Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-584
Chương 584: Phương pháp đặc biệt
“Được”, Hoắc Khải đáp.
Mối quan hệ giữa hai người không hoàn toàn là mối quan hệ công việc, trong nhiều trường hợp, họ còn giống như những người bạn.
Hoắc Khải sẽ không bao giờ ra lệnh cho người khác chỉ vì anh là sếp, anh luôn tin rằng dù là nhân viên thì họ cũng chỉ có mối quan hệ hợp tác với anh mà thôi.
Anh trả tiền, còn đối phương thì bán mạng cho anh.
Ở góc độ này mà nói, mặc dù cả hai bên đều bình đẳng, nhưng đối phương cũng phải chịu trách nhiệm khi đã nhận tiền của người khác. Họ không thể không làm theo những gì mà người trả tiền yêu cầu.
Cổ Ngôn Tài biết tính tình của Hoắc Khải, giả vờ giả vịt với anh cũng không có ý nghĩa gì. Hiện tại chưa có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, vì vậy, anh ta nghĩ cũng nên nhân cơ hội này để nghỉ ngơi nhiều hơn.
Chỉ khi xuất hiện đúng lúc mà Hoắc Khải thực sự cần, thì mới có thể giúp đỡ anh được.
Sau khi tỉnh dậy, Hoắc Khải đã phục hồi rất nhiều năng lượng.
Anh lại đứng trước cửa sổ, nhìn vào bên trong.
Ca phẫu thuật ở phần đầu đã thành công, những gì các bác sĩ đang làm bây giờ là ổn định tình trạng sự sống của Hoắc Giai Minh, đồng thời ghép cho cậu ta một cơ thể mới.
Quá trình này phức tạp hơn nhiều so với bước đầu tiên.
Vì khi loại bỏ hộp sọ thì không cần phải quá lo lắng, chỉ cần đảm bảo rằng vùng được loại bỏ không bị tổn thương.
Nhưng để ghép lại một cơ thể mới, thì phải xem xét trạng thái kết nối của các mạch máu, sự kết hợp và loại bỏ của các dây thần kinh, sự kết nối có hoàn hảo hay không, có cần thay đổi gì không...
Do đó, trong vòng năm giờ, chỉ có hai mạch máu được kết nối.
Nghe thì có vẻ rất chậm, nhưng thực tế chỉ cần hai mạch máu này cũng đã khiến cho họ gặp rất nhiều rắc rối.
Muốn ghép cơ thành công thì trước hết phải đảm bảo cơ thể còn đủ sức sống.
Giống như bộ não phải được duy trì bởi các phủ tạng mô phỏng, cơ thể cũng cần sử dụng một bộ não mô phỏng để hoàn thành hệ thống sự sống.
Hơn nữa sự kết nối lại của các mạch máu cũng có nghĩa là não và cơ thể phải cùng tạo ra một vòng tuần hoàn mới.
Vì vậy, phải làm thế nào để đảm bảo vòng đời thực không bị xáo trộn trong hai chu kỳ mô phỏng là rất khó.
Do tốc độ dòng chảy của máu trong hệ tuần hoàn mô phỏng, bao gồm cả tốc độ dòng chảy được cố định, các mạch máu mới được thêm vào, tương đương với việc mạch máu được bổ sung vào cơ thể con người từ bên ngoài, điều này rất dễ gây ra sự mất cân bằng trong hệ thống sự sống.
Chỉ mới cấy vào hai mạch máu mà dấu hiệu sinh tồn của Hoắc Giai Minh đã gần như bị mất đi nhiều lần liên tiếp.
Cả trăm chuyên gia y học lúc này đang không ngừng điều chỉnh hệ thống sự sống, họ phải chờ đợi tình trạng phần đầu và cơ thể đủ ổn định rồi mới tiến hành được bước tiếp theo.
Nếu không, cho dù vấn đề xảy ra với đầu hay với cơ thể, thì điều đó cũng có nghĩa là phẫu thuật đã thất bại.
Nếu phẫu thuật thất bại, Hoắc Giai Minh sẽ không còn thời gian để chờ đợi đến lần sau.
Hệ thống mô phỏng sự sống của các cơ quan xem chừng cũng không thể chống đỡ quá lâu, dù sao đồ giả cũng chỉ là đồ giả.
Quá trình kết nối mạch máu thứ ba kéo dài bốn giờ.
Trong bốn giờ, mặc dù quá trình kết nối mạch máu chỉ diễn ra trong chưa đầy năm phút, nhưng phải mất hơn ba giờ để duy trì sự ổn định của hệ thống sự sống.
Ngay cả Hoắc Khải cũng có thể thấy được vấn đề này khó khăn như thế nào, một số chuyên gia y học thậm chí đã ngất đi vì phải chịu quá nhiều áp lực.
Rất may ở đây còn có nhiều lực lượng chuyên gia dự bị được bổ sung kịp thời, nên các chuyên gia y học bị ngã quỵ đã có thể được đưa ra ngoài cứu chữa kịp thời.
Vấn đề là tất cả các chuyên gia y học đã tiêu thụ quá nhiều năng lượng, nhưng chuyện này cũng không có gì quá nghiêm trọng.
Nhìn thấy các chuyên gia đang tiến hành phẫu thuật và các chuyên gia đến để thay phiên, tâm trạng của Hoắc Khải dần dần bình tĩnh lại.
Lúc này anh có lo lắng cũng vô ích, với tư cách là ông chủ, hành động nóng nảy sẽ chỉ làm tăng thêm áp lực tâm lý cho những người này.
Áp lực quá lớn sẽ khiến cho rất nhiều chuyện có thể làm được lại biến thành xôi hỏng bỏng không.
Thời gian trôi qua thật nhanh, ngay cả bản thân Hoắc Khải cũng đã phải nghỉ ngơi hai lần, thời gian phẫu thuật cũng đã kéo dài đến 72 giờ.
Trong suốt ba ngày ba đêm, các chuyên gia y học thay phiên nhau hai lần, mà phẫu thuật vẫn chưa hoàn thành.
Đánh giá tình hình hiện tại, thì khoảng 2/3 quá trình đã được thực hiện xong.
Tuy nhiên, lúc này, điều nguy hiểm nhất đã đến.
Đó là sắp chạm đến giới hạn của hệ thống sự sống, nếu công việc còn lại không thể hoàn thành trong vòng năm giờ thì kết quả cuối cùng sẽ rất khó đoán định được.
Có thể khẳng định một điều, rằng lúc hệ thống sự sống không còn dùng được nữa thì cái đầu của Hoắc Giai Minh trước sau gì cũng không chịu nổi.
Nhưng trong suốt hai ngày hai đêm, họ đã mất gần 48 giờ chỉ để làm xong 2/3 công việc, nên 1/3 công việc còn lại dù có suôn sẻ đến đâu thì cũng phải mất thêm hơn 20 giờ nữa.
Năm giờ đồng hồ, làm sao mà đủ chứ?
Khi một chuyên gia y học bước ra để báo cáo tình hình cho Hoắc Khải, nét mặt của anh đã trở nên rất lo lắng.
Bởi vì trong ba ngày ba đêm này, số tiền chi cho ca phẫu thuật gần như đã đạt đến một con số lớn đến mức không thể diễn tả nổi. Có khi số tiền mà nhiều người phải vất vả kiếm cả một đời cũng không đủ để chi tiêu cho những ngày này.
“Ý anh là không thể thành công sao?”, Cổ Ngôn Tài hỏi.
“Cũng không hẳn là như vậy”, vị chuyên gia ngập ngừng: “Năm giờ đồng hồ là thời gian ước tính của chúng tôi. Nếu may mắn thì hệ thống sự sống sẽ có thể tồn tại lâu hơn”.
“Nếu không may mắn thì sao?”, Cổ Ngôn Tài hỏi lại.
"Không may mắn...", vị chuyên gia do dự nói: "Nếu thật sự không gặp may, thì chỉ ba bốn giờ nữa là hệ thống đã chạm đến giới hạn rồi".
“Vậy thì hãy nghĩ cách để kéo dài thời gian đi”, Cổ Ngôn Tài nói.
Vị chuyên gia cười khổ nói: "Tôi cũng hy vọng có thể kéo dài thời gian, nhưng chuyện này rất khó. Bởi vì trong hệ thống sự sống, chủ yếu là do..."
Hoắc Khải giơ tay ngăn lời nói của chuyên gia. Anh nhìn chằm chằm vào người đàn ông này rồi nghiêm nghị nói: "Tôi không hiểu anh nói gì vì tôi không phải là bác sĩ. Nhưng tôi mong anh có thể cho tôi ý kiến về cách làm thế nào cho ca phẫu thuật này thành công. Bất cứ điều kiện gì tôi cũng sẽ thực hiện!"
Vị chuyên gia y học không trả lời ngay, anh ta đi ra đây chỉ để báo cáo lại sự việc, còn đối với yêu cầu của Hoắc Khải thì anh ta phải quay lại thảo luận rồi mới có thể trả lời thỏa đáng.
Hoắc Khải xua tay để anh ta đi.
Cổ Ngôn Tài khịt mũi bất mãn nói: "Nhóm người này trước đây thề thốt rằng sẽ không xảy ra vấn đề gì, thế mà bây giờ lại nói không đủ thời gian!"
"Y học là như vậy. Khi trình độ y học chưa đủ thì sẽ luôn tồn tại nhiều việc ngoài ý muốn khác nhau. Họ cũng chỉ là con người, không phải thần thánh, nên có những điều không mong muốn xảy ra cũng là bình thường", Hoắc Khải nói.
"Anh thật sự có thể nghĩ thoáng như thế sao...", Cổ Ngôn Tài nói.
Hoắc Khải lắc đầu nói: "Không phải do tôi nghĩ thoáng, mà là do sự thật thì không ai có thể thay đổi được. Cho dù chúng ta có tức giận, thậm chí giết bọn họ đi thì cũng không có ích lợi gì cả".
Đương nhiên Cổ Ngôn Tài cũng hiểu được sự thật này, anh ta chỉ cảm thấy kế hoạch đã làm được đến bước này, nhìn thấy thành công đã ở ngay trong tầm mắt nhưng chỉ vì thời gian không đủ mà kế hoạch sắp phải thất bại, điều này đúng là khó chịu.
Sau khoảng hai giờ, một số chuyên gia y học đến cùng lúc để báo cáo tiến triển mới nhất cho Hoắc Khải biết.
"Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để kéo dài thời gian giới hạn của hệ thống sự sống, đồng thời tăng số lượng nhân lực, tối ưu hóa quy trình vận hành. Một lần tăng và một lần giảm có thể rút ngắn khoảng sáu đến tám giờ đồng hồ. Nhưng không chỉ có vậy. Nếu muốn thực hiện ca phẫu thuật thành công, phương pháp đặc biệt phải được sử dụng khi hệ thống sự sống đạt đến giới hạn", một chuyên gia y học cho biết.
“Phương pháp đặc biệt gì?”, Hoắc Khải hỏi.
Một chuyên gia y học khác bước đến và nói: "Tôi không biết các anh đã nghe nói đến bệnh viện Wilson hay chưa. Đó là một bệnh viện xuất thân từ quân y và họ chuyên nghiên cứu các loại thuốc đặc trị cho binh lính. Có một loại thuốc có khả năng khiến cho những người lính đang cận kề cái chết buộc phải sống lại, thời gian có thể kéo dài đến khoảng 10 giờ. Loại thuốc này được biết đến như một loại thuốc ma thuật giúp cứu sống những người lính, nhưng nó vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm. Theo những gì tôi biết thì việc thử nghiệm loại thuốc này sắp kết thúc. Mặc dù tôi không biết liệu họ có giải quyết được các tác dụng phụ do thuốc gây ra sau khi sử dụng thuốc hay không nhưng chắc chắn rằng ít nhất nó cũng có thể khiến mọi người sống được thêm 10 giờ. Cho nên, nếu có thể mang đến loại thuốc này thì có lẽ ca phẫu thuật có thể được kéo dài thành công. Mà chúng ta cũng không có cách nào khác".
Cổ Ngôn Tài cau mày. Các cơ sở y tế có bối cảnh quân y luôn có mối liên hệ chặt chẽ với quốc gia.
Và loại biệt dược đặc chế cho binh lính trên chiến trường này hoàn toàn không thể bán cho cá nhân hay quốc gia khác.
Chỉ có một cách để có được, đó chính là đi cướp lấy nó.
“Được”, Hoắc Khải đáp.
Mối quan hệ giữa hai người không hoàn toàn là mối quan hệ công việc, trong nhiều trường hợp, họ còn giống như những người bạn.
Hoắc Khải sẽ không bao giờ ra lệnh cho người khác chỉ vì anh là sếp, anh luôn tin rằng dù là nhân viên thì họ cũng chỉ có mối quan hệ hợp tác với anh mà thôi.
Anh trả tiền, còn đối phương thì bán mạng cho anh.
Ở góc độ này mà nói, mặc dù cả hai bên đều bình đẳng, nhưng đối phương cũng phải chịu trách nhiệm khi đã nhận tiền của người khác. Họ không thể không làm theo những gì mà người trả tiền yêu cầu.
Cổ Ngôn Tài biết tính tình của Hoắc Khải, giả vờ giả vịt với anh cũng không có ý nghĩa gì. Hiện tại chưa có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, vì vậy, anh ta nghĩ cũng nên nhân cơ hội này để nghỉ ngơi nhiều hơn.
Chỉ khi xuất hiện đúng lúc mà Hoắc Khải thực sự cần, thì mới có thể giúp đỡ anh được.
Sau khi tỉnh dậy, Hoắc Khải đã phục hồi rất nhiều năng lượng.
Anh lại đứng trước cửa sổ, nhìn vào bên trong.
Ca phẫu thuật ở phần đầu đã thành công, những gì các bác sĩ đang làm bây giờ là ổn định tình trạng sự sống của Hoắc Giai Minh, đồng thời ghép cho cậu ta một cơ thể mới.
Quá trình này phức tạp hơn nhiều so với bước đầu tiên.
Vì khi loại bỏ hộp sọ thì không cần phải quá lo lắng, chỉ cần đảm bảo rằng vùng được loại bỏ không bị tổn thương.
Nhưng để ghép lại một cơ thể mới, thì phải xem xét trạng thái kết nối của các mạch máu, sự kết hợp và loại bỏ của các dây thần kinh, sự kết nối có hoàn hảo hay không, có cần thay đổi gì không...
Do đó, trong vòng năm giờ, chỉ có hai mạch máu được kết nối.
Nghe thì có vẻ rất chậm, nhưng thực tế chỉ cần hai mạch máu này cũng đã khiến cho họ gặp rất nhiều rắc rối.
Muốn ghép cơ thành công thì trước hết phải đảm bảo cơ thể còn đủ sức sống.
Giống như bộ não phải được duy trì bởi các phủ tạng mô phỏng, cơ thể cũng cần sử dụng một bộ não mô phỏng để hoàn thành hệ thống sự sống.
Hơn nữa sự kết nối lại của các mạch máu cũng có nghĩa là não và cơ thể phải cùng tạo ra một vòng tuần hoàn mới.
Vì vậy, phải làm thế nào để đảm bảo vòng đời thực không bị xáo trộn trong hai chu kỳ mô phỏng là rất khó.
Do tốc độ dòng chảy của máu trong hệ tuần hoàn mô phỏng, bao gồm cả tốc độ dòng chảy được cố định, các mạch máu mới được thêm vào, tương đương với việc mạch máu được bổ sung vào cơ thể con người từ bên ngoài, điều này rất dễ gây ra sự mất cân bằng trong hệ thống sự sống.
Chỉ mới cấy vào hai mạch máu mà dấu hiệu sinh tồn của Hoắc Giai Minh đã gần như bị mất đi nhiều lần liên tiếp.
Cả trăm chuyên gia y học lúc này đang không ngừng điều chỉnh hệ thống sự sống, họ phải chờ đợi tình trạng phần đầu và cơ thể đủ ổn định rồi mới tiến hành được bước tiếp theo.
Nếu không, cho dù vấn đề xảy ra với đầu hay với cơ thể, thì điều đó cũng có nghĩa là phẫu thuật đã thất bại.
Nếu phẫu thuật thất bại, Hoắc Giai Minh sẽ không còn thời gian để chờ đợi đến lần sau.
Hệ thống mô phỏng sự sống của các cơ quan xem chừng cũng không thể chống đỡ quá lâu, dù sao đồ giả cũng chỉ là đồ giả.
Quá trình kết nối mạch máu thứ ba kéo dài bốn giờ.
Trong bốn giờ, mặc dù quá trình kết nối mạch máu chỉ diễn ra trong chưa đầy năm phút, nhưng phải mất hơn ba giờ để duy trì sự ổn định của hệ thống sự sống.
Ngay cả Hoắc Khải cũng có thể thấy được vấn đề này khó khăn như thế nào, một số chuyên gia y học thậm chí đã ngất đi vì phải chịu quá nhiều áp lực.
Rất may ở đây còn có nhiều lực lượng chuyên gia dự bị được bổ sung kịp thời, nên các chuyên gia y học bị ngã quỵ đã có thể được đưa ra ngoài cứu chữa kịp thời.
Vấn đề là tất cả các chuyên gia y học đã tiêu thụ quá nhiều năng lượng, nhưng chuyện này cũng không có gì quá nghiêm trọng.
Nhìn thấy các chuyên gia đang tiến hành phẫu thuật và các chuyên gia đến để thay phiên, tâm trạng của Hoắc Khải dần dần bình tĩnh lại.
Lúc này anh có lo lắng cũng vô ích, với tư cách là ông chủ, hành động nóng nảy sẽ chỉ làm tăng thêm áp lực tâm lý cho những người này.
Áp lực quá lớn sẽ khiến cho rất nhiều chuyện có thể làm được lại biến thành xôi hỏng bỏng không.
Thời gian trôi qua thật nhanh, ngay cả bản thân Hoắc Khải cũng đã phải nghỉ ngơi hai lần, thời gian phẫu thuật cũng đã kéo dài đến 72 giờ.
Trong suốt ba ngày ba đêm, các chuyên gia y học thay phiên nhau hai lần, mà phẫu thuật vẫn chưa hoàn thành.
Đánh giá tình hình hiện tại, thì khoảng 2/3 quá trình đã được thực hiện xong.
Tuy nhiên, lúc này, điều nguy hiểm nhất đã đến.
Đó là sắp chạm đến giới hạn của hệ thống sự sống, nếu công việc còn lại không thể hoàn thành trong vòng năm giờ thì kết quả cuối cùng sẽ rất khó đoán định được.
Có thể khẳng định một điều, rằng lúc hệ thống sự sống không còn dùng được nữa thì cái đầu của Hoắc Giai Minh trước sau gì cũng không chịu nổi.
Nhưng trong suốt hai ngày hai đêm, họ đã mất gần 48 giờ chỉ để làm xong 2/3 công việc, nên 1/3 công việc còn lại dù có suôn sẻ đến đâu thì cũng phải mất thêm hơn 20 giờ nữa.
Năm giờ đồng hồ, làm sao mà đủ chứ?
Khi một chuyên gia y học bước ra để báo cáo tình hình cho Hoắc Khải, nét mặt của anh đã trở nên rất lo lắng.
Bởi vì trong ba ngày ba đêm này, số tiền chi cho ca phẫu thuật gần như đã đạt đến một con số lớn đến mức không thể diễn tả nổi. Có khi số tiền mà nhiều người phải vất vả kiếm cả một đời cũng không đủ để chi tiêu cho những ngày này.
“Ý anh là không thể thành công sao?”, Cổ Ngôn Tài hỏi.
“Cũng không hẳn là như vậy”, vị chuyên gia ngập ngừng: “Năm giờ đồng hồ là thời gian ước tính của chúng tôi. Nếu may mắn thì hệ thống sự sống sẽ có thể tồn tại lâu hơn”.
“Nếu không may mắn thì sao?”, Cổ Ngôn Tài hỏi lại.
"Không may mắn...", vị chuyên gia do dự nói: "Nếu thật sự không gặp may, thì chỉ ba bốn giờ nữa là hệ thống đã chạm đến giới hạn rồi".
“Vậy thì hãy nghĩ cách để kéo dài thời gian đi”, Cổ Ngôn Tài nói.
Vị chuyên gia cười khổ nói: "Tôi cũng hy vọng có thể kéo dài thời gian, nhưng chuyện này rất khó. Bởi vì trong hệ thống sự sống, chủ yếu là do..."
Hoắc Khải giơ tay ngăn lời nói của chuyên gia. Anh nhìn chằm chằm vào người đàn ông này rồi nghiêm nghị nói: "Tôi không hiểu anh nói gì vì tôi không phải là bác sĩ. Nhưng tôi mong anh có thể cho tôi ý kiến về cách làm thế nào cho ca phẫu thuật này thành công. Bất cứ điều kiện gì tôi cũng sẽ thực hiện!"
Vị chuyên gia y học không trả lời ngay, anh ta đi ra đây chỉ để báo cáo lại sự việc, còn đối với yêu cầu của Hoắc Khải thì anh ta phải quay lại thảo luận rồi mới có thể trả lời thỏa đáng.
Hoắc Khải xua tay để anh ta đi.
Cổ Ngôn Tài khịt mũi bất mãn nói: "Nhóm người này trước đây thề thốt rằng sẽ không xảy ra vấn đề gì, thế mà bây giờ lại nói không đủ thời gian!"
"Y học là như vậy. Khi trình độ y học chưa đủ thì sẽ luôn tồn tại nhiều việc ngoài ý muốn khác nhau. Họ cũng chỉ là con người, không phải thần thánh, nên có những điều không mong muốn xảy ra cũng là bình thường", Hoắc Khải nói.
"Anh thật sự có thể nghĩ thoáng như thế sao...", Cổ Ngôn Tài nói.
Hoắc Khải lắc đầu nói: "Không phải do tôi nghĩ thoáng, mà là do sự thật thì không ai có thể thay đổi được. Cho dù chúng ta có tức giận, thậm chí giết bọn họ đi thì cũng không có ích lợi gì cả".
Đương nhiên Cổ Ngôn Tài cũng hiểu được sự thật này, anh ta chỉ cảm thấy kế hoạch đã làm được đến bước này, nhìn thấy thành công đã ở ngay trong tầm mắt nhưng chỉ vì thời gian không đủ mà kế hoạch sắp phải thất bại, điều này đúng là khó chịu.
Sau khoảng hai giờ, một số chuyên gia y học đến cùng lúc để báo cáo tiến triển mới nhất cho Hoắc Khải biết.
"Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để kéo dài thời gian giới hạn của hệ thống sự sống, đồng thời tăng số lượng nhân lực, tối ưu hóa quy trình vận hành. Một lần tăng và một lần giảm có thể rút ngắn khoảng sáu đến tám giờ đồng hồ. Nhưng không chỉ có vậy. Nếu muốn thực hiện ca phẫu thuật thành công, phương pháp đặc biệt phải được sử dụng khi hệ thống sự sống đạt đến giới hạn", một chuyên gia y học cho biết.
“Phương pháp đặc biệt gì?”, Hoắc Khải hỏi.
Một chuyên gia y học khác bước đến và nói: "Tôi không biết các anh đã nghe nói đến bệnh viện Wilson hay chưa. Đó là một bệnh viện xuất thân từ quân y và họ chuyên nghiên cứu các loại thuốc đặc trị cho binh lính. Có một loại thuốc có khả năng khiến cho những người lính đang cận kề cái chết buộc phải sống lại, thời gian có thể kéo dài đến khoảng 10 giờ. Loại thuốc này được biết đến như một loại thuốc ma thuật giúp cứu sống những người lính, nhưng nó vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm. Theo những gì tôi biết thì việc thử nghiệm loại thuốc này sắp kết thúc. Mặc dù tôi không biết liệu họ có giải quyết được các tác dụng phụ do thuốc gây ra sau khi sử dụng thuốc hay không nhưng chắc chắn rằng ít nhất nó cũng có thể khiến mọi người sống được thêm 10 giờ. Cho nên, nếu có thể mang đến loại thuốc này thì có lẽ ca phẫu thuật có thể được kéo dài thành công. Mà chúng ta cũng không có cách nào khác".
Cổ Ngôn Tài cau mày. Các cơ sở y tế có bối cảnh quân y luôn có mối liên hệ chặt chẽ với quốc gia.
Và loại biệt dược đặc chế cho binh lính trên chiến trường này hoàn toàn không thể bán cho cá nhân hay quốc gia khác.
Chỉ có một cách để có được, đó chính là đi cướp lấy nó.