Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 521: Vương hạ 12 kỵ sĩ
Lời Sisso vừa dứt lập tức cỏ một nhóm thuộc hạ khiêng thêm một chiếc quan tài tiến vảo.
Lủc này, trong viện tử của tổ tiên nhà họ Tống đã có mấy chục chiếc quan tài.
Tống Thanh Tùng thấy vậy tức đến muốn thồ huyết.
Người nhà họ Tống từ trẽn xuống dưới mặt ai ai cũng trắng bệch, những chiếc quan tài này rõ ràng lả Sisso chuẩn bị cho một nhả bọn họ.
Sisso nhìn khuôn mặt tuyệt vọng, biểu cảm đầy sợ hãi thì không nhịn được mà nở nụ cười đắc ý.
Thứ ông ta muốn chính là kết quả như thế này.
Nhưng đúng vào lúc tất cả nhà họ Tống đang dọa sợ hãi thi có một ám thanh trầm ổn vang lên: “Haha, người thích tự tim đường chết tôi gặp nhiều rồi, nhưng đem theo quan tài đến để tim đường chết thi tôi mới gặp lần đầu.”
Tất cả người có mặt ở hiện trường nghe vậy thì ai ai cũng lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
Mọi người đều nhìn về phia phát ra âm thanh, sau đó liền phát hiện người nói không ai khác chính là Trần Ninh.
Người nhà họ Tống sững sờ, bày giở đại nạn sắp ập đầu rồi Trần Ninh còn dám mở miệng nói mấy câu ngông cuồng như vậy, đây là muốn thêm dầu vào lửa ư?
Ngay cả Tống Sính Đình cũng vội vàng nói:
“Chồng, anh…”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Mọi người không cần lo lắng, từ sau khi Cực Long phương đông chúng ta tình lại, không có một người ngoại quốc nào có thể huênh hoang trên địa bàn của chúng ta.”
“Đám quỳ tây này đem quan tải đến đày tìm chỗ chết vậy thi tôi sẽ thành toàn cho bọn chúng.”
Đám quỷ tây đem quan tài đến tim chỗ chết?
Người nhà họ Tống và cả nhóm người Lã Quốc Vinh nghe vậy không nhịn được mà nhìn Siso và đám thủ hạ của ông ta.
Sisso tinh thông ngôn ngữ của rất nhiều nưó’c trên thế giới, ông ta nghe thấy lời của Trần Ninh xong sắc mặt liền tím tái, phẫn nộ nhìn
Trằn Ninh nói: “Anh là ai?”
Lã Quốc Vinh vội vảng nhỏ giọng nói với Sisso: “Ngài Sisso, tên nhóc này chinh là tên cầm đầu giết hại Wiliam, Trần Ninh.”
Sisso nghe vậy, ánh mắt như có điện nhìn chằm chằm Trần Ninh: “Anh chinh là Trần Ninh!”
Trằn Ninh chắp tay sau lưng nói: “Không sai, tõi chinh là Trần Ninh.”
“Ông tốt nhất là nên đem thi thể của con trai ông cút khỏi Hoa Hạ đi, đây là cơ hội cuối cùng cùa ông, nếu không ông chuẩn bị mãi mãi ở lại đây đi.”
Sisso nghe vậy hai mắt trợn tròn.
Ông ta không ngờ Trần Ninh lại ngông cuồng
đến như vậy, ông ta đường đường là thản vương của Ưng quốc, đi đến quốc gia nào cũng nhận được sự lễ phép, nghênh đón, Trần Ninh lại dám uy hiếp ông ta.
Không hợp lý!
Ông ta tức giận cười; “Anh thật ngạo mạn đầy, hi vọng thực lực của anh có thể sánh kịp, nếu không anh sẽ chết rất thảm.”
Ông ta nói xong liền đưa tay lên tạo dấu hiệu; “Ai đồng ý giúp tôi chặt đầu tên ngông cuồng này?”
Lời Sisso vừa nói xong lập tức có một ngưò’i đàn õng lực lưõ’ng tóc vàng, mắt xanh của Yêu Phối kỵ sĩ bước lên, lớn tiếng nói: “Rose, kỵ sĩ thứ 7 trong Vương hạ 12 kỵ sĩ, nguyện ý ra tay.”
“Rose nói xong vừa đi về phía Trần Ninh vừa rút kiềm kỵ sĩ ra.
Người nhả họ Tống thấy cảnh này thi mặt ai cũng biến sắc, Tống Sính Đinh càng lo lắng nói: “Trần Ninh, cẩn thận.”
Trần Ninh vẫn ngạo nghễ đứng im, mặt nhãn nhã dường như không để tên Rose nảy vào trong mắt.
Rose cao hơn hai mét, so với Trần Ninh thi cao hơn anh nhiều, hắn ta giơ kiếm lên mạnh mẽ chém thẳng vào đầu Trần Ninh, miệng hét lớn: “Tiểu tử, đi chết đi!”
Nhưng kiếm của hắn ta còn chưa rơi xuống thì nháy một cái Trần Ninh đã xuất hiện ở trước mặt hắn ta.
Nhất thời, hắn ta kinh ngạc thất sắc. Trần Ninh đưa tay trái lẽn túm lấy cổ tay cầm kiếm của đối phương, tay phải ra nắm đấm.
Bùm!
Cú đấm mạnh như búa đập.
Một cú đấm của Trần Ninh thẳng vào mặt Rose khiến xương gãy, máu tươi bay ra, tên này không kịp kêu lên đã lập tức bay ra ngoài, trực tiếp đập đầu xuống đất chết.
Cái gì?
Hai mắt Sisso trợn tròn, miệng mở lớn.
Những thủ hạ của ông ta, ai ai cũng không còn thoải mái như vừa nãy, thu lại bộ mặt cợt nhả trên mặt, sắc mặt trầm xuống.
Phải biết Rose lả một trong những kỵ sĩ mạnh nhất trong 12 kỵ sĩ.
Nhưng không ngờ bị Trần Ninh giết trong vòng 1s!
Cho dù là do Rose kinh địch nhưng kết quả của trận đấu nảy thật khiến người khác khó tin.
Trằn Ninh một chiêu giết Rose, nhẹ nhàng lấy thanh kiếm của đối phương, tiện tay đảm một nhát trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Vương hạ 12 kỵ sĩ, chỉ có thế?”
Chỉ có thế?
Một câu nói của Trần Ninh đã vừa hay kích động lửa hận trong người Sisso.
Sisso mắt đầy ánh lửa, ông ta trầm giọng nói: “Ai lên giết anh ta?”
“Tôi!”
“Tôi lên!”
“Tôi nguyện ý!”
Ba giọng nói vang lẽn gần như cùng một lúc, ba người thân hình không giống nhau nhưng mặt mũi al cũng vô cùng dữ tợn, đồng thời rút kiếm ở eo ra và tiến lên.
Ba người đều là kỵ sĩ của Vương hạ 12 kỵ sĩ.
Ba người cùng nhau tiến lên, bọn họ không có ý định nhã nhặn gì, cũng không có ý định đánh tay đôi với Trần Ninh mà cả ba người
cùng nhau tiến lên, liên thủ để đối phó với Trần Ninh.
Người nhà họ Tống thấy vậy thi không nhịn được mắng chửi: “Vô liêm sỉ, lấy đông ửc hiếp
Ạ It
yéu.
ở giữa đám đông người xem, Lã Quốc Vinh cười lạnh nói: “Haha, ngải Sisso đến đề bảo thủ cho con trai chứ không phải đến đấu võ với các người, tại sao phải công bằng với các người?”
Nhà họ Tống tức giận!
Lúc này, ba kỵ sĩ đều đã rút kiếm ra và lao về phía Trần Ninh, ba chiếc kiếm lần lượt hướng về đầu của Trần Ninh, bọn họ muốn Trần Ninh chết vì một nhát kiếm này.
Ngay phút chốc, Trần Ninh đã di chuyển thân
người.
Anh đưa tay rút thanh kiếm của tên kỵ sĩ vừa rồi chết nẳm dưới mặt đất, sau đó chém ngang nhanh như một tia chớp.
Rắc rắc
Thanh kiếm của ba kỵ sĩ trực tiếp bị Trần Ninh chém gãy.
Củng lúc đó, thanh kiếm của Trần Ninh bay xoẹt qua cổ của ba người.
Ba người ôm lấy cổ nhưng máu tươi từ vết chém đả điên cuồng tuôn ra, ba người chật vật ngã xuống đất, một lúc sau thi không còn động tĩnh gì nữa.
Tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc đến sững sờ.
Nhỏm người Lã Quốc Vinh cỏ chút chấn kinh nhin Trần Ninh.
Trần Ninh nhẹ nhàng liền giết chết bốn thủ hạ đắc lực của thân vương Sisso, thực lực này quá trâu rồi!
Sisso hít một ngụm khí lạnh.
Vương hạ 12 kỵ sĩ đều được ông ta bồi dưỡng vô cùng tận tâm, là những cao thủ trung thành nhất, lợi hại nhất.
Binh thường, ông ta dẫn theo Vương hạ 12 kỵ sĩ tất cả quân phiệt đều không dám làm gì, không có một ai là đối thủ của những kỵ sĩ này.
Tại sao đến Hoa Hạ những kỵ sĩ này lại không
dùng được nữa rồi?
Một nhát kiếm của Trần Ninh đã giết ba đối thủ, cũng không có tốn chút sức lực nào, chỉ là tiện tay nhặt kiếm trên mặt đất.
Trằn Ninh hai tay khoanh trước ngực, lạnh nhạt nói: “Còn ai nữa?”
Sắc mặt Sisso tải mét.
Ông ta nhìn thủ hạ ở sau lưng, mặc dù đem nhiều thủ hạ đến nhưng ngay cả đến Vương hạ 12 kỵ sĩ còn không đấu được, vậy thi chỉ còn có thể để Tứ Hoàng ra tay thôi.
Tứ Hoàng là bốn thủ hạ mạnh nhất của ông ta.
Lần lượt là: kiếm đế John, vua đao Hans, chùy vương Thor, vua khiên Chris.
Sisso nhìn Tứ Hoàng trâm giọng nói: “Bốn người ai nguyện ý ra chiến đấu, bảo vệ sự uy nghiêm cùa Ưng quốc chúng ta?”
Kiếm đế John nheo lại đôi mắt đại bảng hẹp nhìn Trần Ninh, lạnh lủng nói: “Tên nảy dùng kiếm giết chết bốn kỵ sĩ của chúng ta, thân là kiếm đế tôi nguyện ý tự tay giết chết tên này dưới kiếm của tôi.”
Sisso nghe vậy thi nờ nụ cười hài lòng: “Rất tốt, John hãy cho hắn ta nhìn xem thực lực của kiếm đế Ưng quốc chúng ta, tránh để người khác coi thường.”
John mặc một bộ trang phục quý tộc màu trắng, đeo một thanh kiếm dài đính ngọc, chậm rãi bước ra.
Hắn đi tới nơi cách Trần Ninh khoảng năm bước thi dừng lại, sau đó cời bỏ gang tay màu trắng trên tay trái ném về phía chân Trần Ninh, lạnh lủng nói: “Tôi, kiếm đế John chính thức thách đấu với anh…”
Lủc này, trong viện tử của tổ tiên nhà họ Tống đã có mấy chục chiếc quan tài.
Tống Thanh Tùng thấy vậy tức đến muốn thồ huyết.
Người nhà họ Tống từ trẽn xuống dưới mặt ai ai cũng trắng bệch, những chiếc quan tài này rõ ràng lả Sisso chuẩn bị cho một nhả bọn họ.
Sisso nhìn khuôn mặt tuyệt vọng, biểu cảm đầy sợ hãi thì không nhịn được mà nở nụ cười đắc ý.
Thứ ông ta muốn chính là kết quả như thế này.
Nhưng đúng vào lúc tất cả nhà họ Tống đang dọa sợ hãi thi có một ám thanh trầm ổn vang lên: “Haha, người thích tự tim đường chết tôi gặp nhiều rồi, nhưng đem theo quan tài đến để tim đường chết thi tôi mới gặp lần đầu.”
Tất cả người có mặt ở hiện trường nghe vậy thì ai ai cũng lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
Mọi người đều nhìn về phia phát ra âm thanh, sau đó liền phát hiện người nói không ai khác chính là Trần Ninh.
Người nhà họ Tống sững sờ, bày giở đại nạn sắp ập đầu rồi Trần Ninh còn dám mở miệng nói mấy câu ngông cuồng như vậy, đây là muốn thêm dầu vào lửa ư?
Ngay cả Tống Sính Đình cũng vội vàng nói:
“Chồng, anh…”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Mọi người không cần lo lắng, từ sau khi Cực Long phương đông chúng ta tình lại, không có một người ngoại quốc nào có thể huênh hoang trên địa bàn của chúng ta.”
“Đám quỳ tây này đem quan tải đến đày tìm chỗ chết vậy thi tôi sẽ thành toàn cho bọn chúng.”
Đám quỷ tây đem quan tài đến tim chỗ chết?
Người nhà họ Tống và cả nhóm người Lã Quốc Vinh nghe vậy không nhịn được mà nhìn Siso và đám thủ hạ của ông ta.
Sisso tinh thông ngôn ngữ của rất nhiều nưó’c trên thế giới, ông ta nghe thấy lời của Trần Ninh xong sắc mặt liền tím tái, phẫn nộ nhìn
Trằn Ninh nói: “Anh là ai?”
Lã Quốc Vinh vội vảng nhỏ giọng nói với Sisso: “Ngài Sisso, tên nhóc này chinh là tên cầm đầu giết hại Wiliam, Trần Ninh.”
Sisso nghe vậy, ánh mắt như có điện nhìn chằm chằm Trần Ninh: “Anh chinh là Trần Ninh!”
Trằn Ninh chắp tay sau lưng nói: “Không sai, tõi chinh là Trần Ninh.”
“Ông tốt nhất là nên đem thi thể của con trai ông cút khỏi Hoa Hạ đi, đây là cơ hội cuối cùng cùa ông, nếu không ông chuẩn bị mãi mãi ở lại đây đi.”
Sisso nghe vậy hai mắt trợn tròn.
Ông ta không ngờ Trần Ninh lại ngông cuồng
đến như vậy, ông ta đường đường là thản vương của Ưng quốc, đi đến quốc gia nào cũng nhận được sự lễ phép, nghênh đón, Trần Ninh lại dám uy hiếp ông ta.
Không hợp lý!
Ông ta tức giận cười; “Anh thật ngạo mạn đầy, hi vọng thực lực của anh có thể sánh kịp, nếu không anh sẽ chết rất thảm.”
Ông ta nói xong liền đưa tay lên tạo dấu hiệu; “Ai đồng ý giúp tôi chặt đầu tên ngông cuồng này?”
Lời Sisso vừa nói xong lập tức có một ngưò’i đàn õng lực lưõ’ng tóc vàng, mắt xanh của Yêu Phối kỵ sĩ bước lên, lớn tiếng nói: “Rose, kỵ sĩ thứ 7 trong Vương hạ 12 kỵ sĩ, nguyện ý ra tay.”
“Rose nói xong vừa đi về phía Trần Ninh vừa rút kiềm kỵ sĩ ra.
Người nhả họ Tống thấy cảnh này thi mặt ai cũng biến sắc, Tống Sính Đinh càng lo lắng nói: “Trần Ninh, cẩn thận.”
Trần Ninh vẫn ngạo nghễ đứng im, mặt nhãn nhã dường như không để tên Rose nảy vào trong mắt.
Rose cao hơn hai mét, so với Trần Ninh thi cao hơn anh nhiều, hắn ta giơ kiếm lên mạnh mẽ chém thẳng vào đầu Trần Ninh, miệng hét lớn: “Tiểu tử, đi chết đi!”
Nhưng kiếm của hắn ta còn chưa rơi xuống thì nháy một cái Trần Ninh đã xuất hiện ở trước mặt hắn ta.
Nhất thời, hắn ta kinh ngạc thất sắc. Trần Ninh đưa tay trái lẽn túm lấy cổ tay cầm kiếm của đối phương, tay phải ra nắm đấm.
Bùm!
Cú đấm mạnh như búa đập.
Một cú đấm của Trần Ninh thẳng vào mặt Rose khiến xương gãy, máu tươi bay ra, tên này không kịp kêu lên đã lập tức bay ra ngoài, trực tiếp đập đầu xuống đất chết.
Cái gì?
Hai mắt Sisso trợn tròn, miệng mở lớn.
Những thủ hạ của ông ta, ai ai cũng không còn thoải mái như vừa nãy, thu lại bộ mặt cợt nhả trên mặt, sắc mặt trầm xuống.
Phải biết Rose lả một trong những kỵ sĩ mạnh nhất trong 12 kỵ sĩ.
Nhưng không ngờ bị Trần Ninh giết trong vòng 1s!
Cho dù là do Rose kinh địch nhưng kết quả của trận đấu nảy thật khiến người khác khó tin.
Trằn Ninh một chiêu giết Rose, nhẹ nhàng lấy thanh kiếm của đối phương, tiện tay đảm một nhát trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Vương hạ 12 kỵ sĩ, chỉ có thế?”
Chỉ có thế?
Một câu nói của Trần Ninh đã vừa hay kích động lửa hận trong người Sisso.
Sisso mắt đầy ánh lửa, ông ta trầm giọng nói: “Ai lên giết anh ta?”
“Tôi!”
“Tôi lên!”
“Tôi nguyện ý!”
Ba giọng nói vang lẽn gần như cùng một lúc, ba người thân hình không giống nhau nhưng mặt mũi al cũng vô cùng dữ tợn, đồng thời rút kiếm ở eo ra và tiến lên.
Ba người đều là kỵ sĩ của Vương hạ 12 kỵ sĩ.
Ba người cùng nhau tiến lên, bọn họ không có ý định nhã nhặn gì, cũng không có ý định đánh tay đôi với Trần Ninh mà cả ba người
cùng nhau tiến lên, liên thủ để đối phó với Trần Ninh.
Người nhà họ Tống thấy vậy thi không nhịn được mắng chửi: “Vô liêm sỉ, lấy đông ửc hiếp
Ạ It
yéu.
ở giữa đám đông người xem, Lã Quốc Vinh cười lạnh nói: “Haha, ngải Sisso đến đề bảo thủ cho con trai chứ không phải đến đấu võ với các người, tại sao phải công bằng với các người?”
Nhà họ Tống tức giận!
Lúc này, ba kỵ sĩ đều đã rút kiếm ra và lao về phía Trần Ninh, ba chiếc kiếm lần lượt hướng về đầu của Trần Ninh, bọn họ muốn Trần Ninh chết vì một nhát kiếm này.
Ngay phút chốc, Trần Ninh đã di chuyển thân
người.
Anh đưa tay rút thanh kiếm của tên kỵ sĩ vừa rồi chết nẳm dưới mặt đất, sau đó chém ngang nhanh như một tia chớp.
Rắc rắc
Thanh kiếm của ba kỵ sĩ trực tiếp bị Trần Ninh chém gãy.
Củng lúc đó, thanh kiếm của Trần Ninh bay xoẹt qua cổ của ba người.
Ba người ôm lấy cổ nhưng máu tươi từ vết chém đả điên cuồng tuôn ra, ba người chật vật ngã xuống đất, một lúc sau thi không còn động tĩnh gì nữa.
Tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc đến sững sờ.
Nhỏm người Lã Quốc Vinh cỏ chút chấn kinh nhin Trần Ninh.
Trần Ninh nhẹ nhàng liền giết chết bốn thủ hạ đắc lực của thân vương Sisso, thực lực này quá trâu rồi!
Sisso hít một ngụm khí lạnh.
Vương hạ 12 kỵ sĩ đều được ông ta bồi dưỡng vô cùng tận tâm, là những cao thủ trung thành nhất, lợi hại nhất.
Binh thường, ông ta dẫn theo Vương hạ 12 kỵ sĩ tất cả quân phiệt đều không dám làm gì, không có một ai là đối thủ của những kỵ sĩ này.
Tại sao đến Hoa Hạ những kỵ sĩ này lại không
dùng được nữa rồi?
Một nhát kiếm của Trần Ninh đã giết ba đối thủ, cũng không có tốn chút sức lực nào, chỉ là tiện tay nhặt kiếm trên mặt đất.
Trằn Ninh hai tay khoanh trước ngực, lạnh nhạt nói: “Còn ai nữa?”
Sắc mặt Sisso tải mét.
Ông ta nhìn thủ hạ ở sau lưng, mặc dù đem nhiều thủ hạ đến nhưng ngay cả đến Vương hạ 12 kỵ sĩ còn không đấu được, vậy thi chỉ còn có thể để Tứ Hoàng ra tay thôi.
Tứ Hoàng là bốn thủ hạ mạnh nhất của ông ta.
Lần lượt là: kiếm đế John, vua đao Hans, chùy vương Thor, vua khiên Chris.
Sisso nhìn Tứ Hoàng trâm giọng nói: “Bốn người ai nguyện ý ra chiến đấu, bảo vệ sự uy nghiêm cùa Ưng quốc chúng ta?”
Kiếm đế John nheo lại đôi mắt đại bảng hẹp nhìn Trần Ninh, lạnh lủng nói: “Tên nảy dùng kiếm giết chết bốn kỵ sĩ của chúng ta, thân là kiếm đế tôi nguyện ý tự tay giết chết tên này dưới kiếm của tôi.”
Sisso nghe vậy thi nờ nụ cười hài lòng: “Rất tốt, John hãy cho hắn ta nhìn xem thực lực của kiếm đế Ưng quốc chúng ta, tránh để người khác coi thường.”
John mặc một bộ trang phục quý tộc màu trắng, đeo một thanh kiếm dài đính ngọc, chậm rãi bước ra.
Hắn đi tới nơi cách Trần Ninh khoảng năm bước thi dừng lại, sau đó cời bỏ gang tay màu trắng trên tay trái ném về phía chân Trần Ninh, lạnh lủng nói: “Tôi, kiếm đế John chính thức thách đấu với anh…”