Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 23
Editor: TiêuKhang
"Bốp....." Một bàn tay già nua nhưng sức vỗ lên chiếc bàn được làm từ gỗ đàn hương thì vô cùng mạnh mẽ, chấn động đến cả ly trà trên bàn cũng run run, nước trà màu xanh sẫm cũng bắn ra ngoài.
"Lăng Chí Tiêu!" Giọng nói già nua nhưng tràn trề sức sống lại vang lên, chỉ thấy một bà lão tóc đã hoa râm đang đứng ở cạnh bàn, sắc mặt nghiêm túc trừng mắt nhìn người đàn ông trung niên mặc quân trang quát lên. Người đang đứng cạnh bên người đàn ông trung niên chính là một người phụ nữ trung niên mặc một bộ váy dài toàn thân màu đen, nhìn có vẻ chững chạc nhưng lại vô cùng đoan trang.
"Có mặt! Lưu tư lệnh, người có chỉ thị gì ạ!" Người đàn ông trung niên hướng về phía bà cụ trầm giọng hỏi, đồng thời cũng ngượng ngùng liếc nhìn sang vợ mình đang ở ngay bên cạnh, hai người đương nhiên hiểu rõ tại sao bà lão này lại nổi giận.
Còn có chuyện gì ngoài hôn sự của thằng cháu trai - Lăng Bắc Hàn năm nay đã đến tuổi lập gia đình chứ? Bà cụ bất mãn lại trợn mắt nhìn tới hai người.
"Mẹ! Xin mẹ bớt giận đi, ba ngày nổi giận, hai ngày hờn dỗi, mẹ nên giữ gìn sức khỏe ạ!" Bổn phận làm dâu Tiếu Dĩnh liền vội vàng tiến lên cười nói.
"Tức chết thì có! Chờ ta chết rồi, để tên tiểu tử thúi Lăng Bắc Hàn kia trở thành tội nhân thiên cổ của nhà họ Lăng chúng ta!" Bà lão tức giận rống lên nói, thở hổn hển ngồi xuống chiếc ghế bằng gỗ son.
Tiếu Dĩnh vội vàng cầm cây quạt đứng ở trước mặt bà cụ liên tục quạt mát cho bà.
"Mẹ! Không phải Bắc Hàn đã nói tùy chúng ta làm chủ rồi sao? Hai ngày nay con và lão Lăng cũng đã lựa chọn kỹ càng đối tượng kết thân rồi!" Tiếu Dĩnh khéo léo nói với vẻ mặt tươi cười, nói xong, hướng về phía Lăng Chí Tiêu dùng mắt ra dấu.
"Đúng vậy! Mẹ, hay là vầy. Cháu dâu tương lai của mẹ là giới quân đội, giới chính trị hay giới thương mại gì đó cũng đều do mẹ quyết định hết!" Lăng Chí Tiêu đáp tiếp lời vợ.
Thực ra, với thực lực của nhà họ Lăng ở giới quân đội của chính phủ, đối tượng mong muốn được kết thân với nhà ông hẳn là đếm không xuể, muốn tìm vợ cho Lăng Bắc Hàn không phải là rất dễ hay sao? Chỉ là trong lòng nó còn vướng bận nên mới lần lựa không quyết.
Mấy chuyện này, trong lòng họ ai cũng hiểu.
"Tiểu tử kia rốt cuộc cũng chịu rồi?" Bà cụ thở phào nhẹ nhõm dịu giọng hỏi.
"Dạ." Tiếu Dĩnh cười nhẹ nói. Bà cũng không ngờ Lăng Bắc Hàn lại thật sự đồng ý.
"Vậy thì chọn giới thương mại đi, địa vị nhà họ Lăng ta ở giới quân đội và chính phủ là không thể rung chuyển rồi......Hai đứa cứ chọn, hiền lành và đàng hoàng chút là được!" Bà cụ tuy tuổi gần 80 nhưng đầu óc cực kỳ minh mẫn. Dù chỉ tùy tiện tìm một đứa cháu dâu nhưng cũng phải nghĩ đến mặt mũi nhà họ Lăng.
***
"Lăng Bắc Hàn! Ba đã bàn bạc xong rồi, người ta cũng đã đồng ý luôn rồi, đến ngày đi hỏi cưới con không thể thất hứa đâu đấy!" Trước khi đi ngủ, Lăng Chí Tiêu lại gọi cho con trai một cú điện thoại, nhiều lần nhấn mạnh, ngày mai hai vợ chồng ông sẽ đích thân đi hỏi vợ cho thằng con trai của mình.
"Đồng chí Lăng Chí Tiêu! Đã nói bao nhiêu lần rồi, tùy ba mẹ làm chủ đi, chỉ cần có thể hợp nhãn là được, không phải con heo cái là được rồi!" Lăng Bắc Hàn ở đầu điện thoại bên kia rống lên một câu như thế rồi cúp luôn điện thoại.
"Cái thằng mắc dịch này!" Lăng Chí Tiêu nghe tiếng bận máy “tít...tít” cũng tức giận cúp luôn điện thoại.
"Lão Lăng à, ông nói xem, cô gái họ Úc chưa tới 20 tuổi kia có thể nào là một đứa con gái lơ mơ không ra gì không hả? Nếu thực sự như vậy, e rằng sẽ không xứng với Bắc Hàn nhà chúng ta đâu." Tiếu Dĩnh mặc bộ áo ngủ đắt tiền vừa thoa lotion vừa đi tới mép giường nhìn chồng hỏi.
"Nhà họ Úc cũng là một gia đình có tiếng ở thành phố A, con gái của họ nuôi dưỡng sao có thể tệ được chứ?"
Bị Lăng Chí Tiêu hỏi ngược lại, Tiếu Dĩnh như có điều suy nghĩ gật gật đầu. Nhớ tới sự hy sinh của Lăng Bắc Hàn, trong lòng không khỏi trỗi dậy chút áy náy.
Ngày hôm sau, hai vợ chồng nhà họ Lăng không ngại thành phố A ở xa xôi mấy trăm dặm, mang theo lễ vật đến thẳng nhà họ Úc. Sở dĩ họ lựa chọn nhà họ Úc, là bởi vì địa vị của nhà họ Úc cũng không thể rung chuyển được ở trong giới thương mại!