Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36 " Gọi tôi là Doãn thiếu phu nhân"
" Cô nói ai không có cốt cách. Cô mới là đồ mặt dày vô liêm sỉ , không biết xấu hổ . Cô có biết Doãn Đình Nghiêm là chồng của tôi không ? HẢ"
Khuất Vân Di mặt đỏ ngầu lên đi lại hét vào mặt của Hắc Mộc Mộc .
" Nói tới mặt dày , không biết xấu hổ thì không ai qua cô rồi . Đình Nghiêm chỉ thấy tội nghiệp có nên mới đính hôn với cô mà thôi"
Khuất Vân Di quá tức giận đi lại đánh vào một bên mặt của Hắc Mộc Mộc . Đừng thấy cô hiền mà làm tới .
* Bốp *
"Tôi nói cho cô biết . Tôi và Đình Nghiêm đã đăng ký kết hôn . Tôi chính là vợ hợp pháp của anh ấy và tôi cũng có thể giết chết cô ngay lập tức "
Hắc Mộc Mộc mắt đỏ ngầu ghét cay ghét đắng Khuất Vân Di . Cô ta ỷ mình là bảo bối của Khuất gia mà muốn làm gì thì làm sao.
Nhân viên của tập đoàn thấy tình hình không ổn liền lấy điện thoại gọi cho Tiết Khương để báo cáo . Tiết Khương khi nghe xong thì liền thông báo cho Doãn Đình Nghiêm biết tin .
Doãn Đình Nghiêm nghe xong liền lập tức đi xuống . Bảo bối của anh là để cưng chiều chứ không phải để cho người khác kiếm chuyện như vậy.
Cánh cửa thang máy mở ra , Doãn Đình Nghiêm nhìn thấy Khuất Vân Di đang vươn mắt thách thức Hắc Mộc Mộc .
Khuất Vân Di nhìn thấy Doãn Đình Nghiêm đi xuống liền nhõng nhẽo đi lại mách với anh.
" Chồng , người ta ăn hiếp em"
Doãn Đình Nghiêm ôm chặt Khuất Vân Di vào lòng rồi hôn lên mặt cô . Nhân viên ở đây đều há hốc mồn nhìn anh và thầm cầu nguyện cho Hắc Mộc Mộc nguyên vẹn bước ra khỏi đây .
" Ngoan"
Khuất Vân Di dụi mặt vào lòng ngực vạm vỡ của Doãn Đình Nghiêm mà cong môi cười . Muốn dành Doãn Đình Nghiệm với cô thì phải chờ thêm vài kiếp nữa.
" Đình Nghiêm , hôm qua cô ta bỏ em vào thùng gác . Khi nãy còn đánh em"
Hắc Mộc Mộc mếu máo nhìn Doãn Đình Nghiêm mách tội Khuất Vân Di . Cô tin anh sẽ không bao giờ thích một người vừa hung dữ khó chiều vừa tính tiểu thư như Khuất Vân Di.
Doãn Đình Nghiêm nhíu mày nhìn Hắc Mộc Mộc , anh rất ghét ai gọi tên anh . Chỉ có người thân và Khuất Vân Di mới được gọi như vậy .
Doãn Đình Nghiêm hất mặt nhìn vệ sĩ , vệ sĩ liền hiểu ý đi lại giữ lấy Hắc Mộc Mộc.
" Bảo bối , em muốn như thế nào?"
Doãn Đình Nghiêm nhìn xuống Khuất Vân Di . Cô liền mỉm cười nhìn sang Hắc Mộc Mộc .
"Xin lỗi tôi và hứa không bao giờ xuất hiện trước mặt tôi và chồng tôi"
" Cô nghĩ mình là ai mà bắt tôi xin lỗi. Tôi là tiểu thư Hắc gia đó"
Hắc Mộc Mộc không biết sợ mà trừng mắt với Khuất Vân Di . Dù gì cô cũng là tiểu thư , cô đâu thể mất mặt như vậy .
" Hắc gia của cô chỉ cần tôi búng tay một cái thì đã biến mất mãi mãi . Cô có tin không ?"
Khuất Vân Di cười nhạt .
Doãn Đình Nghiệm trong mắt hiện lên ý cười . Vợ anh cũng quá quyền lực rồi , e là cuộc sống của anh sau này phải sống nhờ Vợ rồi .
" Cô ..."
" Gọi tôi là Doãn thiếu phu nhân"
Doãn Đình Nghiêm nhếch môi cười rồi bế bổng Khuất Vân Di lên .
" Đừng để cô ta xuất hiện trước mặt tôi"
Doãn Đình Nghiêm nói rồi bế Khuất Vân Di lên phòng làm việc của anh . Đối với những hạng người không biết sợ như vậy thì phải làm cho sợ.
Khuất Vân Di câu cổ Doãn Đình Nghiêm cong môi cười . Chồng cô quả thật rất lạnh lùng và tàn nhẫn . Nhưng cô thích như vậy .
Buổi tối Khuất Vân Di nằm lăn qua lăn lại trên giường đợi Doãn Đình Nghiêm về phòng . Anh bây giờ vừa về tập đoàn là lao đầu vào công việc mà chả thèm quan tâm gì đến cô .
Khuất Vân Di bước xuống giường đi qua thư phòng tìm Doãn Đình Nghiêm. Cô muốn được ngồi trong lòng anh.
*Cách *
Cánh cửa thư phòng bật mở , Khuất Vân Di quan sát thấy Doãn Đình Nghiêm đang rất chăm chú vào văn kiện . Cô nhẹ nhàng đi lại câu cổ anh ở phía sau .
" Chồng"
Doãn Đình Nghiêm nhếch môi cười . Khi Khuất Vân Di mở cửa đi vào thì anh đã biết .
"Sao không ngủ ?"
Khuất Vân Di mặt đỏ ngầu lên đi lại hét vào mặt của Hắc Mộc Mộc .
" Nói tới mặt dày , không biết xấu hổ thì không ai qua cô rồi . Đình Nghiêm chỉ thấy tội nghiệp có nên mới đính hôn với cô mà thôi"
Khuất Vân Di quá tức giận đi lại đánh vào một bên mặt của Hắc Mộc Mộc . Đừng thấy cô hiền mà làm tới .
* Bốp *
"Tôi nói cho cô biết . Tôi và Đình Nghiêm đã đăng ký kết hôn . Tôi chính là vợ hợp pháp của anh ấy và tôi cũng có thể giết chết cô ngay lập tức "
Hắc Mộc Mộc mắt đỏ ngầu ghét cay ghét đắng Khuất Vân Di . Cô ta ỷ mình là bảo bối của Khuất gia mà muốn làm gì thì làm sao.
Nhân viên của tập đoàn thấy tình hình không ổn liền lấy điện thoại gọi cho Tiết Khương để báo cáo . Tiết Khương khi nghe xong thì liền thông báo cho Doãn Đình Nghiêm biết tin .
Doãn Đình Nghiêm nghe xong liền lập tức đi xuống . Bảo bối của anh là để cưng chiều chứ không phải để cho người khác kiếm chuyện như vậy.
Cánh cửa thang máy mở ra , Doãn Đình Nghiêm nhìn thấy Khuất Vân Di đang vươn mắt thách thức Hắc Mộc Mộc .
Khuất Vân Di nhìn thấy Doãn Đình Nghiêm đi xuống liền nhõng nhẽo đi lại mách với anh.
" Chồng , người ta ăn hiếp em"
Doãn Đình Nghiêm ôm chặt Khuất Vân Di vào lòng rồi hôn lên mặt cô . Nhân viên ở đây đều há hốc mồn nhìn anh và thầm cầu nguyện cho Hắc Mộc Mộc nguyên vẹn bước ra khỏi đây .
" Ngoan"
Khuất Vân Di dụi mặt vào lòng ngực vạm vỡ của Doãn Đình Nghiêm mà cong môi cười . Muốn dành Doãn Đình Nghiệm với cô thì phải chờ thêm vài kiếp nữa.
" Đình Nghiêm , hôm qua cô ta bỏ em vào thùng gác . Khi nãy còn đánh em"
Hắc Mộc Mộc mếu máo nhìn Doãn Đình Nghiêm mách tội Khuất Vân Di . Cô tin anh sẽ không bao giờ thích một người vừa hung dữ khó chiều vừa tính tiểu thư như Khuất Vân Di.
Doãn Đình Nghiêm nhíu mày nhìn Hắc Mộc Mộc , anh rất ghét ai gọi tên anh . Chỉ có người thân và Khuất Vân Di mới được gọi như vậy .
Doãn Đình Nghiêm hất mặt nhìn vệ sĩ , vệ sĩ liền hiểu ý đi lại giữ lấy Hắc Mộc Mộc.
" Bảo bối , em muốn như thế nào?"
Doãn Đình Nghiêm nhìn xuống Khuất Vân Di . Cô liền mỉm cười nhìn sang Hắc Mộc Mộc .
"Xin lỗi tôi và hứa không bao giờ xuất hiện trước mặt tôi và chồng tôi"
" Cô nghĩ mình là ai mà bắt tôi xin lỗi. Tôi là tiểu thư Hắc gia đó"
Hắc Mộc Mộc không biết sợ mà trừng mắt với Khuất Vân Di . Dù gì cô cũng là tiểu thư , cô đâu thể mất mặt như vậy .
" Hắc gia của cô chỉ cần tôi búng tay một cái thì đã biến mất mãi mãi . Cô có tin không ?"
Khuất Vân Di cười nhạt .
Doãn Đình Nghiệm trong mắt hiện lên ý cười . Vợ anh cũng quá quyền lực rồi , e là cuộc sống của anh sau này phải sống nhờ Vợ rồi .
" Cô ..."
" Gọi tôi là Doãn thiếu phu nhân"
Doãn Đình Nghiêm nhếch môi cười rồi bế bổng Khuất Vân Di lên .
" Đừng để cô ta xuất hiện trước mặt tôi"
Doãn Đình Nghiêm nói rồi bế Khuất Vân Di lên phòng làm việc của anh . Đối với những hạng người không biết sợ như vậy thì phải làm cho sợ.
Khuất Vân Di câu cổ Doãn Đình Nghiêm cong môi cười . Chồng cô quả thật rất lạnh lùng và tàn nhẫn . Nhưng cô thích như vậy .
Buổi tối Khuất Vân Di nằm lăn qua lăn lại trên giường đợi Doãn Đình Nghiêm về phòng . Anh bây giờ vừa về tập đoàn là lao đầu vào công việc mà chả thèm quan tâm gì đến cô .
Khuất Vân Di bước xuống giường đi qua thư phòng tìm Doãn Đình Nghiêm. Cô muốn được ngồi trong lòng anh.
*Cách *
Cánh cửa thư phòng bật mở , Khuất Vân Di quan sát thấy Doãn Đình Nghiêm đang rất chăm chú vào văn kiện . Cô nhẹ nhàng đi lại câu cổ anh ở phía sau .
" Chồng"
Doãn Đình Nghiêm nhếch môi cười . Khi Khuất Vân Di mở cửa đi vào thì anh đã biết .
"Sao không ngủ ?"