Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Ngoại truyện (2): Không đủ cho anh đâu (H+)
Tổ ấm nhỏ giờ đây lại có thêm niềm vui bởi sự xuất hiện của thành viên mới. Cô bế cô gái nhỏ sáu tháng tuổi trên tay, cục cưng bụ bẫm đáng yêu vô cùng.
- Em gái...
Tiểu Phi ngồi cạnh cô, nhìn ngắm em gái nhỏ, ánh mắt chứa đựng sự hạnh phúc ngập tràn.
- Em gái đang uống sữa, lát nữa con chơi với em chịu không?
Tiểu Phi nở nụ cười tươi rói:
- Dạ.
Bé gái xinh xắn được cô đặt tên Lộ Băng Tâm. Trước đây cô chỉ đặt tên của Tiểu Phi là Hàn Phi vì khi đó cả hai đã ly hôn. Anh cũng chẳng biết chuyện có con chung với cô. Tố Du vẫn hy vọng một ngày nào anh có thể nhận con, nếu cần thiết, cô sẵn sàng để con theo họ anh. Bây giờ cả hai đã đăng ký kết hôn, sắp tới sẽ tổ chức đám cưới, có cả sự tham gia của hai nhóc nhỏ. Tên của Tiểu Phi cũng đã được thêm họ ba vào: Lộ Hàn Phi.
Hiện tại nhóc Tiểu Phi đã hơn hai tuổi, đáng lẽ ra phải cai sữa mẹ, nhưng vì cô vẫn đang cho con gái nhỏ bú sữa mẹ nên cậu nhóc cứ đòi giống như em gái, cô phải tập cho con ăn dặm thêm để bớt đòi uống sữa mẹ lại.
Hiện tại nhóc Tiểu Phi đã hơn hai tuổi, đáng lẽ ra phải cai sữa mẹ, nhưng vì cô vẫn đang cho con gái nhỏ bú sữa mẹ nên cậu nhóc cứ đòi giống như em gái, cô phải tập cho con ăn dặm thêm để bớt đòi uống sữa mẹ lại.
- Anh à, giúp em thay tã cho con.
Sở Triệu bế Băng Tâm trên tay rồi dịu dàng đáp:
- Em tắm trước đi, cứ để anh trông con cho.
Cô bước đến hôn nhẹ lên má anh. Sở Triệu nở nụ cười, bây giờ anh chính thức bước vào kiếp thê nô một cách tự nguyện theo phương châm "đội vợ lên đầu trường sinh bất tử". Chỉ cần là lời cô nói, anh tuyệt nhiên sẽ nghe theo.
Buổi tối cô phải cho Tiểu Tâm bú sữa rồi dỗ con ngủ, anh cũng phụ vợ mà chơi với con trai. Hai ba con rất hợp nhau, thậm chí cô thấy khi anh chơi đùa với con, anh hệt như đứa trẻ to xác. Tiểu Phi bây giờ bám anh hơn cả cô, đi đâu làm gì cũng gọi baba, thật là, Tố Du cảm thấy người làm mẹ này bị nhóc cho ra rìa thật rồi.
- Ba ba...ghép...cái này...
Cậu bé cầm lấy mảnh ghép hình rồi chỉ chỉ vào khoảng trống, anh hiểu ý con trai, liền cầm lấy mảnh ghép đặt vào vị trí con trai chỉ. Tiểu Phi rất nhạy bén với trò chơi ghép hình, mỗi lần hai ba cùng nhau chơi đều vô cùng vui vẻ.
- Còn mảnh này ở đâu đây con trai?
Anh hỏi nhóc con để bé bộc lộ khả năng quan sát chi tiết, cục cưng nhỏ nở nụ cười tươi rói rồi đưa ngón tay bé xíu chỉ vào khoảng trống trên bức tranh chưa hoàn thiện.
- Đây nè...ba ơi.
Nhìn hai ba con ăn ý đến vậy cô thấy trong lòng vừa hạnh phúc lại rất mãn nguyện.
---------------------------------
- Nhẹ một chút...không phải chỗ đó...
Giọng nói cô nhỏ nhẹ bên tai anh, Sở Triệu liên tục trêu đùa hai nụ hoa trên ngọn đồi rồi lại không ngừng mút lấy chúng khiến cả người cô ngây ngất mềm nhũn.
Con gái nhỏ ngủ trong nôi, còn Tiểu Phi thì đang ngon giấc trên giường, để không làm con thức giấc, anh đã bế cô sang ghế sofa để chơi trò "vận động hai người".
- Ưm...ưm...
Anh di chuyển đôi môi, nhẹ nhàng hôn lên má cô rồi liếm nhẹ vành tai, hơi thở phả vào gáy khiến cô nhột đến nổi cả da gà.
Anh di chuyển đôi môi, nhẹ nhàng hôn lên má cô rồi liếm nhẹ vành tai, hơi thở phả vào gáy khiến cô nhột đến nổi cả da gà.
- Em lớn tiếng như vậy con sẽ thức giấc đấy.
Tố Du cố mím chặt môi, rõ ràng là anh cứ sờ mó lung tung, liên tục kích thích, Lộ Sở Triệu đáng ghét. Vẻ mặt này của cô khiến anh thấy vợ càng đáng yêu.
Anh hôn môi cô đắm đuối, đồng thời đưa đoàn tàu tiến vào bên dưới, cô khẽ nhíu mày vì sự thâm nhập của vật to lớn. Chiếc lưỡi nghịch ngợm liên tục khuấy đảo trong khoang miệng cô. Bàn tay xoa nắn bầu ngực căng đầy, từng cú nhấp liên hồi khiến cặp tuyết lê đung đưa trước tầm mắt, thật sự quá đỗi hấp dẫn mê người.
Bên dưới co thắt như muốn bóp chặt, vắt kiệt sức lực của chiếc chài đang giã đều đặn.
Đôi môi hư hỏng lại ngậm lấy nụ hoa, dùng lưỡi trên chọc hai viên trân châu trong miệng rồi không ngừng mút lấy. Cô cau mày, lời lẽ thủ thỉ bên tai anh:
- Đừng mà...không đủ cho anh đâu...1
Anh cắn nhẹ nụ hoa như một sự chống đối. Cô bất ngờ trước hành động của anh, có chút đau nhẹ nên không kiềm chế được mà thốt lên:
- Ư...
Sở Triệu muốn làm loạn đây mà, anh cứ như vậy thì cô không đủ cho con dùng nói chi cho anh "uống ké".
- Sắp tới Tiểu Phi cũng cai sữa hoàn toàn rồi mà. Chỉ còn anh và Tiểu Tâm thôi.1
Cô mở to mắt nhìn người chồng vô sỉ của mình, anh còn nói ra được lời này, chỉ cần có cơ hội lại muốn ăn cô, không thể tưởng tượng nổi.
Hai chân cô quấn quanh eo anh, Sở Triệu lại thúc mạnh vào trong, cảm giác từng cú giã vào đều chạm đến nơi sâu thẳm nhất.
Một lúc vật vã đã qua, anh nằm xuống cạnh cô, trên chiếc ghế sofa có chút chật chội. Sở Triệu đưa tay nâng một chân của cô lên cao, tiếp tục đưa đoàn tàu len lỏi vào trong hang sâu. Hơi thở của cô có phần gấp gáp. Âm thanh va chạm xác thịt vang lên đều đặn, cô cứ lo sợ sẽ làm các con thức giấc, nhưng Sở Triệu cứ nhiệt tình chiếm đoạt thân thể cô mà chẳng có dấu hiệu dừng lại. Bàn tay liên tục to lớn xoa nắn đôi gò bồng đảo mềm mại. Anh cuồng nhiệt hôn lên môi cô, cả hai quấn lấy nhau cả đêm, hòa quyện làm một.
Trong tổ ấm hạnh phúc, chỉ mong ngày ngày đều vui vẻ cùng nhau, bên cạnh các bé con đáng yêu của họ.
Trong tổ ấm hạnh phúc, chỉ mong ngày ngày đều vui vẻ cùng nhau, bên cạnh các bé con đáng yêu của họ.
- Em gái...
Tiểu Phi ngồi cạnh cô, nhìn ngắm em gái nhỏ, ánh mắt chứa đựng sự hạnh phúc ngập tràn.
- Em gái đang uống sữa, lát nữa con chơi với em chịu không?
Tiểu Phi nở nụ cười tươi rói:
- Dạ.
Bé gái xinh xắn được cô đặt tên Lộ Băng Tâm. Trước đây cô chỉ đặt tên của Tiểu Phi là Hàn Phi vì khi đó cả hai đã ly hôn. Anh cũng chẳng biết chuyện có con chung với cô. Tố Du vẫn hy vọng một ngày nào anh có thể nhận con, nếu cần thiết, cô sẵn sàng để con theo họ anh. Bây giờ cả hai đã đăng ký kết hôn, sắp tới sẽ tổ chức đám cưới, có cả sự tham gia của hai nhóc nhỏ. Tên của Tiểu Phi cũng đã được thêm họ ba vào: Lộ Hàn Phi.
Hiện tại nhóc Tiểu Phi đã hơn hai tuổi, đáng lẽ ra phải cai sữa mẹ, nhưng vì cô vẫn đang cho con gái nhỏ bú sữa mẹ nên cậu nhóc cứ đòi giống như em gái, cô phải tập cho con ăn dặm thêm để bớt đòi uống sữa mẹ lại.
Hiện tại nhóc Tiểu Phi đã hơn hai tuổi, đáng lẽ ra phải cai sữa mẹ, nhưng vì cô vẫn đang cho con gái nhỏ bú sữa mẹ nên cậu nhóc cứ đòi giống như em gái, cô phải tập cho con ăn dặm thêm để bớt đòi uống sữa mẹ lại.
- Anh à, giúp em thay tã cho con.
Sở Triệu bế Băng Tâm trên tay rồi dịu dàng đáp:
- Em tắm trước đi, cứ để anh trông con cho.
Cô bước đến hôn nhẹ lên má anh. Sở Triệu nở nụ cười, bây giờ anh chính thức bước vào kiếp thê nô một cách tự nguyện theo phương châm "đội vợ lên đầu trường sinh bất tử". Chỉ cần là lời cô nói, anh tuyệt nhiên sẽ nghe theo.
Buổi tối cô phải cho Tiểu Tâm bú sữa rồi dỗ con ngủ, anh cũng phụ vợ mà chơi với con trai. Hai ba con rất hợp nhau, thậm chí cô thấy khi anh chơi đùa với con, anh hệt như đứa trẻ to xác. Tiểu Phi bây giờ bám anh hơn cả cô, đi đâu làm gì cũng gọi baba, thật là, Tố Du cảm thấy người làm mẹ này bị nhóc cho ra rìa thật rồi.
- Ba ba...ghép...cái này...
Cậu bé cầm lấy mảnh ghép hình rồi chỉ chỉ vào khoảng trống, anh hiểu ý con trai, liền cầm lấy mảnh ghép đặt vào vị trí con trai chỉ. Tiểu Phi rất nhạy bén với trò chơi ghép hình, mỗi lần hai ba cùng nhau chơi đều vô cùng vui vẻ.
- Còn mảnh này ở đâu đây con trai?
Anh hỏi nhóc con để bé bộc lộ khả năng quan sát chi tiết, cục cưng nhỏ nở nụ cười tươi rói rồi đưa ngón tay bé xíu chỉ vào khoảng trống trên bức tranh chưa hoàn thiện.
- Đây nè...ba ơi.
Nhìn hai ba con ăn ý đến vậy cô thấy trong lòng vừa hạnh phúc lại rất mãn nguyện.
---------------------------------
- Nhẹ một chút...không phải chỗ đó...
Giọng nói cô nhỏ nhẹ bên tai anh, Sở Triệu liên tục trêu đùa hai nụ hoa trên ngọn đồi rồi lại không ngừng mút lấy chúng khiến cả người cô ngây ngất mềm nhũn.
Con gái nhỏ ngủ trong nôi, còn Tiểu Phi thì đang ngon giấc trên giường, để không làm con thức giấc, anh đã bế cô sang ghế sofa để chơi trò "vận động hai người".
- Ưm...ưm...
Anh di chuyển đôi môi, nhẹ nhàng hôn lên má cô rồi liếm nhẹ vành tai, hơi thở phả vào gáy khiến cô nhột đến nổi cả da gà.
Anh di chuyển đôi môi, nhẹ nhàng hôn lên má cô rồi liếm nhẹ vành tai, hơi thở phả vào gáy khiến cô nhột đến nổi cả da gà.
- Em lớn tiếng như vậy con sẽ thức giấc đấy.
Tố Du cố mím chặt môi, rõ ràng là anh cứ sờ mó lung tung, liên tục kích thích, Lộ Sở Triệu đáng ghét. Vẻ mặt này của cô khiến anh thấy vợ càng đáng yêu.
Anh hôn môi cô đắm đuối, đồng thời đưa đoàn tàu tiến vào bên dưới, cô khẽ nhíu mày vì sự thâm nhập của vật to lớn. Chiếc lưỡi nghịch ngợm liên tục khuấy đảo trong khoang miệng cô. Bàn tay xoa nắn bầu ngực căng đầy, từng cú nhấp liên hồi khiến cặp tuyết lê đung đưa trước tầm mắt, thật sự quá đỗi hấp dẫn mê người.
Bên dưới co thắt như muốn bóp chặt, vắt kiệt sức lực của chiếc chài đang giã đều đặn.
Đôi môi hư hỏng lại ngậm lấy nụ hoa, dùng lưỡi trên chọc hai viên trân châu trong miệng rồi không ngừng mút lấy. Cô cau mày, lời lẽ thủ thỉ bên tai anh:
- Đừng mà...không đủ cho anh đâu...1
Anh cắn nhẹ nụ hoa như một sự chống đối. Cô bất ngờ trước hành động của anh, có chút đau nhẹ nên không kiềm chế được mà thốt lên:
- Ư...
Sở Triệu muốn làm loạn đây mà, anh cứ như vậy thì cô không đủ cho con dùng nói chi cho anh "uống ké".
- Sắp tới Tiểu Phi cũng cai sữa hoàn toàn rồi mà. Chỉ còn anh và Tiểu Tâm thôi.1
Cô mở to mắt nhìn người chồng vô sỉ của mình, anh còn nói ra được lời này, chỉ cần có cơ hội lại muốn ăn cô, không thể tưởng tượng nổi.
Hai chân cô quấn quanh eo anh, Sở Triệu lại thúc mạnh vào trong, cảm giác từng cú giã vào đều chạm đến nơi sâu thẳm nhất.
Một lúc vật vã đã qua, anh nằm xuống cạnh cô, trên chiếc ghế sofa có chút chật chội. Sở Triệu đưa tay nâng một chân của cô lên cao, tiếp tục đưa đoàn tàu len lỏi vào trong hang sâu. Hơi thở của cô có phần gấp gáp. Âm thanh va chạm xác thịt vang lên đều đặn, cô cứ lo sợ sẽ làm các con thức giấc, nhưng Sở Triệu cứ nhiệt tình chiếm đoạt thân thể cô mà chẳng có dấu hiệu dừng lại. Bàn tay liên tục to lớn xoa nắn đôi gò bồng đảo mềm mại. Anh cuồng nhiệt hôn lên môi cô, cả hai quấn lấy nhau cả đêm, hòa quyện làm một.
Trong tổ ấm hạnh phúc, chỉ mong ngày ngày đều vui vẻ cùng nhau, bên cạnh các bé con đáng yêu của họ.
Trong tổ ấm hạnh phúc, chỉ mong ngày ngày đều vui vẻ cùng nhau, bên cạnh các bé con đáng yêu của họ.