Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-84
Chương 84
Thế lực ngầm ở thành phố này rất rối loạn.
Mở sòng bạc, bán thuốc phiện, dẫn mối, buôn lậu, cho vay nặng lãi, thay người khác đòi nợ trả thù… Phàm là người có máu mặt trong nghề, các lão đại đều bị gọi đến, còn xuất hiện khách không mời mà đến là người của Lệ gia.
Trên người bọn họ đều mặc đồ đen, võ trang đầy đủ, toàn thân mang theo sát khí lạnh thấu xương. Lúc nói chuyện lại tỏ ra nho nhã lễ độ: “Lệ nhị thiếu gia muốn thành phố này, các người có thể lựa chọn phục tùng quy thuận, cũng có thể lựa chọn chống lại.”
Các lão đại đều kinh ngạc.
Một vị lão đại trẻ tuổi gọi điện thoại cho chú mình: “Chú tư, Lệ nhị thiếu gia là ai? Trước kia chưa nghe nói qua, thật buồn cười, cho rằng trong tay có chút người và chút vũ khí thì ghê gớm lắm, há mồm bắt cháu phải quy thuận, hắn cũng không hỏi thăm xem Phương gia chúng ta làm gì, là một món hàng hắn có thể tùy tiện chọc vào sao, chán sống rồi….”
“Tao thấy mày mới chán sống rồi!” Chú tư của anh ta bị sợ không nhẹ, liền mắng, “Mày nhanh đi hỏi xem là Lệ nhị thiếu gia nào? Nếu là Lệ Lôi, thì mày lập tức quy thuận, người ta động đầu ngón tay thôi cũng có thể hủy diệt Phương gia chúng ta đấy!”
Toàn thân vị lão đại trẻ tuổi này đông cứng lại: “Không thể nào, nghiêm trọng như vậy? Rốt cuộc Lệ Lôi là ai?”
“Hắn là cháu trai của Lệ Sơn Hà.” Chú tư Phương gia nói.
“Lệ Sơn Hà lại là ai?” Vị lão đại trẻ tuổi càng thêm mơ hồ, Phương gia anh ta là bá chủ thành phố này, ở thành phố này cũng không có nhân vật lớn nào gọi là Lệ Sơn Hà.
Cũng không trách anh ta không biết, tuy Lệ gia là gia tộc Hoa kiều, nhưng nhiều thế hệ lại phát triển ở hải ngoại, rất ít đề cập đến việc làm ăn trong nước. Cho nên ở trong nước rất nhiều thế lực trung đẳng không biết đến danh tiếng của Lệ lão gia tử… Mặc dù, ba chữ Lệ Sơn Hà như sấm bên tai, các lão đại đứng đầu thế lực trong ngoài nước cũng chỉ có thể nhìn lên.
Rốt cuộc, chú tư Phương gia cũng ăn cơm nhiều hơn mấy năm, kiến thức rộng hơn cháu trai nhà mình, lúc này, thấy cháu trai mình không thông suốt, dứt khoát thô bạo nói: “Không biết Lệ Sơn Hà? Vậy chắc mày biết Mafia Italy chứ?”
“Cái này biết.” Nói nhảm, lăn lộn trong hắc đạo, ai lại không biết Mafia?
“Lệ nhị thiếu gia là cháu trai ngoại của giáo phụ Mafia.”
Cả người tên lão đại trẻ tuổi này đều chấn động, giáo phụ Mafia! Cháu ngoại! Thành phố này khi nào lại có nhân vật lớn như vậy? “Hắn hắn hắn”, tên lão đại trẻ tuổi lắp bắp, “Hắn muốn xây dựng cơ sở tạm thời trong thành phố chúng ta sao?”
“Người ta đã sớm xây dựng cơ sở ở đây rồi.” Chú tư Phương gia cười khổ. Mấy năm trước, lúc Lệ Lôi vừa về nước làm buôn bán, đã chào hỏi qua các thế lực lớn trong thành phố rồi, nói mọi người nước sông không phạm nước giếng, hắn chỉ lo bạch đạo, không can thiệp hắc đạo, sẽ không thay đổi cục diện thế lực ngầm của thành phố này, mong mọi người đừng lo lắng, nên làm gì thì cứ làm đó.
Nhiều năm như vậy vẫn luôn yên ổn không có việc gì.
Bây giờ, Lệ nhị thiếu gia làm sao vậy, bỗng nhiên muốn thu nạp các thế lực ngầm?
“Quy thuận hắn.” Chú tư Phương gia nói với cháu trai mình, “Đừng gây họa cho gia đình.”
Vị lão đại trẻ tuổi ngây ngốc với điện thoại một lúc lâu, sau khi cúp điện thoại, hạ quyết tâm: “Phương gia, quy thuận.”
Các thế lực ngầm trong thành phố sôi nổi quy thuận, có một hai thế lực lẻ tẻ không chịu quy thuận, bị đội ngũ Lệ Lôi phái ra nhẹ nhàng thôn tính tiêu diệt. Ngắn ngủi ba giờ đồng hồ, cục diện của thành phố đã có đại biến, từ đây, thế lực ngầm của thành phố do Lệ nhị thiếu gia cai quản, Lệ nhị thiếu gia nói đông, mọi người không dám nói tây.
“Thiếu gia, đã xử lý ổn thỏa rồi.” Tô Đường đẩy cửa phòng bệnh, nhẹ giọng báo cáo.
Phòng bệnh không bật đèn, dưới ánh trăng yếu ớt, Lệ Lôi ngồi ở mép giường của Hạ Lăng, bàn tay nhẹ nhàng nắm bàn tay gầy gò tái nhợt của cô. Hạ Lăng nhắm mắt, trong lúc hôn mê, hai hàng lông mày vẫn hơi nhíu lại, giống như mơ thấy cảnh tượng không thoải mái.
Lệ Lôi dịu dàng nhìn cô.
Tô Đường đứng bên cạnh cửa, yên lặng đợi một lúc lâu: “Thiếu gia?”
Lệ Lôi đưa tay ra hiệu im lặng, buông tay Hạ Lăng ra, lại dịch lại góc chăn cho cô, lúc này mới đứng dậy đi ra phòng bệnh, im hơi lặng tiếng mà đi đến cửa.
“Tất cả thế lực đều quy thuận?”
“Đúng vậy.” Tô Đường rũ mắt, dồn ép sự ghen tuông trong lòng.
Cho dù người khác không biết, nhưng cô ta biết rất rõ ràng, thiếu gia về nước làm gì… Lúc trước khi thiếu gia về nước làm ăn, chính là không muốn can thiệp vào hắc đạo, muốn thay Lệ gia tẩy trắng, giữ lại một phần làm ăn đứng đắn. Nhưng hôm nay, kiên trì nhiều năm như vậy, lại bởi vì một cô gái này xảy ra chuyện mà thay đổi hoàn toàn.
“Như vậy, để bọn họ tỏ lòng trung thành đi.” Lệ Lôi nhàn nhạt nói.
Anh ta thu nạp các thế lực không phải xuất phát từ tức giận nhất thời, mà vì Hạ Lăng ở thành phố này, anh ta muốn đảm bảo an toàn cho cô, ngăn chặn nguy hiểm có thể xảy ra lần nữa. Mặt khác, anh ta cũng muốn có một ít nanh vuốt làm việc cho mình.
Tô Đường lui ra, truyền mệnh lệnh của anh ta xuống.
“Cái gì? Anh muốn tôi dẫn người đi phá địa bàn của Bùi gia?” Tên lão đại trẻ tuổi của Phương gia sắp khóc, “Đó là Bùi gia! Không phải con chó con mèo hay ông A bà B! Đúng, Bùi gia không lăn lộn hắc đạo, nhưng người ta lăn lộn quan đạo đấy, đại ca! Đám thuộc hạ còn phải nuôi một đám người. Ở trong thành phố này, Bùi gia ít nhiều cũng có chút máu mặt, dậm châm một cái cả thành phố đều run rẩy, tôi không thể trêu vào đâu!”
“Phải không?” Người dẫn đội Lệ gia vẫn ôn tồn lễ độ mỉm cười, “Không tỏ lòng trung thành, có khác gì không thuận theo?”
Tên lão đại trẻ tuổi rối rắm muốn chết, vừa rồi nhìn thấy bọn họ xử lý đám người không quy thuận như thế nào. Lưu gia ở thành nam cùng Phương gia bọn họ đấu nhiều năm như vậy, lần này sống chết không chịu quy thuận, chống cự bằng vũ lực, kết quả, tất cả mọi người đều bị đội ngũ của Lệ gia đánh gãy chân tay, máu chảy đầm đìa rồi ném khỏi thành phố. Đội ngũ Lệ gia còn nói, nếu dám trở về, tự tìm đường chết.
Lệ Lôi có bối cảnh Mafia, tên lão đại trẻ tuổi tin tưởng chuyện gì hắn cũng có thể làm ra.
Nghĩ tới nghĩ lui, hình như đắc tội Lệ Lôi hậu quả còn nghiêm trọng hơn.
Lão đại trẻ tuổi điều chỉnh lá gan, dẫn người đi phá địa bàn Bùi gia.
Trong một đêm, rất nhiều lão đại và tên lão đại trẻ tuổi kia của Phương gia đều có tâm trạng giống nhau, chỉ huy thuộc hạ đi phá phòng điện ảnh, hội sở giải trí, quán bar, văn phòng làm việc… của Bùi gia.
Bùi gia bất ngờ không kịp phòng bị, trong lúc hấp tấp, tuy rằng đã tổ chức chống lại, nhưng thế lực một nhà làm sao so được với toàn bộ thế lực trong thành phố? Trận chiến này,
Bùi gia tổn thất nghiêm trọng, đến hừng đông, đã trở thành một đống hỗn độn.
Trước hừng đông, tôi muốn thành phố này.
Lệ Lôi nói được làm được, khi chân trời lộ ra những tia sáng đỏ của rạng đông, toàn bộ thế lực ngầm của thành phố đã bị anh ta nắm giữ, điên cuồng trả thù Bùi gia, cũng làm tất cả mọi người hiểu rằng, thành chủ thế lực ngầm tân nhiệm của bọn họ thiết huyết và thô bạo thế nào. Rồng có nghịch lân, mà cô gái trong truyền thuyết đã dẫn tới tranh chấp lần này, không thể nghi ngờ chính là nghịch lân của Lệ nhị thiếu gia.
Sau này, sẽ không có thế lực đui mù nào nối tiếp Bùi gia, đi trêu chọc cô gái kia nữa.
Trong phòng bệnh.
Trong lúc hôn mê, lông mi Hạ Lăng khẽ run rẩy, rồi chậm rãi mở mắt ra.
“Tiểu Lăng, em tỉnh rồi.” Lệ Lôi vẫn trông giữ một bên gọi cô, giọng điệu ôn nhu mà cẩn thận vô cùng, hoàn toàn khác với người lúc trước hạ những mệnh lệnh tàn bạo đó.
Thế lực ngầm ở thành phố này rất rối loạn.
Mở sòng bạc, bán thuốc phiện, dẫn mối, buôn lậu, cho vay nặng lãi, thay người khác đòi nợ trả thù… Phàm là người có máu mặt trong nghề, các lão đại đều bị gọi đến, còn xuất hiện khách không mời mà đến là người của Lệ gia.
Trên người bọn họ đều mặc đồ đen, võ trang đầy đủ, toàn thân mang theo sát khí lạnh thấu xương. Lúc nói chuyện lại tỏ ra nho nhã lễ độ: “Lệ nhị thiếu gia muốn thành phố này, các người có thể lựa chọn phục tùng quy thuận, cũng có thể lựa chọn chống lại.”
Các lão đại đều kinh ngạc.
Một vị lão đại trẻ tuổi gọi điện thoại cho chú mình: “Chú tư, Lệ nhị thiếu gia là ai? Trước kia chưa nghe nói qua, thật buồn cười, cho rằng trong tay có chút người và chút vũ khí thì ghê gớm lắm, há mồm bắt cháu phải quy thuận, hắn cũng không hỏi thăm xem Phương gia chúng ta làm gì, là một món hàng hắn có thể tùy tiện chọc vào sao, chán sống rồi….”
“Tao thấy mày mới chán sống rồi!” Chú tư của anh ta bị sợ không nhẹ, liền mắng, “Mày nhanh đi hỏi xem là Lệ nhị thiếu gia nào? Nếu là Lệ Lôi, thì mày lập tức quy thuận, người ta động đầu ngón tay thôi cũng có thể hủy diệt Phương gia chúng ta đấy!”
Toàn thân vị lão đại trẻ tuổi này đông cứng lại: “Không thể nào, nghiêm trọng như vậy? Rốt cuộc Lệ Lôi là ai?”
“Hắn là cháu trai của Lệ Sơn Hà.” Chú tư Phương gia nói.
“Lệ Sơn Hà lại là ai?” Vị lão đại trẻ tuổi càng thêm mơ hồ, Phương gia anh ta là bá chủ thành phố này, ở thành phố này cũng không có nhân vật lớn nào gọi là Lệ Sơn Hà.
Cũng không trách anh ta không biết, tuy Lệ gia là gia tộc Hoa kiều, nhưng nhiều thế hệ lại phát triển ở hải ngoại, rất ít đề cập đến việc làm ăn trong nước. Cho nên ở trong nước rất nhiều thế lực trung đẳng không biết đến danh tiếng của Lệ lão gia tử… Mặc dù, ba chữ Lệ Sơn Hà như sấm bên tai, các lão đại đứng đầu thế lực trong ngoài nước cũng chỉ có thể nhìn lên.
Rốt cuộc, chú tư Phương gia cũng ăn cơm nhiều hơn mấy năm, kiến thức rộng hơn cháu trai nhà mình, lúc này, thấy cháu trai mình không thông suốt, dứt khoát thô bạo nói: “Không biết Lệ Sơn Hà? Vậy chắc mày biết Mafia Italy chứ?”
“Cái này biết.” Nói nhảm, lăn lộn trong hắc đạo, ai lại không biết Mafia?
“Lệ nhị thiếu gia là cháu trai ngoại của giáo phụ Mafia.”
Cả người tên lão đại trẻ tuổi này đều chấn động, giáo phụ Mafia! Cháu ngoại! Thành phố này khi nào lại có nhân vật lớn như vậy? “Hắn hắn hắn”, tên lão đại trẻ tuổi lắp bắp, “Hắn muốn xây dựng cơ sở tạm thời trong thành phố chúng ta sao?”
“Người ta đã sớm xây dựng cơ sở ở đây rồi.” Chú tư Phương gia cười khổ. Mấy năm trước, lúc Lệ Lôi vừa về nước làm buôn bán, đã chào hỏi qua các thế lực lớn trong thành phố rồi, nói mọi người nước sông không phạm nước giếng, hắn chỉ lo bạch đạo, không can thiệp hắc đạo, sẽ không thay đổi cục diện thế lực ngầm của thành phố này, mong mọi người đừng lo lắng, nên làm gì thì cứ làm đó.
Nhiều năm như vậy vẫn luôn yên ổn không có việc gì.
Bây giờ, Lệ nhị thiếu gia làm sao vậy, bỗng nhiên muốn thu nạp các thế lực ngầm?
“Quy thuận hắn.” Chú tư Phương gia nói với cháu trai mình, “Đừng gây họa cho gia đình.”
Vị lão đại trẻ tuổi ngây ngốc với điện thoại một lúc lâu, sau khi cúp điện thoại, hạ quyết tâm: “Phương gia, quy thuận.”
Các thế lực ngầm trong thành phố sôi nổi quy thuận, có một hai thế lực lẻ tẻ không chịu quy thuận, bị đội ngũ Lệ Lôi phái ra nhẹ nhàng thôn tính tiêu diệt. Ngắn ngủi ba giờ đồng hồ, cục diện của thành phố đã có đại biến, từ đây, thế lực ngầm của thành phố do Lệ nhị thiếu gia cai quản, Lệ nhị thiếu gia nói đông, mọi người không dám nói tây.
“Thiếu gia, đã xử lý ổn thỏa rồi.” Tô Đường đẩy cửa phòng bệnh, nhẹ giọng báo cáo.
Phòng bệnh không bật đèn, dưới ánh trăng yếu ớt, Lệ Lôi ngồi ở mép giường của Hạ Lăng, bàn tay nhẹ nhàng nắm bàn tay gầy gò tái nhợt của cô. Hạ Lăng nhắm mắt, trong lúc hôn mê, hai hàng lông mày vẫn hơi nhíu lại, giống như mơ thấy cảnh tượng không thoải mái.
Lệ Lôi dịu dàng nhìn cô.
Tô Đường đứng bên cạnh cửa, yên lặng đợi một lúc lâu: “Thiếu gia?”
Lệ Lôi đưa tay ra hiệu im lặng, buông tay Hạ Lăng ra, lại dịch lại góc chăn cho cô, lúc này mới đứng dậy đi ra phòng bệnh, im hơi lặng tiếng mà đi đến cửa.
“Tất cả thế lực đều quy thuận?”
“Đúng vậy.” Tô Đường rũ mắt, dồn ép sự ghen tuông trong lòng.
Cho dù người khác không biết, nhưng cô ta biết rất rõ ràng, thiếu gia về nước làm gì… Lúc trước khi thiếu gia về nước làm ăn, chính là không muốn can thiệp vào hắc đạo, muốn thay Lệ gia tẩy trắng, giữ lại một phần làm ăn đứng đắn. Nhưng hôm nay, kiên trì nhiều năm như vậy, lại bởi vì một cô gái này xảy ra chuyện mà thay đổi hoàn toàn.
“Như vậy, để bọn họ tỏ lòng trung thành đi.” Lệ Lôi nhàn nhạt nói.
Anh ta thu nạp các thế lực không phải xuất phát từ tức giận nhất thời, mà vì Hạ Lăng ở thành phố này, anh ta muốn đảm bảo an toàn cho cô, ngăn chặn nguy hiểm có thể xảy ra lần nữa. Mặt khác, anh ta cũng muốn có một ít nanh vuốt làm việc cho mình.
Tô Đường lui ra, truyền mệnh lệnh của anh ta xuống.
“Cái gì? Anh muốn tôi dẫn người đi phá địa bàn của Bùi gia?” Tên lão đại trẻ tuổi của Phương gia sắp khóc, “Đó là Bùi gia! Không phải con chó con mèo hay ông A bà B! Đúng, Bùi gia không lăn lộn hắc đạo, nhưng người ta lăn lộn quan đạo đấy, đại ca! Đám thuộc hạ còn phải nuôi một đám người. Ở trong thành phố này, Bùi gia ít nhiều cũng có chút máu mặt, dậm châm một cái cả thành phố đều run rẩy, tôi không thể trêu vào đâu!”
“Phải không?” Người dẫn đội Lệ gia vẫn ôn tồn lễ độ mỉm cười, “Không tỏ lòng trung thành, có khác gì không thuận theo?”
Tên lão đại trẻ tuổi rối rắm muốn chết, vừa rồi nhìn thấy bọn họ xử lý đám người không quy thuận như thế nào. Lưu gia ở thành nam cùng Phương gia bọn họ đấu nhiều năm như vậy, lần này sống chết không chịu quy thuận, chống cự bằng vũ lực, kết quả, tất cả mọi người đều bị đội ngũ của Lệ gia đánh gãy chân tay, máu chảy đầm đìa rồi ném khỏi thành phố. Đội ngũ Lệ gia còn nói, nếu dám trở về, tự tìm đường chết.
Lệ Lôi có bối cảnh Mafia, tên lão đại trẻ tuổi tin tưởng chuyện gì hắn cũng có thể làm ra.
Nghĩ tới nghĩ lui, hình như đắc tội Lệ Lôi hậu quả còn nghiêm trọng hơn.
Lão đại trẻ tuổi điều chỉnh lá gan, dẫn người đi phá địa bàn Bùi gia.
Trong một đêm, rất nhiều lão đại và tên lão đại trẻ tuổi kia của Phương gia đều có tâm trạng giống nhau, chỉ huy thuộc hạ đi phá phòng điện ảnh, hội sở giải trí, quán bar, văn phòng làm việc… của Bùi gia.
Bùi gia bất ngờ không kịp phòng bị, trong lúc hấp tấp, tuy rằng đã tổ chức chống lại, nhưng thế lực một nhà làm sao so được với toàn bộ thế lực trong thành phố? Trận chiến này,
Bùi gia tổn thất nghiêm trọng, đến hừng đông, đã trở thành một đống hỗn độn.
Trước hừng đông, tôi muốn thành phố này.
Lệ Lôi nói được làm được, khi chân trời lộ ra những tia sáng đỏ của rạng đông, toàn bộ thế lực ngầm của thành phố đã bị anh ta nắm giữ, điên cuồng trả thù Bùi gia, cũng làm tất cả mọi người hiểu rằng, thành chủ thế lực ngầm tân nhiệm của bọn họ thiết huyết và thô bạo thế nào. Rồng có nghịch lân, mà cô gái trong truyền thuyết đã dẫn tới tranh chấp lần này, không thể nghi ngờ chính là nghịch lân của Lệ nhị thiếu gia.
Sau này, sẽ không có thế lực đui mù nào nối tiếp Bùi gia, đi trêu chọc cô gái kia nữa.
Trong phòng bệnh.
Trong lúc hôn mê, lông mi Hạ Lăng khẽ run rẩy, rồi chậm rãi mở mắt ra.
“Tiểu Lăng, em tỉnh rồi.” Lệ Lôi vẫn trông giữ một bên gọi cô, giọng điệu ôn nhu mà cẩn thận vô cùng, hoàn toàn khác với người lúc trước hạ những mệnh lệnh tàn bạo đó.