Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 76: Thanh mai trúc mã
Em xin lỗi chị nhưng dù chị là ai thì muốn gặp sếp tổng em chị cũng phải hẹn trước chứ ạ ( Lễ tân nói)
- Cô nói cái gì cơ ( Cô ả vẫn ko chịu hiểu ra vấn đề)
Lúc này lễ tân thật sự là ko biết phải làm như thế nào thì mới lấy điện thoại bàn gọi lên cho Đỗ Phương, lúc này cô đang làm việc thấy điện thoại trên bàn làm việc của mình reo thì nhấc máy lúc này lên tân kiểu sắp khóc luôn nói
- Chị ơi chị xuống đây đi có cái chị này cứ đòi gặp sếp tổng mà ko có hẹn trước em nói mà chị này ko có chịu hiểu
- Đc rồi chị biết rồi chị xuống liền ( Đỗ Phương nói)
Cô cúp máy xong thì liền lập tức đi xuống quầy lễ thấy cô ta vẫn đang đứng đó chửi xối xả vào mặt cô lễ tân cô lên tiếng
- Có chuyện gì vậy
Mọi người quay ra cô ả kia hỏi
- Cô là ai
- Tôi là thư ký sếp tổng cô muốn gắp sếp tổng của tôi mà ( Đỗ Phương nói)
- Thì ra là thư kí của Trần Hùng vậy thì dẫn tôi lên gặp anh ấy đi ( Cô ả nói)
- Vâng vậy chị đi theo tôi ( Đỗ Phương nói)
Cô ả đi về phía ta Đỗ Phương chỉ cô lễ tân thấy vậy thì nói
- Chị à
- Em yên tâm đi có gì thì chị sẽ chịu trách nhiệm ( Đỗ Phương an ủi)
Nghe vậy cô lễ tân mới yên tâm
Khi đang đi lên cầu thang cô ả hỏi Đỗ Phương
- Cô làm thư kí của Trần Hùng đc bao lâu rồi
- Dạ cũng mới thôi chị ( Đỗ Phương nói)
- Tôi thấy cô làm việc cũng đc đấy có gì tôi sẽ nói với Trần Hùng tăng lương cho cô ( Cô ả tự đắc trả lời)
- Vâng vậy mong chị chiếu cố ạ ( Đỗ Phương nói)
Cô dẫn chị ta đi lên mà trong lòng nghĩ thầm
- Bà đây mà cần mày chiếu cố á
Khi lên phòng của Trần Hùng cô gõ cửa chờ Trần Hùng lên tiếng cô mới dẫn vào thực ra thì mọi ngày bả ko thèm gõ cửa đâu nhưng mà hôm nay có cô ả nên gõ cho có lệ ấy mà
Khi cô đi vào cô nói với Trần Hùng
- Có chị này cần gặp anh ạ
Xong cô đi ra ngoài nhưng cũng ko quên liếc Trần Hùng một cái khiến anh lạnh cả sống lưng
Từ nãy giờ cô ta vẫn đeo một cái kính râm rất to nên Trần Hùng vẫn chưa nhận ra cô ta là ai giờ cô ta tháo mắt kính ra Trần Hùng mới ngạc nhiên nói
- Phi Vũ em về nước rồi à
- Đúng vậy em về nước rồi anh ko vui khi thấy em sao ( Phi Vũ nói)
Lúc này cô ta lại đi đến ngồi lên đùi và ôm vào cô Trần Hùng nhưng bị anh đây ra rồi anh nói
- Phi Vũ à bây giờ anh và em ko có giống như lúc trước nữa đâu
Cô ta bị té ra đất đứng dậy nói
- Có gì mà ko giống chứ anh và em từ bé là thanh mai trúc mã anh chưa bao giờ đối xử với em như vậy tại sao bây giờ lại như thế
- Anh bây giờ ko giống như trước nữa anh đã có bạn gái rồi anh ko muốn cô ấy hiểu lầm ( Trần Hùng nói nhưng mắt vẫn chỉ nhìn vào máy tính ko liếc cô ta lấy một cái)
- Bạn gái? Bạn gái của anh là ai ( Phi Vũ hét lên)
Anh ko trả lời cô ta mà vẫn tiếp tục nhìn vào máy tính để làm việc cô ta thấy anh ko trả lời cô ta đi đến nói
- Anh nói gì đi chứ! Bạn gái của anh là ai? Sao anh ko trả lời em? Trong máy tính có cái gì mà anh nhìn hoài vậy
Cô ta vừa nói vừa đi đến xoay cái ghế của Trần Hùng ra rồi lại hỏi
- Bạn gái của anh là ai
- Là Thẩm Phương người mà mới dẫn em lên đây đấy ( Trần Hùng nói)
- Cô nói cái gì cơ ( Cô ả vẫn ko chịu hiểu ra vấn đề)
Lúc này lễ tân thật sự là ko biết phải làm như thế nào thì mới lấy điện thoại bàn gọi lên cho Đỗ Phương, lúc này cô đang làm việc thấy điện thoại trên bàn làm việc của mình reo thì nhấc máy lúc này lên tân kiểu sắp khóc luôn nói
- Chị ơi chị xuống đây đi có cái chị này cứ đòi gặp sếp tổng mà ko có hẹn trước em nói mà chị này ko có chịu hiểu
- Đc rồi chị biết rồi chị xuống liền ( Đỗ Phương nói)
Cô cúp máy xong thì liền lập tức đi xuống quầy lễ thấy cô ta vẫn đang đứng đó chửi xối xả vào mặt cô lễ tân cô lên tiếng
- Có chuyện gì vậy
Mọi người quay ra cô ả kia hỏi
- Cô là ai
- Tôi là thư ký sếp tổng cô muốn gắp sếp tổng của tôi mà ( Đỗ Phương nói)
- Thì ra là thư kí của Trần Hùng vậy thì dẫn tôi lên gặp anh ấy đi ( Cô ả nói)
- Vâng vậy chị đi theo tôi ( Đỗ Phương nói)
Cô ả đi về phía ta Đỗ Phương chỉ cô lễ tân thấy vậy thì nói
- Chị à
- Em yên tâm đi có gì thì chị sẽ chịu trách nhiệm ( Đỗ Phương an ủi)
Nghe vậy cô lễ tân mới yên tâm
Khi đang đi lên cầu thang cô ả hỏi Đỗ Phương
- Cô làm thư kí của Trần Hùng đc bao lâu rồi
- Dạ cũng mới thôi chị ( Đỗ Phương nói)
- Tôi thấy cô làm việc cũng đc đấy có gì tôi sẽ nói với Trần Hùng tăng lương cho cô ( Cô ả tự đắc trả lời)
- Vâng vậy mong chị chiếu cố ạ ( Đỗ Phương nói)
Cô dẫn chị ta đi lên mà trong lòng nghĩ thầm
- Bà đây mà cần mày chiếu cố á
Khi lên phòng của Trần Hùng cô gõ cửa chờ Trần Hùng lên tiếng cô mới dẫn vào thực ra thì mọi ngày bả ko thèm gõ cửa đâu nhưng mà hôm nay có cô ả nên gõ cho có lệ ấy mà
Khi cô đi vào cô nói với Trần Hùng
- Có chị này cần gặp anh ạ
Xong cô đi ra ngoài nhưng cũng ko quên liếc Trần Hùng một cái khiến anh lạnh cả sống lưng
Từ nãy giờ cô ta vẫn đeo một cái kính râm rất to nên Trần Hùng vẫn chưa nhận ra cô ta là ai giờ cô ta tháo mắt kính ra Trần Hùng mới ngạc nhiên nói
- Phi Vũ em về nước rồi à
- Đúng vậy em về nước rồi anh ko vui khi thấy em sao ( Phi Vũ nói)
Lúc này cô ta lại đi đến ngồi lên đùi và ôm vào cô Trần Hùng nhưng bị anh đây ra rồi anh nói
- Phi Vũ à bây giờ anh và em ko có giống như lúc trước nữa đâu
Cô ta bị té ra đất đứng dậy nói
- Có gì mà ko giống chứ anh và em từ bé là thanh mai trúc mã anh chưa bao giờ đối xử với em như vậy tại sao bây giờ lại như thế
- Anh bây giờ ko giống như trước nữa anh đã có bạn gái rồi anh ko muốn cô ấy hiểu lầm ( Trần Hùng nói nhưng mắt vẫn chỉ nhìn vào máy tính ko liếc cô ta lấy một cái)
- Bạn gái? Bạn gái của anh là ai ( Phi Vũ hét lên)
Anh ko trả lời cô ta mà vẫn tiếp tục nhìn vào máy tính để làm việc cô ta thấy anh ko trả lời cô ta đi đến nói
- Anh nói gì đi chứ! Bạn gái của anh là ai? Sao anh ko trả lời em? Trong máy tính có cái gì mà anh nhìn hoài vậy
Cô ta vừa nói vừa đi đến xoay cái ghế của Trần Hùng ra rồi lại hỏi
- Bạn gái của anh là ai
- Là Thẩm Phương người mà mới dẫn em lên đây đấy ( Trần Hùng nói)