Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-79
(Phú Đại Gia ở Rể) Chương 80
Chương 80
Lâm Trung Tiến lưu manh, nhìn là biết gã chính là loại côn đồ đường phố sau này hoàn lương. Cho dù người có tiền cũng không sẵn lòng đắc tội gã. Nhìn Bùi Nguyên Minh đã biết là một tên nghèo kết xác, làm sao dám đắc tội gã.
"Tao nói chứ! Thăng nhóc con mày, mày dám đánh tao, tao cho mày biết mày xong đời rồi con ạ" Lâm Trung Tiến bụm mặt bò dậy, mặt mày dữ tợn nói: "Mày xong đời rồi!"
Tay sai của gã đã nhanh chóng bấm một số điện thoại, một lát sau, mấy người bảo vệ cao to lực lưỡng của trung tâm thương mại đã tới.
Lâm Trung Tiến vốn là chủ công ty bảo an, nói trắng ra là bụi đời thu phí bảo kê. An ninh khu trung tâm thương mại này là do gã phụ trách, bây giờ gọi mấy người bảo vệ tới cũng chí cần vài phút thôi.
Bùi Nguyên Minh cũng không thèm nhìn mấy người bảo vệ này mà chỉ phủi tay một cái, lạnh lùng nói: "Bây giờ tôi cho anh một cơ hội, quỷ xuống xin lỗi vợ tôi xin cô ấy tha cho anh, nếu không hôm nay tôi sẽ phế anh"
Mấy người trố mắt nhìn nhau, tên quỷ nghèo này cũng to mồm đấy nhỉ? Còn muốn bắt Tổng giám đốc Trung tự mình quỳ xuống xin lồi? Nó đang mớ ngủ sao? Chắng lẽ nó không biết người phải quỳ xuống xin lỗi chính là nó?
Coi như nó đánh nhau giỏi, có vấn đề thì có thế đánh thắng một đám bảo vệ sao? Huống hồ người ta là Tống giám đốc Trung có quyền có thể, đánh chết người như không.
"Tao nói này, mày là cái thá gì!” tên tay sai phía trước nhấc chân.
"Một thằng nghèo kiết xác như mày lấy tư cách gì mà gáy với Tổng giám đốc Tiến hả? Mày biết tổng giám đốc Tiến là ai không?”
"Tấng giám đốc Tiến của tụi tao mở công ty, công ty do Công ty Đầu từ Bùi thị đầu tư đấy! Một tên nhà quê như mày có biết Công ty Đầu tư Bùi thị là đại diện cho cái gì không?"
"Công ty Đầu tư Bùi thị! Đệ nhất thế gia Đà Nẵng, công ty nhà họ Bùi! Điều này có nghĩa là sau lưng tổng giám đốc Hạo nhà tao chính là gia tộc họ Bùi ! Một thằng nhà quê như mày mà lại đám làm nhục nhân vật cỡ này sao."
"Nhóc con, không biết chữ chết viết sao chứ gì?"
Lúc này mấy gã tay sai nổi điên lên, ông tống nhà mình là người trong tầng lớp thượng lưu, còn tên nhà quê này, thứ nghèo mạt rệp lại dám đánh ông ấy? Đúng là muốn lật trời mà!
Nghe thấy tên Lâm Trung Tiến này có nhà họ Bùi chống lưng, mấy người đứng xung quanh đều xuýt xoa!
Thời gian qua mọi người chỉ biết gã Lâm Trung Tiến này rất trâu, nhưng không nghĩ ghê gớm đến mức này!
Bây giờ không chỉ xong đời tên nhà quê này mà cô vợ xinh đẹp như tiên của anh ta chắc cũng phải bị chà đạp rồi.
Dường như tất cả mọi người đều nghĩ vậy, bởi vì ở Đà Nẵng, nhà họ Bùi chính là trời!
Ngay cả bản thân Trịnh Tuyết Dương cũng căng thẳng, va phải cái gã tổng giám đốc Trung này, đúng thật là cô không để ý, người đứng sau lưng người ta là nhà họ Bùi nên không phải ai cũng trêu vào được, ít nhất là nhà họ Trịnh không có năng lực này.
Chương 80
Lâm Trung Tiến lưu manh, nhìn là biết gã chính là loại côn đồ đường phố sau này hoàn lương. Cho dù người có tiền cũng không sẵn lòng đắc tội gã. Nhìn Bùi Nguyên Minh đã biết là một tên nghèo kết xác, làm sao dám đắc tội gã.
"Tao nói chứ! Thăng nhóc con mày, mày dám đánh tao, tao cho mày biết mày xong đời rồi con ạ" Lâm Trung Tiến bụm mặt bò dậy, mặt mày dữ tợn nói: "Mày xong đời rồi!"
Tay sai của gã đã nhanh chóng bấm một số điện thoại, một lát sau, mấy người bảo vệ cao to lực lưỡng của trung tâm thương mại đã tới.
Lâm Trung Tiến vốn là chủ công ty bảo an, nói trắng ra là bụi đời thu phí bảo kê. An ninh khu trung tâm thương mại này là do gã phụ trách, bây giờ gọi mấy người bảo vệ tới cũng chí cần vài phút thôi.
Bùi Nguyên Minh cũng không thèm nhìn mấy người bảo vệ này mà chỉ phủi tay một cái, lạnh lùng nói: "Bây giờ tôi cho anh một cơ hội, quỷ xuống xin lỗi vợ tôi xin cô ấy tha cho anh, nếu không hôm nay tôi sẽ phế anh"
Mấy người trố mắt nhìn nhau, tên quỷ nghèo này cũng to mồm đấy nhỉ? Còn muốn bắt Tổng giám đốc Trung tự mình quỳ xuống xin lồi? Nó đang mớ ngủ sao? Chắng lẽ nó không biết người phải quỳ xuống xin lỗi chính là nó?
Coi như nó đánh nhau giỏi, có vấn đề thì có thế đánh thắng một đám bảo vệ sao? Huống hồ người ta là Tống giám đốc Trung có quyền có thể, đánh chết người như không.
"Tao nói này, mày là cái thá gì!” tên tay sai phía trước nhấc chân.
"Một thằng nghèo kiết xác như mày lấy tư cách gì mà gáy với Tổng giám đốc Tiến hả? Mày biết tổng giám đốc Tiến là ai không?”
"Tấng giám đốc Tiến của tụi tao mở công ty, công ty do Công ty Đầu từ Bùi thị đầu tư đấy! Một tên nhà quê như mày có biết Công ty Đầu tư Bùi thị là đại diện cho cái gì không?"
"Công ty Đầu tư Bùi thị! Đệ nhất thế gia Đà Nẵng, công ty nhà họ Bùi! Điều này có nghĩa là sau lưng tổng giám đốc Hạo nhà tao chính là gia tộc họ Bùi ! Một thằng nhà quê như mày mà lại đám làm nhục nhân vật cỡ này sao."
"Nhóc con, không biết chữ chết viết sao chứ gì?"
Lúc này mấy gã tay sai nổi điên lên, ông tống nhà mình là người trong tầng lớp thượng lưu, còn tên nhà quê này, thứ nghèo mạt rệp lại dám đánh ông ấy? Đúng là muốn lật trời mà!
Nghe thấy tên Lâm Trung Tiến này có nhà họ Bùi chống lưng, mấy người đứng xung quanh đều xuýt xoa!
Thời gian qua mọi người chỉ biết gã Lâm Trung Tiến này rất trâu, nhưng không nghĩ ghê gớm đến mức này!
Bây giờ không chỉ xong đời tên nhà quê này mà cô vợ xinh đẹp như tiên của anh ta chắc cũng phải bị chà đạp rồi.
Dường như tất cả mọi người đều nghĩ vậy, bởi vì ở Đà Nẵng, nhà họ Bùi chính là trời!
Ngay cả bản thân Trịnh Tuyết Dương cũng căng thẳng, va phải cái gã tổng giám đốc Trung này, đúng thật là cô không để ý, người đứng sau lưng người ta là nhà họ Bùi nên không phải ai cũng trêu vào được, ít nhất là nhà họ Trịnh không có năng lực này.