Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1016
Chương 1006
(*) Kính chào quý độc giả, xin gửi lời cảm ơn chân thành tới quý độc giả đã luôn ủng hộ website trong thời gian qua. Đáp lại tình cảm đó, team Truyện 88 đã nỗ lực không kể ngày đêm cập nhật chương mới liên tục sớm nhất tới mọi người. Tuy nhiên có một số website đã tự ý đăng lại một cách trái phép. Công sức làm việc một ngày của cả team có thể bị đánh cắp chỉ trong vài phút. Điều này không những gây thiệt hại lớn cho website, đánh đổ mọi nỗ lực của team mà còn ảnh hưởng trực tiếp tới lợi ích của quý độc giả. Do vậy chúng tôi rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ động viên team bằng cách đọc truyện duy nhất trên TruyenVietwriternet. Điều này cũng là vì lợi ích thiết thực của quý độc giả, xin cảm ơn!
Cập nhật chương mới nhất tại TruyệnVietwriternet
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Người đội trưởng đội hộ vệ này không dám phản kháng lại.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Giờ phút này anh ta chỉ có thể run rẩy cầm lên con dao bổ dưa, run giọng nói: "Cậu chủ, xin lỗi!"
Một giây sau, anh ta chợt dùng sức vung dao bổ dưa trong tay lên. Chân Hàn Tước hét lên đầy đau đớn khi tay phải bị chặt đứt. "A!"
Tiếng kêu thảm thiết giống tiếng heo bị chọc tiết phát ra. Chân Hàn Tước đau đến lăn lộn trên đất.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Bùi Nguyên Minh mặt đầy chán ghét nói: "Đem cái này ném cho chó ăn!"
Tên đội trưởng đội hộ vệ kia căn bản không dám phản kháng, nhặt cánh tay đứt kia chạy ngay xuống nhà sau.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Rất nhanh, chó săn mà Chân Hàn Tước nuôi ở nhà sau truyền đến tiếng gầm gừ cùng tiếng nhai xé.
Chân Hàn Tước vẫn đang lăn lộn dưới đất, mặt đầy vẻ tuyệt vọng.
Quá độc ác!
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Bùi Nguyên Minh thật quá độc ác!
Anh ta bây giờ hoàn toàn bị phế rồi. Cứ cho là sau này tìm được bác sĩ giỏi nhất trên thế giới tới đi chăng nữa, cũng nào ai có thể moi cánh tay gãy của anh ta từ trong bụng con chó kia ra mà gắn lại được nữa?
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Thời khắc này Chân Hàn Tước trong lòng tràn đầy oán độc, nhưng anh ta cũng không dám lộ ra một chút biểu tình tàn độc nào. Trên khuôn mặt anh ta đang ngước nhìn Bùi Nguyên Minh, đầy vẻ thỉnh cầu.
Mà Trịnh Thu Hằng giờ phút này đã sợ đến sắp ngất đi, toàn thân đều muốn nhìn ra thành bã. Lần đầu tiên cô ta thấy vẻ tàn độc đến như vậy của Bùi Nguyên Minh, nhớ tới trước kia mình làm nhục Bùi Nguyên Cập nhật chương mới nhất tại Truyện Vietwriternet
Minh như thế nào, cô ta cảm thấy mình sắp tắt thở đến nơi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Cuối cùng, Chân Hàn Tước cắn răng quỳ ở trước mặt Bùi Nguyên Minh: "Thế tử Minh, hôm nay hết thảy đều là hiểu lầm!" "Đều là cái tên Trịnh Chí Dụng kia giật dây tôi!" "Nếu không, tôi cùng quý phu nhân không thù không oán, vì sao phải ra tay với quý phu nhân làm gì?"
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: "Chuyện của vợ tôi tạm không bàn đến nữa." "Nhưng còn có những chuyện khác phải tính." "A?"
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Chân Hàn Tước sửng sốt, còn có chuyện gì? Sẽ không phải là lại chặt tiếp một cánh tay khác của anh ta đấy chứ?
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: "Những người lúc trước bắt vợ tôi đâu? Đưa bọn họ vào đây."
Rất nhanh, có mấy người thuộc hạ của Chân Hàn Tước bị bắt đi vào, giờ phút này bọn họ cũng run lẩy bẩy, thật sự là bị dọa sợ.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Trong nháy mắt trông thấy Bùi Nguyên Minh, bọn họ đều quỳ rạp trên đất không ngừng dập đầu. "Thế tử Minh, hiểu lầm, hiểu lầm thôi!" "Chúng tôi cũng là nghe lệnh làm việc mà thôi!" "Đều là cái tên Trinh Chí Dụng kia ra lệnh cho chúng tôi làm việc mà!"
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: "Phế hết đi. Sau đó lôi tên phế vật kia vào đây."
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Rất nhanh, mấy cái tên thuộc hạ này liền bị kéo ra ngoài, trong sân truyền ra tiếng kêu thảm thiết.
Trịnh Chí Dụng cả người đã như nhũn ra giờ phút này bị người khác lôi đi vào, ném ở trên mặt đất giống như heo chết vậy. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện Vietwriternet
Anh ta giờ phút này đã biết thân phận của Bùi Nguyên Minh, không kìm được mà run lẩy bẩy. "Bùi Nguyên Minh, là tôi có mắt không trọng, đều là tôi sai. Cầu xin cậu, cầu xin cậu nể tình tôi là anh họ của Tuyết Dương mà tha cho tôi lần này đi!"
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Trịnh Chí Dụng thật sự rất sợ!
Trời mới biết Bùi Nguyên Minh lại thật chính là Thế tử Minh!
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Nếu như sớm biết thế này, có anh ta gan trời, anh ta cũng không dám trêu chọc Bùi Nguyên Minh. "Anh họ? Thế mà cũng dám nói à?" Bùi Nguyên Minh thần sắc lạnh lùng. "Bốp!"
Một giây sau, Bùi Nguyên Minh đá ra một cước, trực tiếp đá vào trên đầu Trịnh Chí Dụng, khiến cho anh ta bay mười mấy thước xa.
Bởi vì chuyện này, Trịnh Chí Dụng mới là đầu sỏ, nếu như không phải vì anh ta, Chân Hàn Tước sao lại đến tìm Tuyết Dương gây phiền nhiễu cơ chứ?
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Rất nhanh, Trịnh Chí Dụng lại bị kéo trở lại. "Rắc rắc."
Bùi Nguyên Minh một bước tiến lên, giẫm lên cổ tay của anh ta, nhất thời có tiếng xương nứt truyền ra. "Rắc rắc!" "Rắc rắc!"
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Liên tiếp bốn tiếng nứt xương y hệt vang lên, Bùi Nguyên Minh mạnh bạo đạp gãy tay chân của Trịnh Chí Dụng.
Trịnh Chí Dụng không ngừng kêu la thảm thiết, nhưng cho đến cuối cùng, ngay cả khí lực để kêu thảm hay lăn lộn cũng không có.
Anh ta nằm trên đất, giống như chó chết.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Cập nhật chương mới nhất tại TruyệnVietwriternet
(*) Kính chào quý độc giả, xin gửi lời cảm ơn chân thành tới quý độc giả đã luôn ủng hộ website trong thời gian qua. Đáp lại tình cảm đó, team Truyện 88 đã nỗ lực không kể ngày đêm cập nhật chương mới liên tục sớm nhất tới mọi người. Tuy nhiên có một số website đã tự ý đăng lại một cách trái phép. Công sức làm việc một ngày của cả team có thể bị đánh cắp chỉ trong vài phút. Điều này không những gây thiệt hại lớn cho website, đánh đổ mọi nỗ lực của team mà còn ảnh hưởng trực tiếp tới lợi ích của quý độc giả. Do vậy chúng tôi rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ động viên team bằng cách đọc truyện duy nhất trên TruyenVietwriternet. Điều này cũng là vì lợi ích thiết thực của quý độc giả, xin cảm ơn!
Cập nhật chương mới nhất tại TruyệnVietwriternet
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Người đội trưởng đội hộ vệ này không dám phản kháng lại.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Giờ phút này anh ta chỉ có thể run rẩy cầm lên con dao bổ dưa, run giọng nói: "Cậu chủ, xin lỗi!"
Một giây sau, anh ta chợt dùng sức vung dao bổ dưa trong tay lên. Chân Hàn Tước hét lên đầy đau đớn khi tay phải bị chặt đứt. "A!"
Tiếng kêu thảm thiết giống tiếng heo bị chọc tiết phát ra. Chân Hàn Tước đau đến lăn lộn trên đất.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Bùi Nguyên Minh mặt đầy chán ghét nói: "Đem cái này ném cho chó ăn!"
Tên đội trưởng đội hộ vệ kia căn bản không dám phản kháng, nhặt cánh tay đứt kia chạy ngay xuống nhà sau.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Rất nhanh, chó săn mà Chân Hàn Tước nuôi ở nhà sau truyền đến tiếng gầm gừ cùng tiếng nhai xé.
Chân Hàn Tước vẫn đang lăn lộn dưới đất, mặt đầy vẻ tuyệt vọng.
Quá độc ác!
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Bùi Nguyên Minh thật quá độc ác!
Anh ta bây giờ hoàn toàn bị phế rồi. Cứ cho là sau này tìm được bác sĩ giỏi nhất trên thế giới tới đi chăng nữa, cũng nào ai có thể moi cánh tay gãy của anh ta từ trong bụng con chó kia ra mà gắn lại được nữa?
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Thời khắc này Chân Hàn Tước trong lòng tràn đầy oán độc, nhưng anh ta cũng không dám lộ ra một chút biểu tình tàn độc nào. Trên khuôn mặt anh ta đang ngước nhìn Bùi Nguyên Minh, đầy vẻ thỉnh cầu.
Mà Trịnh Thu Hằng giờ phút này đã sợ đến sắp ngất đi, toàn thân đều muốn nhìn ra thành bã. Lần đầu tiên cô ta thấy vẻ tàn độc đến như vậy của Bùi Nguyên Minh, nhớ tới trước kia mình làm nhục Bùi Nguyên Cập nhật chương mới nhất tại Truyện Vietwriternet
Minh như thế nào, cô ta cảm thấy mình sắp tắt thở đến nơi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Cuối cùng, Chân Hàn Tước cắn răng quỳ ở trước mặt Bùi Nguyên Minh: "Thế tử Minh, hôm nay hết thảy đều là hiểu lầm!" "Đều là cái tên Trịnh Chí Dụng kia giật dây tôi!" "Nếu không, tôi cùng quý phu nhân không thù không oán, vì sao phải ra tay với quý phu nhân làm gì?"
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: "Chuyện của vợ tôi tạm không bàn đến nữa." "Nhưng còn có những chuyện khác phải tính." "A?"
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Chân Hàn Tước sửng sốt, còn có chuyện gì? Sẽ không phải là lại chặt tiếp một cánh tay khác của anh ta đấy chứ?
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: "Những người lúc trước bắt vợ tôi đâu? Đưa bọn họ vào đây."
Rất nhanh, có mấy người thuộc hạ của Chân Hàn Tước bị bắt đi vào, giờ phút này bọn họ cũng run lẩy bẩy, thật sự là bị dọa sợ.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Trong nháy mắt trông thấy Bùi Nguyên Minh, bọn họ đều quỳ rạp trên đất không ngừng dập đầu. "Thế tử Minh, hiểu lầm, hiểu lầm thôi!" "Chúng tôi cũng là nghe lệnh làm việc mà thôi!" "Đều là cái tên Trinh Chí Dụng kia ra lệnh cho chúng tôi làm việc mà!"
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: "Phế hết đi. Sau đó lôi tên phế vật kia vào đây."
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Rất nhanh, mấy cái tên thuộc hạ này liền bị kéo ra ngoài, trong sân truyền ra tiếng kêu thảm thiết.
Trịnh Chí Dụng cả người đã như nhũn ra giờ phút này bị người khác lôi đi vào, ném ở trên mặt đất giống như heo chết vậy. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện Vietwriternet
Anh ta giờ phút này đã biết thân phận của Bùi Nguyên Minh, không kìm được mà run lẩy bẩy. "Bùi Nguyên Minh, là tôi có mắt không trọng, đều là tôi sai. Cầu xin cậu, cầu xin cậu nể tình tôi là anh họ của Tuyết Dương mà tha cho tôi lần này đi!"
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Trịnh Chí Dụng thật sự rất sợ!
Trời mới biết Bùi Nguyên Minh lại thật chính là Thế tử Minh!
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Nếu như sớm biết thế này, có anh ta gan trời, anh ta cũng không dám trêu chọc Bùi Nguyên Minh. "Anh họ? Thế mà cũng dám nói à?" Bùi Nguyên Minh thần sắc lạnh lùng. "Bốp!"
Một giây sau, Bùi Nguyên Minh đá ra một cước, trực tiếp đá vào trên đầu Trịnh Chí Dụng, khiến cho anh ta bay mười mấy thước xa.
Bởi vì chuyện này, Trịnh Chí Dụng mới là đầu sỏ, nếu như không phải vì anh ta, Chân Hàn Tước sao lại đến tìm Tuyết Dương gây phiền nhiễu cơ chứ?
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Rất nhanh, Trịnh Chí Dụng lại bị kéo trở lại. "Rắc rắc."
Bùi Nguyên Minh một bước tiến lên, giẫm lên cổ tay của anh ta, nhất thời có tiếng xương nứt truyền ra. "Rắc rắc!" "Rắc rắc!"
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Liên tiếp bốn tiếng nứt xương y hệt vang lên, Bùi Nguyên Minh mạnh bạo đạp gãy tay chân của Trịnh Chí Dụng.
Trịnh Chí Dụng không ngừng kêu la thảm thiết, nhưng cho đến cuối cùng, ngay cả khí lực để kêu thảm hay lăn lộn cũng không có.
Anh ta nằm trên đất, giống như chó chết.
Bạn đang đọc truyện trên TruyệnVietwriternet!
Cập nhật chương mới nhất tại TruyệnVietwriternet