Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 238 Đây là thứ quái quỷ gì vậy?
Tô Thanh Anh tìm một nơi treo lên, tình cờ làn gió nhẹ nhàng thổi tới, khiến dây tơ hồng của cô bay phất phơ.
Sau đó, cô xoay người đi nơi khác.
Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn bóng lưng của cô, nhanh chóng bước tới.
Anh cầm dây tơ hồng cô vừa mới buộc lên xem, vẻ mặt hơi sững sờ.
vietwriter.vn
“Người say giấc nồng đêm chưa tận, khúc hết tình tan đành chia ly
DN
Nguyễn Hạo Thần bất giác nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt càng thêm rối rắm.
Anh vội vàng viết lên dây tơ hồng của chính mình: Đêm dài đôi lứa không dứt chuyện, rượu nồng trà thơm người không rời
Sau đó, anh buộc dây tơ hồng của mình vào cùng dây của cô.
Anh không thể chấp nhận được kết cục này. Anh muốn viết tiếp câu chuyện xưa của họ, muốn có được một cái kết viên mãn. Nếu không anh nào cam lòng?
vietwriter.vn
Nguyễn Hạo Thần trả lại bút cho ông chủ quán, rồi lập tức đuổi theo bước chân cô.
Cô buông tay thì đã sao chứ? Anh nắm lấy là được.
Anh đứng bên cạnh cô, dắt tay cô, trái tim chợt rung động. Năm năm cô bỏ đi, mỗi đêm anh đều nằm mơ thấy cô, hai người cứ dắt tay nhau đi trên đường phố như vậy. Anh cho cô tất cả những niềm vui và hạnh phúc mà cô
muốn.
“Em có đói không? Chúng ta đi ăn cơm thôi.”
“Được.”
Tô Thanh Anh thật sự cảm thấy hơi bất đắc dĩ, anh nói dùng bữa thì đi ăn thôi, nhưng sao cứ khăng khăng phải tìm quán ăn tình nhân chứ?
Chỉ có những cặp đôi mới có thể vào đó. Sau khi vào trong, đủ thứ cơm chó lập vào mặt, khí thế kia thật sự khiến người ta xấu hổ.
Bên trong nhà hàng, các cặp tình nhân ngồi kín chỗ, sau đó họ điên cuồng trải cơm chó, như thể đang thi xem cặp nào show ân ái ngọt ngào hơn.
Tô Thanh Anh đều không dám nhìn, trừng mắt với Nguyễn Hạo Thần ở đối diện. Đang êm đẹp tại sao cứ nhất định phải tới quán ăn dành cho các cặp đôi chứ?
Bây giờ thì hay rồi, cơm còn chưa ăn thì đã bị cơm chó nhét đầy bụng, thật quá đáng mà!
“Xin chào hai vị, xin hỏi hai vị muốn gọi món gì? Hôm nay vừa khéo là ngày kỷ niệm mười ba năm khai trương nhà hàng. Vì vậy chúng tôi đã ra mắt suất ăn tình nhân đặc biệt. Không biết hai người có hứng thú nếm thử một chút hay không?”
“Tôi hỏi một chút, có món nào không phải là của tình nhân không? Tôi và anh chàng ở đối diện kia không phải một cặp.”
“Quả thật chúng tôi không phải tình nhân, nhưng đã đăng ký kết hôn rồi.”
KO
“Nguyễn Hạo Thần, đó đã là chuyện của rất nhiều năm trước rồi. Anh nhất quyết muốn nhắc lại hả?”
Người phục vụ nhìn hai người họ, khóe miệng không nên được nụ cười.
Cô ta rất thích xem một cặp đôi oan gia như vậy, lúc giận dỗi nhau vô cùng có tình. Xét về mọi mặt, trông họ rất ngọt ngào và thú vị.
“Nếu vậy, không bằng hai vị xem menu của chúng tôi trước nhé.”
Tô Thanh Anh gật đầu, cô cầm menu lên xem, vừa nhìn lướt qua đã đen mặt lại.
Mẹ nó, đây thật đúng là quán ăn cho các cặp đôi mà!
Tất cả các món ăn viết trên menu đều dành cho đôi lứa, đôi lứa, đôi lứa. Không có lấy một cái nào bình thường, nhà hàng này thật sự đủ tư cách.
Nói dành cho các cặp tình nhân thì chính là dành cho các cặp tình nhân!
Cơm rang tình nhân gì chứ? Còn vịt hầm khoai tây tình nhân là thứ gì thế?
Còn có cái tên càng kỳ quặc hơn, gà nước nguyên con cho tình nhân?
Đây là thứ quái quỷ gì vậy?
Cô rất muốn hỏi xem những món này có thể ăn không?
Làm gì cứ phải tô vẽ thêm chữ tình nhân ở phía trước thế hả?
Tô Thanh Anh cười ha ha giễu cợt một tiếng.
“Tôi phát hiện quả thật ông chủ của các cô đúng là một nhân tài. Menu như vậy mà cũng có thể nghĩ ra được, thật đáng khâm phục!”
“Thưa cô, sao cô biết ông chủ chúng tôi tài giỏi thế? Đúng là rất giỏi đấy!”
Tô Thanh Anh: “...”
Sau đó, cô xoay người đi nơi khác.
Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn bóng lưng của cô, nhanh chóng bước tới.
Anh cầm dây tơ hồng cô vừa mới buộc lên xem, vẻ mặt hơi sững sờ.
vietwriter.vn
“Người say giấc nồng đêm chưa tận, khúc hết tình tan đành chia ly
DN
Nguyễn Hạo Thần bất giác nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt càng thêm rối rắm.
Anh vội vàng viết lên dây tơ hồng của chính mình: Đêm dài đôi lứa không dứt chuyện, rượu nồng trà thơm người không rời
Sau đó, anh buộc dây tơ hồng của mình vào cùng dây của cô.
Anh không thể chấp nhận được kết cục này. Anh muốn viết tiếp câu chuyện xưa của họ, muốn có được một cái kết viên mãn. Nếu không anh nào cam lòng?
vietwriter.vn
Nguyễn Hạo Thần trả lại bút cho ông chủ quán, rồi lập tức đuổi theo bước chân cô.
Cô buông tay thì đã sao chứ? Anh nắm lấy là được.
Anh đứng bên cạnh cô, dắt tay cô, trái tim chợt rung động. Năm năm cô bỏ đi, mỗi đêm anh đều nằm mơ thấy cô, hai người cứ dắt tay nhau đi trên đường phố như vậy. Anh cho cô tất cả những niềm vui và hạnh phúc mà cô
muốn.
“Em có đói không? Chúng ta đi ăn cơm thôi.”
“Được.”
Tô Thanh Anh thật sự cảm thấy hơi bất đắc dĩ, anh nói dùng bữa thì đi ăn thôi, nhưng sao cứ khăng khăng phải tìm quán ăn tình nhân chứ?
Chỉ có những cặp đôi mới có thể vào đó. Sau khi vào trong, đủ thứ cơm chó lập vào mặt, khí thế kia thật sự khiến người ta xấu hổ.
Bên trong nhà hàng, các cặp tình nhân ngồi kín chỗ, sau đó họ điên cuồng trải cơm chó, như thể đang thi xem cặp nào show ân ái ngọt ngào hơn.
Tô Thanh Anh đều không dám nhìn, trừng mắt với Nguyễn Hạo Thần ở đối diện. Đang êm đẹp tại sao cứ nhất định phải tới quán ăn dành cho các cặp đôi chứ?
Bây giờ thì hay rồi, cơm còn chưa ăn thì đã bị cơm chó nhét đầy bụng, thật quá đáng mà!
“Xin chào hai vị, xin hỏi hai vị muốn gọi món gì? Hôm nay vừa khéo là ngày kỷ niệm mười ba năm khai trương nhà hàng. Vì vậy chúng tôi đã ra mắt suất ăn tình nhân đặc biệt. Không biết hai người có hứng thú nếm thử một chút hay không?”
“Tôi hỏi một chút, có món nào không phải là của tình nhân không? Tôi và anh chàng ở đối diện kia không phải một cặp.”
“Quả thật chúng tôi không phải tình nhân, nhưng đã đăng ký kết hôn rồi.”
KO
“Nguyễn Hạo Thần, đó đã là chuyện của rất nhiều năm trước rồi. Anh nhất quyết muốn nhắc lại hả?”
Người phục vụ nhìn hai người họ, khóe miệng không nên được nụ cười.
Cô ta rất thích xem một cặp đôi oan gia như vậy, lúc giận dỗi nhau vô cùng có tình. Xét về mọi mặt, trông họ rất ngọt ngào và thú vị.
“Nếu vậy, không bằng hai vị xem menu của chúng tôi trước nhé.”
Tô Thanh Anh gật đầu, cô cầm menu lên xem, vừa nhìn lướt qua đã đen mặt lại.
Mẹ nó, đây thật đúng là quán ăn cho các cặp đôi mà!
Tất cả các món ăn viết trên menu đều dành cho đôi lứa, đôi lứa, đôi lứa. Không có lấy một cái nào bình thường, nhà hàng này thật sự đủ tư cách.
Nói dành cho các cặp tình nhân thì chính là dành cho các cặp tình nhân!
Cơm rang tình nhân gì chứ? Còn vịt hầm khoai tây tình nhân là thứ gì thế?
Còn có cái tên càng kỳ quặc hơn, gà nước nguyên con cho tình nhân?
Đây là thứ quái quỷ gì vậy?
Cô rất muốn hỏi xem những món này có thể ăn không?
Làm gì cứ phải tô vẽ thêm chữ tình nhân ở phía trước thế hả?
Tô Thanh Anh cười ha ha giễu cợt một tiếng.
“Tôi phát hiện quả thật ông chủ của các cô đúng là một nhân tài. Menu như vậy mà cũng có thể nghĩ ra được, thật đáng khâm phục!”
“Thưa cô, sao cô biết ông chủ chúng tôi tài giỏi thế? Đúng là rất giỏi đấy!”
Tô Thanh Anh: “...”