Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-428
Chương 428
Thôi Thiên Tứ cười điên cưồng bỏ đi.
Hứa Hạo Nhiên vội đi đến cạnh Lý Hàng hỏi anh: “Anh rể, sao lúc nãy anh không đánh hán?”
*Thẳng nhãi này muốn bị đánh mà!”
Lý Hàng thản nhiên cười: “Sao phải đánh hắn?”
Lý Hàng lười chả muốn ra tay với loại người này.
Hơn nữa, sự xuất hiện của hắn sẽ chỉ mang đến thêm nhiều cơ hội rèn lưệện cho Hứa Mộc Tình.
“Kinh nghiệm” tự dân xác đến, anh cảm ơn còn không kịp ấy chứ.
Lúc này Liễu Ngọc Phần cũng đóng cửa đi vào.
Hứa Hạo Nhiên lén lút đi đến cạnh Liễu Ngọc Phần, chỉ vào Lý Hàng mà nói: “Mẹ, mẹ xem mẹ xem, bây giờ anh rể cười thật xấu xa, thật tà ác”
“Chắc chán anh ấy lại đang định làm chuyện xấu gì đấy”
“Ai da mẹ, mẹ đánh con làm gì?”
Hứa Hạo Nhiên mới vừa nói xong, Liễu Ngọc Phần đã đánh mấy cái vào vai cậu ta.
“Anh rể con như thế gọi là thông minh cơ trí! Mấy từ xấu xa tà ác là dùng cho thẳng tiểu tử thối như con đấy: Hứa Hạo Nhiên mặt mũi ấm ức nhìn Hứa Hiếu Dương: “Ba, có thật con là con đẻ của ba mẹ không vậy?”
Hứa Hạo Nhiên nhấp một ngụm trà rồi nhẹ nhàng nói: “Không phải, là khi nạp tiền điện thoại được tặng đấy”
Hứa Hạo Nhiên: “…”
“Khốn kiếp, lại dám coi thường tao!”
Vừa ngồi vào trong chiếc Bentley, Thôi Thiên Tứ tức giận chửi một câu.
Triệu Xương Hà mỉm cười nói: “Đừng tức giận, đừng tức giận, tức giận với đám người đê tiện đó không xứng đáng.”
Thôi Thiên Tứ hừ lạnh một tiếng: “Chuyện tôi kêu cậu đi điều tra, bây giờ đã làm rõ chưa?”
Triệu Xương Hà gật đầu: “Tôi đã điều tra rõ ràng rồi.”
“Thời gian gần đây tập đoàn Lăng Tiêu rót vốn vào hai nơi.”
“Một nơi là Phú Châu ở phía đông nam, một nơi là Thượng Hải.”
“Phú Châu ở đông nam?”
Nghe đến đây, Thôi Thiên Tứ lạnh lùng cười: “Đó là địa bàn của gia tộc Tôn Thị, bọn họ đến đó coi như tự tìm cái chết”
“Đúng, đúng vậy! Chúng ta không với tay đến Phú Châu được, nhưng chúng ta có thể ra tay từ Thượng Hải!”
“Tập đoàn Lăng Tiêu nhỏ bé mà lại dám đối đầu với gia tộc Chu Thị, bọn họ đúng là tự tìm cái chết.”
*Ở Thượng Hải, chúng ta có thể vờn họ đến chết!”
Xe của Thôi Thiên Tứ vừa ra khỏi khu biệt thự, lập tức có hai chiếc xe chạy đến.
Đi đầu là chiếc Mercedes màu trắng, phía sau là một chiếc Volkswagen màu đen.
Cửa sổ chiếc Volkswagen đã hạ xuống.
Một người phụ nữ trung niên thò đầu ra.
Bà ta nhìn chiếc Bentley sang trọng mà Thôi Thiên Tứ đang lái với vẻ ngưỡng mộ.
Vừa đúng lúc Thôi Thiên Tứ quay đầu nhìn qua, hắn ta phát hiện người phụ nữ này nhìn rất quen.
Hai xe lướt qua nhau, sau khi cách một đoạn khá xa.
Mắt Thôi Thiên Tứ đột nhiên sáng lên, hắn nói với tài xế: “Dừng xe.”
Triệu Xương Văn lập tức hỏi: “Cậu Thôi, sao thế?”
Lúc này, trong mắt Thôi Thiên Tứ lóe lên tia sáng.
Hản quay đầu nhìn ra phía sau, phát hiện hai chiếc xe đó lần lượt đi vào khu biệt thự.
Thôi Thiên Tứ mỉm cười: “Không sai, người phụ nữ lúc nãy tên là Liêu Hồng Hoa, bà ta là chị họ của Liễu Ngọc Phần”
“Cậu Thôi có hứng thú với người phụ nữ đó sao? Tôi cử người đứng đợi ở cổng, bà ta mà ra liền bắt đến trước mặt cậu Thôi, để cậu thưởng thức”
“Khốn kiếp, ai có hứng với loại gái già đó chứ?”
Thôi Thiên Tứ như mèo bị giẫm phải đuôi, lập tức nhảy dựng lên chửi rủa Triệu Xương Hà.
Sau khi chửi mới một hồi, tâm trạng hắn mới bình phục trở lại, hẳn nghiến răng nói: “Quan hệ của Liêu Hồng Hoa và Liễu Ngọc Phần trước giờ vẫn luôn không tốt.”
“Lúc trước bọn họ thường xuyên cãi cọ, đây là chuyện ai cũng biết.”
“Lần này Liễu Hồng Hoa đến nhà Liêu Ngọc Phần chắc chắn là để đạt được lợi ích nào đó.”
“Rất có khả năng là muốn để con trai hoặc con gái bà ta đảm nhiệm chức vụ cao cấp ở tập đoàn Lăng Tiêu:’ “Với tính cách của cả nhà Liễu Ngọc Phần, chắc chắn sẽ không cho Liễu Hồng Hoa được toại nguyện.”
“Chúng ta cứ ở đây đợi bà ta ra, đến lúc đó, cơ hội của chúng ta sẽ đến!”
Triệu Xương Hà nhanh chóng hiểu ý của Thôi Thiên Tứ, hắn lập tức võ tay giơ ngón cái lên tán thưởng Thôi Thiên Tứ.
“Hay lắm, cậu Thiếu thật nhìn xa trông rộng, tài trí mưu lược kiệt xuất”
Thôi Thiên Tứ cười điên cưồng bỏ đi.
Hứa Hạo Nhiên vội đi đến cạnh Lý Hàng hỏi anh: “Anh rể, sao lúc nãy anh không đánh hán?”
*Thẳng nhãi này muốn bị đánh mà!”
Lý Hàng thản nhiên cười: “Sao phải đánh hắn?”
Lý Hàng lười chả muốn ra tay với loại người này.
Hơn nữa, sự xuất hiện của hắn sẽ chỉ mang đến thêm nhiều cơ hội rèn lưệện cho Hứa Mộc Tình.
“Kinh nghiệm” tự dân xác đến, anh cảm ơn còn không kịp ấy chứ.
Lúc này Liễu Ngọc Phần cũng đóng cửa đi vào.
Hứa Hạo Nhiên lén lút đi đến cạnh Liễu Ngọc Phần, chỉ vào Lý Hàng mà nói: “Mẹ, mẹ xem mẹ xem, bây giờ anh rể cười thật xấu xa, thật tà ác”
“Chắc chán anh ấy lại đang định làm chuyện xấu gì đấy”
“Ai da mẹ, mẹ đánh con làm gì?”
Hứa Hạo Nhiên mới vừa nói xong, Liễu Ngọc Phần đã đánh mấy cái vào vai cậu ta.
“Anh rể con như thế gọi là thông minh cơ trí! Mấy từ xấu xa tà ác là dùng cho thẳng tiểu tử thối như con đấy: Hứa Hạo Nhiên mặt mũi ấm ức nhìn Hứa Hiếu Dương: “Ba, có thật con là con đẻ của ba mẹ không vậy?”
Hứa Hạo Nhiên nhấp một ngụm trà rồi nhẹ nhàng nói: “Không phải, là khi nạp tiền điện thoại được tặng đấy”
Hứa Hạo Nhiên: “…”
“Khốn kiếp, lại dám coi thường tao!”
Vừa ngồi vào trong chiếc Bentley, Thôi Thiên Tứ tức giận chửi một câu.
Triệu Xương Hà mỉm cười nói: “Đừng tức giận, đừng tức giận, tức giận với đám người đê tiện đó không xứng đáng.”
Thôi Thiên Tứ hừ lạnh một tiếng: “Chuyện tôi kêu cậu đi điều tra, bây giờ đã làm rõ chưa?”
Triệu Xương Hà gật đầu: “Tôi đã điều tra rõ ràng rồi.”
“Thời gian gần đây tập đoàn Lăng Tiêu rót vốn vào hai nơi.”
“Một nơi là Phú Châu ở phía đông nam, một nơi là Thượng Hải.”
“Phú Châu ở đông nam?”
Nghe đến đây, Thôi Thiên Tứ lạnh lùng cười: “Đó là địa bàn của gia tộc Tôn Thị, bọn họ đến đó coi như tự tìm cái chết”
“Đúng, đúng vậy! Chúng ta không với tay đến Phú Châu được, nhưng chúng ta có thể ra tay từ Thượng Hải!”
“Tập đoàn Lăng Tiêu nhỏ bé mà lại dám đối đầu với gia tộc Chu Thị, bọn họ đúng là tự tìm cái chết.”
*Ở Thượng Hải, chúng ta có thể vờn họ đến chết!”
Xe của Thôi Thiên Tứ vừa ra khỏi khu biệt thự, lập tức có hai chiếc xe chạy đến.
Đi đầu là chiếc Mercedes màu trắng, phía sau là một chiếc Volkswagen màu đen.
Cửa sổ chiếc Volkswagen đã hạ xuống.
Một người phụ nữ trung niên thò đầu ra.
Bà ta nhìn chiếc Bentley sang trọng mà Thôi Thiên Tứ đang lái với vẻ ngưỡng mộ.
Vừa đúng lúc Thôi Thiên Tứ quay đầu nhìn qua, hắn ta phát hiện người phụ nữ này nhìn rất quen.
Hai xe lướt qua nhau, sau khi cách một đoạn khá xa.
Mắt Thôi Thiên Tứ đột nhiên sáng lên, hắn nói với tài xế: “Dừng xe.”
Triệu Xương Văn lập tức hỏi: “Cậu Thôi, sao thế?”
Lúc này, trong mắt Thôi Thiên Tứ lóe lên tia sáng.
Hản quay đầu nhìn ra phía sau, phát hiện hai chiếc xe đó lần lượt đi vào khu biệt thự.
Thôi Thiên Tứ mỉm cười: “Không sai, người phụ nữ lúc nãy tên là Liêu Hồng Hoa, bà ta là chị họ của Liễu Ngọc Phần”
“Cậu Thôi có hứng thú với người phụ nữ đó sao? Tôi cử người đứng đợi ở cổng, bà ta mà ra liền bắt đến trước mặt cậu Thôi, để cậu thưởng thức”
“Khốn kiếp, ai có hứng với loại gái già đó chứ?”
Thôi Thiên Tứ như mèo bị giẫm phải đuôi, lập tức nhảy dựng lên chửi rủa Triệu Xương Hà.
Sau khi chửi mới một hồi, tâm trạng hắn mới bình phục trở lại, hẳn nghiến răng nói: “Quan hệ của Liêu Hồng Hoa và Liễu Ngọc Phần trước giờ vẫn luôn không tốt.”
“Lúc trước bọn họ thường xuyên cãi cọ, đây là chuyện ai cũng biết.”
“Lần này Liễu Hồng Hoa đến nhà Liêu Ngọc Phần chắc chắn là để đạt được lợi ích nào đó.”
“Rất có khả năng là muốn để con trai hoặc con gái bà ta đảm nhiệm chức vụ cao cấp ở tập đoàn Lăng Tiêu:’ “Với tính cách của cả nhà Liễu Ngọc Phần, chắc chắn sẽ không cho Liễu Hồng Hoa được toại nguyện.”
“Chúng ta cứ ở đây đợi bà ta ra, đến lúc đó, cơ hội của chúng ta sẽ đến!”
Triệu Xương Hà nhanh chóng hiểu ý của Thôi Thiên Tứ, hắn lập tức võ tay giơ ngón cái lên tán thưởng Thôi Thiên Tứ.
“Hay lắm, cậu Thiếu thật nhìn xa trông rộng, tài trí mưu lược kiệt xuất”