Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1194: An táng Võ Thần
Chương 1194: An táng Võ Thần
Ninh Khinh Vân nói: “Vậy chuyện này nên giải quyết như thế nào?" “Chẳng lẽ đem chuyện này áp chế xuống?"
Cục diện bây giờ, Tiêu Hào chỉ có thể tạm thời áp chế chuyện này.
Tiêu Hào dự định tự mình đưa xác của Võ Thần đến thủ đô Võ Thần.
Sau đó sẽ cùng Đế Vương hoàng triều thảo luận chuyện phía sau. Ninh Khinh Vận nói: “Tôi đưa anh đi”
Tiêu Hào và Ninh Kinh Vân hai người mang theo thi thể của Võ Thần đi đến thủ đô Võ Thần, đến chỗ cung điện của Đế Vương Hoàng triều. Từ lúc Kim Quang trở thành Đế Vương Hoàng triều cùng với Võ Thần liên thủ cai quản thủ đô Võ Thần, thủ đô
Võ Thần liền trở nên hưng thịnh hẳn lên. Tất cả các thế lực đều hòa thuận với nhau, đoàn kết một lòng.
Thủ đô Võ Thần sau hơn một năm phát triển, bất luận là từ kinh tế, chính trị, sức mạnh quân sự tổng thể, các phương diện đều phát triển rất nhanh.
Đây đều là công lao của Kim Quang và Võ Thần.
Đế Vương Hoàng triều là một người vô cùng thần bí.
Ông ta bí mật khống chế thủ đô Võ Thần nhiều năm như vậy, đem tài nguyên tu luyện của thủ đô Võ Thần bản cho Hồn Điện, luôn gây tổn hại đến lợi ích của thủ đô Võ Thần.
Hơn nữa, quan hệ giữa các thế lực ở thủ đô Võ Thần vô cùng căng thẳng, tranh đấu gay gắt, khắp nơi đều là cảnh chém giết.
Ban đầu là Tiêu Hào vạch trần âm mưu của Đế Vương
Hoàng Triều tiền nhiệm, cứu lấy thủ đô Võ Thần.
Tiêu Hào là ân nhân lớn của cả thủ đô Võ Thần.
Võ Thần và Kim Quang hợp tác cai quản thủ đô Võ
Thần vô cùng tốt
Lần này, Võ Thần đại diện cho thủ đô Võ Thần tham gia cuộc so tài tranh bá Đế Vương, vì giành vinh quang cho thủ đô Võ Thần, và toàn bộ Kỳ Hạ.
Nhưng mà đang lúc mấu chốt, Võ Thần lại bị ám sát, chết ở Hải Châu!
Chuyện này làm cho người ta vô cùng đau lòng.
Nếu như người ở thủ đô Võ Thần biết chuyện này, hậu quả nhất định rất khó lường, bọn họ nhất định sẽ báo thù cho Võ Thần.
Nhưng mà nếu làm như vậy, người của thủ đô Võ Thần giết người đế quốc Thái Dương, đến lúc đó người của đế quốc Thái Dương nhất định sẽ ăn miếng trả miếng.
Bởi vì bây giờ không có bất kỳ căn cứ chính xác nào chứng minh Võ Thần là bị cường giả của đế quốc Thái
Dương giết chết.
Mặc dù Tiêu Hào đã giết chết tên ninja của đế quốc Thái Dương.
Nhưng tên ninja đó hoàn toàn khác hẳn, Tiêu Hào căn bản không biết đó là ai.
Tiêu Hào và Ninh Kinh Vân hai người tự mình đưa thị thể của Võ Thần đến trước mặt Kim Quang.
Trước đó Tiêu Hào đã dùng nhẫn truyền âm thông báo cho Kim Quang.
Sau khi Kim Quang vén lớp áo khoác màu vàng phủ trên thi thể ra thì cả người Kim Quang run rẩy, cực kỳ bi thương, ngã xuống đất. “Tại sao lại xảy ra chuyện như thế này?” “Tại sao?”
Kim Quang gào thét, thở hổn hển nói: “Ngài Nam Đế, ngài Ma Đế, các người nói cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” “Là ai giết Võ Thần?” “Rốt cuộc là do ai làm?”
Kim Quang lửa giận tận trời, Sát khí toàn thân tràn ngập cả không gian.
Tiêu Nam và Ninh Kinh Vân đem toàn bộ chuyện đã xảy ra nói cho Kim Quang.
Sau khi Kim Quang biết được đáp án, càng thêm giận dữ.
Ông ta nắm chặt hai tay, sát khí đã biến thành thực hóa, lơ lửng trong không gian.
Kim Quang không có cách nào trút được nỗi đau và sự tức giận trong lòng, ông ta giơ nắm đấm lên, hung hăng đầm xuống mặt đất.
Mặt đất trước mặt bị đập thành một cái hố to sâu hơn mười mét.
Vụ nổ kinh hoàng đã thu hút tất cả lính canh bên ngoài.
Bọ họ còn tưởng rằng bên trong đã xảy chuyện gì, cho rằng mấy người bên trong đang đánh nhau, đều rất sợ hãi
Bọn họ đi vào thấy bên trong không có chuyện gì, Kim Quang kêu những người này ra ngoài, bọn họ không thể nhìn thấy thi thể của Võ Thần.
Sau đó, Kim Quang tỉnh táo lại, ba người ngồi trên ghế bàn bạc về chuyện này. Tiêu Hào hỏi: “Ngài Kim Quang, đối với chuyện của Võ
Thần, ngài nghĩ như thế nào?”
Kim Quang nói: “Bây giờ cuộc so tài tranh bá Đế Vương sắp bắt đầu, chuyện Võ Thần chết tuyệt đối không được truyền ra ngoài. “Nếu không, cả thủ đô Võ Thần sẽ đại loạn. “Đợi cho cuộc so tài tranh bá Đế Vương kết thúc, chúng ta mới đem chuyện Võ Thần chết từ từ thông báo cho mọi người” “Nhưng mà, tuyệt đối không được nói là do người của đế quốc Thái Dương giết chết.” “Bởi vì chuyện này là điều sỉ nhục!” “Nếu nói ra, cả thủ đô Võ Thần đều sẽ xôn xao, đều sẽ tìm đến gây phiền phức cho đế quốc Thái Dương. “Đến lúc đó chiến tranh sẽ bùng nổ lớn, nói cách khác người của thủ đô Võ Thần chúng ta sẽ chết nhiều vô SỐ ke." “Hơn nữa đế quốc Thái Dương chắc chắn sẽ xem đây là cái cớ để đối phó với Kỳ Hạ và thủ đô Võ Thần” “Như vậy không hề có lợi cho chúng ta.
Tiêu Hào và Kim Quang có suy nghĩ giống nhau.
Tiêu Hào nói: “Cái chết của Võ Thần quả thật không thể truyền ra ngoài, nhưng chúng ta nhất định phải báo thù cho Võ Thần” “Mặc dù tôi đã giết kẻ thù của Võ Thần, nhưng như vậy vẫn chưa đủ. “Bởi vì chuyện này là âm mưu do đế quốc Thái Dương bày ra, bọn họ phải trả giá gấp bội, gấp trăm lần, ngàn lần” Ninh Khinh Vân cũng lạnh lùng nói: “Bọn họ giết một người Võ Thần, chúng ta phải giết một nghìn người, một vạn người bọn họ, đem chôn cùng Võ Thần. “Cuộc so tài tranh bá Đế Vương lần này, tôi nhất định sẽ giết chết đại diện của đế quốc Thái Dương!” “Chờ đến sau Cuộc so tài tranh bá Đế Vương, tôi sẽ âm thầm, đi đến đế quốc Thái Dương giết chết Đế Vương của bọn họ. “Tôi sẽ xử ông ta theo cái cách mà ông ta làm.”
Tiêu Hào cũng nói: “Không sai, Khinh Vân, đến lúc đó hai người chúng ta cùng đi” “Nhất định đem đế quốc Thái Dương đảo lộn đến long trời lở đất!” Cái chết của Võ Thần đã khiến mọi người phẫn nộ.
Kim Quang nói: “Vậy tôi sẽ lập tức tuyên bố cảnh giới của Võ Thần sắp đột phá cần phải lập tức bế quan, vì vậy không thể tham gia cuộc so tài tranh bá Đế Vương”
Làm như vậy là lựa chọn tốt nhất. Trước bí mật an táng Võ Thần, chờ sau khi mọi sự việc chấm dứt sẽ đại táng cho Võ Thần.
Ngay sau đó, ba người cùng nhau đưa thi thể của Võ
Thần đi tới phía sau núi, nơi mà Võ Thần bế quan. tamlinh247.net* trang web cập nhật nhanh nhất
Bọn họ đặt Võ Thần vào một quan tài thủy tinh, quan tài này được thêm vào năng lượng mạnh mẽ, thi thể ở bên trong sẽ không hư thối. Ba người cùng dâng hương cho Võ Thần, lập thời thề sẽ báo thù cho anh ta, sẽ khiến cho đế quốc Thái Dương phải trả giá lớn.
Sau khi an táng Võ Thần, ba người lại trở về tiếp tục bàn bạc về chuyện cuộc so tài tranh bá Đế Vương.
Kim Quang quyết định, ông ta sẽ thay thế vị trí của Võ Thần đi tham gia cuộc so tài tranh bá Đế Vương, nhưng lại bị Tiêu Hào phản đối.
Tiêu Hào biết thực lực Kim Quang không mạnh bằng Võ Thần. Cuộc so tài tranh bá Đế Vương lần này là cuộc thi toàn cầu dành cho các Đế Vương.
Tuy rằng quy định của cuộc thi là đến một điểm phải dừng lại, nhưng mà mỗi năm cuộc thi đều có rất nhiều người chết.
Mà lần này, Kỳ Hạ và đế quốc Thái Dương đã tạo nên một mối thù không hồi kết, Tiêu Hào cũng lo lắng Kim Quang tham gia chiến đấu sẽ có nguy hiểm.
Kim Quang có chút bất mãn nhìn Tiêu Hào nói: “Tôi là loại người sợ chết sao?” “Bây giờ anh em tốt của tôi bị người ta giết chết, tôi phải đi báo thù, ai cũng không cản được tôi!”
Lúc này, cảm xúc của Kim Quang rất rối loạn, ông ta một lòng muốn báo thù cho Võ Thần.
Tiêu Hào nói: “Ngài Kim Quang, thủ đô Võ Thần bây giờ chỉ còn lại có một Đế Vương là ngài” “Lỡ như ngài xảy ra chuyện gì, thủ đô Võ Thần sau này làm sao?” “Tương lai sẽ ra sao?” “Tôi biết mọi người đều muốn báo thù cho Võ Thần, khiến cho đế quốc Thái Dương phải trả giá lớn. “Chuyện này hãy giao cho tôi làm, tôi tuyệt đối sẽ cho mọi người một cái công đạo!”
Ninh Kinh Vân nói: “Chuyện này, tôi và Tiêu Hào đi xử lý là được rồi.” “Ngài Kim Quang, ngài hãy bảo vệ thủ đô Võ Thần cho tốt.” “Tôi tin tâm nguyện của ngài Võ Thần cũng là bảo vệ thủ đô Võ Thần”
Kim Quang sau khi lo lắng một lúc, bất đắc dĩ gật đầu. Ông ta cũng biết thực lực của mình không bằng Ninh
Kinh Vân và Tiêu Hào. Cuộc so tài tranh bá Đế Vương lần này quả thật rất nguy hiểm.
Kim Quang không sợ chết, nhưng mà nếu như ông ta thật sự chết đi cả thủ đô Võ Thần sẽ hoàn toàn sụp đổ! “Nhưng mà...” Kim Quang lại nói: “Cuộc so tài tranh bá Đế Vương lần trước, mỗi quốc gia đều phải cử ra ba Đế Vương” “Quốc gia nào không có ba Đế Vương sẽ không có tư cách tham gia cuộc so tài tranh bá Đế Vương” “Nếu tôi không dự thi, vậy Kỳ Hạ ai đi dự thi, lẽ nào là ngài Viêm Đế sao?"
Các Đế Vương lớn của Đế vương Khu Kỳ Hạ đều đã bị Tiêu Hào giết chết, trước mắt Đế vương Khu chỉ còn có hai người Viêm Đế và Tiêu Hào.
Tiêu Hào đi dự thi, vậy Viêm Đế nhất định ở lại Để vương Khu để bảo vệ tuyệt đối không dự thi được.
Bên phía Ma Đô, người của Ninh Khinh Vân cũng không chọn được người thích hợp. Tiêu Hào nghĩ ngợi, nói: “Xin mọi người xin tâm, trong lòng tôi đã chọn được người thích hợp. “Cách cuộc so tài tranh bá Đế Vương vẫn còn thời gian hai tháng, đến lúc đó sẽ có một Đế Vương vô cùng mạnh tham dự cùng chúng ta.
Ninh Khinh Vân nói: “Vậy chuyện này nên giải quyết như thế nào?" “Chẳng lẽ đem chuyện này áp chế xuống?"
Cục diện bây giờ, Tiêu Hào chỉ có thể tạm thời áp chế chuyện này.
Tiêu Hào dự định tự mình đưa xác của Võ Thần đến thủ đô Võ Thần.
Sau đó sẽ cùng Đế Vương hoàng triều thảo luận chuyện phía sau. Ninh Khinh Vận nói: “Tôi đưa anh đi”
Tiêu Hào và Ninh Kinh Vân hai người mang theo thi thể của Võ Thần đi đến thủ đô Võ Thần, đến chỗ cung điện của Đế Vương Hoàng triều. Từ lúc Kim Quang trở thành Đế Vương Hoàng triều cùng với Võ Thần liên thủ cai quản thủ đô Võ Thần, thủ đô
Võ Thần liền trở nên hưng thịnh hẳn lên. Tất cả các thế lực đều hòa thuận với nhau, đoàn kết một lòng.
Thủ đô Võ Thần sau hơn một năm phát triển, bất luận là từ kinh tế, chính trị, sức mạnh quân sự tổng thể, các phương diện đều phát triển rất nhanh.
Đây đều là công lao của Kim Quang và Võ Thần.
Đế Vương Hoàng triều là một người vô cùng thần bí.
Ông ta bí mật khống chế thủ đô Võ Thần nhiều năm như vậy, đem tài nguyên tu luyện của thủ đô Võ Thần bản cho Hồn Điện, luôn gây tổn hại đến lợi ích của thủ đô Võ Thần.
Hơn nữa, quan hệ giữa các thế lực ở thủ đô Võ Thần vô cùng căng thẳng, tranh đấu gay gắt, khắp nơi đều là cảnh chém giết.
Ban đầu là Tiêu Hào vạch trần âm mưu của Đế Vương
Hoàng Triều tiền nhiệm, cứu lấy thủ đô Võ Thần.
Tiêu Hào là ân nhân lớn của cả thủ đô Võ Thần.
Võ Thần và Kim Quang hợp tác cai quản thủ đô Võ
Thần vô cùng tốt
Lần này, Võ Thần đại diện cho thủ đô Võ Thần tham gia cuộc so tài tranh bá Đế Vương, vì giành vinh quang cho thủ đô Võ Thần, và toàn bộ Kỳ Hạ.
Nhưng mà đang lúc mấu chốt, Võ Thần lại bị ám sát, chết ở Hải Châu!
Chuyện này làm cho người ta vô cùng đau lòng.
Nếu như người ở thủ đô Võ Thần biết chuyện này, hậu quả nhất định rất khó lường, bọn họ nhất định sẽ báo thù cho Võ Thần.
Nhưng mà nếu làm như vậy, người của thủ đô Võ Thần giết người đế quốc Thái Dương, đến lúc đó người của đế quốc Thái Dương nhất định sẽ ăn miếng trả miếng.
Bởi vì bây giờ không có bất kỳ căn cứ chính xác nào chứng minh Võ Thần là bị cường giả của đế quốc Thái
Dương giết chết.
Mặc dù Tiêu Hào đã giết chết tên ninja của đế quốc Thái Dương.
Nhưng tên ninja đó hoàn toàn khác hẳn, Tiêu Hào căn bản không biết đó là ai.
Tiêu Hào và Ninh Kinh Vân hai người tự mình đưa thị thể của Võ Thần đến trước mặt Kim Quang.
Trước đó Tiêu Hào đã dùng nhẫn truyền âm thông báo cho Kim Quang.
Sau khi Kim Quang vén lớp áo khoác màu vàng phủ trên thi thể ra thì cả người Kim Quang run rẩy, cực kỳ bi thương, ngã xuống đất. “Tại sao lại xảy ra chuyện như thế này?” “Tại sao?”
Kim Quang gào thét, thở hổn hển nói: “Ngài Nam Đế, ngài Ma Đế, các người nói cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” “Là ai giết Võ Thần?” “Rốt cuộc là do ai làm?”
Kim Quang lửa giận tận trời, Sát khí toàn thân tràn ngập cả không gian.
Tiêu Nam và Ninh Kinh Vân đem toàn bộ chuyện đã xảy ra nói cho Kim Quang.
Sau khi Kim Quang biết được đáp án, càng thêm giận dữ.
Ông ta nắm chặt hai tay, sát khí đã biến thành thực hóa, lơ lửng trong không gian.
Kim Quang không có cách nào trút được nỗi đau và sự tức giận trong lòng, ông ta giơ nắm đấm lên, hung hăng đầm xuống mặt đất.
Mặt đất trước mặt bị đập thành một cái hố to sâu hơn mười mét.
Vụ nổ kinh hoàng đã thu hút tất cả lính canh bên ngoài.
Bọ họ còn tưởng rằng bên trong đã xảy chuyện gì, cho rằng mấy người bên trong đang đánh nhau, đều rất sợ hãi
Bọn họ đi vào thấy bên trong không có chuyện gì, Kim Quang kêu những người này ra ngoài, bọn họ không thể nhìn thấy thi thể của Võ Thần.
Sau đó, Kim Quang tỉnh táo lại, ba người ngồi trên ghế bàn bạc về chuyện này. Tiêu Hào hỏi: “Ngài Kim Quang, đối với chuyện của Võ
Thần, ngài nghĩ như thế nào?”
Kim Quang nói: “Bây giờ cuộc so tài tranh bá Đế Vương sắp bắt đầu, chuyện Võ Thần chết tuyệt đối không được truyền ra ngoài. “Nếu không, cả thủ đô Võ Thần sẽ đại loạn. “Đợi cho cuộc so tài tranh bá Đế Vương kết thúc, chúng ta mới đem chuyện Võ Thần chết từ từ thông báo cho mọi người” “Nhưng mà, tuyệt đối không được nói là do người của đế quốc Thái Dương giết chết.” “Bởi vì chuyện này là điều sỉ nhục!” “Nếu nói ra, cả thủ đô Võ Thần đều sẽ xôn xao, đều sẽ tìm đến gây phiền phức cho đế quốc Thái Dương. “Đến lúc đó chiến tranh sẽ bùng nổ lớn, nói cách khác người của thủ đô Võ Thần chúng ta sẽ chết nhiều vô SỐ ke." “Hơn nữa đế quốc Thái Dương chắc chắn sẽ xem đây là cái cớ để đối phó với Kỳ Hạ và thủ đô Võ Thần” “Như vậy không hề có lợi cho chúng ta.
Tiêu Hào và Kim Quang có suy nghĩ giống nhau.
Tiêu Hào nói: “Cái chết của Võ Thần quả thật không thể truyền ra ngoài, nhưng chúng ta nhất định phải báo thù cho Võ Thần” “Mặc dù tôi đã giết kẻ thù của Võ Thần, nhưng như vậy vẫn chưa đủ. “Bởi vì chuyện này là âm mưu do đế quốc Thái Dương bày ra, bọn họ phải trả giá gấp bội, gấp trăm lần, ngàn lần” Ninh Khinh Vân cũng lạnh lùng nói: “Bọn họ giết một người Võ Thần, chúng ta phải giết một nghìn người, một vạn người bọn họ, đem chôn cùng Võ Thần. “Cuộc so tài tranh bá Đế Vương lần này, tôi nhất định sẽ giết chết đại diện của đế quốc Thái Dương!” “Chờ đến sau Cuộc so tài tranh bá Đế Vương, tôi sẽ âm thầm, đi đến đế quốc Thái Dương giết chết Đế Vương của bọn họ. “Tôi sẽ xử ông ta theo cái cách mà ông ta làm.”
Tiêu Hào cũng nói: “Không sai, Khinh Vân, đến lúc đó hai người chúng ta cùng đi” “Nhất định đem đế quốc Thái Dương đảo lộn đến long trời lở đất!” Cái chết của Võ Thần đã khiến mọi người phẫn nộ.
Kim Quang nói: “Vậy tôi sẽ lập tức tuyên bố cảnh giới của Võ Thần sắp đột phá cần phải lập tức bế quan, vì vậy không thể tham gia cuộc so tài tranh bá Đế Vương”
Làm như vậy là lựa chọn tốt nhất. Trước bí mật an táng Võ Thần, chờ sau khi mọi sự việc chấm dứt sẽ đại táng cho Võ Thần.
Ngay sau đó, ba người cùng nhau đưa thi thể của Võ
Thần đi tới phía sau núi, nơi mà Võ Thần bế quan. tamlinh247.net* trang web cập nhật nhanh nhất
Bọn họ đặt Võ Thần vào một quan tài thủy tinh, quan tài này được thêm vào năng lượng mạnh mẽ, thi thể ở bên trong sẽ không hư thối. Ba người cùng dâng hương cho Võ Thần, lập thời thề sẽ báo thù cho anh ta, sẽ khiến cho đế quốc Thái Dương phải trả giá lớn.
Sau khi an táng Võ Thần, ba người lại trở về tiếp tục bàn bạc về chuyện cuộc so tài tranh bá Đế Vương.
Kim Quang quyết định, ông ta sẽ thay thế vị trí của Võ Thần đi tham gia cuộc so tài tranh bá Đế Vương, nhưng lại bị Tiêu Hào phản đối.
Tiêu Hào biết thực lực Kim Quang không mạnh bằng Võ Thần. Cuộc so tài tranh bá Đế Vương lần này là cuộc thi toàn cầu dành cho các Đế Vương.
Tuy rằng quy định của cuộc thi là đến một điểm phải dừng lại, nhưng mà mỗi năm cuộc thi đều có rất nhiều người chết.
Mà lần này, Kỳ Hạ và đế quốc Thái Dương đã tạo nên một mối thù không hồi kết, Tiêu Hào cũng lo lắng Kim Quang tham gia chiến đấu sẽ có nguy hiểm.
Kim Quang có chút bất mãn nhìn Tiêu Hào nói: “Tôi là loại người sợ chết sao?” “Bây giờ anh em tốt của tôi bị người ta giết chết, tôi phải đi báo thù, ai cũng không cản được tôi!”
Lúc này, cảm xúc của Kim Quang rất rối loạn, ông ta một lòng muốn báo thù cho Võ Thần.
Tiêu Hào nói: “Ngài Kim Quang, thủ đô Võ Thần bây giờ chỉ còn lại có một Đế Vương là ngài” “Lỡ như ngài xảy ra chuyện gì, thủ đô Võ Thần sau này làm sao?” “Tương lai sẽ ra sao?” “Tôi biết mọi người đều muốn báo thù cho Võ Thần, khiến cho đế quốc Thái Dương phải trả giá lớn. “Chuyện này hãy giao cho tôi làm, tôi tuyệt đối sẽ cho mọi người một cái công đạo!”
Ninh Kinh Vân nói: “Chuyện này, tôi và Tiêu Hào đi xử lý là được rồi.” “Ngài Kim Quang, ngài hãy bảo vệ thủ đô Võ Thần cho tốt.” “Tôi tin tâm nguyện của ngài Võ Thần cũng là bảo vệ thủ đô Võ Thần”
Kim Quang sau khi lo lắng một lúc, bất đắc dĩ gật đầu. Ông ta cũng biết thực lực của mình không bằng Ninh
Kinh Vân và Tiêu Hào. Cuộc so tài tranh bá Đế Vương lần này quả thật rất nguy hiểm.
Kim Quang không sợ chết, nhưng mà nếu như ông ta thật sự chết đi cả thủ đô Võ Thần sẽ hoàn toàn sụp đổ! “Nhưng mà...” Kim Quang lại nói: “Cuộc so tài tranh bá Đế Vương lần trước, mỗi quốc gia đều phải cử ra ba Đế Vương” “Quốc gia nào không có ba Đế Vương sẽ không có tư cách tham gia cuộc so tài tranh bá Đế Vương” “Nếu tôi không dự thi, vậy Kỳ Hạ ai đi dự thi, lẽ nào là ngài Viêm Đế sao?"
Các Đế Vương lớn của Đế vương Khu Kỳ Hạ đều đã bị Tiêu Hào giết chết, trước mắt Đế vương Khu chỉ còn có hai người Viêm Đế và Tiêu Hào.
Tiêu Hào đi dự thi, vậy Viêm Đế nhất định ở lại Để vương Khu để bảo vệ tuyệt đối không dự thi được.
Bên phía Ma Đô, người của Ninh Khinh Vân cũng không chọn được người thích hợp. Tiêu Hào nghĩ ngợi, nói: “Xin mọi người xin tâm, trong lòng tôi đã chọn được người thích hợp. “Cách cuộc so tài tranh bá Đế Vương vẫn còn thời gian hai tháng, đến lúc đó sẽ có một Đế Vương vô cùng mạnh tham dự cùng chúng ta.