-
Chương 1579
- Hera, ngươi cũng đừng giả vờ giả vịt nữa, ta thấy không phải ngươi không thích ra mà là ra rồi thì khó giải quyết.
Christine châm chọc mà cười nói.
- Aphrodite, sao ngươi lại nói như vậy?
Hera thản nhiên xoay người hít hà một chiếc lá màu vàng, dáng vẻ rất thản nhiên.
Christine nói:
- Còn không muốn thừa nhận sao? Hiện nay nhân vật có thể làm ra “Thắt lưng mị hoặc” giả mạo, ngoài cái tên Hephaestus kia thì chẳng còn ai khác!
- Chỉ có y biết tất cả những điểm mấu chốt khi rèn, hơn nữa chỉ có ngươi mới có thể bảo y làm ra chuyện như thế này.
- Lần đó ngươi lợi dụng một sản phẩm giả mạo, muốn phá bỏ cách sắp đặt của Athéna nhưng lại không ra mặt, để Hermes làm chân chạy cho ngươi, ngươi nghĩ chúng ta không đoán được sao?
Hera dáng vẻ giật mình:
- Hóa ra ngươi nói đến chuyện đó à... Ha ha, đáng tiếc là không tạo được tác dụng nên có, chỉ có thể nói là “thuật Thiên diễn” của ta còn chưa đủ thuần thục, chưa nắm đúng thời cơ.
- Thuật Thiên diễn?
Ares quay đầu cau mày nói:
- Chính là phép tính thần thông của tu sĩ Hoa Hạ, gần giống thuật Đại Dự Ngôn của Athéna sao? Chẳng phải hai mươi nghìn năm trước, người dùng pháp thuật đó đã bị Athéna chém giết rồi sao?
Hera cười nói:
- Đúng vậy, ta sớm đã nghĩ đến rồi, muốn đánh bại con tiện nhân kia thì phải cố gắng đối phó với thuật Đại Dự Ngôn của cô ta, vì vậy đã bỏ ra mấy nghìn năm để phục hồi như cũ thuật Thiên diễn bằng cách thu thập các loại sách cổ.
- Hơn ba nghìn năm nay ngươi vẫn ẩn trốn, hóa ra là ở Hoa Hạ nghiên cứu pháp môn của tu sĩ sao?
Ares nhếch miệng cười nói:
- Ngươi cũng thật có thể ẩn nhẫn, chỉ tiếc là ngươi hoàn toàn không phải là đối thủ của thực lực tuyệt đối của Athéna.
Hera có vài phần không cam lòng khẽ cười một tiếng:
- Đúng vậy, thất bại trong gang tấc... Tuy nhiên hiện tại cũng khá tốt, ít nhất ta có thể thấy thuật Đại Dự Ngôn của con tiện nhân kia đã không còn chuẩn xác tuyệt đối, vậy thì điều đó có nghĩa là một ngày nào đó trong tương lai, kết cục có lẽ sẽ khác với những gì cô ta nghĩ, như vậy rất thú vị đấy...
- Nói như vậy, hai người đến đây không phải vì muốn quấy nhiễu chúng ta sao?
Christine hồ nghi nói
Hermes phất phất tay:
- Này này, Aphrodite, Ares, các ngươi đang suy nghĩ gì đấy, cho dù bọn ta không thích Athéna thì cũng không có nghĩa là chúng ta không hy vọng Thần tộc phục hưng. Nơi đây là đại địa chi thụ, trước mặt Gaia - đại địa chi mẫu bọn ta sẽ không vô lễ.
- Các ngươi chỉ có hai người, nếu muốn khôi phục đại địa chi thụ đến kì đỉnh cao thì e là sẽ mất rất nhiều thời gian, Poseidon cùng Apollo bọn họ cũng không đến hỗ trợ sao?
Hera hỏi.
Christine nhẹ nhàng thở ra, biết hai người này không phải bới móc mà là có thiện ý sang đây xem xem, cuối cùng cũng lộ một nụ cười:
- Vốn dĩ dựa theo phỏng đoán ban đầu, Athéna hy vọng sưu tập một số thần cách rơi trong thần khí, trước tiên sẽ bồi dưỡng một phần Thần tộc rồi sau đó sẽ cho thêm mười một thần cách của chủ thần, gộp lại thành đại địa chi thụ kích hoạt huyết mạch Titan trọng yếu nhất.
- Nhưng sau đó Athéna nghiên cứu phát hiện ra Trái đất khác với sao Hỏa, tâm trái đất có một số nguyên tố vi lượng có thể kích hoạt huyết mạch Titan, chỉ cần đến thời điểm thì huyết mạch Titan có thể kích hoạt thuận lợi, vì vậy đều buông tay với những chiến sĩ thần tộc nhân bản kia, dù sao thì thần cách của bọn chúng cũng không trọn vẹn, rất khó có tác dụng lớn.
- Hiện tại tôi cùng Ares chủ yếu là phụ trách trông giữ đại địa chi thụ, trách nhiệm giúp đại địa chi thụ kích hoạt huyết mạch Titan thật ra không nặng nề lắm nên các ngươi cũng không cần hỗ trợ nhiều.
- A...
Hera hí mắt cười nói:
- Nói như vậy thì quả thật là Athéna đã tính sai một bước, thuật Đại Dự Ngôn của cô ta quả nhiên đã không chính xác nữa rồi... Từ sau khi bản thân cô ta có vấn đề... Ha ha...
- Nhưng điều cô ta muốn làm cuối cùng cũng sắp thực hiện được rồi, không phải sao?
Christine hỏi ngược lại.
Hera gật gật đầu, quay người nhìn băng tuyết ở phía xa:
- Không ngờ Địa Cầu lại thích hợp cho sự phát triển của đại địa chi thụ, tuy nhiên... từ đó có thể thấy nếu tâm trái đất bị ảnh hưởng thì sau này không chỉ đơn giản là chuyện toàn cầu hạ nhiệt mà con người... cũng phải coi chừng.
- Khà khà...
Hermes cười tà nói:
- Vốn dĩ đã là một đám bò sát ti tiện, sinh vật hạ cấp, năm đó nếu không phải ta mất đi sự ủng hộ của trái tim Gaia thì các tu sĩ Hoa Hạ cũng không thể giữ được, con người sớm đã bị chúng ta diệt trừ sạch sẽ rồi! Đây chẳng qua chỉ là sự chiếm lĩnh chậm lại hai nghìn năm mà thôi.
Trong mắt Christine hiện lên một tia không đành lòng, có chút bực bội mà nói:
- Nếu hai người đến đây chỉ để nhìn một cái thì có thể đi được rồi, có Gaia kết giới ở đây, đại địa chi thụ rất an toàn.
- Tốt lắm tốt lắm, biết ngươi còn đang tức giận, tuy nhiên vừa lúc ta cũng không muốn đi đâu, chi bằng ở đây thả lỏng một hồi...
Hera nhẹ nhàng vỗ về thân cây sù sì, cười nói:
- Mặc dù con người bình thường không thể phát hiện ra chỗ này nhưng nếu chẳng may có tu sĩ Hoa Hạ với thực lực cao cường đến đây thì cũng rắc rối đấy, có ta ở đây thì các ngươi có thể an tâm phục vụ đại địa chi thụ.
- Không cần! Có cao thủ đến đảo vừa lúc cho ta giải buồn.
Ares khinh thường nói.
Hera lườm y một cái, không để ý tới.
Hermes âm trầm cười nói:
- Lúc này, chỉ sợ Hades đã giết đến Huyễn cảnh rồi, ngươi không đi xem xem?
- Xem rồi thì làm sao, dù sao thì trận này sớm đã định kết quả, tám chín phần là do con tiện nhân kia sắp xếp.
Hera hời hợt nói câu, liền ưu nhã nằm ngang trên phiến lá cây rậm rạp, giống như muốn ngủ một giấc thật ngon vậy.
Christine và Ares thì sau khi nhìn nhau bằng ánh mắt phức tạp liền cùng lắc đầu.
…
Huyễn cảnh, nhà họ Ninh.
Khu kiến trúc đồ sộ vốn dĩ cao ốc san sát, vô cùng hiện đại hoá đã bị tàn phá nát bét, rách nát không chịu nổi, cao ốc đã sập hết xuống, tan tành từng mảnh.
Biển lửa thiêu đốt khu kiến trúc bị tàn phá, sau khi lan đến rất nhiều tảng đất rừng lớn thì lại lan tràn đến chỗ xa hơn, chẳng mất bao lâu, nơi đây đã trở thành một mảnh hoang tàn.
Nhà họ Ninh cũng sắp trở thành quá khứ.
Thủ vệ, tu sĩ nhà họ Ninh cũng đều đã chết thê thảm, nghiêm trọng đến cực hạn, chỉ có một bộ phận nhỏ chạy được, đa số đã chết trong thời gian nửa canh giờ ngắn ngủi.
Máu chảy thành sông, thây ngang khắp đồng, đã không thể hình dung thảm cảnh nơi đây.
Khắp nơi đều là chân gãy xương cụt bị thiêu cháy, khắp nơi đều là các cơ quan máu thịt, gần như không nhìn thấy thi thể nào còn hoàn chỉnh.
Đương nhiên, các tu sĩ bị đốt cháy hoàn toàn, bị ăn mòn không còn chút gì, chỗ nào cũng có.
Lúc này trên bầu trời, một đám năng lượng màu xám đen che khuất bầu trời đang tàn sát bừa bãi mà cuốn đi linh khí chu thiên, giống như muốn nuốt cả trời cao vậy.
Dương Thần đứng sừng sững giữa trời đất, trong mắt tràn đầy sát khí điên cuồng muốn giết hại. Hỗn Độn Đỉnh khổng lồ mơ hồ kéo theo cả tiếng sấm nổ mạnh, lại giống như tiếng gầm rú trầm thấp của hỗn độn xoay vòng trong khoảng không.
Sau khi chiến đấu một trận giết chóc vừa nãy, Dương Thần đã dùng hỗn độn đỉnh ăn mấy trăm tu sĩ Độ Kiếp kì!
Dựa vào việc hiện nay cảnh giới Thái Thanh Thần Lôi Kiếp và tu vi của Dương Thần đều đại viên mãn, lúc nào cũng có thể một bước tiến vào thực lực Thượng Thanh, những tên tu sĩ nhà họ Ninh kia hoàn toàn không phải là đối thủ, đến bao nhiêu thì chết bấy nhiêu.
Nhưng đa số các tu sĩ nhà họ Ninh lại đều tâm cao khí ngạo, không có ý định trốn chạy, khi ý thức được khoảng cách về thực lực không thể san bằng thì đã muộn quá rồi.
Sau khi những linh khí tinh thuần do những tu sĩ kia hóa thành được hấp thu, cho dù đến giai đoạn tu vi như Dương Thần hiện nay cũng có sự tăng tiến về tu vi rất rõ ràng.
Đỉnh Hỗn Độn cũng lớn mạnh lên mấy phần, đồ án hung ác phía trên càng rõ ràng, uy lực càng mạnh hơn trước đây.
Hình dạng của phi kiếm loại lớn được hình thành do lực của các đường Hỗn Độn kết lại, rìu chiến làm người ta sợ... lại hóa thành mãnh thú đang gầm thét, không kiêng nể gì mà công kích đối thủ.
Trên thực tế, đến nay chỉ còn lại hai thân ảnh cô đơn ngoan cường chống lại từng đợt công kích điên cuống của Dương Thần!
- Ma đầu! Ngươi tạo ra những nghiệt quả làm tổn hại đến trời đất như thế này, sau này chắc chắn không được chết tử tế!
Ninh Tử Dương, thái thượng trưởng lão nhà họ Ninh đã hơn 300 tuổi, khóe miệng đầy máu, với tu vi Nhược Thủy kì đỉnh cao, trên tay thúc giục pháp bảo chạm rỗng hình cái chùy màu tím vàng, chính là một tiên khí phòng ngự của nhà họ Ninh, lồng Tử Kim Linh Lung.
Truyền thuyết pháp bảo này đã dung hợp huyết mạch của thần thú Huyền Vũ từ thời thượng cổ, có thể kích phát kim, thổ nhị linh, hình thành màn chắn phạm vi lớn mạnh mẽ hống hách.
Càng đáng quý chính là, món pháp bảo này không chỉ có thể hội tụ tu vi của một tu sĩ để phát động mà cùng với sự tăng lên của tổng lượng chân nguyên phát động, uy lực của nó cũng tăng lên mãnh liệt.
Cho dù là tiên khí tấn công bình thường cũng không thể phá vỡ màng chắn này, cho dù phá vỡ thì cũng sẽ khiến uy lực công kích giảm nhiều.
Chính là một hàng rào bảo vệ màu tím vàng rộng mấy chục thước đã bảo vệ y và một vị thái thượng trưởng lão Nhược Thủy trung kì là Ninh Tuyết Ngọc, hai người đang cố gắng vận chân nguyên để chống lại sự công kích càng ngày càng mạnh của Dương Thần.
Nhưng hai vị thái thượng trưởng lão quả thực không đủ để chống lại Dương Thần, bị công phá cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Mỗi một lần Tử hỏa Lam hỏa, lực Hỗn Độn của Dương Thần hoa cả mắt rơi xuống vòng bảo hộ, hai người liền không khỏi khí huyết sôi trào, khó chịu đến cực điểm.
Nhưng vừa nghĩ đến hàng trăm nghìn tu sĩ nhà họ Ninh cùng với hai vị thái thượng trưởng lão Nhược Thủy kì đã chiến đấu và hi sinh vì gia tộc, bọn họ liền không hề có ý định chạy trốn.
- Hừ, ta không đến giết các ngươi thì các người cũng đến giết vợ con ta, tất cả đều là do gia tộc ẩn thế các người tự gây ra, chẳng lẽ chỉ ta phải chết còn các người thì không sao?
Dương Thần không có tâm trạng nghe mấy chuyện chính nghĩa thiện ác lung tung lộn xộn của bọn chúng, hắn đã hạ quyết tâm, trước tiên sẽ diệt cỏ tận gốc gia tộc ẩn thế đã, dù sao số người chết trong tay hắn cũng tính theo con số hàng vạn, thêm mấy người nữa cũng chẳng sao!
Đây là ý nghĩ rất điên cuồng nhưng đối với Dương Thần mà nói lại là biện pháp có hiệu quả trực tiếp.
Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục?
Lại là đợt tấn công của mấy chục đạo Hỗn Độn ngưng kết thành đập lên trên hàng rào bảo vệ, hàng rào cuối cùng cũng bị nứt ra vô số đường!