Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 46: Tính toán của Dương Tử Hiên
Cô vừa ra khỏi phòng thì quản gia lại gọi cô lên phòng ông Dương, không ngoài dự đoán ông ấy hỏi về chuyện phát sinh tối qua, hôm qua nghe nói lúc cô rời đi ông ấy cũng lên biệt thự trên núi sáng nay mới trở về nên không biết tình hình.
Bạch Ngọc Lan vừa mới ngồi xuống ghế ông Dương liền hỏi: "Ta nghe nói chiêu qua Tử Sâm lại tức giận náo loạn phải không?"
"Vâng, thưa ông"
"Đã phát sinh chuyện gì?"
Ông Dương khẽ cau mày.
"Anh ấy xem được mấy bức ảnh thân mật của Dương Tử Hiên và một người phụ nữ nên đã nổi giận, cô gái kia cháu không rõ là ai nhưng hình như là bạn gái cũ của Tử Sâm"
Bạch Ngọc Lan lại kể cho ông nghe, cô không đưa ảnh cho ông xem vì dù sao nó cũng quá dung tục.
"Cái gì, cháu xác định chứ, Tử Hiên sao lại qua lại với con bé ấy được."
"Cháu có ảnh nhưng không tiện cho ông xem"
Bạch Ngọc Lan nói.
"Cháu cứ đưa đây đi"
Ông Dương lại nhất quyết muốn xem.
Bạch Ngọc Lan có chút băn khoăn nhưng cũng đưa xấp ảnh cho ông, vừa mới xem một bức ông liền nổi gân xanh, mặt già có chút đỏ lên, thực ra trong ảnh cũng chỉ là cảnh hôn của nam với nữ không có lộ thân thể nhưng để ông Dương xem thì cũng có chút kỳ cục.
"Tử Hiên, Tử Hiên sao lại làm ra loại chuyện này chứ, nó, nó sao có thể cùng Kỳ Anh qua lại"
Ông Dương dường như có vẻ khó chấp nhận.
"Ông, cháu có thể hỏi cô gái này là ai không ạ?"
VietWriter
Cũng không biết xuất phát từ đâu Bạch Ngọc Lan lại muốn biết thân phận cô gái này, cô đoán cô ta có khả năng là người đã làm cho anh mất lòng tin vào phụ nữ.
Ông Dương đăm chiêu một chút mới than thở nói: "Cũng không có gì không thể nói với cháu, con bé chính là Cao Kỳ Anh cũng coi như là vị hôn thê của Tử Sâm, chẳng qua khi đó không công bố cho báo chí biết nên ai cũng cho rằng con bé là bạn gái ngâm của nó."
"Cô ấy vì sao lại bỏ Tử Sâm?"
Mặc dù trong lòng đã đoán được mấy phần nhưng cô cũng không chắc chắn.
"Còn vì sao nữa, Tử Sâm bị tàn phế cũng không ai nguyện ý ở bên nó, Cao Kỳ Anh sau đó liên lập tức muốn hủy hôn, chính vì thế mới khiến tinh thần của thằng bé càng thêm tệ hơn, ông đã nói chuyện với con bé ở lại với Tử Sâm, cũng đưa ra điều kiện nhưng con bé thà chết cũng không muốn bên cạnh thẳng bé, ông còn cách nào chứ"
Giọng nói của ông Dương không giấu được vẻ bất lực trong đó.
Bạch Ngọc Lan nghe xong có chút đau lòng cho anh, người phụ nữ kia sao có thể vì anh tàn phế mà bỏ anh chứ, xem bộ dạng của anh dường như rất yêu cô ta mới trở nên ghét phụ nữ như vậy, người ta nói có yêu mới có hận mà, không hiểu sao biết anh từng yêu người khác một cách sâu đậm trong lòng cô có chút khó chịu, lại không biết khó chịu cái gì.
Lại nghe ông Dương nói: "Ngọc Lan, ta tin tưởng cháu có thể ở bên cạnh Tử Sâm không rời bỏ nó, không phải vì thỏa thuận ban đầu của ông cháu ta mà xuất phát từ trái tim cháu, Tử Sâm không thể chịu đả kích nữa, cháu hiểu không?"
"Cháu biết, ông yên tâm, cháu đối với anh ấy trước giờ luôn thật tâm."
Cô cũng không phải nói vậy cho có lệ, thực sự những việc làm trước nay cô làm cho anh đều xuất phát từ chân tâm của cô.
"Được rồi, chỉ cần cháu thật lòng với Tử Sâm ông già ta cũng sẽ không tiếc gì với cháu"
Câu nói của ông Dương đầy ẩn ý.
Bạch Ngọc Lan hoàn toàn hiểu ý ông ấy, mặc dù cô đảm bảo nhưng ông còn chưa tin tưởng hoàn toàn nên mới hứa hẹn để cô an tâm hơn.
Cô cũng không nói gì nữa, cô cũng không buồn khi ông ấy chưa thực sự tin tưởng bởi vì cô biết để một người tin tưởng mình cần có thời gian, không thể qua lời nói mà khiến người khác tin tưởng được.
Ra khỏi phòng ông Dương cũng đã đến giờ ăn trưa, cô liền đi thẳng xuống nhà bếp, cô vừa xuống cầu thang thì một bóng dáng lại đi lên sân thượng.
"Phu nhân, nhị thiếu gia"
Nhìn người phụ nữ trung niên cùng người đàn ông trẻ tuổi đang uống rượu vang quản gia liền lễ phép chào hỏi.
"Ừm, tối qua thế nào?"
Bà Xuân chưa để quản gia mở miệng nói chuyện đã hỏi.
"Thưa phu nhân, mấy người hầu nói tối qua lúc đại thiếu phu nhân vào phòng đại thiếu gia một lần nữa nổi cơn thịnh nộ còn làm cô ta bị thương ở tay phải băng bó, người hầu vào dọn đẹp còn nói thấy sàn nhà còn vương vãi máu."
"Đến nỗi đổ máu luôn sao, thật là kịch liệt mà"
Dương Tử Hiên lắc lắc ly rượu vang trong tay có chút thú vị nói.
"Hừ, con nhỏ đó sớm phải bị như vậy"
Bà Xuân hừ lạnh nói dường như còn chưa hài lòng lắm.
Dương Tử Hiên biết mẹ mình còn chưa thỏa mãn liên như có như không nói: "Trò hay còn nhiều mẹ cứ từ từ thưởng thức, trước sau gì cũng sẽ khiến mẹ hài lòng "
Nghe vậy bà Xuân nhìn con trai, "Con còn kế hoạch gì sao?"
"Con muốn kết hôn cùng Cao Kỳ Anh."
Dương Tử Hiên đột nhiên nói.
"Cái gì, Tử Hiên, con nói thật hay đùa vậy? Sao con lại muốn lấy người phụ nữ đã từng là người của Dương Tử Sâm, mẹ không đồng ý, có biết bao nhiêu phụ nữ quyền quý xứng với con hơn nó, nếu con muốn kết hôn mẹ sẽ tìm cho con người phù hợp, con nhỏ đó chỉ cần chơi qua đường là được rồi"
Bà Xuân phản đối vô cùng kịch liệt.
"Mẹ không cần phải như vậy, con lấy Cao Kỳ Anh cũng có mục đích của mình"
"Mục đích gì chứ?"
Lời con trai nói khiến bà Xuân có chút nghi hoặc, con trai bà vì mục đích gì lại muốn lấy con nhỏ Cao Kỳ Anh đó, nếu nó trước đó không phải là người của Dương Tử Sâm bà miễn cưỡng còn có thể chấp nhận, bà không muốn con trai mình sử dụng lại đồ của Dương Tử Sâm.
Dương Tử Hiên không trả lời mẹ mình ngay mà nhìn quản gia nói: "Ông xuống dưới trước đi"
"Cái đó, nhị thiếu gia, ông chủ có nói đầu giờ chiều muốn gặp cậu."
Quản gia liếc nhìn Dương Tử Hiên một cái.
"Tôi biết rồi, ông đi trước đi"
Đợi quản gia xuống bà Xuân lại hỏi: "Tử Hiên, lão già đó muốn gặp con làm gì chứ?"
"Lát nữa gặp sẽ biết thôi"
Dương Tử Hiên nhàn nhạt nói lại uống một hớp rượu vang, trong đầu không khỏi suy nghĩ lý do ông ta gặp mình.
"Có khi nào là chuyện của công ty hay không?"
Bà Xuân thử đoán.
Dương Tử Hiên lại lắc đầu, "Không thể, chuyện của công ty con đã sắp xếp ông ta có biết cũng không nhanh như vậy."
"Thôi, chuyện này nói sau, con còn chưa nói với mẹ vì sao lại muốn cưới Cao Kỳ Anh kia"
Bà Xuân vẫn còn muốn biết chuyện này, bà không thích Cao Kỳ Anh.
Dương Tử Hiên khẽ nhếch môi một cái mới bắt đầu nói: "Mẹ không thấy con lấy Cao Kỳ Anh sẽ kích thích Dương Tử Sâm hơn sao?"
"Cho dù vậy cũng không cần nhất thiết phải lấy cô ta, mẹ đã chọn cho con người phù hợp, đảm bảo lấy người này sẽ tốt cho con hơn."
Bà Xuân nhíu mày nói, hiển nhiên vẫn không chấp nhận con trai mình lấy Cao Kỳ Anh.
Dương Tử Hiên lại thản nhiên nói: "Kết hôn rồi cũng có thể ly hôn mẹ không cần lo lắng, hơn nữa trong tay Cao Ly đang giữ mười phần trăm cổ phần của công ty, con muốn lấy cổ phần của ông ta mà không tốn đồng nào cũng phải thông qua con gái của ông ta"
"Con, con là có tính toán này sao?"
Bà Xuân không thể tin nhìn con trai mình.
Bạch Ngọc Lan vừa mới ngồi xuống ghế ông Dương liền hỏi: "Ta nghe nói chiêu qua Tử Sâm lại tức giận náo loạn phải không?"
"Vâng, thưa ông"
"Đã phát sinh chuyện gì?"
Ông Dương khẽ cau mày.
"Anh ấy xem được mấy bức ảnh thân mật của Dương Tử Hiên và một người phụ nữ nên đã nổi giận, cô gái kia cháu không rõ là ai nhưng hình như là bạn gái cũ của Tử Sâm"
Bạch Ngọc Lan lại kể cho ông nghe, cô không đưa ảnh cho ông xem vì dù sao nó cũng quá dung tục.
"Cái gì, cháu xác định chứ, Tử Hiên sao lại qua lại với con bé ấy được."
"Cháu có ảnh nhưng không tiện cho ông xem"
Bạch Ngọc Lan nói.
"Cháu cứ đưa đây đi"
Ông Dương lại nhất quyết muốn xem.
Bạch Ngọc Lan có chút băn khoăn nhưng cũng đưa xấp ảnh cho ông, vừa mới xem một bức ông liền nổi gân xanh, mặt già có chút đỏ lên, thực ra trong ảnh cũng chỉ là cảnh hôn của nam với nữ không có lộ thân thể nhưng để ông Dương xem thì cũng có chút kỳ cục.
"Tử Hiên, Tử Hiên sao lại làm ra loại chuyện này chứ, nó, nó sao có thể cùng Kỳ Anh qua lại"
Ông Dương dường như có vẻ khó chấp nhận.
"Ông, cháu có thể hỏi cô gái này là ai không ạ?"
VietWriter
Cũng không biết xuất phát từ đâu Bạch Ngọc Lan lại muốn biết thân phận cô gái này, cô đoán cô ta có khả năng là người đã làm cho anh mất lòng tin vào phụ nữ.
Ông Dương đăm chiêu một chút mới than thở nói: "Cũng không có gì không thể nói với cháu, con bé chính là Cao Kỳ Anh cũng coi như là vị hôn thê của Tử Sâm, chẳng qua khi đó không công bố cho báo chí biết nên ai cũng cho rằng con bé là bạn gái ngâm của nó."
"Cô ấy vì sao lại bỏ Tử Sâm?"
Mặc dù trong lòng đã đoán được mấy phần nhưng cô cũng không chắc chắn.
"Còn vì sao nữa, Tử Sâm bị tàn phế cũng không ai nguyện ý ở bên nó, Cao Kỳ Anh sau đó liên lập tức muốn hủy hôn, chính vì thế mới khiến tinh thần của thằng bé càng thêm tệ hơn, ông đã nói chuyện với con bé ở lại với Tử Sâm, cũng đưa ra điều kiện nhưng con bé thà chết cũng không muốn bên cạnh thẳng bé, ông còn cách nào chứ"
Giọng nói của ông Dương không giấu được vẻ bất lực trong đó.
Bạch Ngọc Lan nghe xong có chút đau lòng cho anh, người phụ nữ kia sao có thể vì anh tàn phế mà bỏ anh chứ, xem bộ dạng của anh dường như rất yêu cô ta mới trở nên ghét phụ nữ như vậy, người ta nói có yêu mới có hận mà, không hiểu sao biết anh từng yêu người khác một cách sâu đậm trong lòng cô có chút khó chịu, lại không biết khó chịu cái gì.
Lại nghe ông Dương nói: "Ngọc Lan, ta tin tưởng cháu có thể ở bên cạnh Tử Sâm không rời bỏ nó, không phải vì thỏa thuận ban đầu của ông cháu ta mà xuất phát từ trái tim cháu, Tử Sâm không thể chịu đả kích nữa, cháu hiểu không?"
"Cháu biết, ông yên tâm, cháu đối với anh ấy trước giờ luôn thật tâm."
Cô cũng không phải nói vậy cho có lệ, thực sự những việc làm trước nay cô làm cho anh đều xuất phát từ chân tâm của cô.
"Được rồi, chỉ cần cháu thật lòng với Tử Sâm ông già ta cũng sẽ không tiếc gì với cháu"
Câu nói của ông Dương đầy ẩn ý.
Bạch Ngọc Lan hoàn toàn hiểu ý ông ấy, mặc dù cô đảm bảo nhưng ông còn chưa tin tưởng hoàn toàn nên mới hứa hẹn để cô an tâm hơn.
Cô cũng không nói gì nữa, cô cũng không buồn khi ông ấy chưa thực sự tin tưởng bởi vì cô biết để một người tin tưởng mình cần có thời gian, không thể qua lời nói mà khiến người khác tin tưởng được.
Ra khỏi phòng ông Dương cũng đã đến giờ ăn trưa, cô liền đi thẳng xuống nhà bếp, cô vừa xuống cầu thang thì một bóng dáng lại đi lên sân thượng.
"Phu nhân, nhị thiếu gia"
Nhìn người phụ nữ trung niên cùng người đàn ông trẻ tuổi đang uống rượu vang quản gia liền lễ phép chào hỏi.
"Ừm, tối qua thế nào?"
Bà Xuân chưa để quản gia mở miệng nói chuyện đã hỏi.
"Thưa phu nhân, mấy người hầu nói tối qua lúc đại thiếu phu nhân vào phòng đại thiếu gia một lần nữa nổi cơn thịnh nộ còn làm cô ta bị thương ở tay phải băng bó, người hầu vào dọn đẹp còn nói thấy sàn nhà còn vương vãi máu."
"Đến nỗi đổ máu luôn sao, thật là kịch liệt mà"
Dương Tử Hiên lắc lắc ly rượu vang trong tay có chút thú vị nói.
"Hừ, con nhỏ đó sớm phải bị như vậy"
Bà Xuân hừ lạnh nói dường như còn chưa hài lòng lắm.
Dương Tử Hiên biết mẹ mình còn chưa thỏa mãn liên như có như không nói: "Trò hay còn nhiều mẹ cứ từ từ thưởng thức, trước sau gì cũng sẽ khiến mẹ hài lòng "
Nghe vậy bà Xuân nhìn con trai, "Con còn kế hoạch gì sao?"
"Con muốn kết hôn cùng Cao Kỳ Anh."
Dương Tử Hiên đột nhiên nói.
"Cái gì, Tử Hiên, con nói thật hay đùa vậy? Sao con lại muốn lấy người phụ nữ đã từng là người của Dương Tử Sâm, mẹ không đồng ý, có biết bao nhiêu phụ nữ quyền quý xứng với con hơn nó, nếu con muốn kết hôn mẹ sẽ tìm cho con người phù hợp, con nhỏ đó chỉ cần chơi qua đường là được rồi"
Bà Xuân phản đối vô cùng kịch liệt.
"Mẹ không cần phải như vậy, con lấy Cao Kỳ Anh cũng có mục đích của mình"
"Mục đích gì chứ?"
Lời con trai nói khiến bà Xuân có chút nghi hoặc, con trai bà vì mục đích gì lại muốn lấy con nhỏ Cao Kỳ Anh đó, nếu nó trước đó không phải là người của Dương Tử Sâm bà miễn cưỡng còn có thể chấp nhận, bà không muốn con trai mình sử dụng lại đồ của Dương Tử Sâm.
Dương Tử Hiên không trả lời mẹ mình ngay mà nhìn quản gia nói: "Ông xuống dưới trước đi"
"Cái đó, nhị thiếu gia, ông chủ có nói đầu giờ chiều muốn gặp cậu."
Quản gia liếc nhìn Dương Tử Hiên một cái.
"Tôi biết rồi, ông đi trước đi"
Đợi quản gia xuống bà Xuân lại hỏi: "Tử Hiên, lão già đó muốn gặp con làm gì chứ?"
"Lát nữa gặp sẽ biết thôi"
Dương Tử Hiên nhàn nhạt nói lại uống một hớp rượu vang, trong đầu không khỏi suy nghĩ lý do ông ta gặp mình.
"Có khi nào là chuyện của công ty hay không?"
Bà Xuân thử đoán.
Dương Tử Hiên lại lắc đầu, "Không thể, chuyện của công ty con đã sắp xếp ông ta có biết cũng không nhanh như vậy."
"Thôi, chuyện này nói sau, con còn chưa nói với mẹ vì sao lại muốn cưới Cao Kỳ Anh kia"
Bà Xuân vẫn còn muốn biết chuyện này, bà không thích Cao Kỳ Anh.
Dương Tử Hiên khẽ nhếch môi một cái mới bắt đầu nói: "Mẹ không thấy con lấy Cao Kỳ Anh sẽ kích thích Dương Tử Sâm hơn sao?"
"Cho dù vậy cũng không cần nhất thiết phải lấy cô ta, mẹ đã chọn cho con người phù hợp, đảm bảo lấy người này sẽ tốt cho con hơn."
Bà Xuân nhíu mày nói, hiển nhiên vẫn không chấp nhận con trai mình lấy Cao Kỳ Anh.
Dương Tử Hiên lại thản nhiên nói: "Kết hôn rồi cũng có thể ly hôn mẹ không cần lo lắng, hơn nữa trong tay Cao Ly đang giữ mười phần trăm cổ phần của công ty, con muốn lấy cổ phần của ông ta mà không tốn đồng nào cũng phải thông qua con gái của ông ta"
"Con, con là có tính toán này sao?"
Bà Xuân không thể tin nhìn con trai mình.