Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-452
Chương 452
Chu Hạn Văn đứng giữa đám đông, trò chuyện với vài tên nhà giàu ở vị trí bắt mắt nhất.
Nhà giàu Giáp nói: “Cậu Chu, lần này Châu Tôn Mậu tái xuất, chác là vì gia tộc Chu Thị của nhà anh nhỉ?”
Nhà giàu Ất: “Đúng thế, anh vừa về nước, ông ta liền tái xuất, tôi không nghĩ đây là sự trùng hợp”
Khi bàn đến Châu Tôn Mậu, Chu Hạn Văn luôn chỉ cười chứ không nói. /A ZNW ầ Đối với những nhà giàu thượng lưu đến thamrgia buổi tiệc tối nay, họ đều vì Châu Tôn Mậu mà đến.
Nhưng trong nhận thức của Chu Hạn Văn, hẳn lại cảm thấy Châu Tôn Mậu vì hản mà đến đây.
Chu Hạn Văn tự tin một trăm phần trăm rằng có thể khiến Châu Tồn Mậu trở thành người của hán, đóng góp.
cho tập đoàn bất động sản của hán.
Buổi tiệc diễn ra chưa được bao lâu, Hứa Mộc Tình dẫn vài người đi vào.
Sự xuất hiện của Hứa Mộc tình tuy không gây huyên náo.
như Chu Hạn Văn.
Nhưng không ít cánh đàn ông đều tự giác đưa mắt nhìn cô.
Trong đám người này cũng bao gồm Chu Hạn Văn.
Khi Chu Hạn Văn mới nhìn thấy Hứa Mộc Tình liền dẫn theo tùy tùng xuất hiện.
Hắn nhẹ nhàng hất tóc như trước đây, trên mặt nở nụ cười tự tin.
Nụ cười của hán khiến các cô gái xung quanh phải thốt lên.
Nụ cười của hắn khiến các cô gái tim đập loạn nhịp.
Nụ cười của hắn càng khiến những cô gái này tâm hồn run rẩy.
Khiến khu vườn bí mật trở nên ẩm ướt.
Nhưng ánh mắt của Hứa Mộc Tình chỉ dừng lại không quá hai giây trước nụ cười tràn đầy tự tin của Chu Hạn Văn.
Cô chỉ nhìn thoáng qua rồi dẫn người đi lướt qua.
Ngó lơi “Đợi đất”
Hứa Mộc Tình vừa lướt qua Chu Hạn Văn, còn chưa đi được hai bước, Chu Hạn Văn đột nhiên dùng chất giọng trầm thấp gọi cô lại.
Hứa Mộc Tình quay người nhìn lại.
Trên mặt Chu Hạn Văn lại xuất hiện nụ cười đầy mê hoặc: “Tôi là Chu Hạn Văn, là chủ tịch tập đoàn Mị Lực”
“Xin chào, rất vui được làm quen với anh.”
Khi nghe thấy câu nói này của Hứa Mộc Tình.
Chu Hạn Văn đã nghĩ Hứa Mộc Tình cũng sẽ như những cô gái khác.
Vẻ mặt kích động, hai chân khép chặt, chủ động đưa bàn tay trắng nõn đó ra bắt tay hắn.
Thế nhưng.
Hứa Mộc Tình không hề làm vậy.
Cô chỉ nói một câu đơn giản rồi quay người.
Bỏ đi.
Bởi vì, tối nay Lý Hàng không tham dự buổi tiệc.
Bởi vì, cô luôn nhớ rõ, Lý Hàng không thích cô nói chuyện với người đàn ông khác.
Huống chỉ là gã đàn ông xấu xí này.
Còn nữa, hắn cười lên xấu ghê gớm!
Không cả bằng một phần mười ông xã.
Không, một phần trăm!
Một phần nghìn!
Chu Hạn Văn siết chặt tay nhìn theo bóng dáng Hứa Mộc Tình.
Đây là người phụ nữ đầu tiên không thèm nhìn hắn.
Một dục vọng chinh phục mãnh liệt khiến Chu Hạn Văn muốn tiến lên phía trước ôm chặt Hứa Mộc Tình vào lòng.
Lột sạch quần áo của cô.
Ấn xuống dưới người, mặc sức giày vò.
Để cô rên rỉ!
Để cô nũng nịu!
Chu Hạn Văn đứng giữa đám đông, trò chuyện với vài tên nhà giàu ở vị trí bắt mắt nhất.
Nhà giàu Giáp nói: “Cậu Chu, lần này Châu Tôn Mậu tái xuất, chác là vì gia tộc Chu Thị của nhà anh nhỉ?”
Nhà giàu Ất: “Đúng thế, anh vừa về nước, ông ta liền tái xuất, tôi không nghĩ đây là sự trùng hợp”
Khi bàn đến Châu Tôn Mậu, Chu Hạn Văn luôn chỉ cười chứ không nói. /A ZNW ầ Đối với những nhà giàu thượng lưu đến thamrgia buổi tiệc tối nay, họ đều vì Châu Tôn Mậu mà đến.
Nhưng trong nhận thức của Chu Hạn Văn, hẳn lại cảm thấy Châu Tôn Mậu vì hản mà đến đây.
Chu Hạn Văn tự tin một trăm phần trăm rằng có thể khiến Châu Tồn Mậu trở thành người của hán, đóng góp.
cho tập đoàn bất động sản của hán.
Buổi tiệc diễn ra chưa được bao lâu, Hứa Mộc Tình dẫn vài người đi vào.
Sự xuất hiện của Hứa Mộc tình tuy không gây huyên náo.
như Chu Hạn Văn.
Nhưng không ít cánh đàn ông đều tự giác đưa mắt nhìn cô.
Trong đám người này cũng bao gồm Chu Hạn Văn.
Khi Chu Hạn Văn mới nhìn thấy Hứa Mộc Tình liền dẫn theo tùy tùng xuất hiện.
Hắn nhẹ nhàng hất tóc như trước đây, trên mặt nở nụ cười tự tin.
Nụ cười của hán khiến các cô gái xung quanh phải thốt lên.
Nụ cười của hắn khiến các cô gái tim đập loạn nhịp.
Nụ cười của hắn càng khiến những cô gái này tâm hồn run rẩy.
Khiến khu vườn bí mật trở nên ẩm ướt.
Nhưng ánh mắt của Hứa Mộc Tình chỉ dừng lại không quá hai giây trước nụ cười tràn đầy tự tin của Chu Hạn Văn.
Cô chỉ nhìn thoáng qua rồi dẫn người đi lướt qua.
Ngó lơi “Đợi đất”
Hứa Mộc Tình vừa lướt qua Chu Hạn Văn, còn chưa đi được hai bước, Chu Hạn Văn đột nhiên dùng chất giọng trầm thấp gọi cô lại.
Hứa Mộc Tình quay người nhìn lại.
Trên mặt Chu Hạn Văn lại xuất hiện nụ cười đầy mê hoặc: “Tôi là Chu Hạn Văn, là chủ tịch tập đoàn Mị Lực”
“Xin chào, rất vui được làm quen với anh.”
Khi nghe thấy câu nói này của Hứa Mộc Tình.
Chu Hạn Văn đã nghĩ Hứa Mộc Tình cũng sẽ như những cô gái khác.
Vẻ mặt kích động, hai chân khép chặt, chủ động đưa bàn tay trắng nõn đó ra bắt tay hắn.
Thế nhưng.
Hứa Mộc Tình không hề làm vậy.
Cô chỉ nói một câu đơn giản rồi quay người.
Bỏ đi.
Bởi vì, tối nay Lý Hàng không tham dự buổi tiệc.
Bởi vì, cô luôn nhớ rõ, Lý Hàng không thích cô nói chuyện với người đàn ông khác.
Huống chỉ là gã đàn ông xấu xí này.
Còn nữa, hắn cười lên xấu ghê gớm!
Không cả bằng một phần mười ông xã.
Không, một phần trăm!
Một phần nghìn!
Chu Hạn Văn siết chặt tay nhìn theo bóng dáng Hứa Mộc Tình.
Đây là người phụ nữ đầu tiên không thèm nhìn hắn.
Một dục vọng chinh phục mãnh liệt khiến Chu Hạn Văn muốn tiến lên phía trước ôm chặt Hứa Mộc Tình vào lòng.
Lột sạch quần áo của cô.
Ấn xuống dưới người, mặc sức giày vò.
Để cô rên rỉ!
Để cô nũng nịu!