Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 531. Lo lắng!
Rocket Girls xuất hiện ở thành phố Liễu, hơn nữa còn đang tổ chức biểu diễn thương mại, vả lại tin tức họ đang biểu diễn không lâu sau đã lên bảng từ khóa tìm kiếm nổi bật, chỉ mấy phút đã tạo nên một làn sóng.
Cùng lúc đó, ở thành phố Liễu và các thành phố lân cận, cũng có rất nhiều fans của Rocket Girls mừng như điên chạy tới thành phố Liễu.
Dù gì nơi như tỉnh Tương Tây này, Rocket Girls có lẽ vài năm cũng chẳng đến được mấy lần.
Rocket Girls vừa mới kết thúc buổi lưu diễn ở tỉnh Tương Tây, mấy năm sau e là sẽ hiếm khi để mắt tới tỉnh Tương Tây.
Nên buổi biểu diễn thương mại này, rất có thể chính là lần cuối cùng Rocket Girls xuất hiện ở tỉnh Tương Tây.
Cơ hội cực tốt thế này sao có thể bỏ lỡ được chứ?
"Trời ạ, đúng là Rocket Girls, không uổng công tôi đến!"
"Tô Hiểu Manh, anh yêu em, bạn cùng phòng anh bị bệnh liệt giường, đang hấp hối, cậu ấy nói chỉ cần em có thể hôn anh một cái, cậu ấy chết cũng không hối tiếc."
"Cút, mặt dày, đấy là bạn cùng phòng của tôi."
"Á á á, tôi mặc kệ, tôi yêu ba bé chết mất."
"Haiz, đúng là trẻ trung, năng động."
...
Dưới sân khấu, khán giả xem ngày càng nhiều, thậm chí sắp chắn hết cả phố đi bộ.
Đồn công an gần đó còn cử cả cảnh sát ra để duy trì trật tự.
Ba thành viên của Rocket Girls đang biểu diễn nhiệt tình trên sân khấu, cũng vô cùng vui vẻ với việc ngày càng nhiều khán giả dưới sân khấu.
Đây đều là fans của họ!
...
Hát hết bài, ba thành viên của Rocket Girls lùi về cánh gà, nghỉ ngơi một lát, dù sao đã biểu diễn ba bài vừa nhảy vừa hát liên tục, với họ mà nói, đúng là tiêu hao không ít thể lực.
Còn sân khấu cũng nhanh chóng được Lý Lan Lan tiếp quản.
Trong cánh gà.
Ba thành viên vừa vào đã bị chị Dương kéo ngồi xuống ghế, nghỉ ngơi một lúc, uống chút nước, nhuận họng.
Dù sao họ vẫn là ca sĩ, sự quan trọng của cổ họng không cần nói cũng hiểu, hầu như sau mỗi lần biểu diễn đều sẽ phải chăm sóc.
"Phù, nhiệt tình quá, không ngờ hôm nay lại có nhiều người vậy."
Tô Hiểu Manh là một cô gái không được tinh ý lắm, đầu óc khá đơn giản, thấy hôm nay nhiều người vậy cực kì vui vẻ.
Dù gì, họ cũng đến để hỗ trợ tuyên truyền cho chi nhánh ở thành phố Liễu, mà chi nhánh thành phố Liễu lại là của anh Chu Dương, như vậy, có nghĩa là họ tuyên truyền giúp anh Chu Dương, đương nhiên hiệu quả càng lớn càng tốt.
"Nhưng mà nhiều người thế này sẽ không có vấn đề gì thật chứ?"
Triệu Uyển Dung là một cô gái suy nghĩ hơi nhiều, nghe được lời Tô Hiểu Manh nói, cô ấy lại hơi cau mày, có chút ngập ngừng.
Dù sao tình hình dưới khán đài lúc nãy, họ cũng đã thấy, người đông nghìn nghịt, đưa mắt nhìn, ngoài người ra vẫn chỉ có người.
Thậm chí, giọng của ba người họ cộng thêm hiệu ứng âm thanh sân khấu mà cũng không át được tiếng gào thét và hoan hô dưới khán đài.
"Đúng là có chút vấn đề, người nhiều quá, một khi có chuyện bất trắc, hậu quá khó lường."
Sắc mặt chị Dương thoáng cái cũng trở nên nghiêm túc, mắt lóe lên, có vẻ như đang như gì đó.
"Vẫn ổn chứ?"
Đúng lúc này, Chu Dương bước vào, nhìn ba thành viên rồi mỉm cười.
Với việc Rocket Girls đến giúp đỡ, anh ấy đương nhiên rất vui, cũng vô cùng cảm kích.
Hơn nữa, hiệu quả hôm nay cũng cực kì tuyệt vời, e rằng một thời gian dài sau này, chi nhánh thành phố Liễu sẽ rất đắt khách, khách hàng nườm nượp.
Thậm chí, có thể sẽ có khách hàng không ở thành phố Liễu, chạy cả quãng đường xa đến chỉ vì xem thử chỗ này, tiện thể mua chút đồ trang điểm.
"Chu tổng, động tĩnh bên này hơi lớn quá, bên ngoài nhiều người thế sẽ không có chuyện gì chứ?"
Thấy Chu Dương, chị Dương ngập ngừng một lúc, vẫn chậm rãi nói ra nỗi lo của Triệu Uyển Dung lúc này.
Nhưng đây là địa bàn của Chu Dương, họ chỉ đến để biểu diễn thương mại, quyền lựa chọn của một vài việc không ở trong tay họ.
Thậm chí, nếu gặp phải chủ nhân cao ngạo, có thể sẽ vì một câu nói này của chị Dương mà trút giận vào họ.
"Ừm, tôi đến đây vì việc này, giờ khán giả bên ngoài ngày càng nhiều, hơn nữa các chị đến đây biểu diễn thương mại, cũng lên bảng từ khóa tìm kiếm nổi bật, hầu như fans cả nước đều biết, ngoài thành phố Liễu liên tục có người đến ra, thì mấy thành phố lân cận cũng không ngừng có người đến."
Chu Dương gật đầu, sắc mặt nghiêm túc.
"Nhưng, sự an toàn của các em vẫn không cần phải lo, anh đã bảo Xuyên Tử, dẫn một số người canh gác quanh sân khấu rồi, sẽ không để người khác lao lên sân khấu, với lại, anh cũng đã liên hệ với Cục cảnh sát gần đây, đề phòng cẩn thận rồi."
"Nhưng để phòng trường hợp ngoài ý muốn, các em vẫn nên cẩn thận chút, một khi có chuyện không ổn phải lao về cánh gà ngay, anh ở ngay đây."
Mấy câu cuối Chu Dương nói với ba cô gái.
Mặc dù, công tác bảo đảm an ninh quanh sân khấu anh đã làm hết mức có thể.
Không chỉ bảo Ngưu Xuyên dẫn dẫn một loạt bảo vệ của Dương gia đến để đề phòng, vừa nãy anh còn liên hệ với cục cảnh sát phụ cận, báo cáo, để họ cử người đến duy trì trật tự.
Như vậy, về cơ bản sẽ không có bất ngờ và sự kiện mang tính tập thể gì xảy ra.
Hơn nữa, có Xuyên Tử và đội bảo vệ Trương gia, dù một số người có ý xấu, cũng không tạo được nguy hiểm với ba cô gái.
"Ừm, ừm, yên tâm đi, anh Chu Dương, bọn em chắc chắn sẽ cẩn thận, sẽ không có chuyện gì đâu."
Tô Hiểu Manh cười đứng dậy, đến trước mặt Chu Dương, giơ tay ra khoác cánh tay Chu Dương, trên mặt là đôi má lúm đồng tiền, xinh đẹp vô ngần.
...
Cùng lúc đó, ở một quán trà sữa gần chi nhánh thành phố Liễu, có mấy người đàn ông ngồi bên trong, liên tục nhìn về phía sân khấu trước cửa chi nhánh thành phố Liễu.
"Vẫn chưa xuất hiện, tiểu thư vẫn chưa xuất hiện."
"Tiểu thư có thân phận gì chứ, sao có thể xuất hiện ở chỗ thế này được."
"Nhưng Nhị gia bảo chúng ta canh cẩn thận, một khi tiểu thư xuất hiện là phải dẫn cô ấy đi ngay."
"Chỉ có điều, Chu Dương kia, còn cả vệ sĩ của hắn, không dễ đối phó."
"Sợ gì, lần này có Giang thiếu gia ở đây, còn phải sợ họ chắc?"
"Không sai, Giang thiếu gia là người Nhị gia coi trọng nhất, hơn nữa lúc trước cũng học được nhiều thứ ở chỗ Khổng đại sư, giờ ai là đối thủ của cậu ấy chứ?"
"Ha ha, đúng, sau này chúng ta vẫn phải đi theo Giang thiếu gia, Giang thiếu gia sẽ chiếu cố chúng ta."
"Đương nhiên, không nhìn xem Giang thiếu gia có thân phận gì, bọn mày không nhìn thấy bao nhiêu người đẹp xung quanh đều nhìn Giang thiếu gia với ánh mắt yêu thích à? Tao dám khẳng định, chỉ cần Giang thiếu gia ngoắc nhẹ đầu ngón tay là họ sẽ lao đến liên tục."
...
Nhiếu người trẻ tuổi rời mắt khỏi sân khấu, sau đó ánh mắt rơi xuống người một chàng trai trẻ tuổi vẫn luôn yên lặng giữa đám đông.
Chàng trai trẻ tuổi mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, da dẻ hơi ngả màu đồng, trông cực kì đẹp trai.
Lại thêm thân hình cân cân đối, mùa đông, ngày giáng sinh, trời lạnh thế này mà vẫn mặc bộ đồ mỏng manh, trông cũng không có vấn đề gì, càng khiến người khác ấn tượng.
Thậm chí, lúc này hắn chỉ ngồi ở đó, không nói câu gì, thì xung quanh quán trà sữa cũng có rất nhiều nữ sinh liên tục nhìn hắn với ánh mắt yêu thích và tò mò.
Cùng lúc đó, ở thành phố Liễu và các thành phố lân cận, cũng có rất nhiều fans của Rocket Girls mừng như điên chạy tới thành phố Liễu.
Dù gì nơi như tỉnh Tương Tây này, Rocket Girls có lẽ vài năm cũng chẳng đến được mấy lần.
Rocket Girls vừa mới kết thúc buổi lưu diễn ở tỉnh Tương Tây, mấy năm sau e là sẽ hiếm khi để mắt tới tỉnh Tương Tây.
Nên buổi biểu diễn thương mại này, rất có thể chính là lần cuối cùng Rocket Girls xuất hiện ở tỉnh Tương Tây.
Cơ hội cực tốt thế này sao có thể bỏ lỡ được chứ?
"Trời ạ, đúng là Rocket Girls, không uổng công tôi đến!"
"Tô Hiểu Manh, anh yêu em, bạn cùng phòng anh bị bệnh liệt giường, đang hấp hối, cậu ấy nói chỉ cần em có thể hôn anh một cái, cậu ấy chết cũng không hối tiếc."
"Cút, mặt dày, đấy là bạn cùng phòng của tôi."
"Á á á, tôi mặc kệ, tôi yêu ba bé chết mất."
"Haiz, đúng là trẻ trung, năng động."
...
Dưới sân khấu, khán giả xem ngày càng nhiều, thậm chí sắp chắn hết cả phố đi bộ.
Đồn công an gần đó còn cử cả cảnh sát ra để duy trì trật tự.
Ba thành viên của Rocket Girls đang biểu diễn nhiệt tình trên sân khấu, cũng vô cùng vui vẻ với việc ngày càng nhiều khán giả dưới sân khấu.
Đây đều là fans của họ!
...
Hát hết bài, ba thành viên của Rocket Girls lùi về cánh gà, nghỉ ngơi một lát, dù sao đã biểu diễn ba bài vừa nhảy vừa hát liên tục, với họ mà nói, đúng là tiêu hao không ít thể lực.
Còn sân khấu cũng nhanh chóng được Lý Lan Lan tiếp quản.
Trong cánh gà.
Ba thành viên vừa vào đã bị chị Dương kéo ngồi xuống ghế, nghỉ ngơi một lúc, uống chút nước, nhuận họng.
Dù sao họ vẫn là ca sĩ, sự quan trọng của cổ họng không cần nói cũng hiểu, hầu như sau mỗi lần biểu diễn đều sẽ phải chăm sóc.
"Phù, nhiệt tình quá, không ngờ hôm nay lại có nhiều người vậy."
Tô Hiểu Manh là một cô gái không được tinh ý lắm, đầu óc khá đơn giản, thấy hôm nay nhiều người vậy cực kì vui vẻ.
Dù gì, họ cũng đến để hỗ trợ tuyên truyền cho chi nhánh ở thành phố Liễu, mà chi nhánh thành phố Liễu lại là của anh Chu Dương, như vậy, có nghĩa là họ tuyên truyền giúp anh Chu Dương, đương nhiên hiệu quả càng lớn càng tốt.
"Nhưng mà nhiều người thế này sẽ không có vấn đề gì thật chứ?"
Triệu Uyển Dung là một cô gái suy nghĩ hơi nhiều, nghe được lời Tô Hiểu Manh nói, cô ấy lại hơi cau mày, có chút ngập ngừng.
Dù sao tình hình dưới khán đài lúc nãy, họ cũng đã thấy, người đông nghìn nghịt, đưa mắt nhìn, ngoài người ra vẫn chỉ có người.
Thậm chí, giọng của ba người họ cộng thêm hiệu ứng âm thanh sân khấu mà cũng không át được tiếng gào thét và hoan hô dưới khán đài.
"Đúng là có chút vấn đề, người nhiều quá, một khi có chuyện bất trắc, hậu quá khó lường."
Sắc mặt chị Dương thoáng cái cũng trở nên nghiêm túc, mắt lóe lên, có vẻ như đang như gì đó.
"Vẫn ổn chứ?"
Đúng lúc này, Chu Dương bước vào, nhìn ba thành viên rồi mỉm cười.
Với việc Rocket Girls đến giúp đỡ, anh ấy đương nhiên rất vui, cũng vô cùng cảm kích.
Hơn nữa, hiệu quả hôm nay cũng cực kì tuyệt vời, e rằng một thời gian dài sau này, chi nhánh thành phố Liễu sẽ rất đắt khách, khách hàng nườm nượp.
Thậm chí, có thể sẽ có khách hàng không ở thành phố Liễu, chạy cả quãng đường xa đến chỉ vì xem thử chỗ này, tiện thể mua chút đồ trang điểm.
"Chu tổng, động tĩnh bên này hơi lớn quá, bên ngoài nhiều người thế sẽ không có chuyện gì chứ?"
Thấy Chu Dương, chị Dương ngập ngừng một lúc, vẫn chậm rãi nói ra nỗi lo của Triệu Uyển Dung lúc này.
Nhưng đây là địa bàn của Chu Dương, họ chỉ đến để biểu diễn thương mại, quyền lựa chọn của một vài việc không ở trong tay họ.
Thậm chí, nếu gặp phải chủ nhân cao ngạo, có thể sẽ vì một câu nói này của chị Dương mà trút giận vào họ.
"Ừm, tôi đến đây vì việc này, giờ khán giả bên ngoài ngày càng nhiều, hơn nữa các chị đến đây biểu diễn thương mại, cũng lên bảng từ khóa tìm kiếm nổi bật, hầu như fans cả nước đều biết, ngoài thành phố Liễu liên tục có người đến ra, thì mấy thành phố lân cận cũng không ngừng có người đến."
Chu Dương gật đầu, sắc mặt nghiêm túc.
"Nhưng, sự an toàn của các em vẫn không cần phải lo, anh đã bảo Xuyên Tử, dẫn một số người canh gác quanh sân khấu rồi, sẽ không để người khác lao lên sân khấu, với lại, anh cũng đã liên hệ với Cục cảnh sát gần đây, đề phòng cẩn thận rồi."
"Nhưng để phòng trường hợp ngoài ý muốn, các em vẫn nên cẩn thận chút, một khi có chuyện không ổn phải lao về cánh gà ngay, anh ở ngay đây."
Mấy câu cuối Chu Dương nói với ba cô gái.
Mặc dù, công tác bảo đảm an ninh quanh sân khấu anh đã làm hết mức có thể.
Không chỉ bảo Ngưu Xuyên dẫn dẫn một loạt bảo vệ của Dương gia đến để đề phòng, vừa nãy anh còn liên hệ với cục cảnh sát phụ cận, báo cáo, để họ cử người đến duy trì trật tự.
Như vậy, về cơ bản sẽ không có bất ngờ và sự kiện mang tính tập thể gì xảy ra.
Hơn nữa, có Xuyên Tử và đội bảo vệ Trương gia, dù một số người có ý xấu, cũng không tạo được nguy hiểm với ba cô gái.
"Ừm, ừm, yên tâm đi, anh Chu Dương, bọn em chắc chắn sẽ cẩn thận, sẽ không có chuyện gì đâu."
Tô Hiểu Manh cười đứng dậy, đến trước mặt Chu Dương, giơ tay ra khoác cánh tay Chu Dương, trên mặt là đôi má lúm đồng tiền, xinh đẹp vô ngần.
...
Cùng lúc đó, ở một quán trà sữa gần chi nhánh thành phố Liễu, có mấy người đàn ông ngồi bên trong, liên tục nhìn về phía sân khấu trước cửa chi nhánh thành phố Liễu.
"Vẫn chưa xuất hiện, tiểu thư vẫn chưa xuất hiện."
"Tiểu thư có thân phận gì chứ, sao có thể xuất hiện ở chỗ thế này được."
"Nhưng Nhị gia bảo chúng ta canh cẩn thận, một khi tiểu thư xuất hiện là phải dẫn cô ấy đi ngay."
"Chỉ có điều, Chu Dương kia, còn cả vệ sĩ của hắn, không dễ đối phó."
"Sợ gì, lần này có Giang thiếu gia ở đây, còn phải sợ họ chắc?"
"Không sai, Giang thiếu gia là người Nhị gia coi trọng nhất, hơn nữa lúc trước cũng học được nhiều thứ ở chỗ Khổng đại sư, giờ ai là đối thủ của cậu ấy chứ?"
"Ha ha, đúng, sau này chúng ta vẫn phải đi theo Giang thiếu gia, Giang thiếu gia sẽ chiếu cố chúng ta."
"Đương nhiên, không nhìn xem Giang thiếu gia có thân phận gì, bọn mày không nhìn thấy bao nhiêu người đẹp xung quanh đều nhìn Giang thiếu gia với ánh mắt yêu thích à? Tao dám khẳng định, chỉ cần Giang thiếu gia ngoắc nhẹ đầu ngón tay là họ sẽ lao đến liên tục."
...
Nhiếu người trẻ tuổi rời mắt khỏi sân khấu, sau đó ánh mắt rơi xuống người một chàng trai trẻ tuổi vẫn luôn yên lặng giữa đám đông.
Chàng trai trẻ tuổi mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, da dẻ hơi ngả màu đồng, trông cực kì đẹp trai.
Lại thêm thân hình cân cân đối, mùa đông, ngày giáng sinh, trời lạnh thế này mà vẫn mặc bộ đồ mỏng manh, trông cũng không có vấn đề gì, càng khiến người khác ấn tượng.
Thậm chí, lúc này hắn chỉ ngồi ở đó, không nói câu gì, thì xung quanh quán trà sữa cũng có rất nhiều nữ sinh liên tục nhìn hắn với ánh mắt yêu thích và tò mò.