Cậu hai Trì Uyên ở Khê Thành có tính tình phóng đãng ngang ngạnh, vui chơi nhân gian bao nhiêu năm nhưng vẫn thuỷ chung giữa trăm hoa, dạo chơi thế gian không dính phiến lá trên người.
Ai ngờ có một ngày, hai nhà Trì – Văn truyền ra thông tin đám cưới.
Cậu hai Trì vì không chịu cưới mà quậy trời quậy đất, thà chết chứ không chịu khuất phục đã trở thành trò cười cho đám bạn trong giới.
Mọi người đều cho rằng trên đời này không ai có thể giữ được trái tim của vị lãng tử này.
Mãi cho đến một lần tụ họp với đám bạn, Trì Uyên chơi thua, yêu cầu giao điện thoại cho người khác xem.
Trong lúc quần chúng tranh điện thoại, không biết là ai đã lỡ bấm nhầm vào chỗ gọi điện, có điều qua mấy giây sau thì trong ống nghe truyền ra một giọng nữ lạnh lùng.
"Trì Uyên, anh có bệnh à?"
Mọi người ở đó rơi vào yên tĩnh.
Lúc đầu Trì Uyên còn mắt say lờ đờ, mông lung nằm nghiêng ngả một bên nhưng nghe thấy vậy, nhanh như chớp chìa tay lấy lại điện thoại, rủ mắt tủi thân nói, "Tưởng Tưởng, em nghe anh giải thích."
Mọi người: "?"
-
Văn Tưởng lần đầu tiên gặp Trì Uyên là ở nhà cũ nhà họ Trì.
Người đàn ông có dáng dấp anh tuấn làm trò trước mặt người lớn trong nhà, vẻ mặt ngả ngớn đùa cợt: "Trì Uyên con cho dù hôm nay có chết, chết ở bên ngoài, có nhảy xuống từ chỗ này cũng sẽ không kết hôn."
Sau đó.
Cái vị thích dạo chơi nhân gian nào đó một khi có chủ liền nhanh chóng biến thành tiểu chó săn:
"Tưởng Tưởng, chừng nào thì em mới gả cho anh vậy?"
"Hôm nay Uyên Uyên cũng đã cầu hôn rồi đó."
Văn Tưởng: "........"
"Thế gian này tốt đẹp ngàn vạn lần nhưng anh chỉ muốn thích em."
*
Thiếu gia dạo chơi nhân gian x Đại tiểu thư xinh đẹp nhẹ nhàng.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Kháng hôn thế nhưng lại kháng ra tình cảm!!