-
Chương 1608
Quả nhiên, Ninh Tuyết Lạc nghe thấy vậy thì tâm trạng đã tốt hơn: "Chị nhớ theo dõi kết quả casting." "Em yên tâm, chắc chắn chị sẽ theo dõi!" Thường Lị liên mồm cam đoan rồi nói: "Đúng rồi Tuyết Lạc… chuyện lần trước chị nói… sao rồi? Bao giờ thì chị có thể rời khỏi Tinh Huy?" Bây giờ địa vị của cô ta ở Tinh Huy đã xuống dốc không phanh, mà điều quan trọng nhất vẫn là cô ta thật sự không còn mặt mũi nào mà ở lại giới giải trí nữa, vì thế cô ta hi vọng Ninh Tuyết Lạc có thể tiến cử cô ta vào bộ phận Quan hệ công chúng (PR) của Quốc tế Ninh Thị. "Chuyện đó nói sau, tôi còn đang ở nhà chờ thì làm sao mà dàn xếp cho chị được?" Giọng điệu của Ninh Tuyết Lạc có vẻ không kiên nhẫn: "Trước tiên chị cứ theo dõi Ninh Tịch cho tôi trước đã, nếu không thì không có gì để bàn nữa!" Thường Lị biết rõ là Ninh Tuyết Lạc đang lợi dụng mình, hút cạn giá trị cuối cùng của mình nhưng cũng chẳng còn cách nào khác chỉ có thể ảm đạm đáp: "Chị biết rồi…" Nói chuyện điện thoại với Thường Lị xong, Ninh Tuyết Lạc lại cầm một que thử thai vào toilet. Sau một lúc lâu, cô ta đen mặt đi ra. Chết tiệt, không có thai… Lại không có thai! Mấy ngày nay, thời gian Tô Diễn ở nhà càng lúc càng ít, thậm chí cô ta còn có thể cảm nhận được sự tránh né của gã, Trịnh Mẫn Quân cũng ngày càng lạnh nhạt với cô ta. Nhưng, điều khiến cô ta sợ hãi hơn là phía Ninh Diệu Hoa còn làm như vô tình thử thăm dò nói rằng: nếu như cô ta có em trai thì tốt rồi, có thể giúp đỡ cô ta, làm chỗ dựa cho cô ta… Đúng là buồn cười! Chỗ dựa? Nếu như cô ta thật sự có em trai, Ninh Diệu Hoa có con trai thì cô ta còn sống yên ổn ở nhà họ Ninh được à? Ngay cả cổ phần cũng còn chẳng giữ nổi ấy chứ! Ninh Diệu Hoa vốn e sợ Trang Linh Ngọc nên chắc chắn không dám ngoại tình, nhưng sao đột nhiên lại có loại suy nghĩ này? Hay là cô ta nghĩ nhiều rồi…? ... Đảo mắt đã đến lúc nhập đoàn. Cảnh quay ở Trung Quốc của Biệt Đội Điệp Viên Perak được quay tại thành phố Xuyên của tỉnh S, phong cảnh nơi đây rất đậm chất Trung Quốc, hệt như một bức tranh non nước thủy mặc vậy. Vì lần quay phim này có tác dụng tuyên truyền rất lớn nên phía thành phố Xuyên đã giúp đỡ phong tỏa khu vựng chuyên dùng để quay phim, nhóm diễn viên cũng được ở khách sạn miễn phí. "Wow, phong cảnh thật tuyệt! Phòng khách sạn ở đây vào mùa du lịch phải đặt trước mất 3 tháng mới có phòng đó!" Tiểu Đào hưng phấn đẩy cửa sổ ra, khoảng không xanh biếc của rừng trúc liền đập vào mắt, nương theo đó là tiếng nước chảy róc rách, phía xa xa là những dãy núi mờ ẩn hiện và đàn chim không biết tên đang bay lượn… "Wow, anh Tịch, ước gì anh đừng có quay một lần là qua, như thế chúng ta có thể ở lại đây thêm mấy ngày!" Ninh Tịch đang ép chân giãn cơ trên lan can, nghe vậy bèn quay đầu nhìn Tiểu Đào: "Ngại quá cưng ạ, chỉ sợ lần này làm em thất vọng rồi." Cái câu "cưng ạ" và cái điệu bộ tự tin đến là chói mắt kia… Tiểu Đào tỏ vẻ như vừa bị đâm một phát xuyên tim, sau đó vội vàng lôi máy ra chụp cảnh này lại. "Anh Tịch, em đăng lên Weibo được không?" Tiểu Đào hưng phấn đưa ảnh vừa chụp cho Ninh Tịch xem qua. Ninh Tịch cũng không nhìn kỹ: "Ừ, em đăng đi." Chuyện Ninh Tịch tham gia bộ phim này đã được thông báo công khai nên có thể tiết lộ cho fan biết. Tiểu Đào lập tức vui vẻ đăng ảnh lên Weibo. [( icon thẹn thùng) ha zu ka shi i* ~ Có cảm giác như được đi hưởng tuần trăng mật với anh Tịch vậy hí hí hí ~] *ha zu ka shi i: Tiếng nhật, ngại quá đi ~ Nội dung bức ảnh là dưới buổi trời chiều, Ninh Tịch đang ép chân ở lan can, động tác này có độ khó cực cao và cũng làm nổi bật dáng vẻ người con gái. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là cái nghiêng đầu nhìn về phía ống kính và nở nụ cười cưng chiều, nụ cười này khiến ai ai nhìn thấy cũng phải đập loạn nhịp, hút hồn cả nam lẫn nữ.