Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1990
Chương 1990:
Giang Ninh đưa tay ra, khuôn mặt của người đàn ông càng trắng bệch hơn: “Tôi có biết một chút! Tôi sẽ nói hết cho các người!”
Người đàn ông vội vã nói hết chuyện mình biết ra cho Giang Ninh, không dám quên một chữ nào.
Võ quán Cực Đạo này là nơi như thế nào, gã vẫn có biết.
Ở ngay mảnh đất này, trước đó Phác Đại Thành của nhà họ Phác bọn họ đã chết như thế nào, sao gã không biết được?
Người đàn ông nói xong thì bị A Phi kéo ra ngoài.
Giang Ninh ngồi ở đó, tự rót cho mình một tách trà.
Mục đích anh tới Đông Hàn rất đơn giản, gân nhất là để Lâm thị mở rộng thị trường. Thị trường Đông Hàn này rất quan trọng, nhất là phần thị trường mỹ phẩm mà Lâm thị đánh vào, đây là một thị trường rất lớn.
Thứ hai, theo tình báo từ phía quản gia Triệu, ở Đông Hàn có thể có một trang quyền phổ.
Bây giờ nhà họ Lý sắp sụp đổ, nhưng quyền phổ vẫn chưa xuất hiện, hội Hắc Long lại không còn, vậy không biết người ở sau lưng có thể xuất hiện không.
Nhưng lúc này lại thêm một vở hài kịch nhảy nhót, không biết có phải muốn chết không.
Nếu đã muốn chết như vậy, vậy thì anh cũng phải tác thành cho bọn họ chứ.
Người không đụng chạm đến mình, mình cũng sẽ không đụng chạm người †a, nếu như có người dụng chạm đến mình thì phải diệt cỏ tận gốc!
Giang Ninh là một người rất đơn thuần, mọi người bình an vô sự, anh mở một con mắt nhắm một con mắt, sẽ không chủ động làm phiền người khác.
Thậm chí cho tới hôm nay anh giúp Lâm Thị phát triển không phải là vì kiếm tiên.
Kiếm tiên không phải mục đích chính mà là thủ đoạn, là thủ đoạn anh trợ giúp Lâm Vũ Chân thực hiện giấc mơ của mình mà thôi.
Đối với tiền anh thật sự không có hứng thú.
Nhưng luôn có người muốn ngăn cản anh giúp Lâm Vũ Chân thực hiện giấc mơ, nếu đã như vậy Giang Ninh chắc chăn sẽ không nhãn nhịn.
Anh lập tức gọi điện thoại cho anh Cẩu.
“Tìm A Phi lấy danh sách, cho đám người kia một chút cảnh cáo.”
Giang Ninh nói: “Để bọn họ nhớ kỹ giáo huấn là được.”
Cúp điện thoại Giang Ninh trực tiếp ném chuyện này ra sau đầu không hề quan tâm, lấy quyền phổ ra, tiếp tục †oàn tâm toàn ý tập trùng vào trong đó.
Cực đạo quyên phổ đúng là không đơn giản, Giang Ninh vẫn luôn có loại cảm giác này, càng nghiên cứu sâu loại cảm giác này càng mãnh liệt.
Hà đạo nhân tình nguyện dùng cái chết của mình để khiến mình để ý, đã nói lên bí mật phía sau Cực Đạo quyền phổ này, tuyệt đối không phải người bình thường có thể tưởng tượng được.
Cho dù là bát đại thế gia ẩn thế, năm đó bọn họ lựa chọn quy ẩn Chung Nam sơn, chờ đợi quyền phổ xuất thế là bởi vì trong tay gia tộc nắm giữ mật mã có thể giải mã được quyền phổ này.
Bí mật thật sự phía sau quyền phổ này là cái gì, không ai biết cả.
Đại trưởng lão của các gia tộc lớn, ngoài Phương Kim đã chết ra, chỉ sợ là chỉ còn có một mình Phương Ngân mới có thể giải được bí mật này.
Giang Ninh cầm quyền phổ trong tay, ngón tay tinh tế vuốt ve ở trên đường vân quyền phổ.
Loại cảm nhận đặc biệt này khiến anh không nhịn được nhíu mày.
Giang Ninh đưa tay ra, khuôn mặt của người đàn ông càng trắng bệch hơn: “Tôi có biết một chút! Tôi sẽ nói hết cho các người!”
Người đàn ông vội vã nói hết chuyện mình biết ra cho Giang Ninh, không dám quên một chữ nào.
Võ quán Cực Đạo này là nơi như thế nào, gã vẫn có biết.
Ở ngay mảnh đất này, trước đó Phác Đại Thành của nhà họ Phác bọn họ đã chết như thế nào, sao gã không biết được?
Người đàn ông nói xong thì bị A Phi kéo ra ngoài.
Giang Ninh ngồi ở đó, tự rót cho mình một tách trà.
Mục đích anh tới Đông Hàn rất đơn giản, gân nhất là để Lâm thị mở rộng thị trường. Thị trường Đông Hàn này rất quan trọng, nhất là phần thị trường mỹ phẩm mà Lâm thị đánh vào, đây là một thị trường rất lớn.
Thứ hai, theo tình báo từ phía quản gia Triệu, ở Đông Hàn có thể có một trang quyền phổ.
Bây giờ nhà họ Lý sắp sụp đổ, nhưng quyền phổ vẫn chưa xuất hiện, hội Hắc Long lại không còn, vậy không biết người ở sau lưng có thể xuất hiện không.
Nhưng lúc này lại thêm một vở hài kịch nhảy nhót, không biết có phải muốn chết không.
Nếu đã muốn chết như vậy, vậy thì anh cũng phải tác thành cho bọn họ chứ.
Người không đụng chạm đến mình, mình cũng sẽ không đụng chạm người †a, nếu như có người dụng chạm đến mình thì phải diệt cỏ tận gốc!
Giang Ninh là một người rất đơn thuần, mọi người bình an vô sự, anh mở một con mắt nhắm một con mắt, sẽ không chủ động làm phiền người khác.
Thậm chí cho tới hôm nay anh giúp Lâm Thị phát triển không phải là vì kiếm tiên.
Kiếm tiên không phải mục đích chính mà là thủ đoạn, là thủ đoạn anh trợ giúp Lâm Vũ Chân thực hiện giấc mơ của mình mà thôi.
Đối với tiền anh thật sự không có hứng thú.
Nhưng luôn có người muốn ngăn cản anh giúp Lâm Vũ Chân thực hiện giấc mơ, nếu đã như vậy Giang Ninh chắc chăn sẽ không nhãn nhịn.
Anh lập tức gọi điện thoại cho anh Cẩu.
“Tìm A Phi lấy danh sách, cho đám người kia một chút cảnh cáo.”
Giang Ninh nói: “Để bọn họ nhớ kỹ giáo huấn là được.”
Cúp điện thoại Giang Ninh trực tiếp ném chuyện này ra sau đầu không hề quan tâm, lấy quyền phổ ra, tiếp tục †oàn tâm toàn ý tập trùng vào trong đó.
Cực đạo quyên phổ đúng là không đơn giản, Giang Ninh vẫn luôn có loại cảm giác này, càng nghiên cứu sâu loại cảm giác này càng mãnh liệt.
Hà đạo nhân tình nguyện dùng cái chết của mình để khiến mình để ý, đã nói lên bí mật phía sau Cực Đạo quyền phổ này, tuyệt đối không phải người bình thường có thể tưởng tượng được.
Cho dù là bát đại thế gia ẩn thế, năm đó bọn họ lựa chọn quy ẩn Chung Nam sơn, chờ đợi quyền phổ xuất thế là bởi vì trong tay gia tộc nắm giữ mật mã có thể giải mã được quyền phổ này.
Bí mật thật sự phía sau quyền phổ này là cái gì, không ai biết cả.
Đại trưởng lão của các gia tộc lớn, ngoài Phương Kim đã chết ra, chỉ sợ là chỉ còn có một mình Phương Ngân mới có thể giải được bí mật này.
Giang Ninh cầm quyền phổ trong tay, ngón tay tinh tế vuốt ve ở trên đường vân quyền phổ.
Loại cảm nhận đặc biệt này khiến anh không nhịn được nhíu mày.