-
Chương 1780
"Lúc mới đầu chị hôn mê bất tỉnh thì ba tháng đầu tiên Lâm Chi Chi vẫn luôn giúp chị ứng phó, hy vọng có thể kéo dài đến lúc chị tỉnh lại! Nhưng mà đến cuối cùng vẫn không thể giấu được." "Cửu Tiêu với Mẹ tiếp bước nhau lên sóng, mà chị đúng là trâu thật đấy! Mấy giải thưởng lớn bé gì đều ôm hết, trang bìa có hình chị phải nói là nhiều như mây bay! Trong cả đám nữ nghệ sĩ trong giới thì chị chính là nữ nghệ sĩ ăn khách nhất..." Lục Cảnh Lễ đang nói đến kích động lại đột nhiên im bặt, sau đó có chút lo lắng sợ Ninh Tịch không tiếp nhận nổi hiện thực tương phản bây giờ. "Tôi lợi hại như vậy á..." Ninh Tịch chống cằm nghe đến vui vẻ, bắt đầu giục: "Tiếp tục đi! Sau đó thì sao? Cái này thì có liên quan gì đến Hàn Tử Huyên?" Lục Cảnh Lễ thấy Ninh Tịch không có gì khác thường mới yên tâm nói tiếp: "Cũng chỉ vì chị quá nổi, độ chú ý quá cao cho nên chuyện chị mất tích mới không giấu được! Sau đó bọn em bàn bạc mới quyết định không đáp trả bất cứ cái gì, để chị tự nhiên giải nghệ..." Ninh Tịch gật đầu một cái, dưới tình huống lúc đó thì biện pháp "xử lý lạnh" là biện pháp tốt nhất. Bởi vì chỉ cần đáp lại bất cứ cái gì cũng bị truyền thông bám vào dẫn đến đủ các loại suy luận, thậm chí còn bị bóp méo hoặc hiểu lầm. "Hàn Tử Huyên này là người sau khi chị giải nghệ thì nhô ra, cô ta vốn là một tân binh của Thịnh Thế! Lúc đó chị hot cỡ như thế, cho nên Thịnh Thế muốn đào tạo mấy người có phong cách tương tự như chị! Chính vì thế nên mới tuyển không ít tân binh có ngoại hình tốt, nhưng gió của chị quá lớn nên mấy người này chả làm ăn được gì." "Rồi chị đột nhiên biến mất, cả đống tài nguyên, cả đống hợp đồng đều bị gác lại! Thịnh Thế tất nhiên không chịu ngồi yên mà đưa những tài nguyên này cho nhà khác." "Lúc ấy, em đã về công ty mẹ giúp anh Hai cho nên mọi chuyện của Thịnh Thế đều giao cho Dịch Húc Đông phụ trách! Mà tân binh Dịch Húc Đông nâng lên chính là Hàn Tử Huyên! "Tất cả tài nguyên của chị cơ hồ đều sang tên cho cô ta! Dưới tình huống ấy thì quả thật là một kẻ đầu đất cũng có thể nổi!" "Khó trách... vậy chuyện nhảy công ty kia là sao? Dịch Húc Đông nâng cô ta như thế thì sao cô ta phải nhảy?" Ninh Tịch lấy làm khó hiểu. Lục Cảnh Lễ cười lạnh một tiếng: "Ôi, chị dâu ơi! Không có chuyện tất cả mọi người trong giới giải trí này đều giống chị đâu! Chị vì báo ơn mà cho dù có phải nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không chối từ! Trong cái giới này, kẻ vong ân phụ nghĩa nhiều lắm, huống chi Dịch Húc Đông với Hàn Tử Huyên kia cũng chỉ là chơi quy tắc ngầm với nhau thôi, dùng tiền đổi sắc." "Bởi vì Hàn Tử Huyên ôm lấy tất cả tài nguyên của chị, cho nên cô ta cũng nghiễm nhiên đi theo con đường của chị! Một ngày cô ta còn ở Thịnh Thế thì tức là một ngày cô ta còn sống dưới cái bóng của chị, tất nhiên là muốn đi rồi!" "Mà cô ta đâu chỉ đi một mình, cô ta với quản lí còn kéo theo một đống lớn nghệ sĩ của Thịnh Thế nữa kia kìa! Thịnh Thế với Tinh Huy đấu đến người chết ta sống, tất cả tài nguyên mà Dịch Húc Đông đổ lên người Hàn Tử Huyên cũng bị cô ta mang đi, đúng là thua hết cả vốn!" Lục Cảnh Lễ ngừng một chút, sau đó vuốt vuốt tay nói tiếp: "Tóm lại là bây giờ Thịnh Thế đã không giống ngày xưa, hoàn toàn bị Tinh Huy áp đảo." "Sau khi sự việc phát sinh em cũng nói chuyện với Dịch Húc Đông một lần, để ông ta có thể đem tài nguyên trong công ty phân phối theo công trạng của các nghệ sĩ một cách công bằng! Kéo được bao nhiêu thì kéo, ít nhất cũng thu được một khoản." "Nhưng mà, ông ta trước mặt em thì đồng ý ngọt xớt, quay đầu lại đổ hết lên đầu con đàn bà kia! Lúc em hỏi đến thì còn đẩy tới đẩy lui nói là đối tác bên kia chỉ định, không biết sau lưng em ông ta còn làm cái gì nữa đây? Bây giờ thành như vậy mà tên khốn kia còn không biết xấu hổ chạy đến tập đoàn cầu cứu em, cứu cái rắm ý mà cứu!"