Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 71 Chuyện của tớ rất dài
Tô Thanh Anh nhướng mày và mỉm cười. Cũng may những gì cô ấy trải qua không tàn nhẫn như cô. Có lẽ Chu Ngọc không nhẫn tâm với phụ nữ, không giống Nguyễn Hạo Thần vô tình vô nghĩa kia.
“Vậy cậu nói ra đi, sau khi nghe xong thì tớ chỉ coi như một cơn gió thoảng qua.”
Thư Khả Như nghe vậy thì cúi đầu.
“Chuyện của tớ rất dài, cảm ơn cậu bằng lòng lắng nghe.”
Tô Thanh Anh nở nụ cười. Chuyện của cô rất dài nhưng lắm đau thương nên cô không muốn chia sẻ...
“Tớ và Chu Ngọc quen nhau từ lúc học đại học. Tớ quen anh ta sớm hơn Tần Ngọc Linh. Tớ rất thích anh ta, vô cùng thích anh ta nhưng lại không dám nói ra."
“Tớ chia sẻ những chuyện này với Tần Ngọc Linh, cũng chính là một trong những người bạn tốt của tớ. Cô ta và tớ thân nhau nhất, lúc ra ngoài chơi, tớ luôn dẫn cô ta theo. Như vậy thì tớ và Chu Ngọc cũng không cảm thấy ngượng ngùng.
Nhưng tớ không ngờ Chu Ngọc lại bày tỏ với Tân Ngọc Linh. Hai người họ nhanh chóng ở bên nhau. Tớ cũng từng chất vấn Tần Ngọc Linh..”
“Rõ ràng biết tớ thích Chu Ngọc, tại sao còn đồng ý ở bên cạnh anh ta. Những câu trả lời của cô ta như sét đánh ngang tai tớ. Hai người họ đã ngủ với nhau, lăn lộn trên một giường!”
Nói tới đây, Thư Khả Như dừng lại, sau đó rót cho bản thân một ly rượu rồi hung hăng nốc cạn mà không hề chần chừ. Tô Thanh Anh chỉ lo uống mà không lên tiếng. Bỗng dưng cô thấy mình và Thư Khả Như thật thảm thương. Tất cả đều là vì tình yêu!
“Về sau, tớ thành toàn cho họ, dứt khoát thu lại cái mà mình gọi là thích anh ta. Nhưng mỗi lần gặp Chu Ngọc, trong lòng tớ vẫn không nhịn được cảm thấy vui vẻ. Nhưng khi thấy hai người họ ở bên nhau vui vẻ, trong lòng tớ đau như dao cắt.
Đây có lẽ chính là cảm giác yêu thầm. Ngay cả thân phận và tư cách để ghen cũng không có, ngoại trừ xót xa trong lòng thì không còn gì khác nữa.
Họ yêu nhau tới năm ba đại học. Họ bên nhau được hai năm. Trong thời gian đó, họ cũng có cãi nhau nhưng vốn không vì vậy mà chia tay.
Mãi tới sau này tớ phát hiện một chuyện. Tần Ngọc Linh đã phản bội Chu Ngọc. Cô ta không chỉ ở bên cạnh một người đàn ông, còn bị tớ bắt gặp những hai lần.
Trong hai tháng Chu Ngọc không có mặt, tớ không biết Tần Ngọc Linh đã đổi bao nhiêu người bạn trai. Nhưng điều duy nhất tớ xác nhận được là cô ta đã cắm sừng Chu Ngọc, không chỉ là một cái sừng thôi đâu.
Tớ còn ngây ngô đi chất vấn cô ta. Sau đó mới biết cô ta đã mang thai nhưng không biết là con của ai. Cô ta xin tớ giữ bí mật với anh ta.
Mẹ cô ta nhập viện, cần phải trả viện phí rất cao. Cho nên cô ta mới làm vậy. Lúc đó tớ cũng tin, đồng ý với cô ta là mãi mãi sẽ không để lộ chuyện này ra, cũng sẽ không nói cho Chu Ngọc biết.
Tuy nhiên, con người không cách nào đoán trước được vận mệnh tương lai. Trên đường đưa cô ta về nhà, hai chúng tớ đùa giỡn, tớ không cẩn thận đẩy cô ta một cái nhưng Tần Ngọc Linh lại tự mình chạy ra giữa đường.
Một chiếc xe tải lớn lao tới, trực tiếp đụng trúng cô ta. Máu chảy nhiều tại chỗ, máu trên đầu cũng chảy ra ngoài.
Tớ biết Tần Ngọc Linh bị sẩy thai nên mới chảy nhiều máu đến vậy. Vết thương trên cánh tay và đầu vốn không nghiêm trọng. Lúc tớ hoàn hồn chạy tới thì Chu Ngọc đã tới nhanh hơn tớ một bước.
“Vậy cậu nói ra đi, sau khi nghe xong thì tớ chỉ coi như một cơn gió thoảng qua.”
Thư Khả Như nghe vậy thì cúi đầu.
“Chuyện của tớ rất dài, cảm ơn cậu bằng lòng lắng nghe.”
Tô Thanh Anh nở nụ cười. Chuyện của cô rất dài nhưng lắm đau thương nên cô không muốn chia sẻ...
“Tớ và Chu Ngọc quen nhau từ lúc học đại học. Tớ quen anh ta sớm hơn Tần Ngọc Linh. Tớ rất thích anh ta, vô cùng thích anh ta nhưng lại không dám nói ra."
“Tớ chia sẻ những chuyện này với Tần Ngọc Linh, cũng chính là một trong những người bạn tốt của tớ. Cô ta và tớ thân nhau nhất, lúc ra ngoài chơi, tớ luôn dẫn cô ta theo. Như vậy thì tớ và Chu Ngọc cũng không cảm thấy ngượng ngùng.
Nhưng tớ không ngờ Chu Ngọc lại bày tỏ với Tân Ngọc Linh. Hai người họ nhanh chóng ở bên nhau. Tớ cũng từng chất vấn Tần Ngọc Linh..”
“Rõ ràng biết tớ thích Chu Ngọc, tại sao còn đồng ý ở bên cạnh anh ta. Những câu trả lời của cô ta như sét đánh ngang tai tớ. Hai người họ đã ngủ với nhau, lăn lộn trên một giường!”
Nói tới đây, Thư Khả Như dừng lại, sau đó rót cho bản thân một ly rượu rồi hung hăng nốc cạn mà không hề chần chừ. Tô Thanh Anh chỉ lo uống mà không lên tiếng. Bỗng dưng cô thấy mình và Thư Khả Như thật thảm thương. Tất cả đều là vì tình yêu!
“Về sau, tớ thành toàn cho họ, dứt khoát thu lại cái mà mình gọi là thích anh ta. Nhưng mỗi lần gặp Chu Ngọc, trong lòng tớ vẫn không nhịn được cảm thấy vui vẻ. Nhưng khi thấy hai người họ ở bên nhau vui vẻ, trong lòng tớ đau như dao cắt.
Đây có lẽ chính là cảm giác yêu thầm. Ngay cả thân phận và tư cách để ghen cũng không có, ngoại trừ xót xa trong lòng thì không còn gì khác nữa.
Họ yêu nhau tới năm ba đại học. Họ bên nhau được hai năm. Trong thời gian đó, họ cũng có cãi nhau nhưng vốn không vì vậy mà chia tay.
Mãi tới sau này tớ phát hiện một chuyện. Tần Ngọc Linh đã phản bội Chu Ngọc. Cô ta không chỉ ở bên cạnh một người đàn ông, còn bị tớ bắt gặp những hai lần.
Trong hai tháng Chu Ngọc không có mặt, tớ không biết Tần Ngọc Linh đã đổi bao nhiêu người bạn trai. Nhưng điều duy nhất tớ xác nhận được là cô ta đã cắm sừng Chu Ngọc, không chỉ là một cái sừng thôi đâu.
Tớ còn ngây ngô đi chất vấn cô ta. Sau đó mới biết cô ta đã mang thai nhưng không biết là con của ai. Cô ta xin tớ giữ bí mật với anh ta.
Mẹ cô ta nhập viện, cần phải trả viện phí rất cao. Cho nên cô ta mới làm vậy. Lúc đó tớ cũng tin, đồng ý với cô ta là mãi mãi sẽ không để lộ chuyện này ra, cũng sẽ không nói cho Chu Ngọc biết.
Tuy nhiên, con người không cách nào đoán trước được vận mệnh tương lai. Trên đường đưa cô ta về nhà, hai chúng tớ đùa giỡn, tớ không cẩn thận đẩy cô ta một cái nhưng Tần Ngọc Linh lại tự mình chạy ra giữa đường.
Một chiếc xe tải lớn lao tới, trực tiếp đụng trúng cô ta. Máu chảy nhiều tại chỗ, máu trên đầu cũng chảy ra ngoài.
Tớ biết Tần Ngọc Linh bị sẩy thai nên mới chảy nhiều máu đến vậy. Vết thương trên cánh tay và đầu vốn không nghiêm trọng. Lúc tớ hoàn hồn chạy tới thì Chu Ngọc đã tới nhanh hơn tớ một bước.