Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3413
Chương 3413
Bùi Nguyên Minh không hề nề mặt Xa Duyệt Tâm, như và bốp bốp vào mặt cô ta.
Sắc mặt Xa Duyệt Tâm lại chuyển biển, hiển nhiên là cô ta biết tất cả những chuyện này.
Nhưng lúc này cô ta lựa chọn xem thường, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh: “Tên họ Bùi kia, những cái anh nói tôi không nhìn thấy, cũng không có chứng cứ!”
“Chỉ dựa vào miệng anh nói, cho dù có nói đến long trời lở đất cũng vô ích! Nhưng mà, tôi tận mắt nhìn thấy anh xem thường pháp luật, không chỉ dùng vũ khí đả thương người, còn chuẩn bị giết người. Điều quan trọng nhất là đại sư Kim Luân là người phục vụ trong cu điện Hoàng Kim chúng tôi! Anh lại không nề mặt cung điện Hoàng Kim, đối xử với ông ta như thế “Hành vi của anh như thế này không chỉ là thấp hèn, không nói quy tắc giang hồ, mà còn gây ra tranh chấp ngoại giao và ảnh hưởng đến hình ảnh quốc tế của Đại Hạ chúng ta! Chỉ nói từ góc độ này, anh đã mang tôi nặng rồi! Đừng nói tôi chỉ muốn bắt anh! Cho dù tôi có bắn chết anh ngay tại chỗ, cũng là trừng phạt đúng tôi, chết chưa hết tội!! Vì vậy, tôi mặc kệ anh có oan ức gì, nhưng bây giờ anh phải buông vũ khí của mình xuống và chấp nhận lệnh chế tài của tôi!”
Lúc này, khuôn mặt Xa Duyệt Tâm đầy khiêu khích và lạnh lùng.
“Có bản lĩnh, anh thể thử không chấp hành mệnh lệnh xem! Nếu như thế, anh sẽ biết tại sao Cung điện Hoàng kim của chúng tôi được gọi là Thánh địa của Võ học!”
Rõ ràng, dựa vào Cung điện Hoàng Kim và chấp pháp điện, tất cả những điều này đã mang lại cho Xa Duyệt Tâm sự tự tin rất lớn.
Chỉ cần cô ta đưa ra sáu chữ này thì ở cả Vũ Thành này, sẽ không có ai dám đối đầu với cô ta.
Ngay cả người Long Môn cũng phải cho nề mặt cô ta ba phần.
Cho nên hôm nay cô ta không chỉ kiêu ngạo, mà còn vô cùng độc đoán.
Nhìn thấy cảnh này, lúc này Phạm Kim Luân không khỏi nhếch mép, nói: “Bùi Nguyên Minh đó hung ác thành tính, hơn nữa còn không biết xấu hổ”
“Nếu vừa rồi cậu ta không lấy tính mạng học trò ta ra uy hiếp, sau đó nhân cơ hội đánh lén, làm sao tôi có thể bị đánh bại”
“Nhất định phải đưa cậu ta ra trước công lý! Cho người Thiên Trúc bọn ta một lời giải thích!”
Rõ ràng, Phạm Kim Luân sợ rằng đám người Xa Duyệt Tâm sẽ sợ hãi trước sức mạnh của Bùi Nguyên Minh, vì vậy ông ta đã đổ thêm dầu vào lửa, gán cho Bùi Nguyên Minh tội danh vô sỉ, ti tiện.
Vì thế nói sức mạnh của Bùi Nguyên Minh không mạnh.
Nghe thấy những lời của Phạm Kim Luân, Xã Duyệt Tâm ngẩng đầu lên và nói với vẻ mặt tự mãn: “Đại sư Kim Luân, ngài có thể yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cho ngài một lời giải thích: “
“Suy cho cùng, đây là thiên chức của Chấp pháp điện Cung điện Hoàng Kim của chúng tôi!”
“Chúng ta phải đảm bảo trật tự của Vũ Thành!”
Sau khi đắc thắng nói xong, Xa Duyệt Tâm thờ ở nhìn Bùi Nguyên Minh, lại nghiêm nghị quát: “Tên họ Bùi kia, anh còn muốn thật sự đánh trả, gây chuyện với chúng ta sao? Anh đã từng nghĩ đến hậu quả chưa?”
“Hậu quả?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên cười một tiếng.”Cô không phân biệt đúng sai, ỷ thể hiếp người, thông đồng ngoại địch, có từng nghĩ đến hậu quả của mình chưa? Mấy lời mắng chửi chỉ trích gì đó tôi không nói được, suy cho cùng, với IQ của cô, tám phần là nghe không hiểu rồi. Nhưng là, cô không sợ tôi tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng sao?”
“Tên họ Bùi kia, tôi có thể hiểu được là anh đang uy hiếp tôi sao?” Xa Duyệt Tâm mặt sa sầm lại, lạnh lùng nói.
“Tôi nói cho anh biết, anh nói nhiều như thế cũng vô ít, anh chỉ cần biết, anh đã gây tội là được rồi! Còn lắm lời, không đưa tay chịu trói, tôi sẽ khiến anh tôi tăng thêm một bậc!”
“Tôi có thể giết anh ngay tại chỗ, sau đó lôi anh ra quất xác!”
“Để cho anh biết không nên sỉ nhục chấp pháp điện của cung điện Hoàng kim!”
Bùi Nguyên Minh không hề nề mặt Xa Duyệt Tâm, như và bốp bốp vào mặt cô ta.
Sắc mặt Xa Duyệt Tâm lại chuyển biển, hiển nhiên là cô ta biết tất cả những chuyện này.
Nhưng lúc này cô ta lựa chọn xem thường, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh: “Tên họ Bùi kia, những cái anh nói tôi không nhìn thấy, cũng không có chứng cứ!”
“Chỉ dựa vào miệng anh nói, cho dù có nói đến long trời lở đất cũng vô ích! Nhưng mà, tôi tận mắt nhìn thấy anh xem thường pháp luật, không chỉ dùng vũ khí đả thương người, còn chuẩn bị giết người. Điều quan trọng nhất là đại sư Kim Luân là người phục vụ trong cu điện Hoàng Kim chúng tôi! Anh lại không nề mặt cung điện Hoàng Kim, đối xử với ông ta như thế “Hành vi của anh như thế này không chỉ là thấp hèn, không nói quy tắc giang hồ, mà còn gây ra tranh chấp ngoại giao và ảnh hưởng đến hình ảnh quốc tế của Đại Hạ chúng ta! Chỉ nói từ góc độ này, anh đã mang tôi nặng rồi! Đừng nói tôi chỉ muốn bắt anh! Cho dù tôi có bắn chết anh ngay tại chỗ, cũng là trừng phạt đúng tôi, chết chưa hết tội!! Vì vậy, tôi mặc kệ anh có oan ức gì, nhưng bây giờ anh phải buông vũ khí của mình xuống và chấp nhận lệnh chế tài của tôi!”
Lúc này, khuôn mặt Xa Duyệt Tâm đầy khiêu khích và lạnh lùng.
“Có bản lĩnh, anh thể thử không chấp hành mệnh lệnh xem! Nếu như thế, anh sẽ biết tại sao Cung điện Hoàng kim của chúng tôi được gọi là Thánh địa của Võ học!”
Rõ ràng, dựa vào Cung điện Hoàng Kim và chấp pháp điện, tất cả những điều này đã mang lại cho Xa Duyệt Tâm sự tự tin rất lớn.
Chỉ cần cô ta đưa ra sáu chữ này thì ở cả Vũ Thành này, sẽ không có ai dám đối đầu với cô ta.
Ngay cả người Long Môn cũng phải cho nề mặt cô ta ba phần.
Cho nên hôm nay cô ta không chỉ kiêu ngạo, mà còn vô cùng độc đoán.
Nhìn thấy cảnh này, lúc này Phạm Kim Luân không khỏi nhếch mép, nói: “Bùi Nguyên Minh đó hung ác thành tính, hơn nữa còn không biết xấu hổ”
“Nếu vừa rồi cậu ta không lấy tính mạng học trò ta ra uy hiếp, sau đó nhân cơ hội đánh lén, làm sao tôi có thể bị đánh bại”
“Nhất định phải đưa cậu ta ra trước công lý! Cho người Thiên Trúc bọn ta một lời giải thích!”
Rõ ràng, Phạm Kim Luân sợ rằng đám người Xa Duyệt Tâm sẽ sợ hãi trước sức mạnh của Bùi Nguyên Minh, vì vậy ông ta đã đổ thêm dầu vào lửa, gán cho Bùi Nguyên Minh tội danh vô sỉ, ti tiện.
Vì thế nói sức mạnh của Bùi Nguyên Minh không mạnh.
Nghe thấy những lời của Phạm Kim Luân, Xã Duyệt Tâm ngẩng đầu lên và nói với vẻ mặt tự mãn: “Đại sư Kim Luân, ngài có thể yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cho ngài một lời giải thích: “
“Suy cho cùng, đây là thiên chức của Chấp pháp điện Cung điện Hoàng Kim của chúng tôi!”
“Chúng ta phải đảm bảo trật tự của Vũ Thành!”
Sau khi đắc thắng nói xong, Xa Duyệt Tâm thờ ở nhìn Bùi Nguyên Minh, lại nghiêm nghị quát: “Tên họ Bùi kia, anh còn muốn thật sự đánh trả, gây chuyện với chúng ta sao? Anh đã từng nghĩ đến hậu quả chưa?”
“Hậu quả?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên cười một tiếng.”Cô không phân biệt đúng sai, ỷ thể hiếp người, thông đồng ngoại địch, có từng nghĩ đến hậu quả của mình chưa? Mấy lời mắng chửi chỉ trích gì đó tôi không nói được, suy cho cùng, với IQ của cô, tám phần là nghe không hiểu rồi. Nhưng là, cô không sợ tôi tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng sao?”
“Tên họ Bùi kia, tôi có thể hiểu được là anh đang uy hiếp tôi sao?” Xa Duyệt Tâm mặt sa sầm lại, lạnh lùng nói.
“Tôi nói cho anh biết, anh nói nhiều như thế cũng vô ít, anh chỉ cần biết, anh đã gây tội là được rồi! Còn lắm lời, không đưa tay chịu trói, tôi sẽ khiến anh tôi tăng thêm một bậc!”
“Tôi có thể giết anh ngay tại chỗ, sau đó lôi anh ra quất xác!”
“Để cho anh biết không nên sỉ nhục chấp pháp điện của cung điện Hoàng kim!”