Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 777
Lăng Mạt Mạt ngoảnh lại, cô cảm thấy Giản Thần Hi đang vô cùng kích động, cô khẽ cúi đầu, giọng nói bình tĩnh: “ Huống chi, chuyện của tôi và cô, tôi nghĩ sớm muộn gì cũng phải kết thúc.”
Lý Tình Thâm không yên lòng, anh chăm chú nhìn Lăng Mạt Mạt một lúc lâu, mới khẽ gật đầu, ghé vào tai cô nhẹ nhàng nói: “ Anh ra ngoài cửa. Nếu có chuyện gì không ổn, em hãy kêu lên nhé. Không được tự mình giải quyết. Có nghe không?”
Đuôi mắt Lăng Mạt Mạt khẽ cong lên nhìn anh, cô cười cười, sau đó đẩy Lý Tình Thâm ra ngoài. Nhìn thấy Lý Tình Thâm đi ra, không ai bảo ai, mọi người im lặng xoay người lần lượt rời khỏi phòng.
Đợi đến khi không còn ai, Lăng Mạt Mạt mới chậm rãi bước đến trước mặt Giản Thần Hi.
Giản Thần Hi đang chán nản ngồi trên ghế salon, vẻ mặt ảm đạm, lông mi dài được tô vẽ tỉ mỉ hơi mấp máy, nhìn lướt qua Lăng Mạt Mạt, nhanh chóng khôi phục dáng vẻ bình tĩnh.
Lăng Mạt Mạt rót hai ly nước, một ly đặt trước mặt Giản Thần Hi, một ly đặt trước mặt mình, cô từ từ ngồi xuống ghế salon đối diện Giản Thần Hi. Cô nhìn khuôn mặt đối diện mình, đây là cô bạn nhỏ đã cùng cô lớn lên, bỗng chốc đáy lòng lại cảm thấy vô cùng xúc động. Thật lâu sau, cô mới khẽ mở miệng:“ Giản Thần Hi, cô và tôi cứ tiếp tục như vậy, cô không thấy mệt sao? Tôi thì thấy rất mệt mỏi. Tôi không muốn cùng cô tranh đấu nữa. Chúng ta hãy chấm dứt đi.”
“Chấm dứt sao? Làm cách nào để chấm dứt?” Giản Thần Hi nói, bộ dạng cô ta giống như lúc hướng về Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm. Cô ta không có bất kỳ hành động gì quá khích nào, chỉ có nụ cười nơi khóe môi vô cùng nhạt nhẽo: “ Cô cảm thấy chúng ta có thể chấm dứt được sao?”
Giản Thần Hi trở thành như thế này, là bởi vì bắt nguồn từ rất nhiều chuyện, rất nhiều chuyện cứ thế chồng chất lên, oán hận cũng vì thế mà nhiều lên, đã sớm lan tràn xung quanh hai người bọn họ. Sợ rằng cả cuộc đời này cũng không thể tiêu tán. Trừ khi cô chết tôi sống. Cách chấm dứt tốt nhất chẳng phải là thế sao?
Giản Thần Hi giương mắt, nhìn về phía Lăng Mạt Mạt.
So với trước đây Lăng Mạt Mạt đã nổi tiếng và xinh đẹp lên rất nhiều.
Sắc mặt Lăng Mạt Mạt điềm tĩnh, đáy mắt mỉm cười.
Ánh mắt Lăng Mạt Mạt trong suốt, rõ ràng đang phản chiếu lại bóng dáng của Giản Thần Hi.
Giản Thần Hi cũng rất khéo léo nhưng lại không thật lòng, cũng xinh đẹp, nhưng là vẻ đẹp không có linh hồn.
Ánh mắt Giản Thần Hi bắt đầu trở lên mờ mịt, tay cô ta đan chéo vào nhau, xiết chặt, bàn tay gầy gò khiến những khớp xương nổi lên, phía trên gân xanh xen kẽ.
Đáy lòng cô ta có cảm giác hốt hoảng không thể giải thích được.
Cô ta không phải chỉ vì Lục Niệm Ca mà năm lần bảy lượt muốn đưa Lăng Mạt Mạt vào chỗ chết. Cô ta là vì ganh tỵ.
Từ nhỏ đến lớn, Lăng Mạt Mạt và cô ta đều xuất thân trong gia đình có điều kiện như nhau, không phải quá giàu. Nhưng nếu so sánh với Lăng Mạt Mạt, thì cô ta còn hạnh phúc hơn vì cô ta có bố mẹ, Lăng Mạt Mạt từ nhỏ đã là trẻ mồ côi. Nhưng hết lần này đến lần khác, bởi điều này mà rất nhiều người đàn ông vì Lăng Mạt Mạt mà đau lòng, mà yêu thương. Vô tình, chẳng ai để ý đến Giản Thần Hi.
Sau đó, vóc dáng Lăng Mạt Mạt trở nên đẹp hơn cô ta, chuyện tình cảm so với cô ta tốt hơn, học tập so với cô ta cũng giỏi hơn, âm nhạc so với cô ta có tài hơn, còn làm cho thiên tài âm nhạc Lục Niệm Ca yêu mến.
Cô ta đứng bên cạnh Lăng Mạt Mạt, giống như chỉ để làm nền. Cô ta cũng nỗ lực để cho mình giỏi hơn, cô ta cũng mất rất nhiều công sức cố gắng. Nhưng cuối cùng, cô ta phát hiện căn bản là không có tác dụng. Lăng Mạt Mạt trước mỗi cuộc thi chỉ cần ôn tập một đêm cũng sẽ có kết quả cao hơn cô ta mất cả một học kỳ cố gắng.
Lý Tình Thâm không yên lòng, anh chăm chú nhìn Lăng Mạt Mạt một lúc lâu, mới khẽ gật đầu, ghé vào tai cô nhẹ nhàng nói: “ Anh ra ngoài cửa. Nếu có chuyện gì không ổn, em hãy kêu lên nhé. Không được tự mình giải quyết. Có nghe không?”
Đuôi mắt Lăng Mạt Mạt khẽ cong lên nhìn anh, cô cười cười, sau đó đẩy Lý Tình Thâm ra ngoài. Nhìn thấy Lý Tình Thâm đi ra, không ai bảo ai, mọi người im lặng xoay người lần lượt rời khỏi phòng.
Đợi đến khi không còn ai, Lăng Mạt Mạt mới chậm rãi bước đến trước mặt Giản Thần Hi.
Giản Thần Hi đang chán nản ngồi trên ghế salon, vẻ mặt ảm đạm, lông mi dài được tô vẽ tỉ mỉ hơi mấp máy, nhìn lướt qua Lăng Mạt Mạt, nhanh chóng khôi phục dáng vẻ bình tĩnh.
Lăng Mạt Mạt rót hai ly nước, một ly đặt trước mặt Giản Thần Hi, một ly đặt trước mặt mình, cô từ từ ngồi xuống ghế salon đối diện Giản Thần Hi. Cô nhìn khuôn mặt đối diện mình, đây là cô bạn nhỏ đã cùng cô lớn lên, bỗng chốc đáy lòng lại cảm thấy vô cùng xúc động. Thật lâu sau, cô mới khẽ mở miệng:“ Giản Thần Hi, cô và tôi cứ tiếp tục như vậy, cô không thấy mệt sao? Tôi thì thấy rất mệt mỏi. Tôi không muốn cùng cô tranh đấu nữa. Chúng ta hãy chấm dứt đi.”
“Chấm dứt sao? Làm cách nào để chấm dứt?” Giản Thần Hi nói, bộ dạng cô ta giống như lúc hướng về Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm. Cô ta không có bất kỳ hành động gì quá khích nào, chỉ có nụ cười nơi khóe môi vô cùng nhạt nhẽo: “ Cô cảm thấy chúng ta có thể chấm dứt được sao?”
Giản Thần Hi trở thành như thế này, là bởi vì bắt nguồn từ rất nhiều chuyện, rất nhiều chuyện cứ thế chồng chất lên, oán hận cũng vì thế mà nhiều lên, đã sớm lan tràn xung quanh hai người bọn họ. Sợ rằng cả cuộc đời này cũng không thể tiêu tán. Trừ khi cô chết tôi sống. Cách chấm dứt tốt nhất chẳng phải là thế sao?
Giản Thần Hi giương mắt, nhìn về phía Lăng Mạt Mạt.
So với trước đây Lăng Mạt Mạt đã nổi tiếng và xinh đẹp lên rất nhiều.
Sắc mặt Lăng Mạt Mạt điềm tĩnh, đáy mắt mỉm cười.
Ánh mắt Lăng Mạt Mạt trong suốt, rõ ràng đang phản chiếu lại bóng dáng của Giản Thần Hi.
Giản Thần Hi cũng rất khéo léo nhưng lại không thật lòng, cũng xinh đẹp, nhưng là vẻ đẹp không có linh hồn.
Ánh mắt Giản Thần Hi bắt đầu trở lên mờ mịt, tay cô ta đan chéo vào nhau, xiết chặt, bàn tay gầy gò khiến những khớp xương nổi lên, phía trên gân xanh xen kẽ.
Đáy lòng cô ta có cảm giác hốt hoảng không thể giải thích được.
Cô ta không phải chỉ vì Lục Niệm Ca mà năm lần bảy lượt muốn đưa Lăng Mạt Mạt vào chỗ chết. Cô ta là vì ganh tỵ.
Từ nhỏ đến lớn, Lăng Mạt Mạt và cô ta đều xuất thân trong gia đình có điều kiện như nhau, không phải quá giàu. Nhưng nếu so sánh với Lăng Mạt Mạt, thì cô ta còn hạnh phúc hơn vì cô ta có bố mẹ, Lăng Mạt Mạt từ nhỏ đã là trẻ mồ côi. Nhưng hết lần này đến lần khác, bởi điều này mà rất nhiều người đàn ông vì Lăng Mạt Mạt mà đau lòng, mà yêu thương. Vô tình, chẳng ai để ý đến Giản Thần Hi.
Sau đó, vóc dáng Lăng Mạt Mạt trở nên đẹp hơn cô ta, chuyện tình cảm so với cô ta tốt hơn, học tập so với cô ta cũng giỏi hơn, âm nhạc so với cô ta có tài hơn, còn làm cho thiên tài âm nhạc Lục Niệm Ca yêu mến.
Cô ta đứng bên cạnh Lăng Mạt Mạt, giống như chỉ để làm nền. Cô ta cũng nỗ lực để cho mình giỏi hơn, cô ta cũng mất rất nhiều công sức cố gắng. Nhưng cuối cùng, cô ta phát hiện căn bản là không có tác dụng. Lăng Mạt Mạt trước mỗi cuộc thi chỉ cần ôn tập một đêm cũng sẽ có kết quả cao hơn cô ta mất cả một học kỳ cố gắng.