Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 94: Dược Sư, Đây Chẳng Qua Là Hứng Thú (3)
- Tình địch cường đại?
Nghe được một câu như vậy, Lý Thất Dạ cảm thấy buồn cười, không khỏi co khóe miệng, tiếu dung ở trên mặt nhộn nhạo!
Nam Hoài Nhân nhắc nhở nói ra:
- Đại sư huynh, chuyện này, Hà Anh Kiếm là lấy được Tào Hùng ngầm đồng ý, thậm chí là đại lực ủng hộ, minh thương dễ trốn, ám tiễn khó phòng, Đại sư huynh vẫn là cẩn thận một chút cho thỏa đáng.
Nam Hoài Nhân cũng biết Lý Thất Dạ chi tiết, tình địch cường đại? Nam Hoài Nhân đương nhiên sẽ không cho là Hà Anh Kiếm có tư cách trở thành tình địch cường đại của Lý Thất Dạ, Hà Anh Kiếm đáng là gì? Lý Thất Dạ ngay cả Cửu Thánh Yêu Môn cũng dám kêu gào, huống chi chỉ là Hà Anh Kiếm?
Lý Sương Nhan đến Tẩy Nhan Cổ Phái làm như vậy là vì cái gì? Đơn giản là vì Lý Thất Dạ mà đến, bất luận Hà Anh Kiếm là ưu tú như thế nào, chỉ sợ cũng không thể cùng Lý Thất Dạ so sánh, hai người căn bản không phải là một cấp bậc, Hà Anh Kiếm có tư cách gì trở thành tình địch của Lý Thất Dạ!
- Đi, chúng ta đi nhìn xem tình địch cường đại nhất của ta là hủy đi tiểu viện của ta thế nào.
Lý Thất Dạ khoan thai thích ý nói ra, hình như hủy đi không phải tiểu viện của hắn vậy.
Lúc Lý Thất Dạ mang theo Nam Hoài Nhân leo lên Cô Phong, một hồi âm thanh "Ầm ầm" vang lên, chỉ thấy lúc này Hà Anh Kiếm chỉ huy mấy môn hạ đệ tử hủy đi tiểu viện của Lý Thất Dạ, lúc này, tiểu viện đã bị hủy bảy tám phần.
Mà ở bên cạnh trước bảo lâu, Lý Sương Nhan chỉ là đối xử lạnh nhạt nhìn xem, cũng không nói gì.
- Lý Thất Dạ, ngươi tới vừa vặn.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ mang theo một đoàn người Nam Hoài Nhân trở về, Hà Anh Kiếm dương dương tự đắc nói ra:
- Từ hôm nay trở đi, ngươi đến Tiểu Tuyền Phong ở!
Hà Anh Kiếm chính là lấy giọng điệu phân phó nói với Lý Thất Dạ, tựa hồ, Lý Thất Dạ nhất định phải nghe hắn nói vậy.
- Vì cái gì ta phải đến Tiểu Tuyền Phong ở?
Lý Thất Dạ nhìn tiểu viện bị hủy đi một lần, vẫn là tiếu dung chân thành, tựa hồ không có tức giận chút nào.
Hà Anh Kiếm hơi không kiên nhẫn, lạnh lùng nói ra:
- Ta bảo ngươi đi liền đi, nơi nào có nhiều dông dài như vậy! Từ hôm nay trở đi, ta ở Cô Phong! Cái phá tiểu viện này lưu tại nơi này vướng bận, sau khi hủy sạch, ta ở chỗ này xây thần các!
Nói đến đây, Hà Anh Kiếm không để ý tới Lý Thất Dạ, bày một cái tiếu dung tự nhận là tiêu sái nhất, cùng Lý Sương Nhan xa xa cười nói:
- Cô Phong trông về phía xa toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái, phong cảnh rất tốt. Lý tiên nữ lựa chọn nơi này ở lại, có thể nói là tuệ nhãn vô song, ta may mắn cùng Lý tiên tử ở gần nhau, luận bàn đạo pháp, nghiên cứu thảo luận huyền ảo, này là một đoạn giai thoại!
Sau khi Lý Sương Nhan đi vào Tẩy Nhan Cổ Phái, Hà Anh Kiếm không phải lần đầu tiên truy cầu Lý Sương Nhan, có điều, mỗi lần hắn đều ăn hết canh cửa, Lý Sương Nhan căn bản là chẳng muốn đi để ý đến hắn.
Truy cầu không cửa, Hà Anh Kiếm dứt khoát ý định đến Cô Phong ở, muốn ở trên Cô Phong cùng Lý Sương Nhan liền nhau, mượn cơ hội tới gần Lý Sương Nhan, tục ngữ nói, làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật!
Hà Anh Kiếm trước mặt mọi người tỏ thái độ như thế, khiến trong lòng bọn người Nam Hoài Nhân khó chịu, Lý tiên tử cùng Đại sư huynh có hôn nhân ước hẹn, đây là sự tình trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái đều biết, hiện tại Hà Anh Kiếm ngay trước mặt Lý Thất Dạ truy cầu Lý Sương Nhan, cái này căn bản là không đem Lý Thất Dạ để ở trong mắt.
Về phần Lý Sương Nhan, thì như nhìn thằng ngốc nhìn Hà Anh Kiếm, loại người này thật sự là chết thế nào cũng không biết, lấy thực lực như hắn cũng dám đi vuốt râu hùm, đi khiêu khích Lý Thất Dạ? Đây quả thực là chán sống, thời điểm Lý Thất Dạ tại Cửu Thánh Yêu Môn, ngay cả sư phụ nàng Luân Nhật Yêu Hoàng cũng kiêng kị ba phần, chỉ là một Hà Anh Kiếm tính là thứ gì?
Hà Anh Kiếm ở ngay trước mặt mình bán phong tao, Lý Thất Dạ không khỏi phì cười, sự tình Hà Anh Kiếm truy cầu Lý Sương Nhan hắn đương nhiên biết! Nữ nhân bên cạnh mình, Lý Thất Dạ có lòng tin tuyệt đối! Loại việc nhỏ da lông vỏ tỏi này, hắn cũng chẳng muốn đi hỏi đến.
Hiện tại Hà Anh Kiếm vậy mà động đến trên đầu của hắn, hắn không khỏi nở nụ cười, đáng thương liếc mắt nhìn Hà Anh Kiếm, sau đó nói với Lý Sương Nhan:
- Ngươi ở nơi này nhìn thấy tiểu viện bị hủy?
- Đây không phải sự tình nội bộ của Tẩy Nhan Cổ Phái các ngươi sao?
Lý Sương Nhan vậy mà cười nhạt một lần, tiếu dung khuynh quốc khuynh thành.
Lý Sương Nhan chỉ là cười nhạt một cái, liền để Hà Anh Kiếm vì đó thần hồn điên đảo, khi hắn lấy lại tinh thần, trong nội tâm lập tức tràn đầy ghen tuông, hắn muốn tiếp cận Lý Sương Nhan nhiều lần, Lý Sương Nhan cho tới bây giờ là không bán màu sắc, chớ nói chi là cười, chuyện này nhất thời để hắn cừu thị Lý Thất Dạ.
- Còn ở nơi này sủa cái gì, đi mau! Cô Phong là địa phương ngươi ngốc sao? Về sau Cô Phong là địa phương ta tu tâm dưỡng tính, nếu ngươi dám xông loạn nơi đây, lấy phạm môn quy xử trí!
Lúc này, sắc mặt Hà Anh Kiếm lạnh lẽo, quát lên nói.
Hà Anh Kiếm như vậy, Lý Thất Dạ còn không có tức giận, bọn người Nam Hoài Nhân đã căm giận bất bình, đặc biệt là Nam Hoài Nhân, lúc ấy Cô Phong là trưởng lão phân phối cho Lý Thất Dạ ở, hiện tại Hà Anh Kiếm cưỡng chiếm sơn phong của Lý Thất Dạ, còn phá hủy động phủ của Lý Thất Dạ, thậm chí là lấy môn quy uy hiếp, cái này quá kiêu ngạo, khinh người quá đáng!
. . . .
- Cô Phong chính là trưởng lão phân phối cho Đại sư huynh ở.
Nam Hoài Nhân vì Lý Thất Dạ bất bình nói.
Nghe được Nam Hoài Nhân nói, Hà Anh Kiếm lạnh lùng lườm Nam Hoài Nhân một cái, lạnh giọng nói ra:
- Hiện tại ta thu hồi Cô Phong, ngươi có ý kiến gì sao?
Nói đến đây, Hà Anh Kiếm dừng một chút, nói ra:
- Nam Hoài Nhân, ngươi ở trong phái cũng coi là người thông minh, đừng cả ngày cùng phế vật bao cỏ dính chung một chỗ, đây là ngươi tự hủy tiền đồ! Đi theo một phế vật, ngươi tại Tẩy Nhan Cổ Phái, sẽ chỉ là nửa bước không tiến!
Lời này của Hà Anh Kiếm, không chỉ là cười nhạo Nam Hoài Nhân đơn giản như vậy, thậm chí là uy hiếp!
Nam Hoài Nhân mạnh vì gạo, bạo vì tiền, khéo léo, ý ở ngoài lời hắn lại thế nào nghe không hiểu? Đi theo ai, trong nội tâm Nam Hoài Nhân có chủ kiến, đối với Hà Anh Kiếm nói như vậy, Nam Hoài Nhân là không chút do dự tỏ thái độ, trầm giọng nói ra:
- Cái này không nhọc sư huynh quan tâm, Đại sư huynh chính là tuấn kiệt của Tẩy Nhan Cổ Phái, ta sẽ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!
- Tự cam đọa lạc!
Nam Hoài Nhân ở trước mặt cự tuyệt hắn thử dò xét, Hà Anh Kiếm lạnh lùng khẽ hừ.
Lý Thất Dạ không thèm để ý loại sự tình lục đục với nhau này, hắn chỉ là nhìn Hà Anh Kiếm, nói ra:
- Nể tình đồng môn, ta cho ngươi một cơ hội, đem tiểu viện dỡ xuống trùng kiến tốt, nếu không, ngày mai ngươi đứng cũng không đứng dậy được!
Nghe được một câu như vậy, Lý Thất Dạ cảm thấy buồn cười, không khỏi co khóe miệng, tiếu dung ở trên mặt nhộn nhạo!
Nam Hoài Nhân nhắc nhở nói ra:
- Đại sư huynh, chuyện này, Hà Anh Kiếm là lấy được Tào Hùng ngầm đồng ý, thậm chí là đại lực ủng hộ, minh thương dễ trốn, ám tiễn khó phòng, Đại sư huynh vẫn là cẩn thận một chút cho thỏa đáng.
Nam Hoài Nhân cũng biết Lý Thất Dạ chi tiết, tình địch cường đại? Nam Hoài Nhân đương nhiên sẽ không cho là Hà Anh Kiếm có tư cách trở thành tình địch cường đại của Lý Thất Dạ, Hà Anh Kiếm đáng là gì? Lý Thất Dạ ngay cả Cửu Thánh Yêu Môn cũng dám kêu gào, huống chi chỉ là Hà Anh Kiếm?
Lý Sương Nhan đến Tẩy Nhan Cổ Phái làm như vậy là vì cái gì? Đơn giản là vì Lý Thất Dạ mà đến, bất luận Hà Anh Kiếm là ưu tú như thế nào, chỉ sợ cũng không thể cùng Lý Thất Dạ so sánh, hai người căn bản không phải là một cấp bậc, Hà Anh Kiếm có tư cách gì trở thành tình địch của Lý Thất Dạ!
- Đi, chúng ta đi nhìn xem tình địch cường đại nhất của ta là hủy đi tiểu viện của ta thế nào.
Lý Thất Dạ khoan thai thích ý nói ra, hình như hủy đi không phải tiểu viện của hắn vậy.
Lúc Lý Thất Dạ mang theo Nam Hoài Nhân leo lên Cô Phong, một hồi âm thanh "Ầm ầm" vang lên, chỉ thấy lúc này Hà Anh Kiếm chỉ huy mấy môn hạ đệ tử hủy đi tiểu viện của Lý Thất Dạ, lúc này, tiểu viện đã bị hủy bảy tám phần.
Mà ở bên cạnh trước bảo lâu, Lý Sương Nhan chỉ là đối xử lạnh nhạt nhìn xem, cũng không nói gì.
- Lý Thất Dạ, ngươi tới vừa vặn.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ mang theo một đoàn người Nam Hoài Nhân trở về, Hà Anh Kiếm dương dương tự đắc nói ra:
- Từ hôm nay trở đi, ngươi đến Tiểu Tuyền Phong ở!
Hà Anh Kiếm chính là lấy giọng điệu phân phó nói với Lý Thất Dạ, tựa hồ, Lý Thất Dạ nhất định phải nghe hắn nói vậy.
- Vì cái gì ta phải đến Tiểu Tuyền Phong ở?
Lý Thất Dạ nhìn tiểu viện bị hủy đi một lần, vẫn là tiếu dung chân thành, tựa hồ không có tức giận chút nào.
Hà Anh Kiếm hơi không kiên nhẫn, lạnh lùng nói ra:
- Ta bảo ngươi đi liền đi, nơi nào có nhiều dông dài như vậy! Từ hôm nay trở đi, ta ở Cô Phong! Cái phá tiểu viện này lưu tại nơi này vướng bận, sau khi hủy sạch, ta ở chỗ này xây thần các!
Nói đến đây, Hà Anh Kiếm không để ý tới Lý Thất Dạ, bày một cái tiếu dung tự nhận là tiêu sái nhất, cùng Lý Sương Nhan xa xa cười nói:
- Cô Phong trông về phía xa toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái, phong cảnh rất tốt. Lý tiên nữ lựa chọn nơi này ở lại, có thể nói là tuệ nhãn vô song, ta may mắn cùng Lý tiên tử ở gần nhau, luận bàn đạo pháp, nghiên cứu thảo luận huyền ảo, này là một đoạn giai thoại!
Sau khi Lý Sương Nhan đi vào Tẩy Nhan Cổ Phái, Hà Anh Kiếm không phải lần đầu tiên truy cầu Lý Sương Nhan, có điều, mỗi lần hắn đều ăn hết canh cửa, Lý Sương Nhan căn bản là chẳng muốn đi để ý đến hắn.
Truy cầu không cửa, Hà Anh Kiếm dứt khoát ý định đến Cô Phong ở, muốn ở trên Cô Phong cùng Lý Sương Nhan liền nhau, mượn cơ hội tới gần Lý Sương Nhan, tục ngữ nói, làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật!
Hà Anh Kiếm trước mặt mọi người tỏ thái độ như thế, khiến trong lòng bọn người Nam Hoài Nhân khó chịu, Lý tiên tử cùng Đại sư huynh có hôn nhân ước hẹn, đây là sự tình trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái đều biết, hiện tại Hà Anh Kiếm ngay trước mặt Lý Thất Dạ truy cầu Lý Sương Nhan, cái này căn bản là không đem Lý Thất Dạ để ở trong mắt.
Về phần Lý Sương Nhan, thì như nhìn thằng ngốc nhìn Hà Anh Kiếm, loại người này thật sự là chết thế nào cũng không biết, lấy thực lực như hắn cũng dám đi vuốt râu hùm, đi khiêu khích Lý Thất Dạ? Đây quả thực là chán sống, thời điểm Lý Thất Dạ tại Cửu Thánh Yêu Môn, ngay cả sư phụ nàng Luân Nhật Yêu Hoàng cũng kiêng kị ba phần, chỉ là một Hà Anh Kiếm tính là thứ gì?
Hà Anh Kiếm ở ngay trước mặt mình bán phong tao, Lý Thất Dạ không khỏi phì cười, sự tình Hà Anh Kiếm truy cầu Lý Sương Nhan hắn đương nhiên biết! Nữ nhân bên cạnh mình, Lý Thất Dạ có lòng tin tuyệt đối! Loại việc nhỏ da lông vỏ tỏi này, hắn cũng chẳng muốn đi hỏi đến.
Hiện tại Hà Anh Kiếm vậy mà động đến trên đầu của hắn, hắn không khỏi nở nụ cười, đáng thương liếc mắt nhìn Hà Anh Kiếm, sau đó nói với Lý Sương Nhan:
- Ngươi ở nơi này nhìn thấy tiểu viện bị hủy?
- Đây không phải sự tình nội bộ của Tẩy Nhan Cổ Phái các ngươi sao?
Lý Sương Nhan vậy mà cười nhạt một lần, tiếu dung khuynh quốc khuynh thành.
Lý Sương Nhan chỉ là cười nhạt một cái, liền để Hà Anh Kiếm vì đó thần hồn điên đảo, khi hắn lấy lại tinh thần, trong nội tâm lập tức tràn đầy ghen tuông, hắn muốn tiếp cận Lý Sương Nhan nhiều lần, Lý Sương Nhan cho tới bây giờ là không bán màu sắc, chớ nói chi là cười, chuyện này nhất thời để hắn cừu thị Lý Thất Dạ.
- Còn ở nơi này sủa cái gì, đi mau! Cô Phong là địa phương ngươi ngốc sao? Về sau Cô Phong là địa phương ta tu tâm dưỡng tính, nếu ngươi dám xông loạn nơi đây, lấy phạm môn quy xử trí!
Lúc này, sắc mặt Hà Anh Kiếm lạnh lẽo, quát lên nói.
Hà Anh Kiếm như vậy, Lý Thất Dạ còn không có tức giận, bọn người Nam Hoài Nhân đã căm giận bất bình, đặc biệt là Nam Hoài Nhân, lúc ấy Cô Phong là trưởng lão phân phối cho Lý Thất Dạ ở, hiện tại Hà Anh Kiếm cưỡng chiếm sơn phong của Lý Thất Dạ, còn phá hủy động phủ của Lý Thất Dạ, thậm chí là lấy môn quy uy hiếp, cái này quá kiêu ngạo, khinh người quá đáng!
. . . .
- Cô Phong chính là trưởng lão phân phối cho Đại sư huynh ở.
Nam Hoài Nhân vì Lý Thất Dạ bất bình nói.
Nghe được Nam Hoài Nhân nói, Hà Anh Kiếm lạnh lùng lườm Nam Hoài Nhân một cái, lạnh giọng nói ra:
- Hiện tại ta thu hồi Cô Phong, ngươi có ý kiến gì sao?
Nói đến đây, Hà Anh Kiếm dừng một chút, nói ra:
- Nam Hoài Nhân, ngươi ở trong phái cũng coi là người thông minh, đừng cả ngày cùng phế vật bao cỏ dính chung một chỗ, đây là ngươi tự hủy tiền đồ! Đi theo một phế vật, ngươi tại Tẩy Nhan Cổ Phái, sẽ chỉ là nửa bước không tiến!
Lời này của Hà Anh Kiếm, không chỉ là cười nhạo Nam Hoài Nhân đơn giản như vậy, thậm chí là uy hiếp!
Nam Hoài Nhân mạnh vì gạo, bạo vì tiền, khéo léo, ý ở ngoài lời hắn lại thế nào nghe không hiểu? Đi theo ai, trong nội tâm Nam Hoài Nhân có chủ kiến, đối với Hà Anh Kiếm nói như vậy, Nam Hoài Nhân là không chút do dự tỏ thái độ, trầm giọng nói ra:
- Cái này không nhọc sư huynh quan tâm, Đại sư huynh chính là tuấn kiệt của Tẩy Nhan Cổ Phái, ta sẽ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!
- Tự cam đọa lạc!
Nam Hoài Nhân ở trước mặt cự tuyệt hắn thử dò xét, Hà Anh Kiếm lạnh lùng khẽ hừ.
Lý Thất Dạ không thèm để ý loại sự tình lục đục với nhau này, hắn chỉ là nhìn Hà Anh Kiếm, nói ra:
- Nể tình đồng môn, ta cho ngươi một cơ hội, đem tiểu viện dỡ xuống trùng kiến tốt, nếu không, ngày mai ngươi đứng cũng không đứng dậy được!