Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 210
- Nghĩa phụ...
Trong mắt của Sở Vân chợt lóe sáng, nhìn về phía Thư Thiên Hào.
Trên thực tế, hắn vẫn luôn ngờ vực về dòng họ của chính mình. Khi còn nhỏ, cũng từng tranh cãi ầm ĩ, muốn đổi thành họ Thư. Nhưng Thư Thiên Hào không cho phép, Sở Vân suy đoán nhất định trong này có nhân duyên.
Quả nhiên, Thư Thiên Hào vừa nghe được lời này, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Kiên quyết phản đối:
- Hắn không thể đổi họ! Họ Sở chính là họ của hắn. Một nam nhân, làm sao có thể quên đi cội nguồn của chính mình?
- Nói như vậy, ta sẽ tuyệt đối không chấp nhận hắn làm chủ nhân.
Thư Thiên Hào hừ lạnh một tiếng:
- Thật không biết phải trái! Thân thể trọng thương, vẫn còn sĩ diện trước mặt chúng ta. Bản tính kiêu ngạo đã khiến ngươi không nhân rõ tình thế? Mặc dù ngươi không muốn, chúng ta cũng chỉ còn cách có ép thu phục ngươi!
- Thà làm ngọc vỡ!
Thương Lam Hải Long mở to đôi con mắt lớn như đèn lồng, ngữ khí vô cùng kiên định nói:
- Dù sao đi nữa hiện tại ta bị thương nặng, cho dù ngươi cậy mạnh thu phục ta, sau một hồi giao đấu kịch kiệt, sợ là chỉ nhận được thi thể của ta.
- Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt!
Sắc mặt Thư Thiên Hào trầm xuống, nhãn thần lạnh tanh. Thương Lam Hải Long này không phải dễ thay đổi, rõ ràng rất kiêu căng. Thực cho rằng mình rất tài ba, chẳng qua chỉ là một yêu thú bị thương nặng mà thôi. Dĩ nhiên khinh thường Sở Vân.
Thư Thiên Hào vẫn thấy hắn luôn khinh thường Sở Vân. Nếu như khinh thường hắn, cũng không khiến hắn khó chịu đến như vậy.
Tức thì bầu không khí trở nên căng thẳng, giương cung tuốt kiếm đứng lên. Sở Vân cảm thấy không ổn, vội vã đi tới. Trong lúc đó, đứng giữa Hải Long và nghĩa phụ ngăn cản nói:
- Nghĩa phụ, đừng làm vậy! Như vậy không có tốt? Nếu như Thương Lam Hải Long lựa chọn người, vậy người hãy thu nhận yêu thú tuyệt phẩm này!
- Sở Vân!
Biểu tình của Thư Thiên Hào rất nghiêm túc, nói:
- Tinh Hải Long Cung là do con tìm thấy. Chúng ta chỉ theo con, giúp con mà thôi. Tất cả mọi thứ ở đây đều do con tìm thấy, cũng đều là của con.
- Nếu đều là của nhi tử, nhi tử muốn tặng Thương Lam Hải Long tặng cho nghĩa phụ.
Sở Vân cười rộ lên, tiếp tục nói với Thư Thiên Hào.
- Con...
- Nghĩa Phụ! Sở Vân chỉ là một cô nhi, nhờ người nuôi dưỡng tới tận bây giờ, ân tình như biển sâu. Tặng người một yêu thú bị thương nặng, không sử dụng được. Có gì đáng ngại? Trước kia trên đảo không có thức ăn, người chặt tay làm đồ ăn cho nhi tử. Ân tình như vậy, hôm nay nhi tử hoàn lại một ít, có gì không được!
Sở Vân khuyên, trong ánh mắt hiện lên thứ tình cảm vô cùng thắm thiết.
Một câu nói kích thích thiên tầng lãng, khiến những người khác rối loạn một hồi.
Đây chính là bí mật kinh thiên động địa!
Không ngờ, Thư Thiên Hào mất đi một cánh tay cũng là vì Sở Vân. Trước đó không ai biết được điều này.
Toàn thân Thư Thiên Hào chấn động:
- Chuyện này, con vẫn còn nhớ! Lúc đó con còn nhỏ như vậy...
- Ân tình sâu đậm, chết cũng không quên. Ngày hôm nay mới có cơ hội nói ra, nghĩa phụ. Chuyện tình trước kia nhi tử chỉ nhớ rõ chút ít, chuyện này có liên quan tới song thân của hài nhi? Hài nhi muốn đổi họ, người không cho. Trong chuyện này nhất định có duyên cớ.
Thân tình của Sở Vân thắm thiết.
Thư Thiên Hào than thở:
- Ai! Không phải lão đa ta không muốn nói. Mà hiện tại nói ra không có lợi với con. Phụ thân của con là huynh đệ kết nghĩa với ta, trước khi tạ thế có giao phó con cho ta. Ta đã hứa sẽ đối đãi con như thân tử, nuôi dưỡng con trưởng thành. Hiện nay, tuy rằng con tiến bộ thần tốc thế nhưng kẻ thù quá nhiều. Khi ngươi tu hành thành đạt, nếu như có thể xếp vào Vương bảng, ta ắt sẽ nói chân tướng việc này cho con. Nếu như không
được, lão đa ta chắc chắn sẽ giữ kín bí mật này, không muốn làm hại con!
Nhãn thần hắn như mây khói, ngữ khí cũng rất uể oải. Hiển nhiên bị tình cảm trước kia kích động.
- Nghĩa phụ...
Sở Vân muốn mở miệng nói, nhưng chung quy lại không có nói thêm nữa. Hắn hiểu rất rõ bản tính của Thư Thiên Hào, một khi đã quyết định chuyện gì thì không ai có thể lay chuyển được.
Thế nhưng tên được xếp vào Vương bảng, mục tiêu này không phải dễ dàng, quả thực quá xa vời.
Những nhân vật như Hải Long Vương, Sở Bá Vương đều có thực lực Vương cấp, xếp vào Vương bảng. Tung hoành thiên hạ, xưng hùng một phương. Dù thế lực Trữ gia đảo, Vệ gia đảo mạnh như vậy nhưng cũng chỉ cần quét qua một lượt có thể dẹp sạch.
- Nếu đã như vậy, ngươi sẽ trở thành tân chủ của ta. Chân chính tiếp nhận những gì Hải Long Vương để lại.
Thương Lam Hải Long bỗng nhiên lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.
Những lời này, lập tức gây sự chú ý của mọi người.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
- Chân chính tiếp nhận những gì Hải Long Vương để lại?
Chính là kiếp trước đã ở lại Tinh Hải Long cung một thời gian, nơi đây Sở Vân tương đối quen thuộc cũng không khỏi sửng sốt.
- Hừ, cũng đều đã nói với các ngươi, ta chính là người sát hạch do Hải Long Vương lưu lại. Chỉ có thông qua đợt sát hạch của ta, mới có thể chân chính thu được những gì Hải Long Vương để lại.
Sở Vân cũng chợt nghĩ tới cây yêu thực trong hậu hoa viên, mở miệng nói:
- Ngươi muốn nói cây yêu thực tại hậu hoa viên sao?
Ngữ khí của Thương Lam Hải Long lần đầu tiên chuyển biến:
- Di? Ngươi đã biết rồi sao? Long Nguyện Thụ chính là yêu thực tuyệt phẩm, thoạt nhìn rất bình thường, vốn cũng chính là do lão chủ nhân tuyển chọn. Sau khi trải qua hơn ba mươi năm, mới may mắn phát hiện lai lịch thực sự của nó.
- Long Nguyện Thụ? Yêu thực tuyệt phẩm?
Sở Vân lẩm bẩm trong miệng, đúng là cây này khiến hắn càng thêm hiếu kỳ.
- Xem ra ngươi cũng chỉ biết được một chút ít thôi à! Dựa theo tuổi tác của ngươi có thể biết tới đây cũng đã là rất giỏi.
Thương Lam Hải Long nhìn Sở Vân bằng ánh mắt khác, ngữ khí cũng có phần hòa nhã.
- Long Nguyện Thụ là một trong năm yêu thực tuyệt phẩm vô cùng hiếm lạ, liên quan tới số mệnh hư vô mờ mịt.
- Số mệnh?
Điều này khiến Sở Vân nhướng mày. Nói về số mệnh, hắn không hiểu được nhiều, nhưng cũng không phải không biết đến.
- Vận lai thiên địa giai đồng lực, viễn khứ anh hùng bất tự do.
Thương Lam Hải Long ngâm nga một tiếng.
- Không nên coi thường số mệnh. Tuy rằng nhìn không thấy, sờ không được, thế nhưng thực sự tồn tại. Nói cho các ngươi biết một bí mật, phàm là vương giả một phương, liệt danh trên Vương bảng, bên người đều có một hai yêu thú, yêu thực hoặc là yêu binh liên quan đến số mệnh.
Ngừng lại một chút, ngữ khí của Thương Lam Hải Long càng tăng thêm:
- Hay nói cách khác, muốn trở thành vương giả một phương, yêu binh, yêu thực, yêu thú số mệnh ắt không thể thiếu!
Trong mắt của Sở Vân chợt lóe sáng, nhìn về phía Thư Thiên Hào.
Trên thực tế, hắn vẫn luôn ngờ vực về dòng họ của chính mình. Khi còn nhỏ, cũng từng tranh cãi ầm ĩ, muốn đổi thành họ Thư. Nhưng Thư Thiên Hào không cho phép, Sở Vân suy đoán nhất định trong này có nhân duyên.
Quả nhiên, Thư Thiên Hào vừa nghe được lời này, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Kiên quyết phản đối:
- Hắn không thể đổi họ! Họ Sở chính là họ của hắn. Một nam nhân, làm sao có thể quên đi cội nguồn của chính mình?
- Nói như vậy, ta sẽ tuyệt đối không chấp nhận hắn làm chủ nhân.
Thư Thiên Hào hừ lạnh một tiếng:
- Thật không biết phải trái! Thân thể trọng thương, vẫn còn sĩ diện trước mặt chúng ta. Bản tính kiêu ngạo đã khiến ngươi không nhân rõ tình thế? Mặc dù ngươi không muốn, chúng ta cũng chỉ còn cách có ép thu phục ngươi!
- Thà làm ngọc vỡ!
Thương Lam Hải Long mở to đôi con mắt lớn như đèn lồng, ngữ khí vô cùng kiên định nói:
- Dù sao đi nữa hiện tại ta bị thương nặng, cho dù ngươi cậy mạnh thu phục ta, sau một hồi giao đấu kịch kiệt, sợ là chỉ nhận được thi thể của ta.
- Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt!
Sắc mặt Thư Thiên Hào trầm xuống, nhãn thần lạnh tanh. Thương Lam Hải Long này không phải dễ thay đổi, rõ ràng rất kiêu căng. Thực cho rằng mình rất tài ba, chẳng qua chỉ là một yêu thú bị thương nặng mà thôi. Dĩ nhiên khinh thường Sở Vân.
Thư Thiên Hào vẫn thấy hắn luôn khinh thường Sở Vân. Nếu như khinh thường hắn, cũng không khiến hắn khó chịu đến như vậy.
Tức thì bầu không khí trở nên căng thẳng, giương cung tuốt kiếm đứng lên. Sở Vân cảm thấy không ổn, vội vã đi tới. Trong lúc đó, đứng giữa Hải Long và nghĩa phụ ngăn cản nói:
- Nghĩa phụ, đừng làm vậy! Như vậy không có tốt? Nếu như Thương Lam Hải Long lựa chọn người, vậy người hãy thu nhận yêu thú tuyệt phẩm này!
- Sở Vân!
Biểu tình của Thư Thiên Hào rất nghiêm túc, nói:
- Tinh Hải Long Cung là do con tìm thấy. Chúng ta chỉ theo con, giúp con mà thôi. Tất cả mọi thứ ở đây đều do con tìm thấy, cũng đều là của con.
- Nếu đều là của nhi tử, nhi tử muốn tặng Thương Lam Hải Long tặng cho nghĩa phụ.
Sở Vân cười rộ lên, tiếp tục nói với Thư Thiên Hào.
- Con...
- Nghĩa Phụ! Sở Vân chỉ là một cô nhi, nhờ người nuôi dưỡng tới tận bây giờ, ân tình như biển sâu. Tặng người một yêu thú bị thương nặng, không sử dụng được. Có gì đáng ngại? Trước kia trên đảo không có thức ăn, người chặt tay làm đồ ăn cho nhi tử. Ân tình như vậy, hôm nay nhi tử hoàn lại một ít, có gì không được!
Sở Vân khuyên, trong ánh mắt hiện lên thứ tình cảm vô cùng thắm thiết.
Một câu nói kích thích thiên tầng lãng, khiến những người khác rối loạn một hồi.
Đây chính là bí mật kinh thiên động địa!
Không ngờ, Thư Thiên Hào mất đi một cánh tay cũng là vì Sở Vân. Trước đó không ai biết được điều này.
Toàn thân Thư Thiên Hào chấn động:
- Chuyện này, con vẫn còn nhớ! Lúc đó con còn nhỏ như vậy...
- Ân tình sâu đậm, chết cũng không quên. Ngày hôm nay mới có cơ hội nói ra, nghĩa phụ. Chuyện tình trước kia nhi tử chỉ nhớ rõ chút ít, chuyện này có liên quan tới song thân của hài nhi? Hài nhi muốn đổi họ, người không cho. Trong chuyện này nhất định có duyên cớ.
Thân tình của Sở Vân thắm thiết.
Thư Thiên Hào than thở:
- Ai! Không phải lão đa ta không muốn nói. Mà hiện tại nói ra không có lợi với con. Phụ thân của con là huynh đệ kết nghĩa với ta, trước khi tạ thế có giao phó con cho ta. Ta đã hứa sẽ đối đãi con như thân tử, nuôi dưỡng con trưởng thành. Hiện nay, tuy rằng con tiến bộ thần tốc thế nhưng kẻ thù quá nhiều. Khi ngươi tu hành thành đạt, nếu như có thể xếp vào Vương bảng, ta ắt sẽ nói chân tướng việc này cho con. Nếu như không
được, lão đa ta chắc chắn sẽ giữ kín bí mật này, không muốn làm hại con!
Nhãn thần hắn như mây khói, ngữ khí cũng rất uể oải. Hiển nhiên bị tình cảm trước kia kích động.
- Nghĩa phụ...
Sở Vân muốn mở miệng nói, nhưng chung quy lại không có nói thêm nữa. Hắn hiểu rất rõ bản tính của Thư Thiên Hào, một khi đã quyết định chuyện gì thì không ai có thể lay chuyển được.
Thế nhưng tên được xếp vào Vương bảng, mục tiêu này không phải dễ dàng, quả thực quá xa vời.
Những nhân vật như Hải Long Vương, Sở Bá Vương đều có thực lực Vương cấp, xếp vào Vương bảng. Tung hoành thiên hạ, xưng hùng một phương. Dù thế lực Trữ gia đảo, Vệ gia đảo mạnh như vậy nhưng cũng chỉ cần quét qua một lượt có thể dẹp sạch.
- Nếu đã như vậy, ngươi sẽ trở thành tân chủ của ta. Chân chính tiếp nhận những gì Hải Long Vương để lại.
Thương Lam Hải Long bỗng nhiên lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.
Những lời này, lập tức gây sự chú ý của mọi người.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
- Chân chính tiếp nhận những gì Hải Long Vương để lại?
Chính là kiếp trước đã ở lại Tinh Hải Long cung một thời gian, nơi đây Sở Vân tương đối quen thuộc cũng không khỏi sửng sốt.
- Hừ, cũng đều đã nói với các ngươi, ta chính là người sát hạch do Hải Long Vương lưu lại. Chỉ có thông qua đợt sát hạch của ta, mới có thể chân chính thu được những gì Hải Long Vương để lại.
Sở Vân cũng chợt nghĩ tới cây yêu thực trong hậu hoa viên, mở miệng nói:
- Ngươi muốn nói cây yêu thực tại hậu hoa viên sao?
Ngữ khí của Thương Lam Hải Long lần đầu tiên chuyển biến:
- Di? Ngươi đã biết rồi sao? Long Nguyện Thụ chính là yêu thực tuyệt phẩm, thoạt nhìn rất bình thường, vốn cũng chính là do lão chủ nhân tuyển chọn. Sau khi trải qua hơn ba mươi năm, mới may mắn phát hiện lai lịch thực sự của nó.
- Long Nguyện Thụ? Yêu thực tuyệt phẩm?
Sở Vân lẩm bẩm trong miệng, đúng là cây này khiến hắn càng thêm hiếu kỳ.
- Xem ra ngươi cũng chỉ biết được một chút ít thôi à! Dựa theo tuổi tác của ngươi có thể biết tới đây cũng đã là rất giỏi.
Thương Lam Hải Long nhìn Sở Vân bằng ánh mắt khác, ngữ khí cũng có phần hòa nhã.
- Long Nguyện Thụ là một trong năm yêu thực tuyệt phẩm vô cùng hiếm lạ, liên quan tới số mệnh hư vô mờ mịt.
- Số mệnh?
Điều này khiến Sở Vân nhướng mày. Nói về số mệnh, hắn không hiểu được nhiều, nhưng cũng không phải không biết đến.
- Vận lai thiên địa giai đồng lực, viễn khứ anh hùng bất tự do.
Thương Lam Hải Long ngâm nga một tiếng.
- Không nên coi thường số mệnh. Tuy rằng nhìn không thấy, sờ không được, thế nhưng thực sự tồn tại. Nói cho các ngươi biết một bí mật, phàm là vương giả một phương, liệt danh trên Vương bảng, bên người đều có một hai yêu thú, yêu thực hoặc là yêu binh liên quan đến số mệnh.
Ngừng lại một chút, ngữ khí của Thương Lam Hải Long càng tăng thêm:
- Hay nói cách khác, muốn trở thành vương giả một phương, yêu binh, yêu thực, yêu thú số mệnh ắt không thể thiếu!