Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cô Vợ Bí Ẩn - Chương 63: Hôm nay mệt rồi, mau ngủ sớm đi!
Từ Minh Diễm gật đầu, bà tin tưởng vào con gái của mình.
Hạ An An vốn luôn tự tin vào vẻ bề ngoài của mình, quả thực cô có vẻ bề ngoài vô cùng xinh đẹp, còn từng là á khôi của trường cấp ba, còn hoa khôi là ai ư? Đương nhiên là Bạch Lăng Diệp rồi! Cứ nghĩ tới chuyện này là cô ta lại cảm thấy khó chịu trong lòng.
Nhưng xinh đẹp hơn cô thì sao chứ, cũng chỉ là một đồ nhà quê ăn bám gia đình cô mà thôi! Sớm muộn gì cô cũng sẽ trở thành Hàn phu nhân, nữ chủ nhân của tập đoàn Hàn thị, Hạ An An tự nhủ.
...****************...
Vì cả một buổi chiều vui chơi đã làm Bạch Lăng Diệp thấm mệt nên cô đi nghỉ từ rất sớm.
Vừa vào phòng, Bạch Lăng Diệp đã lấy điện thoại ra đăng mấy tấm ảnh mà Hàn Trạch Dương chụp cho cô lên trang cá nhân sau đó quay ra đi tắm.
Đến lúc quay lại nhìn điện thoại thì cô không khỏi bất ngờ, trời ơi, cô vừa mới đi tắm có mấy phút mà đã xảy ra chuyện gì vậy? Điện thoại của cô hiện lên thông báo 99+.
Bạch Lăng Diệp liền mở khoá ra xem, có rất nhiều bình luận dưới ảnh của cô, hơn nữa số tim nhận được cũng nhiều hơn những ảnh bình thường cô đăng. Đây có phải do người chụp ảnh không?
Quả thật ảnh Hàn Trạch Dương chụp cho cô rất đẹp, cứ như là thợ ảnh chuyên nghiệp chụp vậy.
Bạch Lăng Diệp lướt đọc bình luận, đa số là khen cô xinh, một số người còn hỏi cô thuê thợ chụp ảnh ở đâu vậy.
"...." Nếu bây giờ cô nói người chụp cho cô những bức ảnh này là Hàn Trạch Dương, chủ tịch tập đoàn Hàn thị, liệu sẽ có người tin chứ.
Bên dưới còn có bình luận của Lăng Hạo Thiên, Lục Hạo, Vương Giai Kỳ, Bạch Tuấn Hiên và một số người khác.
Kỳ Kỳ bé nhỏ: "Con nhóc nhà cậu đi chơi mà không rủ mình!!!" bên cạnh là một icon giận dỗi.
Hoàng tử họ Lăng: "Hai người lại lén lút trốn chúng tôi đi chơi đấy à?"
Lục Hạo: "Không hổ là xếp, chụp ảnh cũng đẹp như vậy!"
Tiểu Hiên: "Hai người đi chơi vui vẻ quá nha!"
Bạch Lăng Diệp đang định tắt điện thoại thì lại thấy có người đang bình luận, cô tò mò chờ đợi.
Hàn Trạch Dương: "Hôm nay mệt rồi, mau ngủ sớm đi!"
Bạch Lăng Diệp vừa đọc bình luận mặt lập tức nóng rực cả lên.
Bình luận của Hàn Trạch Dương vừa đăng mọi người lập tức lại bùng nổ.
Hoàng tử họ Lăng: "Ôi trời, cơm chó này lớn quá tôi không ăn nổi! @Kỳ Kỳ bé nhỏ, vợ à mau tới đưa anh về!"
Lục Hạo: "Tôi còn là cẩu độc thân!!!"
Tiểu Hiên: "Anh rể nói đúng!"
Bạch Lăng Diệp không trả lời gì chỉ đăng một tấm ảnh cô cùng Hàn Trạch Dương lên phần bình luận.
Kỳ Kỳ bé nhỏ: "...."
Hoàng tử họ Lăng: "...."
Lục Hạo: "...."
Tiểu Hiên: "...."
Chỉ có Hàn Trạch Dương thả tim bức ảnh cô vừa đăng lên.
Bạch Lăng Diệp mỉm cười nhìn màn hình điện thoại sau đó tắt máy, đi ngủ.
Bạch Lăng Diệp ngủ rất ngon, vì vậy sáng hôm sau cô tràn đầy tinh thần thức dậy để đi làm.
Như thường lệ Hàn Trạch Dương vẫn sẽ sang đưa đồ ăn sáng cho cô và đưa cô đi làm.
Bạch Lăng Diệp cũng đã quen với việc này nên vừa ra cửa cô liền nhận đồ ăn sáng từ anh sau đó cùng anh đi xuống hầm để xe.
Vì hôm nay là thứ hai đầu tuần, công ty có rất nhiều việc bận nên vừa đưa Bạch Lăng Diệp tới bệnh viện, Hàn Trạch Dương liền quay xe đi tới công ty luôn.
Buổi sáng lúc đang làm việc, Bạch Lăng Diệp nhận được tin nhắn từ Cố Thành nói có việc muốn tìm cô, Bạch Lăng Diệp nhắm thời gian vào giờ nghỉ trưa sẽ đến tìm anh, sau đó sẵn tiện đưa đồ ăn trưa tới cho Hàn Trạch Dương luôn.
Giờ nghỉ trưa Bạch Lăng Diệp lái xe tới tòa cao ốc của tập đoàn Bạch Long để gặp Cố Thành.
Bạch Long là một tập đoàn lớn ở nước ngoài, Cố Thành mới chuyển nó về trong nước nhưng nhìn chung cũng đã đi vào hoạt động.
Phải nói Bạch Long ở nước ngoài có thể so sánh được với vị trí tập đoàn Hàn thị, tuy nhiên ở trong nước thì còn kém đôi chút, nhưng rất nhanh thôi nó sẽ lấy lại vị thế của mình ở trong nước cũng như ở nước ngoài.
Sau khi nói chuyện với Cố Thành xong cũng đã sát giờ ăn trưa, Cố Thành muốn mời cô đi ăn, nhưng Bạch Lăng Diệp lại mỉm cười từ chối.
Cô giơ cơm hộp trong tay lên cho Cố Thành xem: "Tôi phải đưa cơm đến cho anh ấy, cậu không cần tiễn tôi đâu!"
"Vậy được, cô đi đường cẩn thận!" Cố Thành nở một nụ cười bất đắc dĩ với cô. Biết sao được, người cô thích lại không phải là anh.
Bạch Lăng Diệp đi rồi, Cố Thành mới thở dài một hơi quay trở lại phòng làm việc.
Sau khi rời khỏi Bạch Long, Bạch Lăng Diệp liền lái xe trực tiếp tới tập đoàn Hàn thị.
Vừa thấy cô nhân viên tiếp tân liền mỉm cười với cô: "Cô Bạch, cô lại tới tìm trợ lý Lục sao?" Cô ấy nhớ rất rõ Bạch Lăng Diệp vì cô đã tới đây hai lần, hơn nữa thái độ của cô cũng rất ôn hòa.
Bạch Lăng Diệp mỉm cười: "Không, hôm nay tôi tới để gặp...."
"Ai zô! Bảo vệ tập đoàn làm việc cái kiểu gì vậy? Tại sao loại chó mèo nào cũng có thể vào đây vậy chứ?" Một giọng nói lanh lảnh cắt đứt lời của Bạch Lăng Diệp.
Hạ An An vốn luôn tự tin vào vẻ bề ngoài của mình, quả thực cô có vẻ bề ngoài vô cùng xinh đẹp, còn từng là á khôi của trường cấp ba, còn hoa khôi là ai ư? Đương nhiên là Bạch Lăng Diệp rồi! Cứ nghĩ tới chuyện này là cô ta lại cảm thấy khó chịu trong lòng.
Nhưng xinh đẹp hơn cô thì sao chứ, cũng chỉ là một đồ nhà quê ăn bám gia đình cô mà thôi! Sớm muộn gì cô cũng sẽ trở thành Hàn phu nhân, nữ chủ nhân của tập đoàn Hàn thị, Hạ An An tự nhủ.
...****************...
Vì cả một buổi chiều vui chơi đã làm Bạch Lăng Diệp thấm mệt nên cô đi nghỉ từ rất sớm.
Vừa vào phòng, Bạch Lăng Diệp đã lấy điện thoại ra đăng mấy tấm ảnh mà Hàn Trạch Dương chụp cho cô lên trang cá nhân sau đó quay ra đi tắm.
Đến lúc quay lại nhìn điện thoại thì cô không khỏi bất ngờ, trời ơi, cô vừa mới đi tắm có mấy phút mà đã xảy ra chuyện gì vậy? Điện thoại của cô hiện lên thông báo 99+.
Bạch Lăng Diệp liền mở khoá ra xem, có rất nhiều bình luận dưới ảnh của cô, hơn nữa số tim nhận được cũng nhiều hơn những ảnh bình thường cô đăng. Đây có phải do người chụp ảnh không?
Quả thật ảnh Hàn Trạch Dương chụp cho cô rất đẹp, cứ như là thợ ảnh chuyên nghiệp chụp vậy.
Bạch Lăng Diệp lướt đọc bình luận, đa số là khen cô xinh, một số người còn hỏi cô thuê thợ chụp ảnh ở đâu vậy.
"...." Nếu bây giờ cô nói người chụp cho cô những bức ảnh này là Hàn Trạch Dương, chủ tịch tập đoàn Hàn thị, liệu sẽ có người tin chứ.
Bên dưới còn có bình luận của Lăng Hạo Thiên, Lục Hạo, Vương Giai Kỳ, Bạch Tuấn Hiên và một số người khác.
Kỳ Kỳ bé nhỏ: "Con nhóc nhà cậu đi chơi mà không rủ mình!!!" bên cạnh là một icon giận dỗi.
Hoàng tử họ Lăng: "Hai người lại lén lút trốn chúng tôi đi chơi đấy à?"
Lục Hạo: "Không hổ là xếp, chụp ảnh cũng đẹp như vậy!"
Tiểu Hiên: "Hai người đi chơi vui vẻ quá nha!"
Bạch Lăng Diệp đang định tắt điện thoại thì lại thấy có người đang bình luận, cô tò mò chờ đợi.
Hàn Trạch Dương: "Hôm nay mệt rồi, mau ngủ sớm đi!"
Bạch Lăng Diệp vừa đọc bình luận mặt lập tức nóng rực cả lên.
Bình luận của Hàn Trạch Dương vừa đăng mọi người lập tức lại bùng nổ.
Hoàng tử họ Lăng: "Ôi trời, cơm chó này lớn quá tôi không ăn nổi! @Kỳ Kỳ bé nhỏ, vợ à mau tới đưa anh về!"
Lục Hạo: "Tôi còn là cẩu độc thân!!!"
Tiểu Hiên: "Anh rể nói đúng!"
Bạch Lăng Diệp không trả lời gì chỉ đăng một tấm ảnh cô cùng Hàn Trạch Dương lên phần bình luận.
Kỳ Kỳ bé nhỏ: "...."
Hoàng tử họ Lăng: "...."
Lục Hạo: "...."
Tiểu Hiên: "...."
Chỉ có Hàn Trạch Dương thả tim bức ảnh cô vừa đăng lên.
Bạch Lăng Diệp mỉm cười nhìn màn hình điện thoại sau đó tắt máy, đi ngủ.
Bạch Lăng Diệp ngủ rất ngon, vì vậy sáng hôm sau cô tràn đầy tinh thần thức dậy để đi làm.
Như thường lệ Hàn Trạch Dương vẫn sẽ sang đưa đồ ăn sáng cho cô và đưa cô đi làm.
Bạch Lăng Diệp cũng đã quen với việc này nên vừa ra cửa cô liền nhận đồ ăn sáng từ anh sau đó cùng anh đi xuống hầm để xe.
Vì hôm nay là thứ hai đầu tuần, công ty có rất nhiều việc bận nên vừa đưa Bạch Lăng Diệp tới bệnh viện, Hàn Trạch Dương liền quay xe đi tới công ty luôn.
Buổi sáng lúc đang làm việc, Bạch Lăng Diệp nhận được tin nhắn từ Cố Thành nói có việc muốn tìm cô, Bạch Lăng Diệp nhắm thời gian vào giờ nghỉ trưa sẽ đến tìm anh, sau đó sẵn tiện đưa đồ ăn trưa tới cho Hàn Trạch Dương luôn.
Giờ nghỉ trưa Bạch Lăng Diệp lái xe tới tòa cao ốc của tập đoàn Bạch Long để gặp Cố Thành.
Bạch Long là một tập đoàn lớn ở nước ngoài, Cố Thành mới chuyển nó về trong nước nhưng nhìn chung cũng đã đi vào hoạt động.
Phải nói Bạch Long ở nước ngoài có thể so sánh được với vị trí tập đoàn Hàn thị, tuy nhiên ở trong nước thì còn kém đôi chút, nhưng rất nhanh thôi nó sẽ lấy lại vị thế của mình ở trong nước cũng như ở nước ngoài.
Sau khi nói chuyện với Cố Thành xong cũng đã sát giờ ăn trưa, Cố Thành muốn mời cô đi ăn, nhưng Bạch Lăng Diệp lại mỉm cười từ chối.
Cô giơ cơm hộp trong tay lên cho Cố Thành xem: "Tôi phải đưa cơm đến cho anh ấy, cậu không cần tiễn tôi đâu!"
"Vậy được, cô đi đường cẩn thận!" Cố Thành nở một nụ cười bất đắc dĩ với cô. Biết sao được, người cô thích lại không phải là anh.
Bạch Lăng Diệp đi rồi, Cố Thành mới thở dài một hơi quay trở lại phòng làm việc.
Sau khi rời khỏi Bạch Long, Bạch Lăng Diệp liền lái xe trực tiếp tới tập đoàn Hàn thị.
Vừa thấy cô nhân viên tiếp tân liền mỉm cười với cô: "Cô Bạch, cô lại tới tìm trợ lý Lục sao?" Cô ấy nhớ rất rõ Bạch Lăng Diệp vì cô đã tới đây hai lần, hơn nữa thái độ của cô cũng rất ôn hòa.
Bạch Lăng Diệp mỉm cười: "Không, hôm nay tôi tới để gặp...."
"Ai zô! Bảo vệ tập đoàn làm việc cái kiểu gì vậy? Tại sao loại chó mèo nào cũng có thể vào đây vậy chứ?" Một giọng nói lanh lảnh cắt đứt lời của Bạch Lăng Diệp.