Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-647
Chương 647: Phân tích
“Không thể!”, Hoắc Khải không hề do dự mà nói.
Đầu dây bên kia tức điên lên, trầm giọng nói: “Cậu Lý đang đùa giỡn tôi sao? Thật sự cho rằng tôi không dám động vào con gái cậu? Hay phải nói là, cậu vốn dĩ là người máu lạnh vô tình, coi thường mạng sống của con gái ruột?”
“Tôi không giống như các ông, tôi rất quan tâm đến con gái tôi. Nhưng chính vì như thế nên tôi sẽ chỉ đàm phán sau khi hoàn toàn xác nhận con bé đã được an toàn”, Hoắc Khải lạnh lùng nói: “Cho nên, trước khi đàm phán điều kiện giao dịch, tôi yêu cầu phải nhìn thấy con gái tôi từng giây từng phút, hơn nữa cách mỗi phút để tôi nói chuyện với con bé, bảo đảm an toàn của con. Ngoài ra, chúng ta phải thương lượng làm thế nào đảm bảo con bé trở về an toàn trước. Nếu hai điểm này không được đáp ứng thì tôi sẽ không bàn bạc bất cứ chuyện gì với các ông!”
Trong lòng Hoắc Khải rất rõ, tính mạng của Đường Đường nằm trong tay đối phương, nếu bị chúng dắt mũi thì kết quả cuối cùng nhất định sẽ rất tệ.
Cho nên, anh phải tỏ thái độ cực kỳ cứng rắn, điều hướng đối phương.
Hai yêu cầu này, một là xác định an toàn của Đường Đường, hai là xác định Đường Đường không bị chúng di chuyển, thuận tiện cho việc cứu hộ, ba là để cho những người này biết, bọn chúng không thể tùy ý dắt mũi anh.
Trong điện thoại im lặng một lát, sau đó nói ra một câu: “Xem ra, cậu Lý vẫn cứng đầu lắm, có lẽ trước đây, chúng tôi đã bị cậu lừa rồi. Có phải cậu đã sớm biết sự tồn tại của chúng tôi, lúc đó nói gì mà trở về bàn bạc cùng vợ, thực ra là cố ý kéo dài thời gian sao?”
“Nếu ông nghĩ như thế, thì tôi cũng không còn gì để nói”, Hoắc Khải nói.
Người đàn ông ở đầy dây bên kia hừ một tiếng nói: “Lúc đó, Hi Vọng Mới còn chưa lớn mạnh. Tuy rằng nắm giữ công nghệ VR, nhưng không đạt đến trình độ cao như hiện tại. Nếu lúc đó chúng tôi không bị cậu lừa, tiến hành thủ đoạn cưỡng chế thu mua chính diện thì có lẽ bây giờ, Hi Vọng Mới đã là của chúng tôi rồi. Thật là trời tính không bằng người tính. Bị cậu câu thời gian dài như vậy, thật là thất sách”.
Đây là một trong những quản lý cấp cao của thế lực ngầm, nói chuyện hoàn toàn không nể nang.
Như hắn đã nói, nếu lúc đầu không nghe Hoắc Khải, để anh trở về bàn bạc với vợ, dựa vào sức mạnh của thế lực ngầm thì sớm đã xử lý xong Hi Vọng Mới, nào có rắc rối như ngày hôm nay.
Nhưng trên đời này không có nếu như, chúng không muốn bỏ lỡ một nhân tài như Hoắc Khải, muốn gắng sức kéo anh về phe mình.
Một khi con người quá tham lam, sẽ rất dễ đưa ra những quyết định sai lầm. Đây là chân lý từ xưa đến nay không thay đổi.
Thế lực ngầm đã phạm phải một sai lầm như thế.
Nếu đối phương đã là một nhân tài hiếm có thì sao có thể dễ dàng bị chúng thu mua chứ?
Chỉ có thể nói, khi trước mắt một người có quá nhiều hi vọng tốt đẹp thì chúng nhất định sẽ vô thức chọn hi vọng này làm kết quả cuối cùng.
Đây chính là lòng người, cũng là kinh nghiệm nghiên cứu về tâm lý lớn nhất của Hoắc Khải.
Nắm giữ được nhân tâm, thì rất nhiều chuyện trên thế giới này đều được giải quyết một cách nhẹ nhàng.
“Hai yêu cầu này của cậu, tôi có thể đáp ứng, nhưng vẫn phải nhắc nhở cậu Lý một câu, bây giờ chúng tôi nắm quyền chủ động, hi vọng cậu đừng mãi đưa ra quá nhiều điều kiện. Ép quá thì chúng ta đành phải đồng quy vu tận đấy! Quả thật Hi Vọng Mới rất lợi hại, nhưng thị trường chính của chúng tôi là ở trong nước. Tiềm lực của cậu lớn nhưng không có nghĩa là hiện tại nhất định có thể cạnh tranh được với chúng tôi!”, người đàn ông trong điện thoại lạnh lùng nói.
Hắn nói vậy không tính là dọa dẫm người khác. Thế lực ngầm nắm giữ rất nhiều công ty đã niêm yết trên sàn chứng khoán. Tổng tài sản trên lý thuyết thực sự nhiều hơn rất nhiều so với Hi Vọng Mới.
Nhưng lỗ hổng của chúng là, ở rất nhiều công ty chỉ nắm được chủ tịch hội đồng quản trị hoặc vài quản lý cấp cao nòng cốt chứ không có khả năng đưa công ty trở thành của riêng mình.
Trong hoàn cảnh đó, nếu chúng muốn huy động sức mạnh của các công ty đó để đối đầu với Hi Vọng Mới thì là một chuyện rất khó khăn.
Trừ khi chúng từ bỏ những nỗ lực đã bỏ ra, chọn cách chết chung, thì chỉ có như vậy, chúng mới không hề kiêng dè phát huy 100% hiệu quả của những quân cờ.
Mà kết quả của việc làm như thế là, có thể thắng Hi Vọng Mới không thì chưa biết, nhưng tổ chức của chúng nhất định sẽ tan thành mây khói sau chuyện lần này.
Các cổ đông sẽ không cho phép chuyện như thế tồn tại, nhà nước cũng không cho phép sự tồn tại của một tổ chức quấy nhiễu đến hoạt động kinh tế bình thường.
Cho nên, không đến đường cùng thì thế lực ngầm sẽ không muốn làm như vậy, dù sao coi như thắng cũng không có ý nghĩa gì.
Hoắc Khải không quan tâm đến đối phương, chỉ để điện thoại đặt trước camera của máy chủ.
Mà người đàn ông ở đầu kia điện thoại lại liên lạc với mấy cao thủ phụ trách vụ bắt cóc, ra lệnh cho chúng luôn duy trì cuộc gọi video với Hoắc Khải.
“Làm như vậy rất có thể để lộ vị trí. Dựa vào sức mạnh kỹ thuật của Hi Vọng Mới, có thể dễ dàng tìm được vị trí chính xác của chúng tôi thông qua điện thoại”, một cao thủ nước ngoài lo lắng nói.
Người đàn ông đó nghĩ một lúc thì thấy ý kiến này rất đúng. Ngay cả thế giới ảo, Hi Vọng Mới còn làm được thì theo dõi vị trí điện thoại cá nhân chắc chắn không phải chuyện khó khăn.
Thật sự để bên đó tìm ra được vị trí chính xác thì rất có thể sẽ cử cao thủ đến cứu.
Sau một hồi cân nhắc, người đàn ông đó nói: “Thế này, các cậu lái một chiếc xe, không đi theo quy tắc nào cả, khiến họ khó định vị, nhưng cuộc gọi video thì vẫn luôn phải duy trì!”
Đây là phương pháp không theo phương pháp nào, dù sao nếu không thể đáp ứng được một yêu cầu của Hoắc Khải thì có lẽ thật sự không có cách nào để đàm phán tiếp.
Tên cao thủ nước ngoài kia vẫn rất lo lắng, hắn ta không cho rằng làm như vậy sẽ an toàn 100%.
Nhưng quản lý cấp cao của thế lực ngầm gấp gáp muốn đàm phán điều kiện cùng với Hoắc Khải, theo chúng thấy, chỉ cần thỏa mãn tất cả yêu cầu thì không chừng 10 phút là có thể bàn xong rồi.
Nếu đã như thế còn lo xảy ra chuyện gì sao, dù gì sớm muộn cũng đưa người trở lại.
Nói cho cùng thì chúng cũng không muốn ra tay quá tuyệt tình, thật sự khiến Hoắc Khải huy động tất cả năng lực hiện có, bỏ kinh doanh để đối phó với chúng. Nhưng phàn là người sống thì đều sẽ phải cân nhắc trước bản thân mình có chịu nổi mức độ báo thù như thế hay không.
Nếu người thuê đã cố chấp yêu cầu thì tên cao thủ nước ngoài cũng không khuyên nhủ nhiều, dù sao chúng chỉ cầm tiền mà làm, người thuê nói làm như nào thì chúng làm như thế.
Mình đưa ra góp ý thì cũng coi như chuyên nghiệp lắm rồi.
Không lâu sau, phía Hoắc Khải cũng nhận được cuộc gọi video của đối phương.
Nhưng lần này khác với lần trước, có thể nhìn thấy rõ ràng là Đường Đường được bố trí ngồi ở ghế sau xe, hai bên đều có người, nhưng đeo mặt nạ không nhìn rõ mặt.
Đối phương lựa chọn phương tiện giao thông di chuyển không mục đích, điều này Hoắc Khải cũng đã sớm nghĩ tới, cũng không quá bất ngờ.
Nhưng khi thế lực ngầm gọi điện thoại đến anh vẫn phàn nàn nói: “Các ông có cần phải làm như thế không? Tại sao không thể ở một chỗ cố định? Nếu xảy ra vấn đề gì thì sao?”
“Chuyện đó không cần cậu Lý phải lo lắng, chỉ cần cậu xác nhận được con gái cậu an toàn là được rồi, không cần quan tâm đến những chuyện khác. Bây giờ chúng ta có thể đàm phán điều kiện rồi chứ”, đối phương đắc ý nói.
Có lẽ hắn cho rằng, cách làm như thế thật thông minh.
Chiếc xe không đi theo quy luật nào thì gần như không thể bị phát hiện.
Coi như cậu tìm được vị trí của cuộc gọi thì cũng khó mà dự đoán được tiếp theo chiếc xe đó sẽ đi đâu.
Mà trong phạm vi mấy chục cây số, nghe có vẻ không lớn nhưng thật ra đã đủ lớn rồi.
Vì phạm vi này, nhân chiều dài với chiều rộng, phạm vi 50 cây số thì đã hơn 200 ki-lô-mét vuông rồi.
Diện tích rộng như vậy, muốn tìm một chiếc xe chạy lung tung thì cũng khó như lên trời.
Hoắc Khải hừ một tiếng, tỏ ra không hài lòng. Mà anh càng như thế thì hắn càng đắc ý.
Con cừu nhỏ, thật sự cho là chúng tôi không biết cậu muốn làm gì sao?
Cậu có mưu tính lợi hại đến đâu thì tôi cũng có phương án đối phó, xem ai giỡn mặt ai!
Hắn nào biết, tất cả biểu hiện của Hoắc Khải đều là cố ý để hắn xem.
Trên máy chủ đã cài đặt camera siêu nét, đã ghi lại toàn bộ những cảnh trên màn hình điện thoại. Tuy mấy cao thủ nước ngoài rất cẩn thận dùng vải đen che kín toàn bộ cửa sổ xe, khiến người khác không thể nhìn thấy tình hình xung quanh.
Nhưng phân tích tất cả những thứ này, không phải là não người, mà là bộ não thông minh!
Bên ngoài thì xem ra trong màn hình điện thoại chỉ hiện ra hình ảnh của Đường Đường, nhưng trên thực tế, khi bộ não thông minh ghi chép lại nội dung của màn hình thì còn phân tích âm thanh trong và ngoài xe, thông qua việc so sánh và phân tích âm thanh có thể phán đoán ra tình hình của con đường gần đó.
Xung quanh nhiều hay ít xe, có người hay không, là đường trong nội thành hay vùng ngoại ô.
“Không thể!”, Hoắc Khải không hề do dự mà nói.
Đầu dây bên kia tức điên lên, trầm giọng nói: “Cậu Lý đang đùa giỡn tôi sao? Thật sự cho rằng tôi không dám động vào con gái cậu? Hay phải nói là, cậu vốn dĩ là người máu lạnh vô tình, coi thường mạng sống của con gái ruột?”
“Tôi không giống như các ông, tôi rất quan tâm đến con gái tôi. Nhưng chính vì như thế nên tôi sẽ chỉ đàm phán sau khi hoàn toàn xác nhận con bé đã được an toàn”, Hoắc Khải lạnh lùng nói: “Cho nên, trước khi đàm phán điều kiện giao dịch, tôi yêu cầu phải nhìn thấy con gái tôi từng giây từng phút, hơn nữa cách mỗi phút để tôi nói chuyện với con bé, bảo đảm an toàn của con. Ngoài ra, chúng ta phải thương lượng làm thế nào đảm bảo con bé trở về an toàn trước. Nếu hai điểm này không được đáp ứng thì tôi sẽ không bàn bạc bất cứ chuyện gì với các ông!”
Trong lòng Hoắc Khải rất rõ, tính mạng của Đường Đường nằm trong tay đối phương, nếu bị chúng dắt mũi thì kết quả cuối cùng nhất định sẽ rất tệ.
Cho nên, anh phải tỏ thái độ cực kỳ cứng rắn, điều hướng đối phương.
Hai yêu cầu này, một là xác định an toàn của Đường Đường, hai là xác định Đường Đường không bị chúng di chuyển, thuận tiện cho việc cứu hộ, ba là để cho những người này biết, bọn chúng không thể tùy ý dắt mũi anh.
Trong điện thoại im lặng một lát, sau đó nói ra một câu: “Xem ra, cậu Lý vẫn cứng đầu lắm, có lẽ trước đây, chúng tôi đã bị cậu lừa rồi. Có phải cậu đã sớm biết sự tồn tại của chúng tôi, lúc đó nói gì mà trở về bàn bạc cùng vợ, thực ra là cố ý kéo dài thời gian sao?”
“Nếu ông nghĩ như thế, thì tôi cũng không còn gì để nói”, Hoắc Khải nói.
Người đàn ông ở đầy dây bên kia hừ một tiếng nói: “Lúc đó, Hi Vọng Mới còn chưa lớn mạnh. Tuy rằng nắm giữ công nghệ VR, nhưng không đạt đến trình độ cao như hiện tại. Nếu lúc đó chúng tôi không bị cậu lừa, tiến hành thủ đoạn cưỡng chế thu mua chính diện thì có lẽ bây giờ, Hi Vọng Mới đã là của chúng tôi rồi. Thật là trời tính không bằng người tính. Bị cậu câu thời gian dài như vậy, thật là thất sách”.
Đây là một trong những quản lý cấp cao của thế lực ngầm, nói chuyện hoàn toàn không nể nang.
Như hắn đã nói, nếu lúc đầu không nghe Hoắc Khải, để anh trở về bàn bạc với vợ, dựa vào sức mạnh của thế lực ngầm thì sớm đã xử lý xong Hi Vọng Mới, nào có rắc rối như ngày hôm nay.
Nhưng trên đời này không có nếu như, chúng không muốn bỏ lỡ một nhân tài như Hoắc Khải, muốn gắng sức kéo anh về phe mình.
Một khi con người quá tham lam, sẽ rất dễ đưa ra những quyết định sai lầm. Đây là chân lý từ xưa đến nay không thay đổi.
Thế lực ngầm đã phạm phải một sai lầm như thế.
Nếu đối phương đã là một nhân tài hiếm có thì sao có thể dễ dàng bị chúng thu mua chứ?
Chỉ có thể nói, khi trước mắt một người có quá nhiều hi vọng tốt đẹp thì chúng nhất định sẽ vô thức chọn hi vọng này làm kết quả cuối cùng.
Đây chính là lòng người, cũng là kinh nghiệm nghiên cứu về tâm lý lớn nhất của Hoắc Khải.
Nắm giữ được nhân tâm, thì rất nhiều chuyện trên thế giới này đều được giải quyết một cách nhẹ nhàng.
“Hai yêu cầu này của cậu, tôi có thể đáp ứng, nhưng vẫn phải nhắc nhở cậu Lý một câu, bây giờ chúng tôi nắm quyền chủ động, hi vọng cậu đừng mãi đưa ra quá nhiều điều kiện. Ép quá thì chúng ta đành phải đồng quy vu tận đấy! Quả thật Hi Vọng Mới rất lợi hại, nhưng thị trường chính của chúng tôi là ở trong nước. Tiềm lực của cậu lớn nhưng không có nghĩa là hiện tại nhất định có thể cạnh tranh được với chúng tôi!”, người đàn ông trong điện thoại lạnh lùng nói.
Hắn nói vậy không tính là dọa dẫm người khác. Thế lực ngầm nắm giữ rất nhiều công ty đã niêm yết trên sàn chứng khoán. Tổng tài sản trên lý thuyết thực sự nhiều hơn rất nhiều so với Hi Vọng Mới.
Nhưng lỗ hổng của chúng là, ở rất nhiều công ty chỉ nắm được chủ tịch hội đồng quản trị hoặc vài quản lý cấp cao nòng cốt chứ không có khả năng đưa công ty trở thành của riêng mình.
Trong hoàn cảnh đó, nếu chúng muốn huy động sức mạnh của các công ty đó để đối đầu với Hi Vọng Mới thì là một chuyện rất khó khăn.
Trừ khi chúng từ bỏ những nỗ lực đã bỏ ra, chọn cách chết chung, thì chỉ có như vậy, chúng mới không hề kiêng dè phát huy 100% hiệu quả của những quân cờ.
Mà kết quả của việc làm như thế là, có thể thắng Hi Vọng Mới không thì chưa biết, nhưng tổ chức của chúng nhất định sẽ tan thành mây khói sau chuyện lần này.
Các cổ đông sẽ không cho phép chuyện như thế tồn tại, nhà nước cũng không cho phép sự tồn tại của một tổ chức quấy nhiễu đến hoạt động kinh tế bình thường.
Cho nên, không đến đường cùng thì thế lực ngầm sẽ không muốn làm như vậy, dù sao coi như thắng cũng không có ý nghĩa gì.
Hoắc Khải không quan tâm đến đối phương, chỉ để điện thoại đặt trước camera của máy chủ.
Mà người đàn ông ở đầu kia điện thoại lại liên lạc với mấy cao thủ phụ trách vụ bắt cóc, ra lệnh cho chúng luôn duy trì cuộc gọi video với Hoắc Khải.
“Làm như vậy rất có thể để lộ vị trí. Dựa vào sức mạnh kỹ thuật của Hi Vọng Mới, có thể dễ dàng tìm được vị trí chính xác của chúng tôi thông qua điện thoại”, một cao thủ nước ngoài lo lắng nói.
Người đàn ông đó nghĩ một lúc thì thấy ý kiến này rất đúng. Ngay cả thế giới ảo, Hi Vọng Mới còn làm được thì theo dõi vị trí điện thoại cá nhân chắc chắn không phải chuyện khó khăn.
Thật sự để bên đó tìm ra được vị trí chính xác thì rất có thể sẽ cử cao thủ đến cứu.
Sau một hồi cân nhắc, người đàn ông đó nói: “Thế này, các cậu lái một chiếc xe, không đi theo quy tắc nào cả, khiến họ khó định vị, nhưng cuộc gọi video thì vẫn luôn phải duy trì!”
Đây là phương pháp không theo phương pháp nào, dù sao nếu không thể đáp ứng được một yêu cầu của Hoắc Khải thì có lẽ thật sự không có cách nào để đàm phán tiếp.
Tên cao thủ nước ngoài kia vẫn rất lo lắng, hắn ta không cho rằng làm như vậy sẽ an toàn 100%.
Nhưng quản lý cấp cao của thế lực ngầm gấp gáp muốn đàm phán điều kiện cùng với Hoắc Khải, theo chúng thấy, chỉ cần thỏa mãn tất cả yêu cầu thì không chừng 10 phút là có thể bàn xong rồi.
Nếu đã như thế còn lo xảy ra chuyện gì sao, dù gì sớm muộn cũng đưa người trở lại.
Nói cho cùng thì chúng cũng không muốn ra tay quá tuyệt tình, thật sự khiến Hoắc Khải huy động tất cả năng lực hiện có, bỏ kinh doanh để đối phó với chúng. Nhưng phàn là người sống thì đều sẽ phải cân nhắc trước bản thân mình có chịu nổi mức độ báo thù như thế hay không.
Nếu người thuê đã cố chấp yêu cầu thì tên cao thủ nước ngoài cũng không khuyên nhủ nhiều, dù sao chúng chỉ cầm tiền mà làm, người thuê nói làm như nào thì chúng làm như thế.
Mình đưa ra góp ý thì cũng coi như chuyên nghiệp lắm rồi.
Không lâu sau, phía Hoắc Khải cũng nhận được cuộc gọi video của đối phương.
Nhưng lần này khác với lần trước, có thể nhìn thấy rõ ràng là Đường Đường được bố trí ngồi ở ghế sau xe, hai bên đều có người, nhưng đeo mặt nạ không nhìn rõ mặt.
Đối phương lựa chọn phương tiện giao thông di chuyển không mục đích, điều này Hoắc Khải cũng đã sớm nghĩ tới, cũng không quá bất ngờ.
Nhưng khi thế lực ngầm gọi điện thoại đến anh vẫn phàn nàn nói: “Các ông có cần phải làm như thế không? Tại sao không thể ở một chỗ cố định? Nếu xảy ra vấn đề gì thì sao?”
“Chuyện đó không cần cậu Lý phải lo lắng, chỉ cần cậu xác nhận được con gái cậu an toàn là được rồi, không cần quan tâm đến những chuyện khác. Bây giờ chúng ta có thể đàm phán điều kiện rồi chứ”, đối phương đắc ý nói.
Có lẽ hắn cho rằng, cách làm như thế thật thông minh.
Chiếc xe không đi theo quy luật nào thì gần như không thể bị phát hiện.
Coi như cậu tìm được vị trí của cuộc gọi thì cũng khó mà dự đoán được tiếp theo chiếc xe đó sẽ đi đâu.
Mà trong phạm vi mấy chục cây số, nghe có vẻ không lớn nhưng thật ra đã đủ lớn rồi.
Vì phạm vi này, nhân chiều dài với chiều rộng, phạm vi 50 cây số thì đã hơn 200 ki-lô-mét vuông rồi.
Diện tích rộng như vậy, muốn tìm một chiếc xe chạy lung tung thì cũng khó như lên trời.
Hoắc Khải hừ một tiếng, tỏ ra không hài lòng. Mà anh càng như thế thì hắn càng đắc ý.
Con cừu nhỏ, thật sự cho là chúng tôi không biết cậu muốn làm gì sao?
Cậu có mưu tính lợi hại đến đâu thì tôi cũng có phương án đối phó, xem ai giỡn mặt ai!
Hắn nào biết, tất cả biểu hiện của Hoắc Khải đều là cố ý để hắn xem.
Trên máy chủ đã cài đặt camera siêu nét, đã ghi lại toàn bộ những cảnh trên màn hình điện thoại. Tuy mấy cao thủ nước ngoài rất cẩn thận dùng vải đen che kín toàn bộ cửa sổ xe, khiến người khác không thể nhìn thấy tình hình xung quanh.
Nhưng phân tích tất cả những thứ này, không phải là não người, mà là bộ não thông minh!
Bên ngoài thì xem ra trong màn hình điện thoại chỉ hiện ra hình ảnh của Đường Đường, nhưng trên thực tế, khi bộ não thông minh ghi chép lại nội dung của màn hình thì còn phân tích âm thanh trong và ngoài xe, thông qua việc so sánh và phân tích âm thanh có thể phán đoán ra tình hình của con đường gần đó.
Xung quanh nhiều hay ít xe, có người hay không, là đường trong nội thành hay vùng ngoại ô.