-
Chương 1759
"Ồ..." Ninh Tuyết Lạc lộ vẻ ngoài ý muốn: "Cha cũng gọi điện cho chị nhưng mà là do người quản lý của chị bắt máy, nói là bận! Con cứ tưởng rằng nếu cô gọi thì... chị ấy sẽ tới..." Trang Linh Ngọc cười nhạt một tiếng: "Cô ta hiện giờ đang bận la liếm người khác, đâu còn nhớ Ninh gia này đâu!" Ninh Thu Đồng không hề bị ly gián mà còn liếc một cái sắc lẻm trả lại: "Tiểu Tịch lăn lộn tốt, người làm cô như tôi đương nhiên là càng vui vẻ rồi, bây giờ tôi đi tới đâu có ai không khen cháu gái ruột của tôi vừa đẹp lại vừa giỏi giang chứ? Suốt ngày suốt đêm chẳng biết có bao nhiêu thiên kim danh viện chạy đến chỗ tôi muốn nhờ tôi xin chữ ký của Tiểu Tịch, muốn đi xem con bé làm việc!" Nghe thế sắc mặt Ninh Tuyết Lạc cứng đờ, móng tay cô ta hung hăng bấu chặt vào lòng bàn tay. Trang Linh Ngọc cũng giận đến mức gân xanh nổi đầy mặt, Ninh Thu Đồng này luôn đối nghịch với bà ta, hết lần này đến lần khác cứ nhằm vào tử huyệt của bà ta mà đâm. Rõ ràng là biết rõ Tuyết Lạc đã rút khỏi giới giải trí rồi mà còn cố ý dùng những lời này đâm chọc! "Được rồi, ăn cơm đi!" Mãi cho đến khi Ninh lão gia tử ho "khụ" một tiếng thì trận đấu khẩu này mới miễn cưỡng dẹp sang một bên. "Văn Bác, lần này về nước định ở bao lâu." Đang ăn, Lão gia tử hàn huyên chút chuyện. Quách Văn Bác để đũa xuống rồi nhẹ nhàng nói: "Không ở lại lâu, chủ yếu là qua bên này gặp vài khách hàng với giúp Thu Đồng xử lý vài chuyện." Xứ lý vài chuyện? Nghe thế Ninh Diệu Hoa lập tức nhạy bén hé mắt sang nhìn. Quả nhiên sau đó liền nghe Ninh Thu Đồng nói: "Lão Trần ở phòng kế toán chẳng phải muốn từ chức sao? Cái ghế trưởng phòng kế toán này kiểu gì cũng phải có người ngồi nên con để Văn Bác giúp con mời một kế toán cao cấp về quản lý!" Không đợi Ninh Diệu Hoa lên tiếng, Trang Linh Ngọc đã không nhịn nổi: "Cái gì mà mời tới chứ? Tôi thấy cô muốn gài người của cô vào chứ gì! Vị trí trưởng phòng kế toán này Diệu Hoa đã sớm để dành cho Tuyết Lạc rồi! Để nó làm quen một thời gian là có thể nhậm chức, cô không cần bận tâm quá nhiều!" Ninh Thu Đồng chậm rãi nói: "Bận tâm quá nhiều? Chị dâu, chị đừng có quên là bây giờ tôi tuy chưa nhận chức, nhưng tôi chính là người nắm số cổ phần lớn nhất của Ninh thị." Ninh Tuyết Lạc không được chia cổ phần, coi như là Ninh Diệu Hoa có đem toàn bộ cổ phần trong tay ông ta chuyển hết cho cô ta thì cô ta cũng chỉ có 15% mà thôi. Mà, Ninh Thu Đồng trong tay vốn có 10%, cộng thêm Ninh Tịch chuyển nhượng thêm 10% nữa tức là hiện tại bà có đến 20% cổ phần trong tay, là cổ đông lớn nhất trong công ty. Trang Linh Ngọc giận dữ: "Như thế cô cũng không có quyền tự tiện đưa ra quyết định! Cái vị trí quan trọng này không thể để người của cô nằm vùng được!" Ninh Thu Đồng nhướng mày: "Hửm? Nói thế thì chẳng lẽ của chị thì được?" Trang Linh Ngọc "hừ" lạnh một tiếng: "Tuyết Lạc cũng không phải người ngoài!" Ý bóng gió tức là Ninh Thu Đồng cũng chỉ là một người ngoài mà thôi. Nghe thế, Ninh Thu Đồng bật cười ra tiếng: "Ôi... chị dâu, chị đang kể chuyện cười sao? Cô ta không phải người ngoài, vậy thì ai là người ngoài?" "Ninh Thu Đồng! Cô đừng có quá đáng!!!" Ninh Diệu Hoa trầm mặt: "Thu Đồng, em thật sự quá đáng rồi! Cổ phần của em nhiều nhất nhưng hiện tại anh mới là chủ tịch! Nhân sự trong công ty còn chưa tới phiên em nhúng tay vào!" Sắc mặt Ninh Thu Đồng lập tức trở nên sắc bén: "Ồ, chủ tịch, đúng là ra dáng quá đi! Trong tay chẳng có một cổ phần nào cũng được làm chủ tịch? Tôi nói cho anh biết, nếu không phải Tiểu Tịch khinh không thèm vào công ty thì tôi đã cho nó ngồi xuống cái vị trí ấy rồi, tôi đương nhiên là có cái quyền lợi ấy! Không tin anh cứ thử mà xem!"