Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-141
Chương 141
Chương 141
Hắn như nhìn thấy cảnh tượng uyển chuyển, dáng vẻ trần trụi mê hoặc của hai người phụ nữ, nằm trên giường mặc hắn thỏa sức xoa nắn.
Trong khi nói, hai người đàn ông bước ra từ sau lưng Tô Phương Hoa.
Hai người này một trái một phải, một cao một thấp, một béo một gầy.
Tô Phương Hoa nói: “Giới thiệu với các người, hai vị bên cạnh tôi nhé.”
‘Tô Phương Hoa chỉ sang người đàn ông vóc dáng cao gầy ở bên trái và nói: “Vị này là Cung đại sư, sở trường kungfu chân, một cú đá của ông ấy có thể đạp bay cửa chống trộm”
“Bên tay trái tôi là Tống đại sư, ông ấy đã luyện Kim Chung Tráo hơn hai mươi năm, gươm đao chém lên người ông ấy, ngay cả dấu vết cũng không nhìn thấy!”
Tô Phương Hoa nhìn Trần Quả, nụ cười trên mặt thêm phần giễu cợt.
Hắn giống một con mèo đang nhìn con chuột đã bị nhốt chặt lại.
Hán đang trêu đùa Trần Quả!
“Cậu Tô, nha đầu này cứ giao cho tôi đi.”
Cung đại sư vừa dứt lời, lập tức tiến lên một bước.
Chân ông ta như gắn lò xo, cơ thể nhảy vọt lên cao.
Lộn một vòng trên không trung rồi sau đó đạp Trần Quả một cú thật mạnh.
“Bịch”
Tuy Trần Quả đỡ được cú đá của Cung đại sư.
Nhưng cơ thể cô lại lùi về sau mấy bước.
Đột nhiên, Trần Quả hét lên một tiếng, bụi dưới đất cuốn lấy chân cô, cô lao nhanh về phía Cung đại sư.
“Bịch!”
Trần Quả vừa xông lên, Cung đại sư tung một cú đá khiến cô bay ngược trở lại.
Trần Quả đập mạnh lên bức tường bên cạnh.
Cô vừa rơi xuống đất lại tiếp tục xông đến chỗ Cung đại sư.
Cung đại sư cười lạnh một tiếng, đạp liên tiếp mấy cái vào Trần Quả.
Trần Quả thua dồn dập, cả người lăn lộn đến cạnh Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình vội vã đến dìu Trần Quả dậy.
Lúc này, khóe miệng của Trần Quả đã rướm máu.
Nhưng cô ta vẫn nhìn chằm chằm Cung đại sư bằng ánh mắt bất khuất.
Trong ánh mắt của Cung đại sư lộ ra vẻ khinh thường sâu sắc.
Ông ta chấp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói: “Với tí công phu bắt mèo của cô cũng dám đứng ra thể hiện.”
“Đàn bà cũng chỉ là đàn bà, ngoài việc để đàn ông ngủ ra thì còn có thể làm được gì chứ?”
“Nếu cậu Tô đã thích các cô, các cô nên dạng hai chân ra, ngoan ngoãn phục vụ cậu Tô cho tốt.”
Lúc này, Tô Phương Hoa dẫn người chậm rãi bước đến: “Cung đại sư nói không sai, đàn bà ấy mà, chính là để cho đàn ông chơi đùa”
“Tôi đã chuẩn bị camera HD ba trăm sáu mươi độ không góc chết.”
“Nó sẽ ghi lại toàn bộ từng động tác trên giường của hai chúng ta.”
“Đến lúc đó tôi sẽ dùng rạp chiếu phim ngoài trời mở cho chồng cô xem.”
Hứa Mộc Tình lạnh lùng nói: “Chồng tôi nhất định sẽ đến cứu tôi!”
“Ha ha ha!” Tô Phương Hoa ngửa mặt lên cười, “Chồng cô đâu? Anh ta ở đâu rồi? Cô kêu hắn ra đây đi!”
Tiếng động lạt!
Tiếng động lạ thường thình lình ngắt lời Tô Phương Hoa.
Một cơn gió!
Một cơn gió gào rú mãnh liệt!
Thổi bay hoa cỏ trong vườn!
Giót Gió lớn!
Thổi qua khiến đám vệ sĩ nheo mắt.
Khiến Tô Phương Hoa loạng choạng lảo đảo!
“Cơn gió quỷ quái ở đâu đến đấy!”
Tô Phương Hoa bực bội quát lên.
Máy bay trực thăng!
Không biết từ lúc nào, một chiếc máy bay trực thăng bọc thép xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ.
Chiếc trực thăng này không bỏ đi, cũng không đáp xuống.
Mà dừng ngay trên đỉnh đầu bọn họ.
“Mau xeml Chỗ đó có một người!” Một tên vệ sĩ hét lên.
‘Vì trực thăng khá cao, luồng khí cũng khiến đám người phải nheo mắt lại, nhìn không rõ hình dáng của người đó.
Khi Hứa Mộc Tình nhìn thấy bóng dáng người này, cô mỉm cười!
Là anh ấy!
Anh ấy đến rồi!
Chương 141
Hắn như nhìn thấy cảnh tượng uyển chuyển, dáng vẻ trần trụi mê hoặc của hai người phụ nữ, nằm trên giường mặc hắn thỏa sức xoa nắn.
Trong khi nói, hai người đàn ông bước ra từ sau lưng Tô Phương Hoa.
Hai người này một trái một phải, một cao một thấp, một béo một gầy.
Tô Phương Hoa nói: “Giới thiệu với các người, hai vị bên cạnh tôi nhé.”
‘Tô Phương Hoa chỉ sang người đàn ông vóc dáng cao gầy ở bên trái và nói: “Vị này là Cung đại sư, sở trường kungfu chân, một cú đá của ông ấy có thể đạp bay cửa chống trộm”
“Bên tay trái tôi là Tống đại sư, ông ấy đã luyện Kim Chung Tráo hơn hai mươi năm, gươm đao chém lên người ông ấy, ngay cả dấu vết cũng không nhìn thấy!”
Tô Phương Hoa nhìn Trần Quả, nụ cười trên mặt thêm phần giễu cợt.
Hắn giống một con mèo đang nhìn con chuột đã bị nhốt chặt lại.
Hán đang trêu đùa Trần Quả!
“Cậu Tô, nha đầu này cứ giao cho tôi đi.”
Cung đại sư vừa dứt lời, lập tức tiến lên một bước.
Chân ông ta như gắn lò xo, cơ thể nhảy vọt lên cao.
Lộn một vòng trên không trung rồi sau đó đạp Trần Quả một cú thật mạnh.
“Bịch”
Tuy Trần Quả đỡ được cú đá của Cung đại sư.
Nhưng cơ thể cô lại lùi về sau mấy bước.
Đột nhiên, Trần Quả hét lên một tiếng, bụi dưới đất cuốn lấy chân cô, cô lao nhanh về phía Cung đại sư.
“Bịch!”
Trần Quả vừa xông lên, Cung đại sư tung một cú đá khiến cô bay ngược trở lại.
Trần Quả đập mạnh lên bức tường bên cạnh.
Cô vừa rơi xuống đất lại tiếp tục xông đến chỗ Cung đại sư.
Cung đại sư cười lạnh một tiếng, đạp liên tiếp mấy cái vào Trần Quả.
Trần Quả thua dồn dập, cả người lăn lộn đến cạnh Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình vội vã đến dìu Trần Quả dậy.
Lúc này, khóe miệng của Trần Quả đã rướm máu.
Nhưng cô ta vẫn nhìn chằm chằm Cung đại sư bằng ánh mắt bất khuất.
Trong ánh mắt của Cung đại sư lộ ra vẻ khinh thường sâu sắc.
Ông ta chấp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói: “Với tí công phu bắt mèo của cô cũng dám đứng ra thể hiện.”
“Đàn bà cũng chỉ là đàn bà, ngoài việc để đàn ông ngủ ra thì còn có thể làm được gì chứ?”
“Nếu cậu Tô đã thích các cô, các cô nên dạng hai chân ra, ngoan ngoãn phục vụ cậu Tô cho tốt.”
Lúc này, Tô Phương Hoa dẫn người chậm rãi bước đến: “Cung đại sư nói không sai, đàn bà ấy mà, chính là để cho đàn ông chơi đùa”
“Tôi đã chuẩn bị camera HD ba trăm sáu mươi độ không góc chết.”
“Nó sẽ ghi lại toàn bộ từng động tác trên giường của hai chúng ta.”
“Đến lúc đó tôi sẽ dùng rạp chiếu phim ngoài trời mở cho chồng cô xem.”
Hứa Mộc Tình lạnh lùng nói: “Chồng tôi nhất định sẽ đến cứu tôi!”
“Ha ha ha!” Tô Phương Hoa ngửa mặt lên cười, “Chồng cô đâu? Anh ta ở đâu rồi? Cô kêu hắn ra đây đi!”
Tiếng động lạt!
Tiếng động lạ thường thình lình ngắt lời Tô Phương Hoa.
Một cơn gió!
Một cơn gió gào rú mãnh liệt!
Thổi bay hoa cỏ trong vườn!
Giót Gió lớn!
Thổi qua khiến đám vệ sĩ nheo mắt.
Khiến Tô Phương Hoa loạng choạng lảo đảo!
“Cơn gió quỷ quái ở đâu đến đấy!”
Tô Phương Hoa bực bội quát lên.
Máy bay trực thăng!
Không biết từ lúc nào, một chiếc máy bay trực thăng bọc thép xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ.
Chiếc trực thăng này không bỏ đi, cũng không đáp xuống.
Mà dừng ngay trên đỉnh đầu bọn họ.
“Mau xeml Chỗ đó có một người!” Một tên vệ sĩ hét lên.
‘Vì trực thăng khá cao, luồng khí cũng khiến đám người phải nheo mắt lại, nhìn không rõ hình dáng của người đó.
Khi Hứa Mộc Tình nhìn thấy bóng dáng người này, cô mỉm cười!
Là anh ấy!
Anh ấy đến rồi!