Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 958: Lòng gian không mất
Chương 958: Lòng gian không mất
Nếu thật sự truyền ra Viêm Đế tuyệt đối sẽ không tha cho hai người bọn họ.
Vả lại nếu bọn họ truyền ra, cũng không có ai tin tưởng. Bởi vì, Viêm Đế là Đế Vương của Đế vương Khu.
Sau đó ông ta nhất định sẽ nói Tiêu Hào tấn công mình rồi trốn thoát.
Nếu Trần Bắc Huyền dám nói là Viêm Đế thả Tiêu Hào chạy, vậy Trần Bắc Huyền nhất định không có quả ngon mà ăn, anh ta tuyệt đối sẽ không làm mấy chuyện vô tích sự này.
Cho nên, Viêm Đế xoay người nói với Tiêu Hào: “Nam Đế các hạ mau đi đi!” “Hãy nhớ rõ lời mà cậu đã nói, cậu nói sẽ điều tra rõ ràng mọi chuyện, sau khi cậu điều tra xong mọi chuyện tôi sẽ trả lại danh dự cho cậu!”
Tiêu Hào bái tạ Viêm Đế, cảm kích không thôi, nói: “Cảm ơn Viêm Đế đại nhân, nhất định tôi sẽ điều tra rõ toàn bộ mọi chuyện, tuyệt đối sẽ không để ngài thất vọng! Viêm Đế nhìn về phía cách đó không xa, nói: “Phi thú của tôi chờ ở bên kia, cậu cưỡi phi thủ của tôi rời đi đi”
Tiêu Hào lại cảm ơn Viêm Đế lần nữa, sau đó lập tức đi về phía phi thú.
Đó là một con chim xanh rất lớn, Tiêu Hào cưỡi lên lưng chim xanh, sau đó anh sử dụng thuật biến hình, biến thành dáng vẻ của người khác rồi lao về cửa Đế vương Khu.
Sau khi Viêm Đế nhìn thấy Tiêu Hào rời đi, thì nói với
Thần Mộc Đế Vương: “Thần Mộc đại nhân, hôm nay đã mạo phạm ngài, sau khi điều tra rõ chuyện này tôi sẽ cho Thần Mộc đại nhân một câu trả lời thỏa đáng.” “Chuyện hôm nay xin Thần Mộc đại nhân thông cảm. Thần Mộc Đế Vương chỉ hừ lạnh một tiếng, nói: “Viêm Đế các hạ, cho dù chuyện này có ẩn tình hay không, hoặc là nói nó là âm mưu quỷ kế nào đó thì việc Tiêu Hào rời đi tuyệt đối không phải kết quả tốt!” “Nếu ngài đã quyết định, tôi chỉ có thể lựa chọn tin tưởng ngài, tôi cũng không tiện nói nhiều, có lẽ lần này tôi không nên ra mặt xử lý chuyện này!”
Nói xong, Thần Mộc Đế Vương bất mãn liếc nhìn Viêm
Thần Mộc Đế Vương cực kỳ phẫn nộ với kết quả xử lý của Viêm Đế. Nhưng không còn cách nào khác, bây giờ Viêm Đế nắm quyền, Thần Mộc Đế Vương vốn không có thực quyền.
Hơn nữa Viêm để là do một tay ông ta bồi dưỡng, bây giờ ông ta có lòng tin chuyện này sẽ không có bất kỳ nguyên nhân khác, nếu không Viêm Đế sẽ không phạm vào sai lầm nghiêm trọng như vậy, và sẽ ông chống đối ông ta.
Sau đó, một con hạc trắng thật lớn dừng trước mặt Thần Mộc Đế Vương, Thần Mộc Đế Vương ngồi lên hạc trắng phóng lên cao, biến mất ở trong tầm mặt hai người.
Lúc này, Viêm Đế đi tới trước mặt Trần Bắc Huyền, ánh mắt lập tức lạnh như băng.
Trần Bắc Huyền cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Viêm Đế, trong lòng có cảm giác bất an.
Viêm Đế lạnh lùng nói: "Bắc Đế các hạ, vì sao cậu lại nhiều chuyện như vậy? Là ai cho phép cậu mời Thần Mộc đại nhân đến?” Vẻ mặt Trần Bắc Huyền đầy kinh ngạc và hoảng sợ, nói: “Viêm Đế đại nhân, lúc trước tôi cho rằng Nam Đế các đánh ngài trọng thương, lúc đó trong lòng tôi tự tránh không thôi.” “Nhưng rồi tôi nghĩ lại, dựa vào thực lực Nam Đế các hạ có thể đánh ngài bị thương nặng, thì tôi sẽ không phải đối thủ của anh ta. “Hơn nữa trước Hội đàm Tam Phương tôi đã từng giao tranh với Nam Đế các hạ, anh ta dễ dàng đánh bại tôi, tôi nghĩ bằng thực lực của tôi nhất định không thể bắt giữ Nam Đế các hạ “Mà Đế vương Khu cũng không còn Đế Vương khác, cho nên tôi nghĩ nên đến bái kiến Thần Mộc Đế Vương, để Thần Mộc đại nhân tự ra tay xử lý chuyện này.
Trần Bắc Huyền giải thích kín kẽ không một giọt nước, thật ra Trần Bắc Huyền đã sớm đoán được tám chín phần mười Việm Để thả Tiêu Hào chạy, cho nên mới đi mời Thần Mộc Đế Vương ra tay.
Trên mặt Viêm Để là vẻ tức giận, cả giận nói: “Trần Bắc Huyền, cậu cho rằng tôi là kẻ ngốc sao? Chẳng lẽ tôi nhìn không nhìn ra cậu muốn giết chết Tiêu Hào sao?” “Cho dù giữa cậu và Tiêu Hào có mâu thuẫn cá nhân gì, hoặc là nói ân oán riêng nhưng vì chuyện lớn, tôi hi vọng cậu sẽ không làm ra chuyện gì khiến bản thân hối hận!” “Nếu như sau này cậu còn dám vi phạm mệnh lệnh của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cậu!”
Trần Bắc Huyền sợ tới mức toát mồ hôi lạnh, bởi vì anh ta đã cảm nhận được Viêm Đế đại nhân thật sự muốn giết anh ta. “Viêm Đế đại nhân, thuộc hạ đã biết sai!”
Trần Bắc Huyền lập tức quỳ xuống đất nhận sai! Vẻ mặt Viêm Đế lạnh băng “Hy vọng cậu thật sự biết sai rồi, tự mình giải quyết cho tốt!”
Nói xong, bóng dáng Viêm Đế chợt lóe rồi rời đi.
Trần Bắc Huyền đứng dậy, lau đi mồ hôi lạnh trên trán, anh ta không rõ vì sao Viêm Đế đại nhân lại đối xử tốt với Tiêu Hào như vậy? Vì sao lại che chở cho Tiêu Hào?
Bây giờ Tiêu Hào đã phản bội Đế vương Khu, mà Viêm Để đại nhân vẫn che chở anh.
Mà Trần Bắc Huyền chỉ làm một việc nhỏ không đáng kể, chỉ đi mời Thần Mộc Đế Vương tới xử lý chuyện này. Thế mà Viêm Đế đại nhân lại tức giận với anh ta, lại còn có ý muốn giết anh ta, Trần Bắc Huyền không cam lòng!
Trần Bắc Huyền nhìn bóng Viêm Đế rời đi, sát ý trong ánh mắt anh càng ngày càng đậm.
Đương nhiên, không phải Trần Bắc Huyền muốn giết Viêm Đế, mà anh ta muốn giết chết Tiêu Hào!
Tiêu Hào vừa mới bị Thần Mộc Đế Vương đả thương, bây giờ công lực chỉ còn lại có một hai phần thôi nhỉ? Trần Bắc Huyền ngẫm nghĩ, khỏe môi cong lên một nụ cười tà ác, vậy thì chỉ cần một người thuộc cảnh giới Đế Vương sẽ dễ dàng giết chết Tiêu Hào.
Trần Bắc Huyền rời khỏi Đế vương Khu, sau đó anh ta khởi động nhẫn truyền âm.
Sau khi kết nối với nhau, giọng điệu Trần Bắc Huyền đầy tôn kính, nói: “Điện Chủ các hạ, tôi có chuyện vô cùng quan trọng muốn thương lượng với ngài.” “Đế vương Khu chúng tôi có một tên phản bội trốn thoát, tôi biết rõ phương hướng người này chạy đi, bây giờ tôi xin nhờ Điện Chủ các hạ giúp tôi một việc, diệt trừ người này!”
Rất nhanh bên kia vang lên một giọng nói lạnh như băng, hỏi: “Cậu muốn tôi giết Nam để đúng không?”
Tuy rằng Trần Bắc Huyền cảm thấy rất bất ngờ, nhưng mà vẫn cười nói: “Tin tức của Điện Chủ các hạ đúng là linh thông, xem ra Điện Chủ các hạ đã biết toàn bộ mọi chuyện rồi?” Điện Chủ nói: “Tiêu Hào đại náo Đế vương Khu, đánh trọng thương Viêm Đế các hạ “Nghe nói Tiêu Hào đã trốn mất, Viêm Đế các hạt ra lệnh truy nã để cho người cả Đế vương Khu đuổi giết Tiêu Hào “Ngay lúc này Bắc Đế các hạ tìm đến tôi nhất định chính là muốn tôi chặn giết Tiêu Hào, điều này rất dễ đoán ra." Nhớ đọc truyện t*rên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Trần Bắc Huyền nói: “Đã sớm nghe nói thế lực Hồn
Điện của các người rất lớn, đã ăn sâu bén rễ mở rộng khắp cả ba khu vực. Thật không ngờ rằng tin tức lại truyền đến nhanh như vậy, xem ra Điện Chủ các hạ rất chú ý chuyện này. “Như vậy, Điện Chủ các hạ có muốn giúp hay là không giúp đây?”
Điện Chủ cười nói: “Tôi là một người làm ăn, chỉ cần cho tôi đủ lợi ích đương nhiên tôi sẽ giúp!” “Hơn nữa chuyện này với tôi trăm lợi không hại, dù sao mọi người cũng đều đang truy nã Nam Đế, đương nhiên tôi sẽ giúp các người chuyện này.” “Huống chi chỉ cần giúp đỡ các người sẽ có được ân tình với Bắc Đế, còn có ân tình với Viêm Đế các hạ, cớ sao mà tôi không làm chứ?”
Trần Bắc Huyền gằn giọng, nói: “Điện Chủ các hạ, chuyện này không đơn giản như vậy. “Nếu Viêm Đế đại nhân thật sự truy nã Nam Đế, Điện Chủ các hạ có thể đường đường chính chính đi giết Tiêu Hào, đến lúc đó nhất định sẽ đạt được lợi ích cực lớn, danh lợi song toàn “Nhưng thật ra tình huống không phải vậy, Viêm Đế các hạ bí mật thả Tiêu Hào chạy, mà tôi muốn Điện Chủ các hạ giúp đỡ tôi ám sát Tiêu Hào, sau đó diệt trừ Tiêu Hào!”
Điện Chủ nghe thấy Trần Bắc Huyền nói vậy, lập tức lắp bắp kinh hãi, ông ta không ngờ rằng Viêm Đế quang minh lỗi lạc không màng thế sự, bề ngoài truy nã, trong tối bảo vệ
Điện chủ hít sâu một hơi: “Khó trách cao thủ ở Đế vương Khu nhiều như mây, thế mà Bắc Đế các hạ lại nhờ tôi giúp đỡ, thì ra là muốn tôi giúp ám sát Nam Đế các hạ?” “Chuyện này e là tôi không tiện giúp, nếu Viêm Đế các hạ thả Nam Đế chạy vậy nhất định sẽ có lý do của ngài ấy, nếu tôi giết Nam Đế, nếu Viêm Đế các hạ biết chuyện này, tuyệt đối sẽ không để yên cho tôi.” “Vả lại vì sao Bắc Đế các hạ lại muốn giết chết Nam Đế chứ? Đây là chuyện tốn công vô ích, với cậu mà nói chẳng có ích lợi nào cả?”
Chuyện không có lợi Trần Bắc Huyền sẽ không làm.
Nếu Tiêu Hào không xuất hiện nữa thì người Viêm Đế đại nhân coi trọng sẽ trở thành Trần Bắc Huyền.
Mà Tiêu Hào chỉ mới vào Đế vương Khu vài năm đã được Viêm Đế đại nhân thưởng thức.
Bây giờ Viêm Đế đại nhân càng lúc càng coi trọng Tiêu Hào, Tiêu Hào đã phản bội Đế vương Khu nhưng Viêm Đế đại nhân vẫn luôn che chở anh, khiến cho Trần Bắc Huyền cảm thấy vô cùng ghen tức.
Còn một chuyện nữa chính là Tiêu Hào đã giết chết người nhà của học trò cưng Liễu Nguyên Thần.
Cho nên về công về tư dù từ mặt nào thì Trần Bắc Huyền cũng đều hận Tiêu Hào thấu xương, anh ta nhất định muốn diệt trừ Tiêu Hào!
Nếu thật sự truyền ra Viêm Đế tuyệt đối sẽ không tha cho hai người bọn họ.
Vả lại nếu bọn họ truyền ra, cũng không có ai tin tưởng. Bởi vì, Viêm Đế là Đế Vương của Đế vương Khu.
Sau đó ông ta nhất định sẽ nói Tiêu Hào tấn công mình rồi trốn thoát.
Nếu Trần Bắc Huyền dám nói là Viêm Đế thả Tiêu Hào chạy, vậy Trần Bắc Huyền nhất định không có quả ngon mà ăn, anh ta tuyệt đối sẽ không làm mấy chuyện vô tích sự này.
Cho nên, Viêm Đế xoay người nói với Tiêu Hào: “Nam Đế các hạ mau đi đi!” “Hãy nhớ rõ lời mà cậu đã nói, cậu nói sẽ điều tra rõ ràng mọi chuyện, sau khi cậu điều tra xong mọi chuyện tôi sẽ trả lại danh dự cho cậu!”
Tiêu Hào bái tạ Viêm Đế, cảm kích không thôi, nói: “Cảm ơn Viêm Đế đại nhân, nhất định tôi sẽ điều tra rõ toàn bộ mọi chuyện, tuyệt đối sẽ không để ngài thất vọng! Viêm Đế nhìn về phía cách đó không xa, nói: “Phi thú của tôi chờ ở bên kia, cậu cưỡi phi thủ của tôi rời đi đi”
Tiêu Hào lại cảm ơn Viêm Đế lần nữa, sau đó lập tức đi về phía phi thú.
Đó là một con chim xanh rất lớn, Tiêu Hào cưỡi lên lưng chim xanh, sau đó anh sử dụng thuật biến hình, biến thành dáng vẻ của người khác rồi lao về cửa Đế vương Khu.
Sau khi Viêm Đế nhìn thấy Tiêu Hào rời đi, thì nói với
Thần Mộc Đế Vương: “Thần Mộc đại nhân, hôm nay đã mạo phạm ngài, sau khi điều tra rõ chuyện này tôi sẽ cho Thần Mộc đại nhân một câu trả lời thỏa đáng.” “Chuyện hôm nay xin Thần Mộc đại nhân thông cảm. Thần Mộc Đế Vương chỉ hừ lạnh một tiếng, nói: “Viêm Đế các hạ, cho dù chuyện này có ẩn tình hay không, hoặc là nói nó là âm mưu quỷ kế nào đó thì việc Tiêu Hào rời đi tuyệt đối không phải kết quả tốt!” “Nếu ngài đã quyết định, tôi chỉ có thể lựa chọn tin tưởng ngài, tôi cũng không tiện nói nhiều, có lẽ lần này tôi không nên ra mặt xử lý chuyện này!”
Nói xong, Thần Mộc Đế Vương bất mãn liếc nhìn Viêm
Thần Mộc Đế Vương cực kỳ phẫn nộ với kết quả xử lý của Viêm Đế. Nhưng không còn cách nào khác, bây giờ Viêm Đế nắm quyền, Thần Mộc Đế Vương vốn không có thực quyền.
Hơn nữa Viêm để là do một tay ông ta bồi dưỡng, bây giờ ông ta có lòng tin chuyện này sẽ không có bất kỳ nguyên nhân khác, nếu không Viêm Đế sẽ không phạm vào sai lầm nghiêm trọng như vậy, và sẽ ông chống đối ông ta.
Sau đó, một con hạc trắng thật lớn dừng trước mặt Thần Mộc Đế Vương, Thần Mộc Đế Vương ngồi lên hạc trắng phóng lên cao, biến mất ở trong tầm mặt hai người.
Lúc này, Viêm Đế đi tới trước mặt Trần Bắc Huyền, ánh mắt lập tức lạnh như băng.
Trần Bắc Huyền cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Viêm Đế, trong lòng có cảm giác bất an.
Viêm Đế lạnh lùng nói: "Bắc Đế các hạ, vì sao cậu lại nhiều chuyện như vậy? Là ai cho phép cậu mời Thần Mộc đại nhân đến?” Vẻ mặt Trần Bắc Huyền đầy kinh ngạc và hoảng sợ, nói: “Viêm Đế đại nhân, lúc trước tôi cho rằng Nam Đế các đánh ngài trọng thương, lúc đó trong lòng tôi tự tránh không thôi.” “Nhưng rồi tôi nghĩ lại, dựa vào thực lực Nam Đế các hạ có thể đánh ngài bị thương nặng, thì tôi sẽ không phải đối thủ của anh ta. “Hơn nữa trước Hội đàm Tam Phương tôi đã từng giao tranh với Nam Đế các hạ, anh ta dễ dàng đánh bại tôi, tôi nghĩ bằng thực lực của tôi nhất định không thể bắt giữ Nam Đế các hạ “Mà Đế vương Khu cũng không còn Đế Vương khác, cho nên tôi nghĩ nên đến bái kiến Thần Mộc Đế Vương, để Thần Mộc đại nhân tự ra tay xử lý chuyện này.
Trần Bắc Huyền giải thích kín kẽ không một giọt nước, thật ra Trần Bắc Huyền đã sớm đoán được tám chín phần mười Việm Để thả Tiêu Hào chạy, cho nên mới đi mời Thần Mộc Đế Vương ra tay.
Trên mặt Viêm Để là vẻ tức giận, cả giận nói: “Trần Bắc Huyền, cậu cho rằng tôi là kẻ ngốc sao? Chẳng lẽ tôi nhìn không nhìn ra cậu muốn giết chết Tiêu Hào sao?” “Cho dù giữa cậu và Tiêu Hào có mâu thuẫn cá nhân gì, hoặc là nói ân oán riêng nhưng vì chuyện lớn, tôi hi vọng cậu sẽ không làm ra chuyện gì khiến bản thân hối hận!” “Nếu như sau này cậu còn dám vi phạm mệnh lệnh của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cậu!”
Trần Bắc Huyền sợ tới mức toát mồ hôi lạnh, bởi vì anh ta đã cảm nhận được Viêm Đế đại nhân thật sự muốn giết anh ta. “Viêm Đế đại nhân, thuộc hạ đã biết sai!”
Trần Bắc Huyền lập tức quỳ xuống đất nhận sai! Vẻ mặt Viêm Đế lạnh băng “Hy vọng cậu thật sự biết sai rồi, tự mình giải quyết cho tốt!”
Nói xong, bóng dáng Viêm Đế chợt lóe rồi rời đi.
Trần Bắc Huyền đứng dậy, lau đi mồ hôi lạnh trên trán, anh ta không rõ vì sao Viêm Đế đại nhân lại đối xử tốt với Tiêu Hào như vậy? Vì sao lại che chở cho Tiêu Hào?
Bây giờ Tiêu Hào đã phản bội Đế vương Khu, mà Viêm Để đại nhân vẫn che chở anh.
Mà Trần Bắc Huyền chỉ làm một việc nhỏ không đáng kể, chỉ đi mời Thần Mộc Đế Vương tới xử lý chuyện này. Thế mà Viêm Đế đại nhân lại tức giận với anh ta, lại còn có ý muốn giết anh ta, Trần Bắc Huyền không cam lòng!
Trần Bắc Huyền nhìn bóng Viêm Đế rời đi, sát ý trong ánh mắt anh càng ngày càng đậm.
Đương nhiên, không phải Trần Bắc Huyền muốn giết Viêm Đế, mà anh ta muốn giết chết Tiêu Hào!
Tiêu Hào vừa mới bị Thần Mộc Đế Vương đả thương, bây giờ công lực chỉ còn lại có một hai phần thôi nhỉ? Trần Bắc Huyền ngẫm nghĩ, khỏe môi cong lên một nụ cười tà ác, vậy thì chỉ cần một người thuộc cảnh giới Đế Vương sẽ dễ dàng giết chết Tiêu Hào.
Trần Bắc Huyền rời khỏi Đế vương Khu, sau đó anh ta khởi động nhẫn truyền âm.
Sau khi kết nối với nhau, giọng điệu Trần Bắc Huyền đầy tôn kính, nói: “Điện Chủ các hạ, tôi có chuyện vô cùng quan trọng muốn thương lượng với ngài.” “Đế vương Khu chúng tôi có một tên phản bội trốn thoát, tôi biết rõ phương hướng người này chạy đi, bây giờ tôi xin nhờ Điện Chủ các hạ giúp tôi một việc, diệt trừ người này!”
Rất nhanh bên kia vang lên một giọng nói lạnh như băng, hỏi: “Cậu muốn tôi giết Nam để đúng không?”
Tuy rằng Trần Bắc Huyền cảm thấy rất bất ngờ, nhưng mà vẫn cười nói: “Tin tức của Điện Chủ các hạ đúng là linh thông, xem ra Điện Chủ các hạ đã biết toàn bộ mọi chuyện rồi?” Điện Chủ nói: “Tiêu Hào đại náo Đế vương Khu, đánh trọng thương Viêm Đế các hạ “Nghe nói Tiêu Hào đã trốn mất, Viêm Đế các hạt ra lệnh truy nã để cho người cả Đế vương Khu đuổi giết Tiêu Hào “Ngay lúc này Bắc Đế các hạ tìm đến tôi nhất định chính là muốn tôi chặn giết Tiêu Hào, điều này rất dễ đoán ra." Nhớ đọc truyện t*rên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Trần Bắc Huyền nói: “Đã sớm nghe nói thế lực Hồn
Điện của các người rất lớn, đã ăn sâu bén rễ mở rộng khắp cả ba khu vực. Thật không ngờ rằng tin tức lại truyền đến nhanh như vậy, xem ra Điện Chủ các hạ rất chú ý chuyện này. “Như vậy, Điện Chủ các hạ có muốn giúp hay là không giúp đây?”
Điện Chủ cười nói: “Tôi là một người làm ăn, chỉ cần cho tôi đủ lợi ích đương nhiên tôi sẽ giúp!” “Hơn nữa chuyện này với tôi trăm lợi không hại, dù sao mọi người cũng đều đang truy nã Nam Đế, đương nhiên tôi sẽ giúp các người chuyện này.” “Huống chi chỉ cần giúp đỡ các người sẽ có được ân tình với Bắc Đế, còn có ân tình với Viêm Đế các hạ, cớ sao mà tôi không làm chứ?”
Trần Bắc Huyền gằn giọng, nói: “Điện Chủ các hạ, chuyện này không đơn giản như vậy. “Nếu Viêm Đế đại nhân thật sự truy nã Nam Đế, Điện Chủ các hạ có thể đường đường chính chính đi giết Tiêu Hào, đến lúc đó nhất định sẽ đạt được lợi ích cực lớn, danh lợi song toàn “Nhưng thật ra tình huống không phải vậy, Viêm Đế các hạ bí mật thả Tiêu Hào chạy, mà tôi muốn Điện Chủ các hạ giúp đỡ tôi ám sát Tiêu Hào, sau đó diệt trừ Tiêu Hào!”
Điện Chủ nghe thấy Trần Bắc Huyền nói vậy, lập tức lắp bắp kinh hãi, ông ta không ngờ rằng Viêm Đế quang minh lỗi lạc không màng thế sự, bề ngoài truy nã, trong tối bảo vệ
Điện chủ hít sâu một hơi: “Khó trách cao thủ ở Đế vương Khu nhiều như mây, thế mà Bắc Đế các hạ lại nhờ tôi giúp đỡ, thì ra là muốn tôi giúp ám sát Nam Đế các hạ?” “Chuyện này e là tôi không tiện giúp, nếu Viêm Đế các hạ thả Nam Đế chạy vậy nhất định sẽ có lý do của ngài ấy, nếu tôi giết Nam Đế, nếu Viêm Đế các hạ biết chuyện này, tuyệt đối sẽ không để yên cho tôi.” “Vả lại vì sao Bắc Đế các hạ lại muốn giết chết Nam Đế chứ? Đây là chuyện tốn công vô ích, với cậu mà nói chẳng có ích lợi nào cả?”
Chuyện không có lợi Trần Bắc Huyền sẽ không làm.
Nếu Tiêu Hào không xuất hiện nữa thì người Viêm Đế đại nhân coi trọng sẽ trở thành Trần Bắc Huyền.
Mà Tiêu Hào chỉ mới vào Đế vương Khu vài năm đã được Viêm Đế đại nhân thưởng thức.
Bây giờ Viêm Đế đại nhân càng lúc càng coi trọng Tiêu Hào, Tiêu Hào đã phản bội Đế vương Khu nhưng Viêm Đế đại nhân vẫn luôn che chở anh, khiến cho Trần Bắc Huyền cảm thấy vô cùng ghen tức.
Còn một chuyện nữa chính là Tiêu Hào đã giết chết người nhà của học trò cưng Liễu Nguyên Thần.
Cho nên về công về tư dù từ mặt nào thì Trần Bắc Huyền cũng đều hận Tiêu Hào thấu xương, anh ta nhất định muốn diệt trừ Tiêu Hào!