Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 48
An Mộng Thiền nghe vậy mừng rỡ, sợ vị này thần kinh không bình thường phú nhị đại có khả năng đổi ý, vội vàng đứng lên.
“Cảm ơn tiên sinh, cảm ơn tiên sinh, tôi,...”
Không chờ An Mộng Thiền nói hết lời, Tiêu Hạo phất tay ý bảo nàng lên xe ngồi ghế sau cùng hai nữ. Lên xe mà lái đến một quán cà phê, ở 1 nam 4 nữ bước vào làm quán cà phê lặng ngắt như tờ, sau đó là rầm rộ tiếng xì xào bàn tán. Tiêu Hạo thật mẹ nó phiền, quả nhiên ở đâu có gái là ở đó có chuyện.
Có chút khó chịu mấy đám kiến cỏ bàn tán mình, Tiêu Hạo trầm giọng.
“Nói nhanh đi, tôi không có thời gian ngồi đây nghe kể chuyện lâu.”
Ba nữ tức giận liếc Tiêu Hạo một cái, quay sang đối với An Mộng Thiền cười nói.
“Không cần căng thẳng, chị cứ nói đi. Ông xã bọn em tích cách ngoài cứng trong mềm vậy thôi, thật ra làm người rất tốt.”
Tiêu Hạo có chút im lặng không nói nên lời nhìn ba cô vợ nhỏ:nè nè, ai là mấy em chồng vậy?có biết là cái này mẫu khoáng linh thạch bây giờ đối với chúng ta là cái máy sản xuất linh thạch tự động không hả?
An Mộng Thiền hồi ức lại chuyện cũ, thần sắc buồn bã mà kể.
“Tôi là An Mộng Thiền, Mộng Đạt công ty châu báu chủ tịch HĐQT. Nhà tôi ở….”
Tiêu Hạo có chút không kiên nhẫn khoát tay.
“Cắt, cắt.Cô là ai, nhà ở đâu tôi không cần biết. Tập trung chuyên môn, cô bị lạc đề rồi. Nói cái chính đi:làm sao cô lại muốn có được khối huyết ngọc bằng mọi giá?”
An Mộng Thiền lộ vẻ lúng túng trả lời.
“Là vì muốn tặng khối ngọc này cho một vị chức vụ cao cấp trong quân đội, mục đích là nhờ bọn họ báo cho chồng tôi tin tức.”
Tiêu Hạo ồ lên một tiếng.
“Chồng cô làm quân nhân?”
An Mộng Thiền gật đầu.
“Vâng, anh ấy làm quân nhân.Lúc mới xuất ngũ xong, quân đội bảo anh ấy đi công tác.Một tháng mới về một lần, dần dần thì thời gian về nhà càng ít đi, cho đến 3 tháng trước, anh ấy cũng không còn trở về nữa.”
Tiêu Hạo nghe vậy gật đầu một cái hỏi.
“Người mà cô muốn tặng rất thích viên huyết ngọc này?”
An Mộng Thiền nghe vậy gật đầu cầu xin.
“Đúng là vậy, ông ấy rất thích chơi phỉ thúy cũng mấy loại đá quý hiếm.Mong tiên sinh có thể đại từ đại bi mà bán nó cho tôi, chỉ cần tìm được chồng tôi tung tích, tôi xin làm trâu làm ngựa báo đáp ngài.”
Tiêu Hạo nghe nàng lời nói liền lâm vào trầm tư suy nghĩ.Sau một lúc, Tiêu Hạo gật đầu quyết định.
“Tạm thời tôi không thể bán cho cô, bởi vì khối đá này với tôi hiện tại rất quan trọng.Cô đưa danh thiếp cô cho tôi, khi nào tôi bán thì sẽ trực tiếp liên hệ với cô.Vấn đề của cô không lớn, nếu vị quan chức cấp cao đó ưa thích đá quý, tôi lần sau sẽ đưa ra giá trị hơn khối huyết ngọc này mấy lần cho cô đem biếu quà ông ta.”
An Mộng Thiền thần sắc mừng như muốn khóc kích động hỏi.
“Tiên sinh, ngài nói là thật sao?”
“Nhanh lên, lời nói nhảm nhiều quá, còn khóc thì ra cái gì đây?danh thiếp đâu?lấy ra nhanh để tôi còn về nhà.”
An Mộng Thiền tay có chút run móc danh thiếp ra đưa cho Tiêu Hạo rồi sắc mặt vui mừng hớn hở rời đi.
“Này là cái gì tình huống?lừa xoay quanh một cái là tin tưởng cười tỉnh luôn mới lạ chứ.”
Tiêu Hạo có chút không hiểu sờ sờ mũi, ba nữ cũng đã im lặng vì độ vô sỉ của Tiêu Hạo.
Nhóm 4 người cũng rời đi khỏi quán cà phê.Trên xe, Tiêu Hạo nói với ba nữ.
“Mấy em có dự định mua cái gì cho cha mẹ hay em gái anh không?”
Ba nữ lộ vẻ ngượng ngùng hỏi.
“Cha mẹ sở thích là gì vậy ông xã?em sợ mua đồ đến cha mẹ anh không thích.”
“Hay lấy lòng em gái dễ hơn, tiểu Ly quả thật dễ nói chuyện nhất.Con bé thích cái gì vậy anh?”
Tiêu Hạo đang muốn trả lời, đột nhiên đạp thắng xe lại.Ba nữ vì là tu sĩ nên không bị quán tính lao đầu về phía trước mà thần sắc nghi ngờ nhìn qua kính xe.
Chỉ thấy chặng ở giữa đường là một chiếc Lamborghini, đứng ở giữa xe còn có một cái nữ nhân mặc quần short ngắn cùng với áo tập thể dục nhịp điệu.Không phải nói, cô gái nhan trị nhìn qua cũng đã có thể xứng tầm đẳng cấp với ba cô vợ nhỏ rồi.
Dù là mỹ nữ nhưng gặp đồ thần kinh có bệnh, Tiêu Hạo vẫn rất không ưa, bước xuống xe chỉ cô gái quần ngắn mắng.
“Cô là có bệnh đúng không?ban ngày ban mặt vác Lamborghini chạy ra giữa đường chặn người khác gây cản trở giao thông.”
Cô gái không trả lời Tiêu Hạo câu hỏi mà lạnh lùng thốt lên.
“Giao ra.”
Tiêu Hạo bị cô gái quần ngắn lời nói cho mộng bức, có chút khó hiểu hỏi.
“Tôi không có lấy trộm của cô cái gì à?làm gì phải giao ra?”
Cô gái quần ngắn mặt càng lạnh hơn, nói nhiều hơn mấy chữ.
“Giao ra mẫu khoáng, nếu không chết.”
Tiêu Hạo nghe vậy cả kinh, cảnh giác nhìn chằm chằm cô gái quần ngắn.
“Tu đạo giả?”
Cô gái quần ngắn nghe Tiêu Hạo lời nói, ánh mắt có chút ngạc nhiên đánh giá Tiêu Hạo.
“Ồ?lại là Luyện Khí tầng 15?dự định làm cái Vô Hạ trúc cơ à thằng nhóc?”
Tiêu Hạo ngày càng kinh ngạc lời cô gái nói, có chút khó tin hỏi.
“Cô là làm sao biết đến Vô Hạ trúc cơ?”
Cô gái quần ngắn ánh mắt cổ quái nhìn Tiêu Hạo thấp giọng nói thầm.
“Chẳng lẽ ở thế tục giới linh khí đã mỏng manh đến mức không có ai rèn đúc căn cơ nữa sao?”
Tiêu Hạo không có chú ý đến lời nói cô gái lẩm bẩm, mà tức giận quát lên.
“Cô cái đồ bệnh thần kinh, mặc kệ cô có là tu đạo giả hay không cũng không được gọi tôi là thằng nhóc.”
Mẹ nó chứ, Hạo ca cũng đã 18 tuổi, vẫn bị chụp cho cái mũ gọi thằng nhóc quả thật mẹ nó nhục nhã à.Ca có thể ngự lần 3 nữ mà dám nói như vậy, không cho cô một bài học thì không biết trời cao đất rộng là gì.Tiêu Hạo trong lòng hung ác nghĩ đến.
Cô gái quần ngắn nghe vậy tức giận hàm răng nghiến ken két, cười lạnh một tiếng nhìn Tiêu Hạo.
“Bà đây muốn nói mày là thằng nhóc đó.Thế nào?có giỏi thì lên cắn bà nè nha.”
Nàng vừa nói vừa khiêu khích đưa ra cái chân trắng noãn lên.
Tiêu Hạo bị khiêu khích, thầm mắng hổ không phát uy lại nghĩ ông mày là con mèo bệnh.Nhào lên hướng cô gái quần ngắn đánh tới.
Trong xe ba nữ cũng thấy hai người từ trò chuyện mà phát sinh đánh nhau vội vàng xuống xe tiến đến hỗ trợ Tiêu Hạo.
Đang chiến đấu cô gái quần ngắn thấy có ba cái nữ nhân xông đến, ánh mắt kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo mở miệng đánh giá ba nữ.
“Thì ra bà đây nhìn lầm.Mày vẫn là cái người phong lưu tình thánh đây mà.Chậc, chậc lại là một Kim Đan nhất chuyển, một Trúc Cơ trung kỳ, một Luyện Khí tầng 4.Ồ không đúng, trên người cô gái này có cổ quái.”
Ở cô gái đánh giá ba nữ, ba nữ cảnh giác nhìn lấy cô gái quần ngắn này.Ninh Tuyết Yên theo trực giác phỏng đoán cô gái này không chỉ mặt ngoài đơn giản như vậy.
Tiêu Hạo lúc này là chiến đấu vì sỉ diện, phất tay bảo ba nữ lui ra.
“Mấy em lui ra đi, đây là cuộc chiến của anh với bà điên này.Dám mắng Hạo ca là nhóc con, để Hạo ca lên thử cái mông của cô độ đàn hồi đi.”
Ba nữ cũng cô gái quần ngắn cũng bị Tiêu Hạo lời nói vô sỉ cho tức giận.Cô gái quần ngắn cười lạnh, dùng tay sờ mình cái mông phía sau vểnh lên khiêu khích.
“Haha, muốn sờ cái mông bà đây, mày chờ về nhà nằm mộng đi thôi.”
Tiêu Hạo nhìn thấy nàng vểnh cái mông lên khiêu khích, ánh mắt trực câu nhìn chằm chằm như muốn chảy máu mũi.Cố áp chế trong lòng dục hỏa, Tiêu Hạo bắt đầu dùng phá vọng chi nhãn tra xét cô gái này thông tin.
Mục tiêu: Tô Tích Trúc.
Chức nghiệp: Ẩn vực Thiên Tinh tông thánh nữ, luyện đan sư( cấp 4), nguyên linh sư(cấp 1).
Căn cơ: Vô Hạ trúc cơ.
Chiến lực: 50100.
Tu vi: Xuất Khiếu sơ kỳ.
Quan hệ: trêu đùa.
Hảo cảm: 20.
Nhan trị: 93.
Tiêu Hạo nhìn thấy nàng thông tin, trong lòng kinh hãi không thôi.Lại là ẩn vực cái gì đó thiên tài thánh nữ tông môn, Tiêu Hạo trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn:đậu phộng Xuất Khiếu kỳ, thổi một phát ca đây chẳng phải bị nghiền nát thành cặn bã.
Thấy Tiêu Hạo sắc mặt trực câu nhìn mình chằm chằm, Tô Tích Trúc có chút không vui nói.
“Nhìn cái gì?bên cạnh có ba cô xinh đẹp không kém gì bản tiểu thư mà còn muốn đánh bà chủ ý.Đồ sắc lang, đồ biến thái.”
Tiêu Hạo nghe vậy cười khan một tiếng không có ý tứ nói.
“Ta nói này mỹ nữ, cô là bị thần kinh cấp độ mấy rồi?làm sao lại có thể xuất hiện chứng hoang tưởng nhanh như vậy đâu?”
“Mày…”
Tô Tích Trúc quả thật tức muốn điên.Hôm nay đang ở phòng tập thể dục nhịp điệu nhún nhảy đâu, người phụ trách sinh hoạt ở thế tục giới cho nàng gọi điện thoại bảo nhìn thấy một khối đá miêu tả giống như đúc mẫu khoáng linh thạch.Tô Tích Trúc kích động mà chạy đến đem cái này mẫu khoáng cho đoạt.Nhưng nhớ đến Ẩn vực cùng với thế tục giới quy định, nàng có chút chán nản.Cuối cùng là nghĩ ra cách trêu chọc một chút người mua mẫu khoáng rồi tiến hành dụ dỗ đoạt đi cũng không muộn.Haha, bản tiểu thư quá thông minh:Tô Tích Trúc trong lòng đắc ý thầm nghĩ.
“Hừ, lời nói nhảm cũng không cần, nhanh giao ra mẫu khoáng cho bản tiểu thư.Nếu không bản tiểu thư đem mày băm cho chó ăn.”
“Băm cho chó ăn?”
Tiêu Hạo ánh mắt cổ quái nhìn Tô Tích Trúc hỏi.
“Ở Ẩn vực cũng có chó sao?”
Tô Tích Trúc theo bản năng trả lời.
“Có là có nhưng đa phần đều là loại ngao khuyển nhìn xấu chết.Lâu lâu thì cũng từ Linh giới nhập về vài con chó nhỏ nuôi chơi.Chờ chút…”
Tô Tích Trúc gương mặt lộ vẻ khó tin nhìn Tiêu Hạo.
“Mày làm sao biết bà đây là người Ẩn vực?”
Tiêu Hạo có chút bất đắc dĩ sờ sờ cái mũi.
“Cả Thi Quỷ tông thiếu tông chủ còn phải gọi bản thiếu một tiếng Hạo ca, cô nói xem Ẩn vực có gì khác chơi không?”
Tô Tích Trúc nghe Tiêu Hạo biết đến Thi Quỷ tông, căn bản không tin lời Tiêu Hạo nói.Sắc mặt âm trầm mà nhìn Tiêu Hạo.
“Mày lại biết Chung Diệu Tài?Nói, mày và thằng đó có quan hệ gì?”
Tiêu Hạo cũng bị Tô Tích Trúc câu nói cho không sờ được đầu não.
“Thì nó là tôi tiểu đệ à?cô muốn tìm nó?”
Tô Tích Trúc cười lạnh nhìn Tiêu Hạo như một cái người chết.
“Mày có biết lời này mà đến tai tên đó thì sẽ bị hắn luyện hồn vạn năm, thân thể luyện thành quỷ thi không?”
Ở Ẩn vực, người người gặp Chung Diệu Tài đều sợ hãi tránh xa, đến cả thả một cái rắm cũng sợ bị Chung Diệu Tài tìm cớ mà giết chết.Nhưng ở thế tục giới, nàng lại gặp một cái chỉ có Luyện Khí tầng 15 thằng nhóc nói muốn làm đại ca của Chung Diệu Tài.Nếu để đám người Ẩn vực nghe được chắc chắn sẽ cười rụng hết cả răng.
“Cảm ơn tiên sinh, cảm ơn tiên sinh, tôi,...”
Không chờ An Mộng Thiền nói hết lời, Tiêu Hạo phất tay ý bảo nàng lên xe ngồi ghế sau cùng hai nữ. Lên xe mà lái đến một quán cà phê, ở 1 nam 4 nữ bước vào làm quán cà phê lặng ngắt như tờ, sau đó là rầm rộ tiếng xì xào bàn tán. Tiêu Hạo thật mẹ nó phiền, quả nhiên ở đâu có gái là ở đó có chuyện.
Có chút khó chịu mấy đám kiến cỏ bàn tán mình, Tiêu Hạo trầm giọng.
“Nói nhanh đi, tôi không có thời gian ngồi đây nghe kể chuyện lâu.”
Ba nữ tức giận liếc Tiêu Hạo một cái, quay sang đối với An Mộng Thiền cười nói.
“Không cần căng thẳng, chị cứ nói đi. Ông xã bọn em tích cách ngoài cứng trong mềm vậy thôi, thật ra làm người rất tốt.”
Tiêu Hạo có chút im lặng không nói nên lời nhìn ba cô vợ nhỏ:nè nè, ai là mấy em chồng vậy?có biết là cái này mẫu khoáng linh thạch bây giờ đối với chúng ta là cái máy sản xuất linh thạch tự động không hả?
An Mộng Thiền hồi ức lại chuyện cũ, thần sắc buồn bã mà kể.
“Tôi là An Mộng Thiền, Mộng Đạt công ty châu báu chủ tịch HĐQT. Nhà tôi ở….”
Tiêu Hạo có chút không kiên nhẫn khoát tay.
“Cắt, cắt.Cô là ai, nhà ở đâu tôi không cần biết. Tập trung chuyên môn, cô bị lạc đề rồi. Nói cái chính đi:làm sao cô lại muốn có được khối huyết ngọc bằng mọi giá?”
An Mộng Thiền lộ vẻ lúng túng trả lời.
“Là vì muốn tặng khối ngọc này cho một vị chức vụ cao cấp trong quân đội, mục đích là nhờ bọn họ báo cho chồng tôi tin tức.”
Tiêu Hạo ồ lên một tiếng.
“Chồng cô làm quân nhân?”
An Mộng Thiền gật đầu.
“Vâng, anh ấy làm quân nhân.Lúc mới xuất ngũ xong, quân đội bảo anh ấy đi công tác.Một tháng mới về một lần, dần dần thì thời gian về nhà càng ít đi, cho đến 3 tháng trước, anh ấy cũng không còn trở về nữa.”
Tiêu Hạo nghe vậy gật đầu một cái hỏi.
“Người mà cô muốn tặng rất thích viên huyết ngọc này?”
An Mộng Thiền nghe vậy gật đầu cầu xin.
“Đúng là vậy, ông ấy rất thích chơi phỉ thúy cũng mấy loại đá quý hiếm.Mong tiên sinh có thể đại từ đại bi mà bán nó cho tôi, chỉ cần tìm được chồng tôi tung tích, tôi xin làm trâu làm ngựa báo đáp ngài.”
Tiêu Hạo nghe nàng lời nói liền lâm vào trầm tư suy nghĩ.Sau một lúc, Tiêu Hạo gật đầu quyết định.
“Tạm thời tôi không thể bán cho cô, bởi vì khối đá này với tôi hiện tại rất quan trọng.Cô đưa danh thiếp cô cho tôi, khi nào tôi bán thì sẽ trực tiếp liên hệ với cô.Vấn đề của cô không lớn, nếu vị quan chức cấp cao đó ưa thích đá quý, tôi lần sau sẽ đưa ra giá trị hơn khối huyết ngọc này mấy lần cho cô đem biếu quà ông ta.”
An Mộng Thiền thần sắc mừng như muốn khóc kích động hỏi.
“Tiên sinh, ngài nói là thật sao?”
“Nhanh lên, lời nói nhảm nhiều quá, còn khóc thì ra cái gì đây?danh thiếp đâu?lấy ra nhanh để tôi còn về nhà.”
An Mộng Thiền tay có chút run móc danh thiếp ra đưa cho Tiêu Hạo rồi sắc mặt vui mừng hớn hở rời đi.
“Này là cái gì tình huống?lừa xoay quanh một cái là tin tưởng cười tỉnh luôn mới lạ chứ.”
Tiêu Hạo có chút không hiểu sờ sờ mũi, ba nữ cũng đã im lặng vì độ vô sỉ của Tiêu Hạo.
Nhóm 4 người cũng rời đi khỏi quán cà phê.Trên xe, Tiêu Hạo nói với ba nữ.
“Mấy em có dự định mua cái gì cho cha mẹ hay em gái anh không?”
Ba nữ lộ vẻ ngượng ngùng hỏi.
“Cha mẹ sở thích là gì vậy ông xã?em sợ mua đồ đến cha mẹ anh không thích.”
“Hay lấy lòng em gái dễ hơn, tiểu Ly quả thật dễ nói chuyện nhất.Con bé thích cái gì vậy anh?”
Tiêu Hạo đang muốn trả lời, đột nhiên đạp thắng xe lại.Ba nữ vì là tu sĩ nên không bị quán tính lao đầu về phía trước mà thần sắc nghi ngờ nhìn qua kính xe.
Chỉ thấy chặng ở giữa đường là một chiếc Lamborghini, đứng ở giữa xe còn có một cái nữ nhân mặc quần short ngắn cùng với áo tập thể dục nhịp điệu.Không phải nói, cô gái nhan trị nhìn qua cũng đã có thể xứng tầm đẳng cấp với ba cô vợ nhỏ rồi.
Dù là mỹ nữ nhưng gặp đồ thần kinh có bệnh, Tiêu Hạo vẫn rất không ưa, bước xuống xe chỉ cô gái quần ngắn mắng.
“Cô là có bệnh đúng không?ban ngày ban mặt vác Lamborghini chạy ra giữa đường chặn người khác gây cản trở giao thông.”
Cô gái không trả lời Tiêu Hạo câu hỏi mà lạnh lùng thốt lên.
“Giao ra.”
Tiêu Hạo bị cô gái quần ngắn lời nói cho mộng bức, có chút khó hiểu hỏi.
“Tôi không có lấy trộm của cô cái gì à?làm gì phải giao ra?”
Cô gái quần ngắn mặt càng lạnh hơn, nói nhiều hơn mấy chữ.
“Giao ra mẫu khoáng, nếu không chết.”
Tiêu Hạo nghe vậy cả kinh, cảnh giác nhìn chằm chằm cô gái quần ngắn.
“Tu đạo giả?”
Cô gái quần ngắn nghe Tiêu Hạo lời nói, ánh mắt có chút ngạc nhiên đánh giá Tiêu Hạo.
“Ồ?lại là Luyện Khí tầng 15?dự định làm cái Vô Hạ trúc cơ à thằng nhóc?”
Tiêu Hạo ngày càng kinh ngạc lời cô gái nói, có chút khó tin hỏi.
“Cô là làm sao biết đến Vô Hạ trúc cơ?”
Cô gái quần ngắn ánh mắt cổ quái nhìn Tiêu Hạo thấp giọng nói thầm.
“Chẳng lẽ ở thế tục giới linh khí đã mỏng manh đến mức không có ai rèn đúc căn cơ nữa sao?”
Tiêu Hạo không có chú ý đến lời nói cô gái lẩm bẩm, mà tức giận quát lên.
“Cô cái đồ bệnh thần kinh, mặc kệ cô có là tu đạo giả hay không cũng không được gọi tôi là thằng nhóc.”
Mẹ nó chứ, Hạo ca cũng đã 18 tuổi, vẫn bị chụp cho cái mũ gọi thằng nhóc quả thật mẹ nó nhục nhã à.Ca có thể ngự lần 3 nữ mà dám nói như vậy, không cho cô một bài học thì không biết trời cao đất rộng là gì.Tiêu Hạo trong lòng hung ác nghĩ đến.
Cô gái quần ngắn nghe vậy tức giận hàm răng nghiến ken két, cười lạnh một tiếng nhìn Tiêu Hạo.
“Bà đây muốn nói mày là thằng nhóc đó.Thế nào?có giỏi thì lên cắn bà nè nha.”
Nàng vừa nói vừa khiêu khích đưa ra cái chân trắng noãn lên.
Tiêu Hạo bị khiêu khích, thầm mắng hổ không phát uy lại nghĩ ông mày là con mèo bệnh.Nhào lên hướng cô gái quần ngắn đánh tới.
Trong xe ba nữ cũng thấy hai người từ trò chuyện mà phát sinh đánh nhau vội vàng xuống xe tiến đến hỗ trợ Tiêu Hạo.
Đang chiến đấu cô gái quần ngắn thấy có ba cái nữ nhân xông đến, ánh mắt kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo mở miệng đánh giá ba nữ.
“Thì ra bà đây nhìn lầm.Mày vẫn là cái người phong lưu tình thánh đây mà.Chậc, chậc lại là một Kim Đan nhất chuyển, một Trúc Cơ trung kỳ, một Luyện Khí tầng 4.Ồ không đúng, trên người cô gái này có cổ quái.”
Ở cô gái đánh giá ba nữ, ba nữ cảnh giác nhìn lấy cô gái quần ngắn này.Ninh Tuyết Yên theo trực giác phỏng đoán cô gái này không chỉ mặt ngoài đơn giản như vậy.
Tiêu Hạo lúc này là chiến đấu vì sỉ diện, phất tay bảo ba nữ lui ra.
“Mấy em lui ra đi, đây là cuộc chiến của anh với bà điên này.Dám mắng Hạo ca là nhóc con, để Hạo ca lên thử cái mông của cô độ đàn hồi đi.”
Ba nữ cũng cô gái quần ngắn cũng bị Tiêu Hạo lời nói vô sỉ cho tức giận.Cô gái quần ngắn cười lạnh, dùng tay sờ mình cái mông phía sau vểnh lên khiêu khích.
“Haha, muốn sờ cái mông bà đây, mày chờ về nhà nằm mộng đi thôi.”
Tiêu Hạo nhìn thấy nàng vểnh cái mông lên khiêu khích, ánh mắt trực câu nhìn chằm chằm như muốn chảy máu mũi.Cố áp chế trong lòng dục hỏa, Tiêu Hạo bắt đầu dùng phá vọng chi nhãn tra xét cô gái này thông tin.
Mục tiêu: Tô Tích Trúc.
Chức nghiệp: Ẩn vực Thiên Tinh tông thánh nữ, luyện đan sư( cấp 4), nguyên linh sư(cấp 1).
Căn cơ: Vô Hạ trúc cơ.
Chiến lực: 50100.
Tu vi: Xuất Khiếu sơ kỳ.
Quan hệ: trêu đùa.
Hảo cảm: 20.
Nhan trị: 93.
Tiêu Hạo nhìn thấy nàng thông tin, trong lòng kinh hãi không thôi.Lại là ẩn vực cái gì đó thiên tài thánh nữ tông môn, Tiêu Hạo trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn:đậu phộng Xuất Khiếu kỳ, thổi một phát ca đây chẳng phải bị nghiền nát thành cặn bã.
Thấy Tiêu Hạo sắc mặt trực câu nhìn mình chằm chằm, Tô Tích Trúc có chút không vui nói.
“Nhìn cái gì?bên cạnh có ba cô xinh đẹp không kém gì bản tiểu thư mà còn muốn đánh bà chủ ý.Đồ sắc lang, đồ biến thái.”
Tiêu Hạo nghe vậy cười khan một tiếng không có ý tứ nói.
“Ta nói này mỹ nữ, cô là bị thần kinh cấp độ mấy rồi?làm sao lại có thể xuất hiện chứng hoang tưởng nhanh như vậy đâu?”
“Mày…”
Tô Tích Trúc quả thật tức muốn điên.Hôm nay đang ở phòng tập thể dục nhịp điệu nhún nhảy đâu, người phụ trách sinh hoạt ở thế tục giới cho nàng gọi điện thoại bảo nhìn thấy một khối đá miêu tả giống như đúc mẫu khoáng linh thạch.Tô Tích Trúc kích động mà chạy đến đem cái này mẫu khoáng cho đoạt.Nhưng nhớ đến Ẩn vực cùng với thế tục giới quy định, nàng có chút chán nản.Cuối cùng là nghĩ ra cách trêu chọc một chút người mua mẫu khoáng rồi tiến hành dụ dỗ đoạt đi cũng không muộn.Haha, bản tiểu thư quá thông minh:Tô Tích Trúc trong lòng đắc ý thầm nghĩ.
“Hừ, lời nói nhảm cũng không cần, nhanh giao ra mẫu khoáng cho bản tiểu thư.Nếu không bản tiểu thư đem mày băm cho chó ăn.”
“Băm cho chó ăn?”
Tiêu Hạo ánh mắt cổ quái nhìn Tô Tích Trúc hỏi.
“Ở Ẩn vực cũng có chó sao?”
Tô Tích Trúc theo bản năng trả lời.
“Có là có nhưng đa phần đều là loại ngao khuyển nhìn xấu chết.Lâu lâu thì cũng từ Linh giới nhập về vài con chó nhỏ nuôi chơi.Chờ chút…”
Tô Tích Trúc gương mặt lộ vẻ khó tin nhìn Tiêu Hạo.
“Mày làm sao biết bà đây là người Ẩn vực?”
Tiêu Hạo có chút bất đắc dĩ sờ sờ cái mũi.
“Cả Thi Quỷ tông thiếu tông chủ còn phải gọi bản thiếu một tiếng Hạo ca, cô nói xem Ẩn vực có gì khác chơi không?”
Tô Tích Trúc nghe Tiêu Hạo biết đến Thi Quỷ tông, căn bản không tin lời Tiêu Hạo nói.Sắc mặt âm trầm mà nhìn Tiêu Hạo.
“Mày lại biết Chung Diệu Tài?Nói, mày và thằng đó có quan hệ gì?”
Tiêu Hạo cũng bị Tô Tích Trúc câu nói cho không sờ được đầu não.
“Thì nó là tôi tiểu đệ à?cô muốn tìm nó?”
Tô Tích Trúc cười lạnh nhìn Tiêu Hạo như một cái người chết.
“Mày có biết lời này mà đến tai tên đó thì sẽ bị hắn luyện hồn vạn năm, thân thể luyện thành quỷ thi không?”
Ở Ẩn vực, người người gặp Chung Diệu Tài đều sợ hãi tránh xa, đến cả thả một cái rắm cũng sợ bị Chung Diệu Tài tìm cớ mà giết chết.Nhưng ở thế tục giới, nàng lại gặp một cái chỉ có Luyện Khí tầng 15 thằng nhóc nói muốn làm đại ca của Chung Diệu Tài.Nếu để đám người Ẩn vực nghe được chắc chắn sẽ cười rụng hết cả răng.