Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-78
Chương 78: Lễ Cưới Của Đông Hoa Và Tô Hoan
Hai ngày trôi qua cũng đã đến hôn lễ của Tô Hoan và Đông Hoa, những vị khách mời dĩ nhiên đều là trong giới thượng lưu, có cả luôn bạn bè của hai người bọn họ và gia đình họ hàng
- con có đồng ý lấy Tô Hoan làm vợ dù cho sau này có ốm đau bệnh tật, nghèo khó hay giàu có đều mãi ở bên cô ấy yêu thương và chăm sóc?
- con đồng ý
- con có đồng ý lấy Đông Hoa làm chồng dù cho sau này có ốm đau bệnh tật, nghèo khó hay giàu có đều mãi ở bên anh ấy yêu thương và chăm sóc?
- con đồng ý
Tô Hoan và Đông Hoa lần lượt dứt khoát đồng ý sau đó lại nhìn nhau bằng ánh mắt yêu thương
- vậy ta xin tuyên bố, từ nay hai con trở thành vợ chồng với nhau. Nào, mau trao nhẫn sau đó chú rể có thể hôn cô dâu
Cha xứ nở nụ cười hiền hậu nhìn cặp đôi uyên ương trước mặt nói, một cậu bé tầm cỡ tám tuổi cầm trên khay là hai hộp đựng hai chiếc nhẫn tiến về phía Tô Hoan và Đông Hoa
Cậu bé nhìn cô dâu chăm chú, trong lòng không khỏi khen ngợi rằng cô ấy thật sự là một cô dâu đẹp a. Đông Hoa nhìn thấy cậu bé nhìn chăm chú vào vợ mình, bật cười xoa đầu cậu bé
- có phải vợ của chú rất đẹp hay không?
Cậu bé nghe Đông Hoa nói như thế lập tức liền gật đầu, hành động đáng yêu của cậu bé lại khiến cho mọi người ở đây đều bật cười, cha xứ cũng không khỏi ngoại lệ
- Duật Hành, anh xem cậu bé ấy thật đáng yêu _ Cô thích thú nhìn cậu bé mỉm cười nói với anh
- trẻ con là đáng yêu như vậy đó. Bà xã, chúng ta cũng nên sinh một đứa đi, mẹ chắc chắn sẽ rất thích
- mới không xin cho anh, chúng ta cũng chưa có đám cưới. Anh lại cứ luôn miệng gọi bà xã, người ta chắc chắn sẽ hiểu lầm đó
- hiểu lầm thì càng tốt, bọn họ biết em là vợ anh rồi thì có ai cả gan dám cướp em khỏi anh sao?
Cố Duật Hành hài lòng nói, đôi mắt sắc bén liếc nhìn sang chỗ của Mạc Thiếu Khanh và Lâm Giai Ninh, nhìn thấy Lâm Giai Ninh ngồi kế bên, lại để hắn ngồi bên trong anh trong lòng có chút tán thưởng cho cô ta. Lâm Giai Ninh, tốt hơn là nên giữ chặt hắn lại. Vợ của Cố Duật Hành này mà còn muốn giành? Hừ, nằm mơ đi
- anh đang nhìn gì thế?
Thấy anh đang nhìn gì đó chăm chú cô thắc mắc hỏi, nghe cô nói anh quay mặt sang nhìn cô. Môi nhếch lên:
- bên kia có người phụ nữ vô cùng đẹp a
Cô nhíu mày khó chịu khi nghe anh nói như thế, cái gì mà bên kia có người phụ nữ xinh đẹp? Lẽ nào cô không đẹp bằng cô ta ư?! Cố Duật Hành ngang nhiên lúc ở bên cô lại cả gan dám để mắt đến người phụ nữ khác!!
- Cố Duật Hành anh hiển nhiên dám để mắt đến người phụ nữ khác khi đang ngồi cạnh em sao?!
- em ăn giấm?
- phải đó, tôi là ăn giấm. Hừ, đàn ông các người đều như nhau, thấy người phụ nữ đẹp nào đó liền vứt bỏ chúng tôi như một món đồ chơi
Nha ~ thật không ngờ ăn giấm một chút thôi mà đã nổi giận đến như thế rồi, bà xã đại nhân không dễ chọc
- là anh đùa, đừng giận. Thật sự mà nói thì ở đây không có người phụ nữ nào đẹp hơn em cả, dù cho có người quyến rũ anh đi chăng nữa thì có cho anh cũng không thèm. Cơ thể của bà xã, anh chỉ mới hứng thú ~~
- " hừ, vô sỉ. Mới không thèm để ý anh nữa... "
Lâm Giai Ninh ngồi đó quan sát lễ cưới đang diễn ra, cô ta khẽ nhìu mày. Hừ! thật chẳng biết lễ phép gì cả. Đang trong lễ đường ai lại đưa một đứa con nít lên? Tốn thời gian thật...
Cậu bé mãi chăm chú nhìn cô dâu và chú rể cũng quên mất nhiệm vụ của mình đi, dơ cái khay đựng hai hộp nhẫn lên trước mặt Đông Hoa, Đông Hoa mỉm cười lấy nhẫn ra khỏi hộp mà đeo nó vào ngón áp út của Tô Hoan, Tô Hoan cũng làm tương tự. Lấy chiếc nhẫn ra khỏi chiếc hộp nhỏ màu đỏ đeo lên ngón tay của Đông Hoa
Nhìn thấy cô dâu và chú rể đã đeo nhẫn xong, cậu bé vui vẻ mỉm cười toe toét:
- hôn cô dâu đi ạ
Hai người họ nghe cậu bé nói như thế liền nhìn sang, chà ~ cậu bé này cũng hiểu chuyện quá chứ. Được nha, mình thật sự rất thích thằng bé
Phần tiếp theo dĩ nhiên Đông Hoa cực kỳ thích, bởi vì đây là phần được hôn vợ kia mà, Đông Hoa một tay ôm lấy eo, một tay để dưới gáy Tô Hoan. Kéo cô ấy lại gần đặt xuống một nụ hôn ngay môi cô ấy, một nụ hôn thật sâu
Mọi người ở đây ai này đều vui mừng và chúc phúc cho cặp đôi uyên ương mới này, họ vỗ tay chúc mừng. Cậu bé mỉm cười:
- chúc hai cô chú mãi mãi hạnh phúc ạ. Chú, động phòng vui vẻ ~
Tô Hoan hai bên má có vài vệt hồng, sao cái này cũng biết vậy? Đông Hoa hài lòng mỉm cười nhìn cậu bé, đưa tay lên xoa lên tóc cậu:
- ngoan, chú cảm ơn lời chúc
Cậu bé cười hì hì chứ không nói gì, lễ cưới tại nhà thờ kết thúc. Bọn họ ai nấy đều đến nhà hàng Almo
- Hoan Hoan, tổng giám đốc Đông chúc mừng hai người nha. Trăm năm hạnh phúc
- cảm ơn, cùng uống một ly trước?
Đông Hoa đưa ly rượu lên, cô mỉm cười gật đầu. Hai ly cụng nhẹ vào nhau, cô chưa kịp để chiếc ly kề vào môi mình thì ngay lập tức đã bị anh cướp khỏi tay
- anh làm gì vậy, ly đó của em mà
- không cho uống, ly này anh sẽ uống thay em
- anh uống đi, em đi lấy cái khác uống
- em dám đi?
Cố Duật Hành nói, anh giống như là đang đe dọa cô vậy. Chỉ là uống tí rượu thôi mà cũng không cho, xì đồ keo kiệt. Đông Hoa nhìn hai vợ chồng nhà này mà bật cười:
- nào nào, chỉ là một ly rượu thôi mà. Cậu có cần phải khắc với cô ấy như vậy không?
- cậu thử nói một tiếng nữa, lễ " quà " kia lập tức cho cậu
Lễ " quà "? Đó chẳng phải là những công việc chất thành núi và đi công tác xuất ngoại một tháng hay sao?... Cố tổng cho xin, tôi vẫn còn chưa đi hưởng tuần trăng mật với vợ
- Cố tổng anh thật khách sáo, đã cùng Tĩnh Tĩnh đến đây chung vui cùng chúng tôi rồi. Lại còn mang quà cáp đến làm gì
- phải đó phải đó, " quà " này tôi không thể nhận được đâu a
Nghe Tô Hoan mở miệng nói như thế. Đông Hoa tức tốc mở miệng nói theo, thật ra thì Tô Hoan cứ nghĩ " quà " mà anh tặng chỉ là những đồ lặt vặt gì thôi, chứ không hề biết rằng " quà " đó thật sự là ra sao mà như thế nào. Cố Duật Hành im lặng không nói gì, cô kéo vạt áo anh. Anh nhàn nhàn đưa mắt nhìn sang cô
- em khát nước, anh lấy cho em ly nước trái cây đi
Cố Duật Hành nhìn cô một chút, lấy trên bàn gần đó là một ly cam vắt đưa cho cô. Cô có chút ngẩn ra mà cầm ly nước từ trong tay anh... Ly nước trái cây nằm trên bàn khi nào thế? Sao vừa nãy cô lại không thấy?
Đừng nghĩ Cố Duật Hành ngu ngốc để có thể bị cô lừa, muốn uống nước trái cây và nhờ anh đi lấy? Thật chất ra thì cô cũng chỉ muốn dụ anh đi nơi khác để bản thân được uống rượu mà thôi
- sao thế? Vừa nãy là em đòi uống rượu kia mà
- ...
Cố Duật Hành nhếch môi cười, tiến gần đến chỗ cô, ghé sát vào tai cô thì thầm:
-
bảo bối, đừng nghĩ là anh không biết. Em là đang muốn dụ anh đi để em có thể uống rượu chứ gì?
Cô có chút hoảng sợ, quả thật thì anh nói đúng... Là bản thân mình muốn uống rượu nên mới dụ anh đi nơi khác
- em thật hư, đã không cho uống mà còn làm như thế? Là ai dạy em học cách uống rượu?!! Có tin là đêm nay anh sẽ trừng phạt em một cách thích đáng hay không
- em...em sai rồi, sẽ không uống rượu nữa. Em uống nước trái cây
Đêm nay lẽ nào lại bị con sói này đè ra giường mà ăn sạch nữa sao... Không muốn đâu...
Đông Hoa và Tô Hoan đứng nhìn hai người nói chuyện mà mỉm cười gượng gạo. Đông Hoa chợt nghĩ ra cái gì đó, mình có nên học theo tên này không nhỉ? Tĩnh Tĩnh mỗi khi hư, lại không nghe lời Cố Duật Hành thì cậu ta nhất định sẽ lấy " hình phạt " này ra mà dạy dỗ cô cho thích đáng, làm vài lần như thế kia rốt cuộc cũng có hiệu quả, Đông Hoa nhìn thấy cô vô cùng sợ hãi khi nghe Cố Duật Hành đưa ra " hình phạt " đó nha. Hay là mình cũng áp dụng điều này với Hoan Hoan luôn đi
Tô Hoan nhìn sang Đông Hoa, trong đầu anh nghĩ gì lẽ nào cô không biết ư? Đông Hoa là muốn làm giống Cố Duật Hành, đem hình phạt giường chiếu ra mà trừng phạt mình để mình ngoan ngoãn nghe lời mà " phục tùng " hơn? Hừ, mơ đi. Bà đây mới không dễ dàng mà bị chồng " chỉnh đốn " đâu
- anh đừng nghĩ đến chuyện đó, muốn chinh phục em để em ngoan ngoãn nghe lời? Mơ đi, lấy anh là phúc của anh rồi, còn dám mơ tưởng đến chuyện đó một lần nữa thì đừng bao giờ bước chân vào phòng nửa bước. Chuẩn bị tinh thần ra sofa ngủ cho em và cấm đụng vào người em ba tháng
- ...
Quả thật thì Hoan Hoan không giống như Tĩnh Tĩnh một chút nào, có lẽ mình sẽ trở thành thê nô mất. Chinh phục vợ ư?... còn lâu mới dám nghĩ về chuyện này thêm một lần nữa
Ở bên cô nhộn nhịp như thế nào, ở bên Lâm Giai Ninh và Mạc Thiếu Khanh cũng chẳng tốt bao nhiêu, Lâm Giai Ninh nhìn thấy Mạc Thiếu Khanh từ nãy đến giờ đều hướng ánh mắt nhìn sang phía cô đang đứng, rõ ràng đã hứa với mình sẽ không để ý Lâm Tĩnh nữa rồi kia mà? Vậy mà giờ đây thì sao, chẳng có người phụ nữ nào không thích chồng của mình ngắm nhìn người phụ nữ khác khi anh ta đang ở bên cạnh mình, cả Lâm Giai Ninh cũng vậy
- Thiếu Khanh, cô dâu và chú rể đang ở bên đó. Chúng ta cùng sang đó chúc mừng cho họ đi _ Lâm Giai Ninh mỉm cười hiền nhìn Mạc Thiếu Khanh
Mạc Thiếu Khanh im lặng một chút, kỳ thực cũng lười qua bên đó. Nhưng vì ở đó có cô đang đứng nên mình cũng qua đó đi. Anh ta nghĩ một chút rồi nhàn nhạt gật đầu
- ---------------------
- Hết Chap 76
❤❤❤
Hai ngày trôi qua cũng đã đến hôn lễ của Tô Hoan và Đông Hoa, những vị khách mời dĩ nhiên đều là trong giới thượng lưu, có cả luôn bạn bè của hai người bọn họ và gia đình họ hàng
- con có đồng ý lấy Tô Hoan làm vợ dù cho sau này có ốm đau bệnh tật, nghèo khó hay giàu có đều mãi ở bên cô ấy yêu thương và chăm sóc?
- con đồng ý
- con có đồng ý lấy Đông Hoa làm chồng dù cho sau này có ốm đau bệnh tật, nghèo khó hay giàu có đều mãi ở bên anh ấy yêu thương và chăm sóc?
- con đồng ý
Tô Hoan và Đông Hoa lần lượt dứt khoát đồng ý sau đó lại nhìn nhau bằng ánh mắt yêu thương
- vậy ta xin tuyên bố, từ nay hai con trở thành vợ chồng với nhau. Nào, mau trao nhẫn sau đó chú rể có thể hôn cô dâu
Cha xứ nở nụ cười hiền hậu nhìn cặp đôi uyên ương trước mặt nói, một cậu bé tầm cỡ tám tuổi cầm trên khay là hai hộp đựng hai chiếc nhẫn tiến về phía Tô Hoan và Đông Hoa
Cậu bé nhìn cô dâu chăm chú, trong lòng không khỏi khen ngợi rằng cô ấy thật sự là một cô dâu đẹp a. Đông Hoa nhìn thấy cậu bé nhìn chăm chú vào vợ mình, bật cười xoa đầu cậu bé
- có phải vợ của chú rất đẹp hay không?
Cậu bé nghe Đông Hoa nói như thế lập tức liền gật đầu, hành động đáng yêu của cậu bé lại khiến cho mọi người ở đây đều bật cười, cha xứ cũng không khỏi ngoại lệ
- Duật Hành, anh xem cậu bé ấy thật đáng yêu _ Cô thích thú nhìn cậu bé mỉm cười nói với anh
- trẻ con là đáng yêu như vậy đó. Bà xã, chúng ta cũng nên sinh một đứa đi, mẹ chắc chắn sẽ rất thích
- mới không xin cho anh, chúng ta cũng chưa có đám cưới. Anh lại cứ luôn miệng gọi bà xã, người ta chắc chắn sẽ hiểu lầm đó
- hiểu lầm thì càng tốt, bọn họ biết em là vợ anh rồi thì có ai cả gan dám cướp em khỏi anh sao?
Cố Duật Hành hài lòng nói, đôi mắt sắc bén liếc nhìn sang chỗ của Mạc Thiếu Khanh và Lâm Giai Ninh, nhìn thấy Lâm Giai Ninh ngồi kế bên, lại để hắn ngồi bên trong anh trong lòng có chút tán thưởng cho cô ta. Lâm Giai Ninh, tốt hơn là nên giữ chặt hắn lại. Vợ của Cố Duật Hành này mà còn muốn giành? Hừ, nằm mơ đi
- anh đang nhìn gì thế?
Thấy anh đang nhìn gì đó chăm chú cô thắc mắc hỏi, nghe cô nói anh quay mặt sang nhìn cô. Môi nhếch lên:
- bên kia có người phụ nữ vô cùng đẹp a
Cô nhíu mày khó chịu khi nghe anh nói như thế, cái gì mà bên kia có người phụ nữ xinh đẹp? Lẽ nào cô không đẹp bằng cô ta ư?! Cố Duật Hành ngang nhiên lúc ở bên cô lại cả gan dám để mắt đến người phụ nữ khác!!
- Cố Duật Hành anh hiển nhiên dám để mắt đến người phụ nữ khác khi đang ngồi cạnh em sao?!
- em ăn giấm?
- phải đó, tôi là ăn giấm. Hừ, đàn ông các người đều như nhau, thấy người phụ nữ đẹp nào đó liền vứt bỏ chúng tôi như một món đồ chơi
Nha ~ thật không ngờ ăn giấm một chút thôi mà đã nổi giận đến như thế rồi, bà xã đại nhân không dễ chọc
- là anh đùa, đừng giận. Thật sự mà nói thì ở đây không có người phụ nữ nào đẹp hơn em cả, dù cho có người quyến rũ anh đi chăng nữa thì có cho anh cũng không thèm. Cơ thể của bà xã, anh chỉ mới hứng thú ~~
- " hừ, vô sỉ. Mới không thèm để ý anh nữa... "
Lâm Giai Ninh ngồi đó quan sát lễ cưới đang diễn ra, cô ta khẽ nhìu mày. Hừ! thật chẳng biết lễ phép gì cả. Đang trong lễ đường ai lại đưa một đứa con nít lên? Tốn thời gian thật...
Cậu bé mãi chăm chú nhìn cô dâu và chú rể cũng quên mất nhiệm vụ của mình đi, dơ cái khay đựng hai hộp nhẫn lên trước mặt Đông Hoa, Đông Hoa mỉm cười lấy nhẫn ra khỏi hộp mà đeo nó vào ngón áp út của Tô Hoan, Tô Hoan cũng làm tương tự. Lấy chiếc nhẫn ra khỏi chiếc hộp nhỏ màu đỏ đeo lên ngón tay của Đông Hoa
Nhìn thấy cô dâu và chú rể đã đeo nhẫn xong, cậu bé vui vẻ mỉm cười toe toét:
- hôn cô dâu đi ạ
Hai người họ nghe cậu bé nói như thế liền nhìn sang, chà ~ cậu bé này cũng hiểu chuyện quá chứ. Được nha, mình thật sự rất thích thằng bé
Phần tiếp theo dĩ nhiên Đông Hoa cực kỳ thích, bởi vì đây là phần được hôn vợ kia mà, Đông Hoa một tay ôm lấy eo, một tay để dưới gáy Tô Hoan. Kéo cô ấy lại gần đặt xuống một nụ hôn ngay môi cô ấy, một nụ hôn thật sâu
Mọi người ở đây ai này đều vui mừng và chúc phúc cho cặp đôi uyên ương mới này, họ vỗ tay chúc mừng. Cậu bé mỉm cười:
- chúc hai cô chú mãi mãi hạnh phúc ạ. Chú, động phòng vui vẻ ~
Tô Hoan hai bên má có vài vệt hồng, sao cái này cũng biết vậy? Đông Hoa hài lòng mỉm cười nhìn cậu bé, đưa tay lên xoa lên tóc cậu:
- ngoan, chú cảm ơn lời chúc
Cậu bé cười hì hì chứ không nói gì, lễ cưới tại nhà thờ kết thúc. Bọn họ ai nấy đều đến nhà hàng Almo
- Hoan Hoan, tổng giám đốc Đông chúc mừng hai người nha. Trăm năm hạnh phúc
- cảm ơn, cùng uống một ly trước?
Đông Hoa đưa ly rượu lên, cô mỉm cười gật đầu. Hai ly cụng nhẹ vào nhau, cô chưa kịp để chiếc ly kề vào môi mình thì ngay lập tức đã bị anh cướp khỏi tay
- anh làm gì vậy, ly đó của em mà
- không cho uống, ly này anh sẽ uống thay em
- anh uống đi, em đi lấy cái khác uống
- em dám đi?
Cố Duật Hành nói, anh giống như là đang đe dọa cô vậy. Chỉ là uống tí rượu thôi mà cũng không cho, xì đồ keo kiệt. Đông Hoa nhìn hai vợ chồng nhà này mà bật cười:
- nào nào, chỉ là một ly rượu thôi mà. Cậu có cần phải khắc với cô ấy như vậy không?
- cậu thử nói một tiếng nữa, lễ " quà " kia lập tức cho cậu
Lễ " quà "? Đó chẳng phải là những công việc chất thành núi và đi công tác xuất ngoại một tháng hay sao?... Cố tổng cho xin, tôi vẫn còn chưa đi hưởng tuần trăng mật với vợ
- Cố tổng anh thật khách sáo, đã cùng Tĩnh Tĩnh đến đây chung vui cùng chúng tôi rồi. Lại còn mang quà cáp đến làm gì
- phải đó phải đó, " quà " này tôi không thể nhận được đâu a
Nghe Tô Hoan mở miệng nói như thế. Đông Hoa tức tốc mở miệng nói theo, thật ra thì Tô Hoan cứ nghĩ " quà " mà anh tặng chỉ là những đồ lặt vặt gì thôi, chứ không hề biết rằng " quà " đó thật sự là ra sao mà như thế nào. Cố Duật Hành im lặng không nói gì, cô kéo vạt áo anh. Anh nhàn nhàn đưa mắt nhìn sang cô
- em khát nước, anh lấy cho em ly nước trái cây đi
Cố Duật Hành nhìn cô một chút, lấy trên bàn gần đó là một ly cam vắt đưa cho cô. Cô có chút ngẩn ra mà cầm ly nước từ trong tay anh... Ly nước trái cây nằm trên bàn khi nào thế? Sao vừa nãy cô lại không thấy?
Đừng nghĩ Cố Duật Hành ngu ngốc để có thể bị cô lừa, muốn uống nước trái cây và nhờ anh đi lấy? Thật chất ra thì cô cũng chỉ muốn dụ anh đi nơi khác để bản thân được uống rượu mà thôi
- sao thế? Vừa nãy là em đòi uống rượu kia mà
- ...
Cố Duật Hành nhếch môi cười, tiến gần đến chỗ cô, ghé sát vào tai cô thì thầm:
-
bảo bối, đừng nghĩ là anh không biết. Em là đang muốn dụ anh đi để em có thể uống rượu chứ gì?
Cô có chút hoảng sợ, quả thật thì anh nói đúng... Là bản thân mình muốn uống rượu nên mới dụ anh đi nơi khác
- em thật hư, đã không cho uống mà còn làm như thế? Là ai dạy em học cách uống rượu?!! Có tin là đêm nay anh sẽ trừng phạt em một cách thích đáng hay không
- em...em sai rồi, sẽ không uống rượu nữa. Em uống nước trái cây
Đêm nay lẽ nào lại bị con sói này đè ra giường mà ăn sạch nữa sao... Không muốn đâu...
Đông Hoa và Tô Hoan đứng nhìn hai người nói chuyện mà mỉm cười gượng gạo. Đông Hoa chợt nghĩ ra cái gì đó, mình có nên học theo tên này không nhỉ? Tĩnh Tĩnh mỗi khi hư, lại không nghe lời Cố Duật Hành thì cậu ta nhất định sẽ lấy " hình phạt " này ra mà dạy dỗ cô cho thích đáng, làm vài lần như thế kia rốt cuộc cũng có hiệu quả, Đông Hoa nhìn thấy cô vô cùng sợ hãi khi nghe Cố Duật Hành đưa ra " hình phạt " đó nha. Hay là mình cũng áp dụng điều này với Hoan Hoan luôn đi
Tô Hoan nhìn sang Đông Hoa, trong đầu anh nghĩ gì lẽ nào cô không biết ư? Đông Hoa là muốn làm giống Cố Duật Hành, đem hình phạt giường chiếu ra mà trừng phạt mình để mình ngoan ngoãn nghe lời mà " phục tùng " hơn? Hừ, mơ đi. Bà đây mới không dễ dàng mà bị chồng " chỉnh đốn " đâu
- anh đừng nghĩ đến chuyện đó, muốn chinh phục em để em ngoan ngoãn nghe lời? Mơ đi, lấy anh là phúc của anh rồi, còn dám mơ tưởng đến chuyện đó một lần nữa thì đừng bao giờ bước chân vào phòng nửa bước. Chuẩn bị tinh thần ra sofa ngủ cho em và cấm đụng vào người em ba tháng
- ...
Quả thật thì Hoan Hoan không giống như Tĩnh Tĩnh một chút nào, có lẽ mình sẽ trở thành thê nô mất. Chinh phục vợ ư?... còn lâu mới dám nghĩ về chuyện này thêm một lần nữa
Ở bên cô nhộn nhịp như thế nào, ở bên Lâm Giai Ninh và Mạc Thiếu Khanh cũng chẳng tốt bao nhiêu, Lâm Giai Ninh nhìn thấy Mạc Thiếu Khanh từ nãy đến giờ đều hướng ánh mắt nhìn sang phía cô đang đứng, rõ ràng đã hứa với mình sẽ không để ý Lâm Tĩnh nữa rồi kia mà? Vậy mà giờ đây thì sao, chẳng có người phụ nữ nào không thích chồng của mình ngắm nhìn người phụ nữ khác khi anh ta đang ở bên cạnh mình, cả Lâm Giai Ninh cũng vậy
- Thiếu Khanh, cô dâu và chú rể đang ở bên đó. Chúng ta cùng sang đó chúc mừng cho họ đi _ Lâm Giai Ninh mỉm cười hiền nhìn Mạc Thiếu Khanh
Mạc Thiếu Khanh im lặng một chút, kỳ thực cũng lười qua bên đó. Nhưng vì ở đó có cô đang đứng nên mình cũng qua đó đi. Anh ta nghĩ một chút rồi nhàn nhạt gật đầu
- ---------------------
- Hết Chap 76
❤❤❤