Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cả đời không rời xa anh-569.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Cả đời này không rời xa anh! - Chương 560: Bữa ăn tối lãng mạn!
Chương 560: Bữa ăn tối lãng mạn!
Mạc Vân Trà Sữa
Cố Vũ Trạch nghe xong, làm sao mà tự nguyện được?
Hắn còn có chuyện phải làm, mặc dù Diệp Phồn Tinh không đồng ý, nhưng hắn cũng không hề có ý định từ bỏ.
Hắn nói: "Cháu còn có chuyện phải làm."
"Chuyện gì?" Phó Cảnh Ngộ nhìn Cố Vũ Trạch nói tiếp , "Để cho Tưởng Sâm đi xử lý thay cháu đi ."
Chuyện này...
Hắn muốn cùng Diệp Phồn Tinh hẹn hò, Tưởng Sâm làm sao thay được ?
Cố Vũ Trạch cảm giác vô cùng nhức đầu, "Cậu, cháu cũng đã đặt vé chuyến 3 giờ chiều rồi , cháu tự về được , cậu cứ mặc kệ cháu . Cậu bận rộn như vậy, không cần phải để ý đến cháu, cháu đâu phải là trẻ lên ba ."
Phó Cảnh Ngộ tỏ ra quan tâm, "Cháu cũng đã thi xong rồi, cậu đương nhiên hy vọng cậu cháu ta cùng nhau trở về. Cháu quên khi còn bé cháu bám cậu như thế nào rồi à ? Hiện tại trưởng thành rồi, cậu nói gì cháu cũng không nghe nữa đúng không? Chẳng qua chỉ là muốn cùng nhau về nhà, cháu ghét bỏ cậu rồi hả? Được rồi, cậu biết rồi, sau này cậu sẽ không quản cháu nữa ."
Nhớ đến trước Cố Vũ Trạch cùng Phó Cảnh Ngộ nói chuyện, suốt ngày quấn anh, cố ý lấy quan hệ trước kia ra làm cớ , chuyện này... Làm sao hiện tại biến thành Phó Cảnh Ngộ lấy chuyện hồi bé ra để làm khó phá đám hắn ?
Cố Vũ Trạch khó xử nhìn Phó Cảnh Ngộ, "Cậu, cháu ..."
"Không phải là không nhận người cậu này rồi sao?"
"..." Hố này đúng là quá to rồi!
Cố Vũ Trạch cảm giác lòng của mình đang rỉ máu, "Cháu với cậu cùng nhau trở về còn không được sao? "
Phó Cảnh Ngộ nhanh chóng đáp ứng , "Được."
"..." Thấy anh đáp ứng thống khoái như vậy, Cố Vũ Trạch cảm thấy mình bị gài bẫy.
-
Ăn sáng xong , Phó Cảnh Ngộ liền đi, Diệp Phồn Tinh cùng Diệp Tử Thần còn đi chơi khắp nơi chưa về vội
Không đi xem gấu trúc ở vườn Bách thú , nhưng lại đi khắp nơi lùng sục những địa điểm ăn uống nổi tiếng ở đây.
Hai chị em nhà họ Diệp đều là hai con hàng hàm ăn , bình thường lúc ra cửa, đối với du lịch không có hứng thú gì, nhưng chấp niệm đối với ăn uống lại chưa từng thay đổi.
-
Trở lại thành phố A, ra khỏi bến xe, Diệp Phồn Tinh bắt tiếp một chặng xe buýt,Phó Cảnh Ngộ nhắn tin cho cô, "Có cần anh tới đón em không ?"
"Không cần đâu"
Phó Cảnh Ngộ gửi tiếp cho cô một địa chỉ, "Qua đây ăn cơm đi."
Bởi vì đêm hôm qua đã đồng ý , cho nên Diệp Phồn Tinh trực tiếp đi qua đó .
"Cô là cô Diệp phải không ạ ?" Diệp Phồn Tinh mới vừa vào cửa nhà hàng , liền có nhân viên phục vụ nhiệt tình tới tiếp đón.
Bởi vì mới từ Thành phố T trở lại, trên vai cô còn khoách balô to đùng.
Nhìn thấy nhân viên phục vụ, Diệp Phồn Tinh gật đầu một cái, "Vâng."
Đối phương làm sao biết là cô ?
"Cô vui lòng đưa đồ đạc của mình cho tôi bảo quản giúp ạ !" Diệp Phồn Tinh lúc trước cũng từng làm nhân viên phục vụ cũng không nhiệt tình được như người này .
Giống như thật sự coi bạn thành thành Thượng Đế
Diệp Phồn Tinh nói: " Không cần đâu?"
"Ngài Phó đã đợi rất lâu rồi. Mời sang bên này."
Diệp Phồn Tinh vẫn đeo balô phía sau lưng .
Nhân viên phục vụ nhiệt tình nói: "Không thì cô để tôi sách balô cho cô ạ ."
Vị khách quan trọng như vậy , làm sao có thể để cho cô ấy tự xách đồ được ?
Diệp Phồn Tinh xấu hổ, thấy đối phương kiên trì như thế đành đi balô cho người kia xách .
Cô vô cùng hoài nghi, chắc nơi này của bọn họ có quy định : Để cho khách tự xách đồ sẽ bị phạt tiền.
Diệp Phồn Tinh đi tới, nghe thấy từ bên trong phòng truyền tới tiếng đàn violin , một người thanh niên trẻ tuổi rất thanh tú, trông rất đẹp trai , ở nơi đó kéo đàn violin, người kia đẹp trai đến mức có chút giống như mấy nam thần trong phim Hàn vậy.
Diệp Phồn Tinh lưu luyến nhìn người kia không muốn rời.
Nhân viên phục vụ ho khan một tiếng, "Ngài Phó ở bên kia ạ ."
Đối phương chỉ chỉ, Diệp Phồn Tinh nhìn thấy, Phó Cảnh Ngộ một mình ngồi ở chỗ đó.
Vị trí của bọn họ ở bên cửa sổ, có thể nhìn thấy cảnh đêm của thành phố .
Diệp Phồn Tinh lúc này mới phát hiện, toàn bộ căn phòng đều được trang trí rất lãng mạn, hình ảnh này, giống như mấy màn cầu hôn chỉ có ở trong phim vậy .
Sữa vô cùng bất ngờ về sự yêu quý của mọi người và vô cùng cảm ơn về sự yêu quý và ủng hộ quý giá đó, mong rằng mọi người sẽ luôn ủng hộ cả hai đứa con tinh thần của sữa như thế này!
Đừng quên like và bỏ phiếu sau khi đọc xong mỗi chương truyện nhé!
Cả đời này không rời xa anh! - Chương 560: Bữa ăn tối lãng mạn!
Chương 560: Bữa ăn tối lãng mạn!
Mạc Vân Trà Sữa
Cố Vũ Trạch nghe xong, làm sao mà tự nguyện được?
Hắn còn có chuyện phải làm, mặc dù Diệp Phồn Tinh không đồng ý, nhưng hắn cũng không hề có ý định từ bỏ.
Hắn nói: "Cháu còn có chuyện phải làm."
"Chuyện gì?" Phó Cảnh Ngộ nhìn Cố Vũ Trạch nói tiếp , "Để cho Tưởng Sâm đi xử lý thay cháu đi ."
Chuyện này...
Hắn muốn cùng Diệp Phồn Tinh hẹn hò, Tưởng Sâm làm sao thay được ?
Cố Vũ Trạch cảm giác vô cùng nhức đầu, "Cậu, cháu cũng đã đặt vé chuyến 3 giờ chiều rồi , cháu tự về được , cậu cứ mặc kệ cháu . Cậu bận rộn như vậy, không cần phải để ý đến cháu, cháu đâu phải là trẻ lên ba ."
Phó Cảnh Ngộ tỏ ra quan tâm, "Cháu cũng đã thi xong rồi, cậu đương nhiên hy vọng cậu cháu ta cùng nhau trở về. Cháu quên khi còn bé cháu bám cậu như thế nào rồi à ? Hiện tại trưởng thành rồi, cậu nói gì cháu cũng không nghe nữa đúng không? Chẳng qua chỉ là muốn cùng nhau về nhà, cháu ghét bỏ cậu rồi hả? Được rồi, cậu biết rồi, sau này cậu sẽ không quản cháu nữa ."
Nhớ đến trước Cố Vũ Trạch cùng Phó Cảnh Ngộ nói chuyện, suốt ngày quấn anh, cố ý lấy quan hệ trước kia ra làm cớ , chuyện này... Làm sao hiện tại biến thành Phó Cảnh Ngộ lấy chuyện hồi bé ra để làm khó phá đám hắn ?
Cố Vũ Trạch khó xử nhìn Phó Cảnh Ngộ, "Cậu, cháu ..."
"Không phải là không nhận người cậu này rồi sao?"
"..." Hố này đúng là quá to rồi!
Cố Vũ Trạch cảm giác lòng của mình đang rỉ máu, "Cháu với cậu cùng nhau trở về còn không được sao? "
Phó Cảnh Ngộ nhanh chóng đáp ứng , "Được."
"..." Thấy anh đáp ứng thống khoái như vậy, Cố Vũ Trạch cảm thấy mình bị gài bẫy.
-
Ăn sáng xong , Phó Cảnh Ngộ liền đi, Diệp Phồn Tinh cùng Diệp Tử Thần còn đi chơi khắp nơi chưa về vội
Không đi xem gấu trúc ở vườn Bách thú , nhưng lại đi khắp nơi lùng sục những địa điểm ăn uống nổi tiếng ở đây.
Hai chị em nhà họ Diệp đều là hai con hàng hàm ăn , bình thường lúc ra cửa, đối với du lịch không có hứng thú gì, nhưng chấp niệm đối với ăn uống lại chưa từng thay đổi.
-
Trở lại thành phố A, ra khỏi bến xe, Diệp Phồn Tinh bắt tiếp một chặng xe buýt,Phó Cảnh Ngộ nhắn tin cho cô, "Có cần anh tới đón em không ?"
"Không cần đâu"
Phó Cảnh Ngộ gửi tiếp cho cô một địa chỉ, "Qua đây ăn cơm đi."
Bởi vì đêm hôm qua đã đồng ý , cho nên Diệp Phồn Tinh trực tiếp đi qua đó .
"Cô là cô Diệp phải không ạ ?" Diệp Phồn Tinh mới vừa vào cửa nhà hàng , liền có nhân viên phục vụ nhiệt tình tới tiếp đón.
Bởi vì mới từ Thành phố T trở lại, trên vai cô còn khoách balô to đùng.
Nhìn thấy nhân viên phục vụ, Diệp Phồn Tinh gật đầu một cái, "Vâng."
Đối phương làm sao biết là cô ?
"Cô vui lòng đưa đồ đạc của mình cho tôi bảo quản giúp ạ !" Diệp Phồn Tinh lúc trước cũng từng làm nhân viên phục vụ cũng không nhiệt tình được như người này .
Giống như thật sự coi bạn thành thành Thượng Đế
Diệp Phồn Tinh nói: " Không cần đâu?"
"Ngài Phó đã đợi rất lâu rồi. Mời sang bên này."
Diệp Phồn Tinh vẫn đeo balô phía sau lưng .
Nhân viên phục vụ nhiệt tình nói: "Không thì cô để tôi sách balô cho cô ạ ."
Vị khách quan trọng như vậy , làm sao có thể để cho cô ấy tự xách đồ được ?
Diệp Phồn Tinh xấu hổ, thấy đối phương kiên trì như thế đành đi balô cho người kia xách .
Cô vô cùng hoài nghi, chắc nơi này của bọn họ có quy định : Để cho khách tự xách đồ sẽ bị phạt tiền.
Diệp Phồn Tinh đi tới, nghe thấy từ bên trong phòng truyền tới tiếng đàn violin , một người thanh niên trẻ tuổi rất thanh tú, trông rất đẹp trai , ở nơi đó kéo đàn violin, người kia đẹp trai đến mức có chút giống như mấy nam thần trong phim Hàn vậy.
Diệp Phồn Tinh lưu luyến nhìn người kia không muốn rời.
Nhân viên phục vụ ho khan một tiếng, "Ngài Phó ở bên kia ạ ."
Đối phương chỉ chỉ, Diệp Phồn Tinh nhìn thấy, Phó Cảnh Ngộ một mình ngồi ở chỗ đó.
Vị trí của bọn họ ở bên cửa sổ, có thể nhìn thấy cảnh đêm của thành phố .
Diệp Phồn Tinh lúc này mới phát hiện, toàn bộ căn phòng đều được trang trí rất lãng mạn, hình ảnh này, giống như mấy màn cầu hôn chỉ có ở trong phim vậy .
Sữa vô cùng bất ngờ về sự yêu quý của mọi người và vô cùng cảm ơn về sự yêu quý và ủng hộ quý giá đó, mong rằng mọi người sẽ luôn ủng hộ cả hai đứa con tinh thần của sữa như thế này!
Đừng quên like và bỏ phiếu sau khi đọc xong mỗi chương truyện nhé!