Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37
Sở Vân nhận lấy bình thuốc, cất vào trong ngực. Vũ Đại Đầu thoáng có chút kinh ngạc, tràng diện Sở Vân cự tuyệt trong dự liệu cũng không xuất hiện. Hắn ngẫm lại, cảm thấy có chút lo lắng, vừa định đốc thúc Sở Vân cho yêu thú ăn đan dược ngay lập tức thì Sở Vân đã mở miệng.
- Đến, lúc này liên tiếp bắn ra liên châu Thủy Đạn, mười hơi thở một lớp, bắt đầu đi.
- A.
Vũ Đại Đầu có chút trì trệ, đành phải nuốt lời nói đã tới miệng ngược trở lại, tìm thời cơ khác. Huấn luyện tiếp tục, cho tới tận khi mặt trời ngả về phía tây, tam lão trở về.
- A, Đại Đầu, sao ngươi lại đến đây?
Lão Hồng Thương đến diễn võ trường, nhìn thấy Vũ Đại Đầu đang bị Sở Vân chỉ huy tiến hành bồi luyện, lập tức cười ha hả.
- Bái kiến ba vị bách phu trưởng.
Nhìn thấy mấy người Lão Hồng Thương, Vũ Đại Đầu kính cẩn, trên mặt tràn đầy thần sắc tôn kính cùng trân thành.
Lúc trước khi hắn còn là một tên lính quèn, đã rất ngưỡng mộ uy phong của tam lão.
Tam lão cũng rất chiếu cố đến hắn. Hôm nay hắn trở thành bách phu trưởng, tam lão giải ngũ, nhưng tình cảm kính yêu, sùng kính của hắn đối với tam lão vẫn không thay đổi.
- Cái gì mà Bách phu trưởng, đều là mấy lão già khọm khẹm xuất ngũ mà thôi.
Kiều Lão Hầu Tử khoát khoát tay.
- Ừ, Đại Đầu lần bồi luyện này ngươi làm rất tốt.
Minh bạch mục đích đến nơi này của Đại Đầu, Lão Ngư Vương vỗ vỗ bờ vai hắn, tỏ vẻ tán thưởng. Lão Hồng Thương lại chìa tay về phía Sở Vân nói.
- Thư phu nhân đưa tặng Cố Bản Đan? Để lão già ta xem một chút!
Sở Vân đưa Cố Bản Đan cho nó, tam lão thay nhau kiểm tra, cũng không nhìn ra cái gì bất thường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Đích thực là Cố Bản Đan, xem ra Thư phu nhân cũng không muốn đảo chủ trở về trách tội nàng, Cố Bản Đan có trợ giúp rất lớn đối với yêu thú biến dị, Sở tiểu tử, nhanh nuôi nấng con Hỏa Hồ của ngươi đi.
Lão Hồng Thương mang Cố Bản Đan trả về. Sở Vân nhìn thoáng qua viên đan dược, bằng kinh nghiệm của hắn cũng không phát hiện ra nó có vấn đề gì. Viên Cố Bản Đan này không phải độc đan, phế đan, dược hương thuần khiết.
- Vâng, đợi ăn xong vỏ trứng thì sẽ cho dùng.
Sở Vân lại thu viên đan dược vào trong ngực. Mặc dù hắn ngoài miệng nói như thế, kỳ thực trong lòng đang cười lạnh. Đồ vật Thư phu nhân đưa tặng, còn không an toàn bằng Yêu Nguyên Đan, Huyết Khí Đan hắn thu được từ đám hải tặc. Nếu là kiếp trước, hắn còn có vài phần tin tưởng cái "thiện ý" này. Nhưng trọng sinh kiếp này, Sở Vân đã sớm hiểu rõ bản tính Thư phu nhân.
Tối độc phụ nhân tâm chính là chỉ nàng!
Huống hồ Thiên Hồ cũng không phải yêu thú biến dị. Sở Vân sẽ không ngốc đến nỗi sử dụng viên đan dược kia cho Thiên Hồ ăn. Bất quá mấy người tam lão cùng Vũ Đại Đầu vẫn chưa thấy rõ được bản chất của Thư phu nhân. Sở Vân không cự tuyệt, giả vờ đáp ứng, tạm ứng phó với tràng diện trước mắt.
- Đại Đầu, ngày mai ngươi lại tới, bồi luyện cùng ta. Hôm nay dừng ở đây, ngươi có thể về được rồi.
Sở Vân nói tiếp.
- A.
Vũ Đại Đầu gật gật đầu, mơ mơ màng màng đi ra khỏi trang viên. Thẳng cho đến khi quay trở lại Thư gia, hắn mới vỗ mạnh ót một cái, ah lên một tiếng.
- Thư phu nhân nhờ cậy mình, muốn mình đốc thúc Sở Vân sử dụng đan dược ngay tại chỗ, sao bản thân mình có thể quên mất nhỉ? Đáng chết, đầu óc ta...
Hắn hối hận vỗ vỗ cái ót, lại không biết được rằng, trên thực tế ngay từ đầu hắn đã bị Sở Vân dắt mũi, lâm vào thế bị động tuyệt đối. Thực sự không phải do hắn quên, mà là bởi vì Sở Vân nắm giữ toàn bộ thế chủ động.
- Được rồi, ngày mai vẫn tiếp tục bồi luyện. Còn có cơ hội!
Nghĩ tới đây, Vũ Đại Đầu cũng nhẹ nhọm hơn một chút. Nhưng mà ngày hôm sau, lúc đi đến Diêm Tràng trang viên, hắn lại được Sở Vân cho biết, đã phục dụng Cố Bản Đan.
Vũ Đại Đầu trợn tròn mắt, nhìn Sở Vân chằm chằm, cả buổi không nói câu nào. Trong lòng hắn có rất nhiều hoài nghi, nhưng lại không thể trực tiếp hỏi? Cho dù nghi vấn, đối phương lại một mực chắc chắn, thì hắn còn có biện pháp nào?
- Còn đứng ngây ra đó làm gì, Đại Đầu, ngươi có chuyện gì sao?
Sở Vân chợt hỏi. Vũ Đại Đầu là người chân chất, nhiều năm sau, khi hồi tưởng lại.
Cảm thấy lúc ấy bản thân mình thực là kỳ quái, sao lại đối với Sở Vân nói gì nghe nấy như vậy? Nháy mắt, hai ngày đã trôi qua. Sáng sớm ngày thứ tư.
Sở Vân dẫn theo Thiên Hồ, một lần nữa đi vào địa đàn. Địa đàn được xây dựng bằng đá màu trắng, chiếm diện tích sáu mẫu, cao hơn hai trượng, gần như bằng ba bốn nam tử trưởng thành cộng lại. Kết cấu của địa đàn hình tròn, mộc mạc mà to lớn. Không có một chút hoa văn nào được điêu khắc. Nếu từ trên cao nhìn xuống, giống như là một chiếc bàn tròn bằng bạch ngọc ở chính giữa non xanh nước biếc. Lần khảo hạch đầu tiên của lễ thành niên được tổ chức tại Linh Áp Đường ở trung tâm địa đàn, còn lần khảo hạch thứ hai thì được tổ chứ trên quảng trường rộng lớn ở trên trần địa đàn.
Sáng sớm, gió biển thồi phần phật, bình minh ló rạng, ánh ban mai ấm áp, địa đàn đắm chìm bên trong ánh dương quang, lộ ra vẻ trang nghiêm. Ngự yêu sư địa đàn đứng trong sân rộng, trước mặt hắn là ba vị thiếu niên Sở Vân, Thư Đại, Thư Nhị.
Ngoại trừ bọn họ, xung quanh quảng trường, bóng người trùng trùng điệp điệp. Nội dung của lần khảo hạch thứ hai là đối chiến đạo pháp. Khảo hạch chính là năng lực huấn luyện yêu thú của ngự yêu sư. Nhưng lần này lại cho ngoại nhân đứng ở ngoài quan sát. Phía bên ngoài, tự nhiên có Thư phu nhân, Lão Hồng Thương.
Những người còn lại, phần lớn là đến từ Thư gia thành, Hàm Diêm ngư thôn. Bất quá cũng không
ít người là từ mấy nơi rất xa như Tửu Tao ngư thôn, Đằng Tiến sơn thôn chạy đến.
Lễ thành niên là một phong tục trong Chư Tinh Quần Đảo, hơn nữa còn là một hồi thịnh hội biệt khai sinh diện (Mở ra một khởi đầu mới). Khi long trọng, sẽ có đến vài chục thiếu niên đồng loạt tham gia tỷ thí với nhau. Hội thi đấu sẽ kéo dài liên tục trong mấy ngày
mấy đêm, rầm rộ chưa từng có. Sau khi chấm dứt, nhiệt tình của đảo dân vẫn kéo dài thêm một hai tháng. Thiếu niên nhà ai đoạt được danh hiệu đệ nhất, thiếu niên nhà ai thua cuộc có chút đáng tiếc... Đủ loại chủ đề được mọi người bàn tán một cách say sưa.
Tình huống năm nay, lại có chút đặc thù.
Thiếu niên mười ba tuổi, hơn nữa có đầy đủ tư chất ngự yêu sư lại chỉ có ba người. Nhưng so với mọi năm đảo dân lại quan tâm nhiệt tình hơn. Bởi vì ba thiếu niên này đều là nhi tử của đảo chủ Thư Thiên Hào, ngôi vị đảo chủ trong tương lại nhất định sẽ do một trong ba
người kế nhiệm. Trong ba huynh đệ, ai ưu ai kém, trở thành chủ đề cực nóng để mọi người bàn luận.
- Đến, lúc này liên tiếp bắn ra liên châu Thủy Đạn, mười hơi thở một lớp, bắt đầu đi.
- A.
Vũ Đại Đầu có chút trì trệ, đành phải nuốt lời nói đã tới miệng ngược trở lại, tìm thời cơ khác. Huấn luyện tiếp tục, cho tới tận khi mặt trời ngả về phía tây, tam lão trở về.
- A, Đại Đầu, sao ngươi lại đến đây?
Lão Hồng Thương đến diễn võ trường, nhìn thấy Vũ Đại Đầu đang bị Sở Vân chỉ huy tiến hành bồi luyện, lập tức cười ha hả.
- Bái kiến ba vị bách phu trưởng.
Nhìn thấy mấy người Lão Hồng Thương, Vũ Đại Đầu kính cẩn, trên mặt tràn đầy thần sắc tôn kính cùng trân thành.
Lúc trước khi hắn còn là một tên lính quèn, đã rất ngưỡng mộ uy phong của tam lão.
Tam lão cũng rất chiếu cố đến hắn. Hôm nay hắn trở thành bách phu trưởng, tam lão giải ngũ, nhưng tình cảm kính yêu, sùng kính của hắn đối với tam lão vẫn không thay đổi.
- Cái gì mà Bách phu trưởng, đều là mấy lão già khọm khẹm xuất ngũ mà thôi.
Kiều Lão Hầu Tử khoát khoát tay.
- Ừ, Đại Đầu lần bồi luyện này ngươi làm rất tốt.
Minh bạch mục đích đến nơi này của Đại Đầu, Lão Ngư Vương vỗ vỗ bờ vai hắn, tỏ vẻ tán thưởng. Lão Hồng Thương lại chìa tay về phía Sở Vân nói.
- Thư phu nhân đưa tặng Cố Bản Đan? Để lão già ta xem một chút!
Sở Vân đưa Cố Bản Đan cho nó, tam lão thay nhau kiểm tra, cũng không nhìn ra cái gì bất thường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Đích thực là Cố Bản Đan, xem ra Thư phu nhân cũng không muốn đảo chủ trở về trách tội nàng, Cố Bản Đan có trợ giúp rất lớn đối với yêu thú biến dị, Sở tiểu tử, nhanh nuôi nấng con Hỏa Hồ của ngươi đi.
Lão Hồng Thương mang Cố Bản Đan trả về. Sở Vân nhìn thoáng qua viên đan dược, bằng kinh nghiệm của hắn cũng không phát hiện ra nó có vấn đề gì. Viên Cố Bản Đan này không phải độc đan, phế đan, dược hương thuần khiết.
- Vâng, đợi ăn xong vỏ trứng thì sẽ cho dùng.
Sở Vân lại thu viên đan dược vào trong ngực. Mặc dù hắn ngoài miệng nói như thế, kỳ thực trong lòng đang cười lạnh. Đồ vật Thư phu nhân đưa tặng, còn không an toàn bằng Yêu Nguyên Đan, Huyết Khí Đan hắn thu được từ đám hải tặc. Nếu là kiếp trước, hắn còn có vài phần tin tưởng cái "thiện ý" này. Nhưng trọng sinh kiếp này, Sở Vân đã sớm hiểu rõ bản tính Thư phu nhân.
Tối độc phụ nhân tâm chính là chỉ nàng!
Huống hồ Thiên Hồ cũng không phải yêu thú biến dị. Sở Vân sẽ không ngốc đến nỗi sử dụng viên đan dược kia cho Thiên Hồ ăn. Bất quá mấy người tam lão cùng Vũ Đại Đầu vẫn chưa thấy rõ được bản chất của Thư phu nhân. Sở Vân không cự tuyệt, giả vờ đáp ứng, tạm ứng phó với tràng diện trước mắt.
- Đại Đầu, ngày mai ngươi lại tới, bồi luyện cùng ta. Hôm nay dừng ở đây, ngươi có thể về được rồi.
Sở Vân nói tiếp.
- A.
Vũ Đại Đầu gật gật đầu, mơ mơ màng màng đi ra khỏi trang viên. Thẳng cho đến khi quay trở lại Thư gia, hắn mới vỗ mạnh ót một cái, ah lên một tiếng.
- Thư phu nhân nhờ cậy mình, muốn mình đốc thúc Sở Vân sử dụng đan dược ngay tại chỗ, sao bản thân mình có thể quên mất nhỉ? Đáng chết, đầu óc ta...
Hắn hối hận vỗ vỗ cái ót, lại không biết được rằng, trên thực tế ngay từ đầu hắn đã bị Sở Vân dắt mũi, lâm vào thế bị động tuyệt đối. Thực sự không phải do hắn quên, mà là bởi vì Sở Vân nắm giữ toàn bộ thế chủ động.
- Được rồi, ngày mai vẫn tiếp tục bồi luyện. Còn có cơ hội!
Nghĩ tới đây, Vũ Đại Đầu cũng nhẹ nhọm hơn một chút. Nhưng mà ngày hôm sau, lúc đi đến Diêm Tràng trang viên, hắn lại được Sở Vân cho biết, đã phục dụng Cố Bản Đan.
Vũ Đại Đầu trợn tròn mắt, nhìn Sở Vân chằm chằm, cả buổi không nói câu nào. Trong lòng hắn có rất nhiều hoài nghi, nhưng lại không thể trực tiếp hỏi? Cho dù nghi vấn, đối phương lại một mực chắc chắn, thì hắn còn có biện pháp nào?
- Còn đứng ngây ra đó làm gì, Đại Đầu, ngươi có chuyện gì sao?
Sở Vân chợt hỏi. Vũ Đại Đầu là người chân chất, nhiều năm sau, khi hồi tưởng lại.
Cảm thấy lúc ấy bản thân mình thực là kỳ quái, sao lại đối với Sở Vân nói gì nghe nấy như vậy? Nháy mắt, hai ngày đã trôi qua. Sáng sớm ngày thứ tư.
Sở Vân dẫn theo Thiên Hồ, một lần nữa đi vào địa đàn. Địa đàn được xây dựng bằng đá màu trắng, chiếm diện tích sáu mẫu, cao hơn hai trượng, gần như bằng ba bốn nam tử trưởng thành cộng lại. Kết cấu của địa đàn hình tròn, mộc mạc mà to lớn. Không có một chút hoa văn nào được điêu khắc. Nếu từ trên cao nhìn xuống, giống như là một chiếc bàn tròn bằng bạch ngọc ở chính giữa non xanh nước biếc. Lần khảo hạch đầu tiên của lễ thành niên được tổ chức tại Linh Áp Đường ở trung tâm địa đàn, còn lần khảo hạch thứ hai thì được tổ chứ trên quảng trường rộng lớn ở trên trần địa đàn.
Sáng sớm, gió biển thồi phần phật, bình minh ló rạng, ánh ban mai ấm áp, địa đàn đắm chìm bên trong ánh dương quang, lộ ra vẻ trang nghiêm. Ngự yêu sư địa đàn đứng trong sân rộng, trước mặt hắn là ba vị thiếu niên Sở Vân, Thư Đại, Thư Nhị.
Ngoại trừ bọn họ, xung quanh quảng trường, bóng người trùng trùng điệp điệp. Nội dung của lần khảo hạch thứ hai là đối chiến đạo pháp. Khảo hạch chính là năng lực huấn luyện yêu thú của ngự yêu sư. Nhưng lần này lại cho ngoại nhân đứng ở ngoài quan sát. Phía bên ngoài, tự nhiên có Thư phu nhân, Lão Hồng Thương.
Những người còn lại, phần lớn là đến từ Thư gia thành, Hàm Diêm ngư thôn. Bất quá cũng không
ít người là từ mấy nơi rất xa như Tửu Tao ngư thôn, Đằng Tiến sơn thôn chạy đến.
Lễ thành niên là một phong tục trong Chư Tinh Quần Đảo, hơn nữa còn là một hồi thịnh hội biệt khai sinh diện (Mở ra một khởi đầu mới). Khi long trọng, sẽ có đến vài chục thiếu niên đồng loạt tham gia tỷ thí với nhau. Hội thi đấu sẽ kéo dài liên tục trong mấy ngày
mấy đêm, rầm rộ chưa từng có. Sau khi chấm dứt, nhiệt tình của đảo dân vẫn kéo dài thêm một hai tháng. Thiếu niên nhà ai đoạt được danh hiệu đệ nhất, thiếu niên nhà ai thua cuộc có chút đáng tiếc... Đủ loại chủ đề được mọi người bàn tán một cách say sưa.
Tình huống năm nay, lại có chút đặc thù.
Thiếu niên mười ba tuổi, hơn nữa có đầy đủ tư chất ngự yêu sư lại chỉ có ba người. Nhưng so với mọi năm đảo dân lại quan tâm nhiệt tình hơn. Bởi vì ba thiếu niên này đều là nhi tử của đảo chủ Thư Thiên Hào, ngôi vị đảo chủ trong tương lại nhất định sẽ do một trong ba
người kế nhiệm. Trong ba huynh đệ, ai ưu ai kém, trở thành chủ đề cực nóng để mọi người bàn luận.