-
Chương 1750
Lúc Lục Cảnh Lễ tỉnh lại thì bên ngoài trời đã tối đen rồi. Đầu tiên hẳn là nên đi tìm anh Hai nhà mình nhưng vừa mới mở di động ra thì đã thấy Mạc Lăng Thiên gọi tới. Người này gọi cho mình làm gì? Lục Cảnh Lễ có chút hoài nghi: "Alo, anh Thiên à! Tìm em có chuyện gì thế?" Giọng điệu Mạc Lăng Thiên nghe rất nghiêm túc: "Cảnh Lễ, anh của em xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên lại trở mặt với Quan gia?" "Hả? Trở mặt? Đúng là trở mặt! Trở mặt từ sớm rồi! Nhưng mà sao anh lại biết?" Lục Cảnh Lễ hỏi. "Sao anh biết? Bây giờ tất cả mọi người trong giới đều biết cả rồi! Cái hợp đồng của Quan gia với chính phủ gần đây bị lật ra là do có hối lộ một khoảng kếch xù, cạnh tranh bất chính nên Quan Thụy đã bị bắt để điều tra rồi! Mà công ty ở nước ngoài của Quan gia trong một đêm đã đến bờ phá sản! Hiện giờ Quan gia đang đi chạy vạy khắp nơi tìm người giúp đỡ nhưng Lục Đình Kiêu lại trực tiếp thả lời là, ai mà giúp Quan gia tức là đối nghịch với cậu ấy!" Mạc Lăng Thiên nhanh chóng tóm tắt tình hình. Lục Cảnh Lễ trố mắt nghẹn họng: "Mẹ kiếp! Em chỉ ngủ một giấc dậy thôi mà... anh em đã muốn cả nhà người ta phá sản à?" "Bây giờ anh gọi điện cho anh của em không được cho nên chỉ biết tìm em thôi, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?" Mạc Lăng Thiên trầm giọng truy hỏi. Lục Cảnh Lễ bĩu bĩu môi: "Hừ, có phải Quan Tử Dao lại nhờ anh giúp đỡ đúng không? Anh Thiên, đừng trách em không nhắc nhở anh! Chuyện này tốt nhất là anh đừng có dính vào, nếu không thì không xứng là bạn với anh em đâu!" "Anh cũng phải biết lí do chứ!" Giọng điệu Lục Cảnh Lễ có chút giễu cợt: "Trước khi em nói lí do thì em muốn hỏi anh một câu, Quan Tử Dao nói cái gì với anh." "Cô ấy nói anh em làm thế là vì Ninh Tịch! Lý do này... hợp lý nhưng không quá thích hợp, nếu không phải xảy ra chuyện gì đặc biệt thì chắc chắn cậu ấy đã không làm đến mức này." Nghe thấy Mạc Lăng Thiên cũng coi như là có chút lý trí thì thái độ của Lục Cảnh Lễ mới coi như hòa hoãn một chút: "May là anh tìm em đó, nếu mà tìm anh em thì với cái tính của anh ấy chắc chả thèm giải thích cho đâu! Đến lúc đó, anh lại bị người ta dùng mỹ nhân kế vừa khóc vừa nói thì chắc chắn lại bị lừa! Chờ em gửi cho anh hai đoạn gi âm rất đặc sắc, tự anh nghe đi!" Lục Cảnh Lễ nói xong liền thở dài: "Anh Thiên, em khâm phục anh qua nhiều năm mà vẫn có thể giữ vững tình cảm với một người, kính phục cái sự cố chấp của anh! Nhưng mà có vài người chẳng giống cái mã ngoài của bọn họ đâu, anh vẫn là tự nghĩ sâu xa chút đi!" Mạc Lăng Thiên cúp máy rồi im lặng thật lâu. Rất nhanh, email báo có thư mới đến. Mạc Lăng Thiên châm một điếu thuốc, do dự một chút rồi cũng mở ra hai đoạn ghi âm kia lên, theo những âm thanh phát ra thì sắc mặt của Mạc Lăng Thiên càng thêm khó coi... Không biết qua bao lâu, Mạc Lăng Thiên cuối cùng cũng quay trở lại. Trong phòng, Quan Tử Dao vừa thấy anh ta quay lại thì lập tức khẩn trương truy hỏi: "Lăng Thiên, Đình Kiêu nói thế nào?" Mạc Lăng Thiên nhìn cô ta bằng ánh mắt phức tạp, sau đó mở miệng nói: "Di động của Đình Kiêu không gọi được, anh gọi cho Cảnh Lễ rồi cậu ấy gửi cho anh hai đoạn ghi âm." Quan Tử Dao nghe được hai chữ "ghi âm" thì sắc mặt đột nhiên trắng bệch. Mạc Lăng Thiên nhìn chằm chằm cô gái trước mắt: "Tử Dao, có phải em có chuyện gạt anh đúng không?" Quan Tử Dao ngã ngồi xuống băng ghế sau lưng, biết đã không lừa được nên cô ta chỉ có thể cười thảm: "Đúng... cha mẹ với anh của em... làm chút chuyện hồ đồ... nhưng bọn họ cũng là vì em... vì muốn em có thể hạnh phúc... nhưng vì sự cố chấp của em mà phải trả giá đắt... nhưng bọn họ đều vô tội..."