Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 31 " Đơn giản vậy sao ?"
*Chương có nội dung hình ảnh
Doãn Đình Nghiêm ôm chặt Khuất Vân Di trong lòng . Anh có thể mất tất cả nhưng không thể mất cô . Anh có thể nghèo khổ , làm việc cực khổ ngày đêm nhưng anh không bao giờ để cho cô chịu thiệt thòi , thiếu thốn bất cứ thứ gì . Anh yêu cô một cách điên dại . Nhiều lúc anh cảm thấy lúc trước mình thật cao thượng khi nhường Khuất Vân Di cho Hác Thế Vỹ , nếu lúc đó Khuất Vân Di bằng lòng thì chắc bây giờ anh đã đâm đầu vào xe làm mạng với Hác Thế Vỹ.
" Chồng à . Em yêu anh , cả đời này em chỉ yêu mình anh"
Khuất Vân Di hôn nhẹ lên gò má của Doãn Đình Nghiêm, chỉ cần là anh thì dù như thế nào cũng được . Lúc trước khi biết anh bị liệt đôi chân cả đời nhưng cô cũng không ngại mà theo đuổi anh . Cô dành cả thanh xuân để theo đuổi và yêu Doãn Đình Nghiêm.
" Anh cũng yêu em, yêu rất rất nhiều"
Tình yêu của Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di đã trải qua rất nhiều thử thách nhưng cuối cùng họ vẫn luôn yêu nhau và ở bên nhau.
Khuất Vân Di vì yêu Doãn Đình Nghiêm mà bỏ hết tất cả để theo đuổi anh.
Doãn Đình Nghiêm vì yêu Khuất Vân Di nên đã từ chối cô , sợ cô ở bên mình sẽ bị nguy hiểm. Anh thà một mình đau đớn còn hơn nhìn cô chết trước mặt mình.
Đời này , Doãn Đình Nghiêm chỉ có hai người phụ nữ mà anh yêu thương nhất . Một là mẹ anh còn hai là Khuất Vân Di . Mẹ anh thì đã mất nên bây giờ anh không thể nào để cô rời xa cuộc đời anh.
Khuất Vân Di hiện tại là niềm vui , là lẽ sống là tất cả của Doãn Đình Nghiêm.
Chiếc xe lái vào nhà chính , Doãn Đình Nghiêm nắm tay Khuất Vân Di đi xuống .
Vừa bước vào nhà chính thì cả hai đã thấy ông bà Hắc và Hắc Mộc Mộc , Hắc Mộc Mộc thì đang khóc nức nở với ông nội Doãn .
" Ông nội , ba con mới về ...Chào ông
bà Hắc"
Khuất Vân Di lễ phép cúi đầu chào ông nội Doãn và ông Doãn . Nhưng tới khi chào bà Hắc thì cô nhếch môi cười . Khi trước đám khi dễ chồng cô tàn tật , cô chưa cho tập đoàn Hắc thị phá sản là đã nhận từ lắm rồi .
" Cô cười cái gì ? Đồ mất dạy "
Bà Hắc quát lên . Bà đang rất khó chịu, bực tức khi con rễ tương lai của bà ngồi tù . Vậy sau này không còn ai chống lưng cho Hắc thị nữa.
" Bà nói ai mất dạy ? Lặp lại một lần nữa tôi nghe"
Doãn Đình Nghiêm lạnh lùng nói . Mắt của anh cũng đã đỏ lên do tức giận.
" Tôi ...tôi"
Bà Hắc sợ hãi nhìn ông Doãn cầu cứu . Ông Doãn cũng lắc đầu cho qua , ông bây giờ không còn mặt mũi nào nói chuyện với Doãn Đình Nghiêm.
" Mau xin lỗi cô ấy . Vợ tôi , tôi không cho phép ai ức hiếp"
Doãn Đình Nghiêm vòng tay ôm chặt Khuất Vân Di vào lòng . Anh không cho phép ai sỉ nhục hay ức hiếp cô .
" Khuất tiểu thư , tôi xin lỗi "
" Đơn giản vậy sao ?"
Bà Hắc mặt đỏ ngầu lên . Đường đường là bà Hắc vậy mà phải xin lỗi một đứa con nít , vậy mà Doãn Đình Nghiêm còn chưa hài lòng .
Bà Hắc đứng lên đi lại cúi đầu trước mặt Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di.
" Khuất tiểu thư, cho tôi xin lỗi "
Doãn Đình Nghiêm không nói gì ôm Khuất Vân Di lại sofa ngồi xuống , quá chướng mắt anh rồi .
Bà Hắc tay cuộn tròn lại tức giận . Một thằng nhảy ranh mà dám sỉ nhục bà trước mặt mọi người như vậy .
Hắc Mộc Mộc nãy giờ cứ nhìn Doãn Đình Nghiêm. Khi nãy cô có nghe ông nội Doãn nói là đôi chân anh đã bình phục trở lại . Nhưng cô không ngờ là Doãn Đình Nghiêm đi đứng bình thường lại đẹp trai , oai phong còn hơn cả ngày xưa .
Hắc Mộc Mộc nhếch môi cười . Nếu Doãn Thừa Nhiệm ngồi tù rồi thì còn Doãn Đình Nghiêm . Nhưng bên cạnh Doãn Đình Nghiêm lại có Khuất Vân Di , cô sợ mình sẽ không đấu lại một người vừa mưu mô vừa hung dữ lại còn là tiểu thư của Khuất gia.
" Ông Doãn , ngày kết hôn chúng ta cũng đã chọn và công bố , nếu Thừa Nhiệm không thoát tội thì Mộc Mộc của chúng tôi phải làm sao?" ông Hắc nói
Doãn Đình Nghiêm ôm chặt Khuất Vân Di trong lòng . Anh có thể mất tất cả nhưng không thể mất cô . Anh có thể nghèo khổ , làm việc cực khổ ngày đêm nhưng anh không bao giờ để cho cô chịu thiệt thòi , thiếu thốn bất cứ thứ gì . Anh yêu cô một cách điên dại . Nhiều lúc anh cảm thấy lúc trước mình thật cao thượng khi nhường Khuất Vân Di cho Hác Thế Vỹ , nếu lúc đó Khuất Vân Di bằng lòng thì chắc bây giờ anh đã đâm đầu vào xe làm mạng với Hác Thế Vỹ.
" Chồng à . Em yêu anh , cả đời này em chỉ yêu mình anh"
Khuất Vân Di hôn nhẹ lên gò má của Doãn Đình Nghiêm, chỉ cần là anh thì dù như thế nào cũng được . Lúc trước khi biết anh bị liệt đôi chân cả đời nhưng cô cũng không ngại mà theo đuổi anh . Cô dành cả thanh xuân để theo đuổi và yêu Doãn Đình Nghiêm.
" Anh cũng yêu em, yêu rất rất nhiều"
Tình yêu của Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di đã trải qua rất nhiều thử thách nhưng cuối cùng họ vẫn luôn yêu nhau và ở bên nhau.
Khuất Vân Di vì yêu Doãn Đình Nghiêm mà bỏ hết tất cả để theo đuổi anh.
Doãn Đình Nghiêm vì yêu Khuất Vân Di nên đã từ chối cô , sợ cô ở bên mình sẽ bị nguy hiểm. Anh thà một mình đau đớn còn hơn nhìn cô chết trước mặt mình.
Đời này , Doãn Đình Nghiêm chỉ có hai người phụ nữ mà anh yêu thương nhất . Một là mẹ anh còn hai là Khuất Vân Di . Mẹ anh thì đã mất nên bây giờ anh không thể nào để cô rời xa cuộc đời anh.
Khuất Vân Di hiện tại là niềm vui , là lẽ sống là tất cả của Doãn Đình Nghiêm.
Chiếc xe lái vào nhà chính , Doãn Đình Nghiêm nắm tay Khuất Vân Di đi xuống .
Vừa bước vào nhà chính thì cả hai đã thấy ông bà Hắc và Hắc Mộc Mộc , Hắc Mộc Mộc thì đang khóc nức nở với ông nội Doãn .
" Ông nội , ba con mới về ...Chào ông
bà Hắc"
Khuất Vân Di lễ phép cúi đầu chào ông nội Doãn và ông Doãn . Nhưng tới khi chào bà Hắc thì cô nhếch môi cười . Khi trước đám khi dễ chồng cô tàn tật , cô chưa cho tập đoàn Hắc thị phá sản là đã nhận từ lắm rồi .
" Cô cười cái gì ? Đồ mất dạy "
Bà Hắc quát lên . Bà đang rất khó chịu, bực tức khi con rễ tương lai của bà ngồi tù . Vậy sau này không còn ai chống lưng cho Hắc thị nữa.
" Bà nói ai mất dạy ? Lặp lại một lần nữa tôi nghe"
Doãn Đình Nghiêm lạnh lùng nói . Mắt của anh cũng đã đỏ lên do tức giận.
" Tôi ...tôi"
Bà Hắc sợ hãi nhìn ông Doãn cầu cứu . Ông Doãn cũng lắc đầu cho qua , ông bây giờ không còn mặt mũi nào nói chuyện với Doãn Đình Nghiêm.
" Mau xin lỗi cô ấy . Vợ tôi , tôi không cho phép ai ức hiếp"
Doãn Đình Nghiêm vòng tay ôm chặt Khuất Vân Di vào lòng . Anh không cho phép ai sỉ nhục hay ức hiếp cô .
" Khuất tiểu thư , tôi xin lỗi "
" Đơn giản vậy sao ?"
Bà Hắc mặt đỏ ngầu lên . Đường đường là bà Hắc vậy mà phải xin lỗi một đứa con nít , vậy mà Doãn Đình Nghiêm còn chưa hài lòng .
Bà Hắc đứng lên đi lại cúi đầu trước mặt Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di.
" Khuất tiểu thư, cho tôi xin lỗi "
Doãn Đình Nghiêm không nói gì ôm Khuất Vân Di lại sofa ngồi xuống , quá chướng mắt anh rồi .
Bà Hắc tay cuộn tròn lại tức giận . Một thằng nhảy ranh mà dám sỉ nhục bà trước mặt mọi người như vậy .
Hắc Mộc Mộc nãy giờ cứ nhìn Doãn Đình Nghiêm. Khi nãy cô có nghe ông nội Doãn nói là đôi chân anh đã bình phục trở lại . Nhưng cô không ngờ là Doãn Đình Nghiêm đi đứng bình thường lại đẹp trai , oai phong còn hơn cả ngày xưa .
Hắc Mộc Mộc nhếch môi cười . Nếu Doãn Thừa Nhiệm ngồi tù rồi thì còn Doãn Đình Nghiêm . Nhưng bên cạnh Doãn Đình Nghiêm lại có Khuất Vân Di , cô sợ mình sẽ không đấu lại một người vừa mưu mô vừa hung dữ lại còn là tiểu thư của Khuất gia.
" Ông Doãn , ngày kết hôn chúng ta cũng đã chọn và công bố , nếu Thừa Nhiệm không thoát tội thì Mộc Mộc của chúng tôi phải làm sao?" ông Hắc nói