Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 206: Nếu không là mãi mãi (2)
Vốn tưởng đã mất mối, giờ anh ta lại tự tìm tới! Không sai! Người chủ động add zalo của cô chính là King – Dung Vương!
Không biết anh ta lấy được phương thức liên hệ từ chỗ nào nhưng đây cũng là niềm vui bất ngờ. Tiền lại mọc cánh bay trước mặt cô, đổ ào ào về phía cô.
Chỉ có tiền mới có thể khiến trái tim chết dần chết mòn của cô sống lại mà thôi.
Hứa Tịnh Nhi cố gắng đè nén sự kích động. Cô ấn vào, sau đó giao diện xuất hiện phòng chat giữa cô và Dung Vương.
Bởi vì trước đây khi chuẩn bị, Hứa Tịnh Nhi đã thâm nhập được vào nhóm fan của Dung Vương. Do fan của anh ta có sáng tạo ra một khẩu hiệu, nên để chứng minh mình cũng là một fan cuồng thì cô đã nhắn một tin như thế này.
Hứa Tịnh Nhi: “Anh là vua của em. Em là vị thần trung thành của anh! Dung Vương. Em yêu anh!”
Ngay sau đó, Hứa Tịnh Nhi còn lựa chọn một icon trái tim và gửi đi.
Cũng không biết là Dung Vương bận thật hay là giữ vẻ lạnh lùng mà cả nửa ngày cũng không nhắn lại. Hứa Tịnh Nhi cũng không vội, dù sao thì nóng vội cũng chỉ sôi hỏng bỏng không.
Có điều…từ hành động của Dung Vương chủ động thêm zalo của cô có thể thấy thông tin anh ta luôn có thái độ khác hẳn dành cho những fan xinh đẹp là có thật.
Hứa Tịnh Nhi bỗng có dự cảm cô sắp có được một nguồn tin siêu cấp vô địch.
–
Tại phòng sếp tổng của tập đoàn Cố Thị.
Trợ lý Lâm mới đi nhà vệ sinh quay lại thì đã thấy Tô Tử Thiến đầu bù tóc rối lao vào phòng làm việc. Anh ta định chặn lại nhưng không kịp. Đành vội vàng đi theo. Lúc cô ta lao về phía Khiết Thần thì cuối cùng anh ta cũng kịp ngăn lại.
Khiết Thần ngồi trước bàn làm việc rộng lớn, mệt mỏi nhìn tới bằng vẻ lạnh lùng ghê người.
Da đầu trợ lý Lâm tê rần rần. Anh ta lập tức nhận lỗi: “Cố tổng, tôi sơ ý quá. Giờ tôi sẽ bắt cô ấy ra ngoài ngay”.
Tô Tử Thiến đương nhiên không chịu. Sau khi Khiết Thần đưa Hứa Tịnh Nhi rời đi thì cô ta cũng bị người quản lý dẫn về. Cả tối qua không ngủ, cô ta đợi điện thoại của Khiết Thần, hi vọng anh sẽ tới tìm cô ta. Nhưng chẳng có động tĩnh gì cả.
Sáng hôm nay, quản lý của cô ta gọi tới nói là hợp đồng vốn có của cô ta đã bị hủy. Không chỉ có điều đó, toàn bộ những hợp đồng quảng cáo, phim truyện khác cũng đều gặp tình hình tương tự.
Nói một cách khác thì là cô ta đã bị đóng băng sự nghiệp rồi.
Cô ta đơ ra một hồi lâu. Đầu óc trở nên trống rỗng. Cô ta không dám tin Khiết Thần lại đối xử với mình như vậy. Ba năm qua, dù cô ta có làm gì thì anh cũng không bao giờ đối xử như vậy. Tại sao…Tại sao cô ta bị Hứa Tịnh Nhi đánh mà còn bị Khiết Thần đóng băng như thế chứ?
Đây là ý của Hứa Tịnh Nhi sao? Hay là con tiện nhân đó đi nói với ông cụ Hứa nên ông cụ hạ lệnh?
Cô ta không thể ngồi chờ chết được.
Cô ta nhất định phải hỏi cho ra nhẽ. Tô Tử Thiến không sợ mất việc mà sợ mất Khiết Thần. Cô ta có thể từ bỏ tất cả, chỉ cần có Khiết Thần là được. Chỉ cần có anh là được.
Tô Tử Thiến phát điên lên. Nước mắt lã chã, cô ta hét lên: “Khiết Thần. Em có chuyện muốn nói. Khiết Thần…Anh đừng có đuổi em, xin anh đấy…Khiết Thần!”
Trợ lý Lâm lạnh mặt lôi cô ta ra.Tô Tử Thiến khóc lóc sụt sùi, sống chết không chịu đi. Khi cô ta sắp bị lôi ra khỏi phòng làm việc thì cô ta dùng toàn bộ sức mạnh gào lên: “Rốt cuộc là tại sao? Tại sao anh lại đối xử với em như vậy?”
Không biết anh ta lấy được phương thức liên hệ từ chỗ nào nhưng đây cũng là niềm vui bất ngờ. Tiền lại mọc cánh bay trước mặt cô, đổ ào ào về phía cô.
Chỉ có tiền mới có thể khiến trái tim chết dần chết mòn của cô sống lại mà thôi.
Hứa Tịnh Nhi cố gắng đè nén sự kích động. Cô ấn vào, sau đó giao diện xuất hiện phòng chat giữa cô và Dung Vương.
Bởi vì trước đây khi chuẩn bị, Hứa Tịnh Nhi đã thâm nhập được vào nhóm fan của Dung Vương. Do fan của anh ta có sáng tạo ra một khẩu hiệu, nên để chứng minh mình cũng là một fan cuồng thì cô đã nhắn một tin như thế này.
Hứa Tịnh Nhi: “Anh là vua của em. Em là vị thần trung thành của anh! Dung Vương. Em yêu anh!”
Ngay sau đó, Hứa Tịnh Nhi còn lựa chọn một icon trái tim và gửi đi.
Cũng không biết là Dung Vương bận thật hay là giữ vẻ lạnh lùng mà cả nửa ngày cũng không nhắn lại. Hứa Tịnh Nhi cũng không vội, dù sao thì nóng vội cũng chỉ sôi hỏng bỏng không.
Có điều…từ hành động của Dung Vương chủ động thêm zalo của cô có thể thấy thông tin anh ta luôn có thái độ khác hẳn dành cho những fan xinh đẹp là có thật.
Hứa Tịnh Nhi bỗng có dự cảm cô sắp có được một nguồn tin siêu cấp vô địch.
–
Tại phòng sếp tổng của tập đoàn Cố Thị.
Trợ lý Lâm mới đi nhà vệ sinh quay lại thì đã thấy Tô Tử Thiến đầu bù tóc rối lao vào phòng làm việc. Anh ta định chặn lại nhưng không kịp. Đành vội vàng đi theo. Lúc cô ta lao về phía Khiết Thần thì cuối cùng anh ta cũng kịp ngăn lại.
Khiết Thần ngồi trước bàn làm việc rộng lớn, mệt mỏi nhìn tới bằng vẻ lạnh lùng ghê người.
Da đầu trợ lý Lâm tê rần rần. Anh ta lập tức nhận lỗi: “Cố tổng, tôi sơ ý quá. Giờ tôi sẽ bắt cô ấy ra ngoài ngay”.
Tô Tử Thiến đương nhiên không chịu. Sau khi Khiết Thần đưa Hứa Tịnh Nhi rời đi thì cô ta cũng bị người quản lý dẫn về. Cả tối qua không ngủ, cô ta đợi điện thoại của Khiết Thần, hi vọng anh sẽ tới tìm cô ta. Nhưng chẳng có động tĩnh gì cả.
Sáng hôm nay, quản lý của cô ta gọi tới nói là hợp đồng vốn có của cô ta đã bị hủy. Không chỉ có điều đó, toàn bộ những hợp đồng quảng cáo, phim truyện khác cũng đều gặp tình hình tương tự.
Nói một cách khác thì là cô ta đã bị đóng băng sự nghiệp rồi.
Cô ta đơ ra một hồi lâu. Đầu óc trở nên trống rỗng. Cô ta không dám tin Khiết Thần lại đối xử với mình như vậy. Ba năm qua, dù cô ta có làm gì thì anh cũng không bao giờ đối xử như vậy. Tại sao…Tại sao cô ta bị Hứa Tịnh Nhi đánh mà còn bị Khiết Thần đóng băng như thế chứ?
Đây là ý của Hứa Tịnh Nhi sao? Hay là con tiện nhân đó đi nói với ông cụ Hứa nên ông cụ hạ lệnh?
Cô ta không thể ngồi chờ chết được.
Cô ta nhất định phải hỏi cho ra nhẽ. Tô Tử Thiến không sợ mất việc mà sợ mất Khiết Thần. Cô ta có thể từ bỏ tất cả, chỉ cần có Khiết Thần là được. Chỉ cần có anh là được.
Tô Tử Thiến phát điên lên. Nước mắt lã chã, cô ta hét lên: “Khiết Thần. Em có chuyện muốn nói. Khiết Thần…Anh đừng có đuổi em, xin anh đấy…Khiết Thần!”
Trợ lý Lâm lạnh mặt lôi cô ta ra.Tô Tử Thiến khóc lóc sụt sùi, sống chết không chịu đi. Khi cô ta sắp bị lôi ra khỏi phòng làm việc thì cô ta dùng toàn bộ sức mạnh gào lên: “Rốt cuộc là tại sao? Tại sao anh lại đối xử với em như vậy?”