Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 929
Chương 929:
“Gọi cái gì mà gọi!”
Tiết Phương Dương cau mày quát.
Tuổi tác ông ta cũng không quá lớn, nhưng tóc đã điểm hoa râm, nhìn già hơn so với tuổi, so với tuổi thật có lẽ phải già hơn cả chục tuổi: “Về nước không về nhà trước còn tới nhà họ Giang làm cái gì?”
Ai nói với con vậy?
Trong giọng điệu của Tiết Phương Dương, rõ ràng là có đôi chút bất mãn.
Tiết Khải không nói với mình một tiếng nào, mã đã từ nước ngoài trở về. Điều này đã khiến ông ta rất tức giận.
Không ngờ về nước rồi, lại không về nhà thăm hỏi mình trước, mà trái lại là đi nhà họ Giang.
Chẳng lẽ bên nhà họ Giang kia, còn tốt hơn so với nhà của mình?
“Ba, con là đi thăm cô.” Tiết Khải nói: “Cô gọi điện thoại cho con, nói rằng rất nhớ con, vừa nói vừa khóc, con đâu thể nào nhẫn tâm được, liền trực tiếp bay về nước, đi thăm cô liền”
“Cô cũng đáng thương lắm, kết hôn với một người đàn ông không thích cô, cũng không có con cái gì. Đến lúc già, vẫn bơ vơ một mình, con tư cách là thế hệ con cháu, đi thăm cô ấy cũng là điều nên làm” Lý do của anh ta trong sạch thoát tục, nói mà bản thân Tiết Khải cũng phải tin.
“Đấy là đáng đời cô tai” Tiết Phương Dương lại hừ một tiếng, nhắc đến Tiết Ninh, em gái ruột của mình, dường như không hề có bất kì sự đau lòng và quan tâm gì, trái lại là trách móc và oán giận.
“Con đường mà cô ta tự chọn, cho dù phải quỳ gối, cũng phải đi đến cùng!”
Tiết Khải không nói gì cả.
Trong lòng anh ta, thực ra cũng có ý nghĩ giống với của Tiết Phương Dương, chẳng qua chỉ là để tìm ra một lý do, qua mắt được Tiết Phương Dương mà thôi.
“Năm đó rất nhiều người theo đuổi cô ta, mà cứ khăng khăng chọn một người đàn ông đã có vợ, mang tiếng là đồ tiểu tam, làm mất hết thể diện của nhà họ Tiết!”
Khi Tiết Phương Dương nói đến chuyện này, thì liền tức giận đến nỗi vỗ vào bàn: “Còn có ông nội của con nữa, cũng không biết rốt cuộc là đã nghĩ như thế nào, mà đột nhiên lại đồng ý được!”
Chủ nhân thế hệ trước của nhà họ Tiết, không chỉ là đã đồng ý, mà còn đầu tư rất nhiều tài nguyên, giúp đỡ nhà họ Giang, có chỗ đứng vững ở phương Bắc, thậm chí, còn làm cho nhà họ Giang trở thành một trong những gia tộc giàu có đỉnh cao.
Điều này lại càng khiến Tiết Phương Dương, canh cánh trong lòng suốt mười mấy năm!
Dựa vào cái gì chứ?
Đó đều là những nguồn tài nguyên của nhà họ Tiết, nói theo cách khác, đợi gia chủ của thế hệ trước chết đi, sẽ đều là của ông ta, Tiết Phương Dương. Dựa vào cái gì mà xem như là của hồi môn, đưa cho Giang Đạo Nhiên?
Ông ta của năm ấy, không có tư cách để nêu lên ý kiến phản đối, vì vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn sự trỗi dậy của nhà họ Giang. Nhìn không ít tài nguyên của nhà họ Tiết, chảy vào trong tay của Giang Đạo Nhiên.
Vì vậy bây giờ ông ta càng nghĩ càng thấy tức giận, càng tức giận thì lại càng coi thường Giang Đạo Nhiên với nhà họ Giang. Thậm chí đem hết cơn giận dữ đều đổ hết lên trên đầu của Tiết Ninh, người em gái ruột của mình.
Nếu như không phải do bà ấy bị ma xui quỷ ám, nhà họ Tiết bây giờ chắc chắn là gia tộc có sức mạnh lớn nhất trong số một vài gia tộc giàu có đỉnh cao!
“Ông nội năm đó vì sao lại có thể đưa ra một quyết định hồ đồ như vậy cơ chứ?”
“Gọi cái gì mà gọi!”
Tiết Phương Dương cau mày quát.
Tuổi tác ông ta cũng không quá lớn, nhưng tóc đã điểm hoa râm, nhìn già hơn so với tuổi, so với tuổi thật có lẽ phải già hơn cả chục tuổi: “Về nước không về nhà trước còn tới nhà họ Giang làm cái gì?”
Ai nói với con vậy?
Trong giọng điệu của Tiết Phương Dương, rõ ràng là có đôi chút bất mãn.
Tiết Khải không nói với mình một tiếng nào, mã đã từ nước ngoài trở về. Điều này đã khiến ông ta rất tức giận.
Không ngờ về nước rồi, lại không về nhà thăm hỏi mình trước, mà trái lại là đi nhà họ Giang.
Chẳng lẽ bên nhà họ Giang kia, còn tốt hơn so với nhà của mình?
“Ba, con là đi thăm cô.” Tiết Khải nói: “Cô gọi điện thoại cho con, nói rằng rất nhớ con, vừa nói vừa khóc, con đâu thể nào nhẫn tâm được, liền trực tiếp bay về nước, đi thăm cô liền”
“Cô cũng đáng thương lắm, kết hôn với một người đàn ông không thích cô, cũng không có con cái gì. Đến lúc già, vẫn bơ vơ một mình, con tư cách là thế hệ con cháu, đi thăm cô ấy cũng là điều nên làm” Lý do của anh ta trong sạch thoát tục, nói mà bản thân Tiết Khải cũng phải tin.
“Đấy là đáng đời cô tai” Tiết Phương Dương lại hừ một tiếng, nhắc đến Tiết Ninh, em gái ruột của mình, dường như không hề có bất kì sự đau lòng và quan tâm gì, trái lại là trách móc và oán giận.
“Con đường mà cô ta tự chọn, cho dù phải quỳ gối, cũng phải đi đến cùng!”
Tiết Khải không nói gì cả.
Trong lòng anh ta, thực ra cũng có ý nghĩ giống với của Tiết Phương Dương, chẳng qua chỉ là để tìm ra một lý do, qua mắt được Tiết Phương Dương mà thôi.
“Năm đó rất nhiều người theo đuổi cô ta, mà cứ khăng khăng chọn một người đàn ông đã có vợ, mang tiếng là đồ tiểu tam, làm mất hết thể diện của nhà họ Tiết!”
Khi Tiết Phương Dương nói đến chuyện này, thì liền tức giận đến nỗi vỗ vào bàn: “Còn có ông nội của con nữa, cũng không biết rốt cuộc là đã nghĩ như thế nào, mà đột nhiên lại đồng ý được!”
Chủ nhân thế hệ trước của nhà họ Tiết, không chỉ là đã đồng ý, mà còn đầu tư rất nhiều tài nguyên, giúp đỡ nhà họ Giang, có chỗ đứng vững ở phương Bắc, thậm chí, còn làm cho nhà họ Giang trở thành một trong những gia tộc giàu có đỉnh cao.
Điều này lại càng khiến Tiết Phương Dương, canh cánh trong lòng suốt mười mấy năm!
Dựa vào cái gì chứ?
Đó đều là những nguồn tài nguyên của nhà họ Tiết, nói theo cách khác, đợi gia chủ của thế hệ trước chết đi, sẽ đều là của ông ta, Tiết Phương Dương. Dựa vào cái gì mà xem như là của hồi môn, đưa cho Giang Đạo Nhiên?
Ông ta của năm ấy, không có tư cách để nêu lên ý kiến phản đối, vì vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn sự trỗi dậy của nhà họ Giang. Nhìn không ít tài nguyên của nhà họ Tiết, chảy vào trong tay của Giang Đạo Nhiên.
Vì vậy bây giờ ông ta càng nghĩ càng thấy tức giận, càng tức giận thì lại càng coi thường Giang Đạo Nhiên với nhà họ Giang. Thậm chí đem hết cơn giận dữ đều đổ hết lên trên đầu của Tiết Ninh, người em gái ruột của mình.
Nếu như không phải do bà ấy bị ma xui quỷ ám, nhà họ Tiết bây giờ chắc chắn là gia tộc có sức mạnh lớn nhất trong số một vài gia tộc giàu có đỉnh cao!
“Ông nội năm đó vì sao lại có thể đưa ra một quyết định hồ đồ như vậy cơ chứ?”