Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2234: Không ổn lắm
“Người kia hình như là Thần Toán Tử trước đó đã đến thăm hỏi ông Ôn phải không?", Nguyệt Nhi nói xong, ánh mắt nhìn về người đàn ông trung niên mặc áo đạo sĩ màu trắng.
Đồng tử Thiên Dương hơi co rụt lại, gật đầu nói: "Đúng vậy, chính là ông ta! Nhưng... người này đã gần hai trăm năm không ra khỏi cửa sơn môn, ngay cả ông ta cũng xuất hiện rồi sao?”
Thần Toán Tử này không nổi tiếng trong lịch sử nhưng trong Đạo Môn lại rất có danh tiếng, nghe nói ông ta là đại sư huynh của Trương Thiên Sư!
Hơn nữa địa vị chỉ đứng sau Lý Thuần Phong!
Nhân vật như vậy hoàn toàn không có khả năng tham dự yến tiệc của bất kỳ thế gia nào, cũng chỉ có Lưu Bá Ôn mới có đủ thể diện mời ông ta đến đây!
Chỉ riêng những ông lớn có mặt ngày hôm nay cũng đủ để chứng minh sức ảnh hưởng của Lưu Bá Ôn ở thành Đại Phong lớn đến mức nào, khó trách Tần Lương Ngọc cũng phải gọi ông ta một tiếng tiền bối!
"Hừ, cũng không biết thằng nhãi này có may mắn gì, chẳng lẽ bởi vì hắn cùng tên cùng họ với Tiêu Chính Văn ở giới thế tục kia?"
Nguyệt Nhi không phục nhỏ giọng nói thầm một câu.
"Haiz, thôi kệ đi, cứ làm theo lời dặn của ông Lưu, dẫn hắn đi bái lạy trên đỉnh núi!"
Nói xong, Thiên Dương cất bước tiến lên, sau khi dẫn Tiêu Chính Văn đến gặp mấy nhân vật lớn mới đi tới bàn cuối cùng.
Nhìn thấy cao thủ Đế Cảnh - Phương Đạo Võ ở trước mắt, Thiên Dương thoáng sửng sốt một lát, cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Phương có mặt cũng tương đương với việc bữa tiệc hôm nay sẽ hoàn toàn náo loạn!
Lập tức Thiên Dương quay đầu nhìn Lưu Bá Ôn ngồi ở chủ vị, Lưu Bá Ôn khẽ gật đầu ý bảo hắn làm theo quy trình bình thường.
"Anh Tiêu, vị này chính là một trong ba cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Phương, Phương Đạo Võ!" Thiên Dương nói xong, ôm quyền bái lạy Phương Đạo Võ
Khi Phương Đạo Võ nhìn thấy Tiêu Chính Văn cũng không khỏi khẽ nhíu mày.
Anh Tiêu?
Suy nghĩ đầu tiên của ông ta, đây chính là Tiêu Chính Văn – gây náo loạn và chém liên tiếp mấy người trên núi Thái Thương, nhưng giây tiếp theo ông ta lại lập tức phủ nhận ý nghĩ này!
Theo tin tức đáng tin cậy thì Tiêu Chính Văn kia chỉ mới đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm mà người có họ Tiêu ở trước mắt này lại là Nhân Hoàng cấp sáu!
Mỗi lần cảnh giới Nhân Hoàng đột phá một cấp thì cũng phải hơn trăm năm mà nhỉ?
Nghĩ tới đây Phương Đạo Võ mới an tâm.
"Hôm nay mỗi người có mặt ở đây đều là tiền bối có danh tiếng, có thể kết bạn với nhiều tiền bối của thành Đại Phong như vậy sẽ rất hữu ích cho con đường của anh sau này!"
"Nếu không nhờ ông Lưu nhà tôi thì e rằng cả đời này anh cũng không thể kết bạn được nhiều nhân vật lớn như vậy! Nhưng ông Lưu cũng chỉ có thể giúp anh giới thiệu mà thôi, cuối cùng có thể móc nối quan hệ với những người này hay không thì còn phải dựa vào bản thân anh!"
Nguyệt Nhi khinh thường nhìn lướt Tiêu Chính Văn, nói với cảm giác ưu việt.
Chỉ là Tiêu Chính Văn không thèm để ý tới Nguyệt Nhi mà trở về chỗ của mình rồi ngồi xuống.
Lưu Bá Ôn thấy thời cơ đã chín muồi, lúc này mới đứng dậy.
Lưu Bá Ôn nói: "Các vị, tôi nghĩ chắc mọi người cũng đã nghe nói Lưu Bá Ôn tôi sắp chiêu mộ cậu thanh niên này vào môn đạo của tôi!"
"Bởi vậy, đặc biệt thông báo cho mọi người một tiếng, hy vọng sau này mọi người có thể chiếu cố nhiều hơn!"
Lưu Bá Ôn vừa nói vừa ôm quyền với mọi người.
Vốn dĩ Lưu Bá Ôn không coi trọng Tiêu Chính Văn, lần sắp xếp ngày hôm nay cũng chỉ là nể mặt Tần Lương Ngọc, đồng thời, cá nhân ông ta cũng có ý đồ riêng.
Ông ta muốn đẩy Tiêu Chính Văn vào nơi đầu sóng ngọn gió, sau đó dùng anh để hóa giải oán hận cũ của thành Đại Phong!
Quả nhiên, đúng như Lưu Bá Ôn nghĩ, ông vừa dứt lời thì một tên đệ tử nhà họ Phương phía sau Phương Đạo Võ đã lên tiếng: "Khoan đã!"
Mọi người không hẹn mà cùng nhau nhíu mày, nhao nhao nhìn về phía nhà họ Phương.
"Ông Lưu, người này và nhà họ Phương có mối thù sâu sắc, hôm nay tôi muốn đánh nhau với cậu ta ở đây, không biết ông Lưu có ý kiến gì không?”
Phương Đạo Võ vừa nói vừa chậm rãi đứng dậy nhìn về phía Lưu Bá Ôn ở trên ghế chủ vị.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều lần lượt ghé tai nhau, dù sao chuyện Phương Tử Anh bị giết ngày hôm đó cũng khá ồn ào, mọi người ở thành Đại Phong đều biết hết cả!
Tuy nhiên nhà họ Phương muốn đánh nhau ở phủ của Lưu Bá Ôn, quả thật nằm ngoài dự liệu của mọi người!
Thân phận của Lưu Bá Ôn cao đến mức nào?
Đừng nói nhà họ Phương ở thành Đại Phong, cho dù là Tổng viện của nhà họ Phương thì cũng phải nể mặt Lưu Bá Ôn!
"Anh Phương, với thân phận và bối cảnh của anh thì không ổn lắm nhỉ?", tay Lưu Bá Ôn vuốt râu, híp mắt nhìn về phía Phương Đạo Võ.
Đồng tử Thiên Dương hơi co rụt lại, gật đầu nói: "Đúng vậy, chính là ông ta! Nhưng... người này đã gần hai trăm năm không ra khỏi cửa sơn môn, ngay cả ông ta cũng xuất hiện rồi sao?”
Thần Toán Tử này không nổi tiếng trong lịch sử nhưng trong Đạo Môn lại rất có danh tiếng, nghe nói ông ta là đại sư huynh của Trương Thiên Sư!
Hơn nữa địa vị chỉ đứng sau Lý Thuần Phong!
Nhân vật như vậy hoàn toàn không có khả năng tham dự yến tiệc của bất kỳ thế gia nào, cũng chỉ có Lưu Bá Ôn mới có đủ thể diện mời ông ta đến đây!
Chỉ riêng những ông lớn có mặt ngày hôm nay cũng đủ để chứng minh sức ảnh hưởng của Lưu Bá Ôn ở thành Đại Phong lớn đến mức nào, khó trách Tần Lương Ngọc cũng phải gọi ông ta một tiếng tiền bối!
"Hừ, cũng không biết thằng nhãi này có may mắn gì, chẳng lẽ bởi vì hắn cùng tên cùng họ với Tiêu Chính Văn ở giới thế tục kia?"
Nguyệt Nhi không phục nhỏ giọng nói thầm một câu.
"Haiz, thôi kệ đi, cứ làm theo lời dặn của ông Lưu, dẫn hắn đi bái lạy trên đỉnh núi!"
Nói xong, Thiên Dương cất bước tiến lên, sau khi dẫn Tiêu Chính Văn đến gặp mấy nhân vật lớn mới đi tới bàn cuối cùng.
Nhìn thấy cao thủ Đế Cảnh - Phương Đạo Võ ở trước mắt, Thiên Dương thoáng sửng sốt một lát, cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Phương có mặt cũng tương đương với việc bữa tiệc hôm nay sẽ hoàn toàn náo loạn!
Lập tức Thiên Dương quay đầu nhìn Lưu Bá Ôn ngồi ở chủ vị, Lưu Bá Ôn khẽ gật đầu ý bảo hắn làm theo quy trình bình thường.
"Anh Tiêu, vị này chính là một trong ba cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Phương, Phương Đạo Võ!" Thiên Dương nói xong, ôm quyền bái lạy Phương Đạo Võ
Khi Phương Đạo Võ nhìn thấy Tiêu Chính Văn cũng không khỏi khẽ nhíu mày.
Anh Tiêu?
Suy nghĩ đầu tiên của ông ta, đây chính là Tiêu Chính Văn – gây náo loạn và chém liên tiếp mấy người trên núi Thái Thương, nhưng giây tiếp theo ông ta lại lập tức phủ nhận ý nghĩ này!
Theo tin tức đáng tin cậy thì Tiêu Chính Văn kia chỉ mới đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm mà người có họ Tiêu ở trước mắt này lại là Nhân Hoàng cấp sáu!
Mỗi lần cảnh giới Nhân Hoàng đột phá một cấp thì cũng phải hơn trăm năm mà nhỉ?
Nghĩ tới đây Phương Đạo Võ mới an tâm.
"Hôm nay mỗi người có mặt ở đây đều là tiền bối có danh tiếng, có thể kết bạn với nhiều tiền bối của thành Đại Phong như vậy sẽ rất hữu ích cho con đường của anh sau này!"
"Nếu không nhờ ông Lưu nhà tôi thì e rằng cả đời này anh cũng không thể kết bạn được nhiều nhân vật lớn như vậy! Nhưng ông Lưu cũng chỉ có thể giúp anh giới thiệu mà thôi, cuối cùng có thể móc nối quan hệ với những người này hay không thì còn phải dựa vào bản thân anh!"
Nguyệt Nhi khinh thường nhìn lướt Tiêu Chính Văn, nói với cảm giác ưu việt.
Chỉ là Tiêu Chính Văn không thèm để ý tới Nguyệt Nhi mà trở về chỗ của mình rồi ngồi xuống.
Lưu Bá Ôn thấy thời cơ đã chín muồi, lúc này mới đứng dậy.
Lưu Bá Ôn nói: "Các vị, tôi nghĩ chắc mọi người cũng đã nghe nói Lưu Bá Ôn tôi sắp chiêu mộ cậu thanh niên này vào môn đạo của tôi!"
"Bởi vậy, đặc biệt thông báo cho mọi người một tiếng, hy vọng sau này mọi người có thể chiếu cố nhiều hơn!"
Lưu Bá Ôn vừa nói vừa ôm quyền với mọi người.
Vốn dĩ Lưu Bá Ôn không coi trọng Tiêu Chính Văn, lần sắp xếp ngày hôm nay cũng chỉ là nể mặt Tần Lương Ngọc, đồng thời, cá nhân ông ta cũng có ý đồ riêng.
Ông ta muốn đẩy Tiêu Chính Văn vào nơi đầu sóng ngọn gió, sau đó dùng anh để hóa giải oán hận cũ của thành Đại Phong!
Quả nhiên, đúng như Lưu Bá Ôn nghĩ, ông vừa dứt lời thì một tên đệ tử nhà họ Phương phía sau Phương Đạo Võ đã lên tiếng: "Khoan đã!"
Mọi người không hẹn mà cùng nhau nhíu mày, nhao nhao nhìn về phía nhà họ Phương.
"Ông Lưu, người này và nhà họ Phương có mối thù sâu sắc, hôm nay tôi muốn đánh nhau với cậu ta ở đây, không biết ông Lưu có ý kiến gì không?”
Phương Đạo Võ vừa nói vừa chậm rãi đứng dậy nhìn về phía Lưu Bá Ôn ở trên ghế chủ vị.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều lần lượt ghé tai nhau, dù sao chuyện Phương Tử Anh bị giết ngày hôm đó cũng khá ồn ào, mọi người ở thành Đại Phong đều biết hết cả!
Tuy nhiên nhà họ Phương muốn đánh nhau ở phủ của Lưu Bá Ôn, quả thật nằm ngoài dự liệu của mọi người!
Thân phận của Lưu Bá Ôn cao đến mức nào?
Đừng nói nhà họ Phương ở thành Đại Phong, cho dù là Tổng viện của nhà họ Phương thì cũng phải nể mặt Lưu Bá Ôn!
"Anh Phương, với thân phận và bối cảnh của anh thì không ổn lắm nhỉ?", tay Lưu Bá Ôn vuốt râu, híp mắt nhìn về phía Phương Đạo Võ.