- Ảnh bìa
- Tác giả
- Mã Đề Thanh Thăng Loạn
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 31
- Lượt đọc
- 12,177
- Cập nhật
Edittor: #bangthan87
Giới thiệu:
Buổi sáng vừa mới kết hôn, đồng chí Viên Lãng đã có nhiệm vụ khẩn cấp phải đi ra ngoài, vừa đi là biến mất ba ngày, còn có kỷ luật không thể hỏi. Mỗi ngày Trương Nam đều tự do đi đến bệnh viện làm việc, trừ bỏ lúc ở ký túc xá so với bây giờ khác xa nhau, cảm giác so với không kết hôn cũng không khác nhau là mấy. Cũng không sao, rất tự do. Chủ nhiệm Trương mới đến nhận chức cũng bận bịu. Kết quả khuya ngày thứ ba mới mở cửa, thấy người nằm trên giường riêng đã giật mình, ý thức cảm thấy bản thân mình đã đi nhầm, vừa muốn bước ra ngoài, liền nhớ ra đó là Viên Lãng.
Hiển nhiên phu quân đại nhân vừa mới tắm xong, tóc còn ẩm ướt, thân trần nằm trên giường nhắm mắt lại như ngủ. Đôi mắt tối đen, da trên mặt có chút trầy. Đoán được anh đi tắm vòi sen, rửa đi mùi máu tanh. Cẩn thận từng chút, Trương Nam cầm khăn lông khô, đi qua giúp anh lau tóc, tay nhẹ nhàng.
Viên Lãng mở mắt ra, nhìn cô: "Đã về rồi.." Trương Nam gật đầu: "Đã về rồi." Mỉm cười.
Lau khô tóc, Trương Nam phải đi về phòng cất khăn mặt, Viên Lãng yên lặng giữ tay cô lại, không cho đi. Trương NAm nhìn ánh mắt đen kịt của anh, biết: Anh mệt mỏi, nhưng mà muốn mình rồi.
...
Ngày hôm đó, hai người không ăn cơm chiều, liền như thế ôm nhau ngủ.
Giới thiệu:
Buổi sáng vừa mới kết hôn, đồng chí Viên Lãng đã có nhiệm vụ khẩn cấp phải đi ra ngoài, vừa đi là biến mất ba ngày, còn có kỷ luật không thể hỏi. Mỗi ngày Trương Nam đều tự do đi đến bệnh viện làm việc, trừ bỏ lúc ở ký túc xá so với bây giờ khác xa nhau, cảm giác so với không kết hôn cũng không khác nhau là mấy. Cũng không sao, rất tự do. Chủ nhiệm Trương mới đến nhận chức cũng bận bịu. Kết quả khuya ngày thứ ba mới mở cửa, thấy người nằm trên giường riêng đã giật mình, ý thức cảm thấy bản thân mình đã đi nhầm, vừa muốn bước ra ngoài, liền nhớ ra đó là Viên Lãng.
Hiển nhiên phu quân đại nhân vừa mới tắm xong, tóc còn ẩm ướt, thân trần nằm trên giường nhắm mắt lại như ngủ. Đôi mắt tối đen, da trên mặt có chút trầy. Đoán được anh đi tắm vòi sen, rửa đi mùi máu tanh. Cẩn thận từng chút, Trương Nam cầm khăn lông khô, đi qua giúp anh lau tóc, tay nhẹ nhàng.
Viên Lãng mở mắt ra, nhìn cô: "Đã về rồi.." Trương Nam gật đầu: "Đã về rồi." Mỉm cười.
Lau khô tóc, Trương Nam phải đi về phòng cất khăn mặt, Viên Lãng yên lặng giữ tay cô lại, không cho đi. Trương NAm nhìn ánh mắt đen kịt của anh, biết: Anh mệt mỏi, nhưng mà muốn mình rồi.
...
Ngày hôm đó, hai người không ăn cơm chiều, liền như thế ôm nhau ngủ.
Last edited:
Bình luận facebook