao thì điều này đối với cô ta mà nói, là chuyện tuyệt đối xấu hổ và mất mặt.
Ngay khi Bùi Nguyên Minh chuẩn bị ban thưởng cho Kim Cửu Muội thêm mấy cái tát tai, thì đột nhiên có một tiếng cười lạnh truyền ra. “Người trẻ tuổi, trẻ tuổi nóng tính là chuyện tốt, nhưng mà cậu hẳn là nên hiểu rõ một cái đạo lý”
“Đó chính là núi cao còn đó, nước biếc chảy dài. “Núi không chuyển thì nước chuyển. Làm việc nên giữ lại một đường, sau này có thể thật tốt mà gặp lại.” “Một người bên ngoài như cậu, thế mà tuỳ ý làm bậy ở trong Vũ Thành, làm trái ý trời.” “Cậu cứ tiếp tục phạm sai lầm thì sẽ có báo ứng “Huống chỉ, cậu cảm thấy chỉ dựa vào một lá bài tẩy là binh vương, thì cậu có tư cách gây chuyện với nhà họ Kim chúng tôi sao?” “Ngây thơ!”
Giọng nói lạnh lùng giống như là tiếng gà gáy vậy, để cho người ta nghe xong thì cảm thấy vô cùng khó chịu.
Đồng thời, âm thanh như vậy đã được truyền đồng thời từ bốn phương tám hướng tới đây, để cho người ta khó mà tìm được người nói.
Mọi người ở đây đều rất ngạc nhiên nhìn chung quanh, muốn tìm ra người lên tiếng.
Mà đội trưởng đội vệ sĩ bên người Ninh Chí Lôi thì nhíu mày lại, thực lực của ông ta khá tốt, bằng không mà nói thì cũng không có khả năng làm đội trưởng đội vệ sĩ cho Ninh Chí Lôi.
Nhưng mà ở trong thời điểm này, ông ta thế mà không nghe ra được âm thanh đến từ nơi nào.
Chỉ có sắc mặt của Kim Cửu Muội đang vô cùng khó coi, khi nghe được âm thanh này thì trở nên chấn động tình thần.
Rõ ràng, cô ta biết người mở miệng là ai. “Thiên Thủ Nhân Đồ, thật sự xin lỗi, cho ngài thêm phiền phức rồi.” “Còn xin ngài ra tay cầm xuống tên ranh con không chút kiêng kỵ này” “Trả lại tôn nghiêm cho nhà họ Kim chúng ta.”
Bây giờ, trên mặt Kim Cửu Muội tràn đầy sát ý mở miệng nói. “Thiên Thủ Nhân Đồ?”
Nghe được danh xưng này, mọi người ở đây đều giật nảy cả mình, hít một ngụm khí lạnh.
Thiên Thủ Nhân Đồ là đại cao thủ nổi tiếng lừng lẫy ở Vũ Thành khoảng mười năm về trước.
Nghe nói ông ta đã từng một chọi một ngàn, giết chết không biết bao nhiêu cao thủ. Cuối cùng bởi vì tuổi tác đã cao, muốn dưỡng lão, cho nên đầu quân vào nhà họ Kim, trở thành đại cung phụng trong nhà họ Kim.
Nhiệm vụ của ông ta chính là phụ trách bảo vệ con em nồng cốt của nhà họ Kim.
Đám người không ngờ rằng thân phận của Kim Cửu Muội ở trong nhà họ Kim lại cao như vậy, bên cạnh lại có Thiên Thủ Nhân Đồ đi theo. “Tên chó họ Bùi này chết chắc.”
Bên cạnh Kim Cửu Muội đã không có người, chỉ còn lại một mình cô ta đứng ở giữa sân.
Một màn này để cho gương mặt xinh đẹp của cô ta phát lạnh, theo bản năng lùi về phía sau. “Cô Kim, cô còn không có giết chết tôi, còn không có lấy mạng của tôi thì định đi như vậy sao?” Bùi Nguyễn Minh đứng lên, bước ra một bước.
Nhìn động tác của anh có vẻ cực chậm, nhưng trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Kim Cửu Muội, sau đó anh đưa tay phải ra, vỗ vỗ bả vai của Kim Cửu Muội.
Một cỗ sức mạnh đè xuống, khiến cho Kim Cửu Muội không thể cục cựa.
Nhưng thân là Kim Cửu Muội, cô ta làm sao có thể nhận thua như vậy được.
Trong giây phút này, Kim Cửu Muội chỉ có thể hít một hơi, lạnh giọng nói: “Thằng ranh con, mày có bản lĩnh thì đụng đến tạo một cái thử xem.”
Cùng lúc đó, người của băng Bá Vương đều phản ứng lại, cả đám đang cầm đạo súng đều muốn xông vào cứu người, nhưng lại bị một người Tần Ý hàm chặn lại.
“Động tới cô?”
Bùi Nguyên Minh đưa tay nâng cái cằm của Kim Cửu Muội lên, tiếp đó tát một cái “Chát. ”
Trong nháy mắt mà thôi, gương mặt xinh đẹp của Kim Cửu Muội đã sưng đỏ lên.
Mà Bùi Nguyễn Minh có chút hăng hái, mở miệng nói: “Đụng tới cô thì sao?” “Không thể đụng được sao?”
Kim Cửu Muội nghiến răng nghiến lợi, hầu như đã cắn nát một phần lợi răng.
Kể từ khi sinh ra thì cô ta đã đứng ở trên cao, vô cùng cường thế, có lúc nào lại bị người khác nhục nhã như vậy.
Trong giây phút này, cô ta hận không thể tìm khối đậu hũ mà đập đầu chết đi cho rồi.
Dù sao thì điều này đối với cô ta mà nói, là chuyện tuyệt đối xấu hổ và mất mặt.
Ngay khi Bùi Nguyên Minh chuẩn bị ban thưởng cho Kim Cửu Muội thêm mấy cái tát tai, thì đột nhiên có một tiếng cười lạnh truyền ra. “Người trẻ tuổi, trẻ tuổi nóng tính là chuyện tốt, nhưng mà cậu hẳn là nên hiểu rõ một cái đạo lý”
“Đó chính là núi cao còn đó, nước biếc chảy dài. “Núi không chuyển thì nước chuyển. Làm việc nên giữ lại một đường, sau này có thể thật tốt mà gặp lại.” “Một người bên ngoài như cậu, thế mà tuỳ ý làm bậy ở trong Vũ Thành, làm trái ý trời.” “Cậu cứ tiếp tục phạm sai lầm thì sẽ có báo ứng “Huống chỉ, cậu cảm thấy chỉ dựa vào một lá bài tẩy là binh vương, thì cậu có tư cách gây chuyện với nhà họ Kim chúng tôi sao?” “Ngây thơ!”
Giọng nói lạnh lùng giống như là tiếng gà gáy vậy, để cho người ta nghe xong thì cảm thấy vô cùng khó chịu.
Đồng thời, âm thanh như vậy đã được truyền đồng thời từ bốn phương tám hướng tới đây, để cho người ta khó mà tìm được người nói.
Mọi người ở đây đều rất ngạc nhiên nhìn chung quanh, muốn tìm ra người lên tiếng.
Mà đội trưởng đội vệ sĩ bên người Ninh Chí Lôi thì nhíu mày lại, thực lực của ông ta khá tốt, bằng không mà nói thì cũng không có khả năng làm đội trưởng đội vệ sĩ cho Ninh Chí Lôi.
Nhưng mà ở trong thời điểm này, ông ta thế mà không nghe ra được âm thanh đến từ nơi nào.
Chỉ có sắc mặt của Kim Cửu Muội đang vô cùng khó coi, khi nghe được âm thanh này thì trở nên chấn động tình thần.
Rõ ràng, cô ta biết người mở miệng là ai. “Thiên Thủ Nhân Đồ, thật sự xin lỗi, cho ngài thêm phiền phức rồi.” “Còn xin ngài ra tay cầm xuống tên ranh con không chút kiêng kỵ này” “Trả lại tôn nghiêm cho nhà họ Kim chúng ta.”
Bây giờ, trên mặt Kim Cửu Muội tràn đầy sát ý mở miệng nói. “Thiên Thủ Nhân Đồ?”
Nghe được danh xưng này, mọi người ở đây đều giật nảy cả mình, hít một ngụm khí lạnh.
Thiên Thủ Nhân Đồ là đại cao thủ nổi tiếng lừng lẫy ở Vũ Thành khoảng mười năm về trước.
Nghe nói ông ta đã từng một chọi một ngàn, giết chết không biết bao nhiêu cao thủ. Cuối cùng bởi vì tuổi tác đã cao, muốn dưỡng lão, cho nên đầu quân vào nhà họ Kim, trở thành đại cung phụng trong nhà họ Kim.
Nhiệm vụ của ông ta chính là phụ trách bảo vệ con em nồng cốt của nhà họ Kim.
Đám người không ngờ rằng thân phận của Kim Cửu Muội ở trong nhà họ Kim lại cao như vậy, bên cạnh lại có Thiên Thủ Nhân Đồ đi theo. “Tên chó họ Bùi này chết chắc.”