Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 803: Quyết định của Chu Dương (2)
Bọn họ không muốn đối đầu với Hứa gia, mà chỉ muốn yên ổn, điều này Tô Thế Minh có
thể hiểu.
Nhưng bình thường, Tô gia chưa bao giờ hà khắc với gia tộc nhỏ, ngược lại, còn
thường xuyên đặc biệt chú ý tới các gia tộc nhỏ đó, hễ có việc làm ăn gì, cũng sẽ chia cho
bọn họ.
Tuy nhiên bây giờ, bọn họ còn chưa nói ra quyết định cuối cùng, hai gia tộc nhỏ kia đã
bắt đầu quay súng lại bắn quân mình.
Nếu Tô gia thực sự đang đối mặt với sự sống còn thực sự, không phải bọn họ còn làm
phản nhanh hơn sao?
"Hừ, chúng tôi đã đưa ra quyết định từ lâu, chẳng qua chưa kịp nói ra thôi!"
Tô Thế Minh lạnh lùng trả lời, bây giờ ông ta càng nhìn Đinh Chính Nghĩa, càng cảm thấy
ông ta chẳng phải thứ tốt lành gì.
Lúc trước, Tô Thế Minh còn cho rằng Đinh gia là một gia tộc đã cắm rễ ở Đông Hải mấy
chục năm, mà Đinh Chính Nghĩa là người phát ngôn của Đinh gia, tuy rằng không thể nói rõ
ông ta có thành tựu thế nào, nhưng cũng không phải là bị người khác ghét bỏ.
Nhưng bây giờ, Tô Thế Minh nhìn thấy Đinh Chính Nghĩa, chỉ cảm thấy buồn nôn.
"Hả! Các người đã có quyết định? Chi bằng nói ra xem, để mọi người chúng ta nghe
thử!"
Ánh mắt Đinh Chính Nghĩa sáng rực lên, có điều thoáng cái lại híp mắt vào.
Tuy nhiên, lời nói của Đinh Chính Nghĩa cũng được mọi người đồng ý.
Bây giờ cũng chỉ còn lại phía Tô Thế Minh và Chu Dương chưa đưa ra lập trường, sự
chú ý của mọi người đương nhiên nhiều hơn một chút.
"Các người nói xem, Tô gia rốt cuộc có thái độ thế nào?"
"Không biết, có điều Tô gia không bằng Tôn gia, ngang hàng với Đinh gia, tôi đoán rằng
họ sẽ lựa chọn im lặng quan sát giống Đinh gia".
"Hả, vậy vừa rồi không phải hai người kia đã đắc tội với Tô gia một cách uổng phí rồi
sao?"
"Cái này cũng khó nói, không chừng Tô Thế Minh đột nhiên giả điên, máu lên não, muốn
so đo với Hứa gia thì sao?"
...
Nghe mọi người thì thầm bàn tán, lúc này sắc mặt hai người kia vô cùng khó coi, bọn họ
chỉ hận không có cái lỗ nào đó để mà chui xuống.
Nếu sớm biết Tô gia sẽ giống Đinh gia, vậy bọn họ còn chuyển hướng làm gì nữa, bây
giờ hay rồi, bọn họ đã hoàn toàn đắc tội Tô gia, những ngày sau này chỉ sợ sẽ không dễ
dàng gì.
"Chu Dương, cậu nói đi".
Tô Thế Minh liếc nhìn Chu Dương, khẽ nói.
Đây cũng coi như sự phối hợp ăn ý giữa hai người bọn họ.
Thực ra hôm nay lúc tới đây, Tô Thế Minh biết, bây giờ Tô gia còn chưa thống nhất ý
kiến.
Vệ sĩ hạng hai và vệ sĩ hạng bốn, đều mong muốn Tô gia có thể không quan tâm việc
Hứa gia xuất đầu lộ diện giống Đinh gia, im lặng nhìn thế sự biến đổi.
Nhưng hôm nay đi tới đây, đối mặt với Tôn gia và Đinh gia hùng hổ dọa người, Tô Thế
Minh biết, ông là gia chủ đương nhiệm của Tô gia, nhất định phải đưa ra quyết định cuối
cùng.
Cho nên Tô Thế Minh mới đột nhiên nói có hợp tác với Chu Dương.
Bây giờ để Chu Dương công bố lập trường của bọn họ, xem như cho mọi người thấy rõ
thái độ.
Chu Dương là một người có cùng đẳng cấp với Tô Thế Minh của Tô gia, vậy đương
nhiên cũng cùng đẳng cấp với Tôn Càn Khôn và Đinh Chính Nghĩa.
Tô Thế Minh nói xong, ánh mắt mọi người cùng nhau hướng về Chu Dương, mỗi người
một vẻ.
Rất rõ ràng, mọi người đều nhận định rằng, Chu Dương vẫn chỉ là một cổ đông của
công ty Danh Dương, đừng nói đến việc cùng đẳng cấp với Tôn Càn Khôn và Đinh Chính
Nghĩa, cho dù mang ra so sánh với gia tộc nhỏ, mọi người còn cảm thấy hơi khinh thường
anh.
Có điều, nếu Tô Thế Minh nói như vậy, đương nhiên bây giờ mọi người sẽ không gây
chuyện, mà đều muốn nghe xem Chu Dương sẽ nói gì.
"Ha ha, xem ra mọi người đều chờ mong quyết định của chúng tôi".
Chu Dương khẽ cười, anh đã thấy rõ mọi chuyện vừa nãy, nên cũng khá hiểu, tâm trạng
của mọi người lúc này.
Nói một cách chính xác, phần lớn các gia tộc đều muốn được yên ổn, bọn họ không
muốn gây ra áp lực, cũng không chịu nổi áp lực.
Thực tế, đám gia tộc kia quả thực không có liên quan gì quá lớn tới gia tộc ẩn dật như
Hứa gia.
Bởi vì mặc kệ là Hứa gia đang làm mưa làm gió trên đỉnh đầu, hay là những kìm hãm
của Tôn gia, Đinh gia, và Tô gia đặt trên đầu bọn họ, hoàn cảnh sống của bọn họ cũng không
có thay đổi lớn lắm.
Chịu ảnh hưởng từ việc Hứa gia xuất hiện, chỉ có các gia tộc hàng đầu như Tôn gia,
Đinh gia và Tô gia và một vài gia tộc hạng hai có sức mạnh to lớn.
Bởi vì trước đây, lời nói của bọn họ ở Đông Hải vô cùng lớn mạnh, không ai đủ sức để
tạo ra uy hiếp tới bọn họ.
Nhưng bây giờ không giống vậy, Hứa gia lúc nào cũng có thể xuất đầu lộ diện.
Sự tồn tại của gia tộc ẩn dật Hứa gia, không chỉ là bí ẩn, mà cả tình hình bên trong và
thực lực đều mạnh hơn đám gia tộc này nhiều, cứ như vậy, gia tộc như Tôn gia sẽ chịu sự
kìm kẹp của Hứa gia.
Cho dù Hứa gia không làm gì, chỉ là dần dần xuất hiện, cũng sẽ chèn ép sự phát triển
của Tôn gia.
Dù sao, tài nguyên ở Đông Hải nhiều như vậy, Hứa gia phát triển bình thường sẽ chiếm
một phần, Tôn gia sẽ mất đi một phần, cứ như vậy, đương nhiên Tôn gia không muốn.
Hơn nữa Tôn Càn Khôn là một kẻ tự cao tự đại, cho dù đối đầu với Hứa gia, hắn cũng
tự kiêu cho rằng Tôn gia chưa hẳn là không thể tranh giành cao thấp với Hứa gia.
Cũng chính vì nhìn thấy điều này, nên hôm nay Chu Dương, mãi cho tới bây giờ, vẫn
chưa gây ra mâu thuẫn gì với Tôn Càn Khôn.
Dù sao, thái độ của anh với Hứa gia vẫn vô cùng cứng rắn.
Hứa gia muốn gây phiền phức cho anh, mà Chu Dương lại hợp tác với Hổ gia của
nhánh phụ Hứa gia, định sẵn mối quan hệ đối địch với người trong nhánh chính của Hứa gia.
Một khi đã như vậy, nói không chừng Tôn gia này còn là đối tượng anh có thể hợp tác.
Dù sao kẻ thù của mọi người đều giống nhau, cùng chung lợi ích.
"Mọi người đều biết, Hứa gia là một gia tộc ẩn dật, thực lực mạnh mẽ, nội tình thâm sâu,
dù gì cũng không phải một gia tộc bình thường có thể so sánh, thậm chí, ở Đông Hải, cho dù
gia tộc đứng đầu như Tôn gia, Đinh gia, hay Tô gia, nếu đơn độc đối đầu với Hứa gia, cũng
không thể thắng nổi".
Chu Dương nhìn mọi người, chậm rãi nói.
Thực ra rất nhiều điều anh nói đều là sự thật, cho dù anh không nói, mọi người cũng
hiểu được lý do này.
Hứa gia là gia tộc ẩn dật vô cùng hùng mạnh, đây là một sự thật đã được công nhận.
Nếu không, Tôn gia, Đinh gia và Tô gia sẽ không tụ tập ở đây, bàn bạc xem đối mặt với
chuyện Hứa gia xuất đầu lộ diện như thế nào.
"Tuy đa phần các người đều có suy nghĩ muốn ngồi xem, không muốn làm bất cứ điều gì
khi Hứa gia xuất hiện, hơn nữa có nhiều gia tộc ủng hộ Đinh gia như vậy, tuy nhiên tôi cũng
không thể không nói rằng, thật sự là các người quá ngây thơ rồi".
Chu Dương vừa dứt lời, bên trong phòng Thăng Long lập tức trở nên ồn ào sôi nổi.
Không ít người cười khinh bỉ lời Chu Dương nói, cho rằng chẳng qua là anh đang dọa
người nghe.
Hứa gia đúng là gia tộc ẩn dật, nhưng vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Nếu Hứa gia ra tay với gia tộc lớn nào ở Đông Hải, mở đầu chắc chắn sẽ là Tôn gia,
Đinh gia, và Tô gia, còn đám gia tộc nhỏ bọn họ không hề nổi bật, Hứa gia sẽ không để ý tới,
bọn họ sẽ có đất dung thân và không gian sống yên ổn.
thể hiểu.
Nhưng bình thường, Tô gia chưa bao giờ hà khắc với gia tộc nhỏ, ngược lại, còn
thường xuyên đặc biệt chú ý tới các gia tộc nhỏ đó, hễ có việc làm ăn gì, cũng sẽ chia cho
bọn họ.
Tuy nhiên bây giờ, bọn họ còn chưa nói ra quyết định cuối cùng, hai gia tộc nhỏ kia đã
bắt đầu quay súng lại bắn quân mình.
Nếu Tô gia thực sự đang đối mặt với sự sống còn thực sự, không phải bọn họ còn làm
phản nhanh hơn sao?
"Hừ, chúng tôi đã đưa ra quyết định từ lâu, chẳng qua chưa kịp nói ra thôi!"
Tô Thế Minh lạnh lùng trả lời, bây giờ ông ta càng nhìn Đinh Chính Nghĩa, càng cảm thấy
ông ta chẳng phải thứ tốt lành gì.
Lúc trước, Tô Thế Minh còn cho rằng Đinh gia là một gia tộc đã cắm rễ ở Đông Hải mấy
chục năm, mà Đinh Chính Nghĩa là người phát ngôn của Đinh gia, tuy rằng không thể nói rõ
ông ta có thành tựu thế nào, nhưng cũng không phải là bị người khác ghét bỏ.
Nhưng bây giờ, Tô Thế Minh nhìn thấy Đinh Chính Nghĩa, chỉ cảm thấy buồn nôn.
"Hả! Các người đã có quyết định? Chi bằng nói ra xem, để mọi người chúng ta nghe
thử!"
Ánh mắt Đinh Chính Nghĩa sáng rực lên, có điều thoáng cái lại híp mắt vào.
Tuy nhiên, lời nói của Đinh Chính Nghĩa cũng được mọi người đồng ý.
Bây giờ cũng chỉ còn lại phía Tô Thế Minh và Chu Dương chưa đưa ra lập trường, sự
chú ý của mọi người đương nhiên nhiều hơn một chút.
"Các người nói xem, Tô gia rốt cuộc có thái độ thế nào?"
"Không biết, có điều Tô gia không bằng Tôn gia, ngang hàng với Đinh gia, tôi đoán rằng
họ sẽ lựa chọn im lặng quan sát giống Đinh gia".
"Hả, vậy vừa rồi không phải hai người kia đã đắc tội với Tô gia một cách uổng phí rồi
sao?"
"Cái này cũng khó nói, không chừng Tô Thế Minh đột nhiên giả điên, máu lên não, muốn
so đo với Hứa gia thì sao?"
...
Nghe mọi người thì thầm bàn tán, lúc này sắc mặt hai người kia vô cùng khó coi, bọn họ
chỉ hận không có cái lỗ nào đó để mà chui xuống.
Nếu sớm biết Tô gia sẽ giống Đinh gia, vậy bọn họ còn chuyển hướng làm gì nữa, bây
giờ hay rồi, bọn họ đã hoàn toàn đắc tội Tô gia, những ngày sau này chỉ sợ sẽ không dễ
dàng gì.
"Chu Dương, cậu nói đi".
Tô Thế Minh liếc nhìn Chu Dương, khẽ nói.
Đây cũng coi như sự phối hợp ăn ý giữa hai người bọn họ.
Thực ra hôm nay lúc tới đây, Tô Thế Minh biết, bây giờ Tô gia còn chưa thống nhất ý
kiến.
Vệ sĩ hạng hai và vệ sĩ hạng bốn, đều mong muốn Tô gia có thể không quan tâm việc
Hứa gia xuất đầu lộ diện giống Đinh gia, im lặng nhìn thế sự biến đổi.
Nhưng hôm nay đi tới đây, đối mặt với Tôn gia và Đinh gia hùng hổ dọa người, Tô Thế
Minh biết, ông là gia chủ đương nhiệm của Tô gia, nhất định phải đưa ra quyết định cuối
cùng.
Cho nên Tô Thế Minh mới đột nhiên nói có hợp tác với Chu Dương.
Bây giờ để Chu Dương công bố lập trường của bọn họ, xem như cho mọi người thấy rõ
thái độ.
Chu Dương là một người có cùng đẳng cấp với Tô Thế Minh của Tô gia, vậy đương
nhiên cũng cùng đẳng cấp với Tôn Càn Khôn và Đinh Chính Nghĩa.
Tô Thế Minh nói xong, ánh mắt mọi người cùng nhau hướng về Chu Dương, mỗi người
một vẻ.
Rất rõ ràng, mọi người đều nhận định rằng, Chu Dương vẫn chỉ là một cổ đông của
công ty Danh Dương, đừng nói đến việc cùng đẳng cấp với Tôn Càn Khôn và Đinh Chính
Nghĩa, cho dù mang ra so sánh với gia tộc nhỏ, mọi người còn cảm thấy hơi khinh thường
anh.
Có điều, nếu Tô Thế Minh nói như vậy, đương nhiên bây giờ mọi người sẽ không gây
chuyện, mà đều muốn nghe xem Chu Dương sẽ nói gì.
"Ha ha, xem ra mọi người đều chờ mong quyết định của chúng tôi".
Chu Dương khẽ cười, anh đã thấy rõ mọi chuyện vừa nãy, nên cũng khá hiểu, tâm trạng
của mọi người lúc này.
Nói một cách chính xác, phần lớn các gia tộc đều muốn được yên ổn, bọn họ không
muốn gây ra áp lực, cũng không chịu nổi áp lực.
Thực tế, đám gia tộc kia quả thực không có liên quan gì quá lớn tới gia tộc ẩn dật như
Hứa gia.
Bởi vì mặc kệ là Hứa gia đang làm mưa làm gió trên đỉnh đầu, hay là những kìm hãm
của Tôn gia, Đinh gia, và Tô gia đặt trên đầu bọn họ, hoàn cảnh sống của bọn họ cũng không
có thay đổi lớn lắm.
Chịu ảnh hưởng từ việc Hứa gia xuất hiện, chỉ có các gia tộc hàng đầu như Tôn gia,
Đinh gia và Tô gia và một vài gia tộc hạng hai có sức mạnh to lớn.
Bởi vì trước đây, lời nói của bọn họ ở Đông Hải vô cùng lớn mạnh, không ai đủ sức để
tạo ra uy hiếp tới bọn họ.
Nhưng bây giờ không giống vậy, Hứa gia lúc nào cũng có thể xuất đầu lộ diện.
Sự tồn tại của gia tộc ẩn dật Hứa gia, không chỉ là bí ẩn, mà cả tình hình bên trong và
thực lực đều mạnh hơn đám gia tộc này nhiều, cứ như vậy, gia tộc như Tôn gia sẽ chịu sự
kìm kẹp của Hứa gia.
Cho dù Hứa gia không làm gì, chỉ là dần dần xuất hiện, cũng sẽ chèn ép sự phát triển
của Tôn gia.
Dù sao, tài nguyên ở Đông Hải nhiều như vậy, Hứa gia phát triển bình thường sẽ chiếm
một phần, Tôn gia sẽ mất đi một phần, cứ như vậy, đương nhiên Tôn gia không muốn.
Hơn nữa Tôn Càn Khôn là một kẻ tự cao tự đại, cho dù đối đầu với Hứa gia, hắn cũng
tự kiêu cho rằng Tôn gia chưa hẳn là không thể tranh giành cao thấp với Hứa gia.
Cũng chính vì nhìn thấy điều này, nên hôm nay Chu Dương, mãi cho tới bây giờ, vẫn
chưa gây ra mâu thuẫn gì với Tôn Càn Khôn.
Dù sao, thái độ của anh với Hứa gia vẫn vô cùng cứng rắn.
Hứa gia muốn gây phiền phức cho anh, mà Chu Dương lại hợp tác với Hổ gia của
nhánh phụ Hứa gia, định sẵn mối quan hệ đối địch với người trong nhánh chính của Hứa gia.
Một khi đã như vậy, nói không chừng Tôn gia này còn là đối tượng anh có thể hợp tác.
Dù sao kẻ thù của mọi người đều giống nhau, cùng chung lợi ích.
"Mọi người đều biết, Hứa gia là một gia tộc ẩn dật, thực lực mạnh mẽ, nội tình thâm sâu,
dù gì cũng không phải một gia tộc bình thường có thể so sánh, thậm chí, ở Đông Hải, cho dù
gia tộc đứng đầu như Tôn gia, Đinh gia, hay Tô gia, nếu đơn độc đối đầu với Hứa gia, cũng
không thể thắng nổi".
Chu Dương nhìn mọi người, chậm rãi nói.
Thực ra rất nhiều điều anh nói đều là sự thật, cho dù anh không nói, mọi người cũng
hiểu được lý do này.
Hứa gia là gia tộc ẩn dật vô cùng hùng mạnh, đây là một sự thật đã được công nhận.
Nếu không, Tôn gia, Đinh gia và Tô gia sẽ không tụ tập ở đây, bàn bạc xem đối mặt với
chuyện Hứa gia xuất đầu lộ diện như thế nào.
"Tuy đa phần các người đều có suy nghĩ muốn ngồi xem, không muốn làm bất cứ điều gì
khi Hứa gia xuất hiện, hơn nữa có nhiều gia tộc ủng hộ Đinh gia như vậy, tuy nhiên tôi cũng
không thể không nói rằng, thật sự là các người quá ngây thơ rồi".
Chu Dương vừa dứt lời, bên trong phòng Thăng Long lập tức trở nên ồn ào sôi nổi.
Không ít người cười khinh bỉ lời Chu Dương nói, cho rằng chẳng qua là anh đang dọa
người nghe.
Hứa gia đúng là gia tộc ẩn dật, nhưng vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Nếu Hứa gia ra tay với gia tộc lớn nào ở Đông Hải, mở đầu chắc chắn sẽ là Tôn gia,
Đinh gia, và Tô gia, còn đám gia tộc nhỏ bọn họ không hề nổi bật, Hứa gia sẽ không để ý tới,
bọn họ sẽ có đất dung thân và không gian sống yên ổn.