Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 59 Một lát chiều anh được không ?"
"Bảo bối , anh mới nghĩ ra một tư thế yêu này kích thích lắm. Một lát chiều anh được không ?"
Khuất Vân Di trợn mắt nhìn Doãn Đình Nghiêm, sao anh lúc nào cũng nghĩ đến chuyện đó . Lúc nào làm tình cũng làm những tư thế khó khiến cô mệt muốn chết .
"Không"
Khuất Vân Di phụng phịu nhích người ra xa Doãn Đình Nghiêm. Cô không thể để anh bắt nạt mãi được.
"Đi mà bảo bối ? Một lần thôi"
Doãn Đình Nghiêm ôm lấy Khuất Vân Di hôn lung tung khắp mặt Anh biết chắc cô sẽ mềm lòng.
"Không mà"
"Đi mà bảo bối"
Khuất Vân Di quay mặt sang hướng khác không thèm nói chuyện với tên cuồng dâm như Doãn Đình Nghiêm. Dù biết anh đang ở độ tuổi sung mãn những ngày nào cũng làm thì cô thật sự không chịu nỗi .
Cứ vào mỗi buổi tối là Doãn Đình Nghiệm mặt dày lên giường ôm ấp Khuất Vân Di làm chuyện đại sự. Nhiều lúc cô đi học về rất mệt nhưng qua những lời dỗ ngọt , năn nỉ của anh. thì cô cũng mềm lòng phối hợp với anh.
Khuất Vân Di sục nhớ lại Hác Thạc Trân đã mang thai , đã được làm mẹ. Cô liền quay qua nhìn Doãn Đình Nghiêm.
" Chồng à. Em muốn mang thai , em muốn làm mẹ giống Thạc Trân"
Khuất Vân Di chu môi nói với Doãn Đình Nghiêm. Cô thật sự rất muốn sinh con cho anh , vì Doãn gia và vì bản thân cô rất muốn làm mẹ.
Doãn Đình Nghiệm thở dài , anh cũng rất muốn được làm ba nhưng khi nhìn thấy Khuất Vân Di ốm yếu anh lại không đành lòng.
"Đi mà chồng yêu , em đâu thể thua Thạc Trân được . Mọi người nhìn vào sẽ nói em không biết sinh con cho anh"
Khuất Vân Di trèo lên người Doãn Đình Nghiệm năn nỉ .
(D
" Để em ra trường đi được không?"
"Em không chịu , em cũng đâu còn đi học nữa . Em lên tập đoàn của anh thực tập mà . Em biết chồng em rất giỏi , nếu em không đi thực tập thì cũng sẽ không sao"
Doãn Đình Nghiêm bật cười . Cô đang khen anh tài giỏi hay sao ? Cô muốn anh bao che tội lười biếng của cô sao? Phải rồi , cô đi thực tập ở tập đoàn của anh thì tất nhiên phải tốt nghiệp rồi .
" Chồng ..."
Khuất Vân Di hôn khắp mặt của Doãn Đình Nghiêm.
"Được rồi . Anh chiều em, nhưng một lát em phải ngoan ngoãn chiều anh."
Khuất Vân Di cười tươi với anh . Như thế nào cũng được, chỉ cần mang thai là được.
Ông bà Đỗ và Đỗ Nhược Linh đi về Đỗ gia . Ông bà thật sự rất tức giận khi Hác Thế Vỹ lại bỏ đi như vậy . Hác Thế Vỹ làm cho Đỗ gia chẳng còn mặt mũi nào để gặp mọi người khi tiểu thư Đỗ gia mang tiếng là bị bỏ rơi trong ngày đính hôn như vậy . Nếu không phải Hác gia lớn
mạnh thì chắc chắn ông sẽ không bao giờ gã con gái cưng của ông cho một tên lạnh lùng
còn khó chiều như Hác Thế Vỹ.
Đỗ Nhược Linh khóc sướt mướt chạy lên phòng . Tại sao Hác Thế Vỹ lại có thể đối xử với cô như vậy ? Là tại Đàm Nhã Nhi hay sao ?
Ông bà Hác càng tức giận hơn khi biết Hác Thế Vỹ bay sang Mỹ. Ông bà không biết anh bay sang Mỹ để làm gì ? Chẳng lẽ chỉ để trốn lễ đính hôn thôi sao ?. Ông bà lúc trước cũng đâu bắt ép anh phải kết hôn cùng với Đỗ Nhược Linh . Là tại anh chấp nhận hôn sự này.
Hác Thế Vỹ xuống máy bay thì được vệ sĩ đưa tới bệnh viện mà Đàm Nhã Nhi đang nằm. Trên người anh vẫn là bộ âu phục của lễ đính hôn.
Hác Thế Vỹ đến bệnh viện , anh nhanh chóng vào thang máy đi lên phòng chăm sóc đặc biệt của Đàm Nhã Nhi. Đứng trước cửa phòng, anh nhìn vào ô kính nhỏ trên cánh cửa. Đàm Nhã Nhi vẫn nằm im lìm trên giường bệnh , khuôn mặt xanh xao, quanh người là những sợ dây của các thiết bị y tế.
Hác Thế Vỹ trái tim nhói lên từng hồi . Đây tất cả là lỗi của anh . Anh đã nhận ra mình cũng có tình cảm với cô nhưng lại tàn nhẫn từ chối cô , để cô ra nước ngoài định cư rồi xảy ra tại nạn. Tại sao lúc đó khi cô đến tìm anh , anh lại không giữ cô lại và nói anh cũng yêu em. Để bây giờ dù anh có thổ lộ một ngàn lần thì cô cũng chẳng thể nghe được .
Ông bà Đàm về nhà lấy chút đồ rồi đi vào bệnh viện với Đàm Nhã Nhi . Đàm Nhã Nhi hiện tại rất nguy kịch được bác sĩ chăm sóc 24/24 và không cho người nhà đi vào. Ông bà Đàm chỉ biết đứng nhìn con gái bảo bối của mình qua ô kính nhỏ.
Khuất Vân Di trợn mắt nhìn Doãn Đình Nghiêm, sao anh lúc nào cũng nghĩ đến chuyện đó . Lúc nào làm tình cũng làm những tư thế khó khiến cô mệt muốn chết .
"Không"
Khuất Vân Di phụng phịu nhích người ra xa Doãn Đình Nghiêm. Cô không thể để anh bắt nạt mãi được.
"Đi mà bảo bối ? Một lần thôi"
Doãn Đình Nghiêm ôm lấy Khuất Vân Di hôn lung tung khắp mặt Anh biết chắc cô sẽ mềm lòng.
"Không mà"
"Đi mà bảo bối"
Khuất Vân Di quay mặt sang hướng khác không thèm nói chuyện với tên cuồng dâm như Doãn Đình Nghiêm. Dù biết anh đang ở độ tuổi sung mãn những ngày nào cũng làm thì cô thật sự không chịu nỗi .
Cứ vào mỗi buổi tối là Doãn Đình Nghiệm mặt dày lên giường ôm ấp Khuất Vân Di làm chuyện đại sự. Nhiều lúc cô đi học về rất mệt nhưng qua những lời dỗ ngọt , năn nỉ của anh. thì cô cũng mềm lòng phối hợp với anh.
Khuất Vân Di sục nhớ lại Hác Thạc Trân đã mang thai , đã được làm mẹ. Cô liền quay qua nhìn Doãn Đình Nghiêm.
" Chồng à. Em muốn mang thai , em muốn làm mẹ giống Thạc Trân"
Khuất Vân Di chu môi nói với Doãn Đình Nghiêm. Cô thật sự rất muốn sinh con cho anh , vì Doãn gia và vì bản thân cô rất muốn làm mẹ.
Doãn Đình Nghiệm thở dài , anh cũng rất muốn được làm ba nhưng khi nhìn thấy Khuất Vân Di ốm yếu anh lại không đành lòng.
"Đi mà chồng yêu , em đâu thể thua Thạc Trân được . Mọi người nhìn vào sẽ nói em không biết sinh con cho anh"
Khuất Vân Di trèo lên người Doãn Đình Nghiệm năn nỉ .
(D
" Để em ra trường đi được không?"
"Em không chịu , em cũng đâu còn đi học nữa . Em lên tập đoàn của anh thực tập mà . Em biết chồng em rất giỏi , nếu em không đi thực tập thì cũng sẽ không sao"
Doãn Đình Nghiêm bật cười . Cô đang khen anh tài giỏi hay sao ? Cô muốn anh bao che tội lười biếng của cô sao? Phải rồi , cô đi thực tập ở tập đoàn của anh thì tất nhiên phải tốt nghiệp rồi .
" Chồng ..."
Khuất Vân Di hôn khắp mặt của Doãn Đình Nghiêm.
"Được rồi . Anh chiều em, nhưng một lát em phải ngoan ngoãn chiều anh."
Khuất Vân Di cười tươi với anh . Như thế nào cũng được, chỉ cần mang thai là được.
Ông bà Đỗ và Đỗ Nhược Linh đi về Đỗ gia . Ông bà thật sự rất tức giận khi Hác Thế Vỹ lại bỏ đi như vậy . Hác Thế Vỹ làm cho Đỗ gia chẳng còn mặt mũi nào để gặp mọi người khi tiểu thư Đỗ gia mang tiếng là bị bỏ rơi trong ngày đính hôn như vậy . Nếu không phải Hác gia lớn
mạnh thì chắc chắn ông sẽ không bao giờ gã con gái cưng của ông cho một tên lạnh lùng
còn khó chiều như Hác Thế Vỹ.
Đỗ Nhược Linh khóc sướt mướt chạy lên phòng . Tại sao Hác Thế Vỹ lại có thể đối xử với cô như vậy ? Là tại Đàm Nhã Nhi hay sao ?
Ông bà Hác càng tức giận hơn khi biết Hác Thế Vỹ bay sang Mỹ. Ông bà không biết anh bay sang Mỹ để làm gì ? Chẳng lẽ chỉ để trốn lễ đính hôn thôi sao ?. Ông bà lúc trước cũng đâu bắt ép anh phải kết hôn cùng với Đỗ Nhược Linh . Là tại anh chấp nhận hôn sự này.
Hác Thế Vỹ xuống máy bay thì được vệ sĩ đưa tới bệnh viện mà Đàm Nhã Nhi đang nằm. Trên người anh vẫn là bộ âu phục của lễ đính hôn.
Hác Thế Vỹ đến bệnh viện , anh nhanh chóng vào thang máy đi lên phòng chăm sóc đặc biệt của Đàm Nhã Nhi. Đứng trước cửa phòng, anh nhìn vào ô kính nhỏ trên cánh cửa. Đàm Nhã Nhi vẫn nằm im lìm trên giường bệnh , khuôn mặt xanh xao, quanh người là những sợ dây của các thiết bị y tế.
Hác Thế Vỹ trái tim nhói lên từng hồi . Đây tất cả là lỗi của anh . Anh đã nhận ra mình cũng có tình cảm với cô nhưng lại tàn nhẫn từ chối cô , để cô ra nước ngoài định cư rồi xảy ra tại nạn. Tại sao lúc đó khi cô đến tìm anh , anh lại không giữ cô lại và nói anh cũng yêu em. Để bây giờ dù anh có thổ lộ một ngàn lần thì cô cũng chẳng thể nghe được .
Ông bà Đàm về nhà lấy chút đồ rồi đi vào bệnh viện với Đàm Nhã Nhi . Đàm Nhã Nhi hiện tại rất nguy kịch được bác sĩ chăm sóc 24/24 và không cho người nhà đi vào. Ông bà Đàm chỉ biết đứng nhìn con gái bảo bối của mình qua ô kính nhỏ.