Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-463
Chương 463
Triệu Xương Hà vẻ mặt bợ đỡ ngồi cạnh hẳn.
“Cậu Chu, tên Mã Vĩ Tài này nổi tiếng là lõi đời ở khu vực quanh đây”
“Hản quen biết rất nhiều người trong thế giới ngâm”
“Chỉ cần một cuộc điện thoại có thể huy.
động vài trăm người.”
“Tiếp theo, cậu cứ yên tâm mà nhìn hắn biểu diễn”
Chu Hạn Văn vênh váo cười chế nhạo.
Trong mắt hản, tập đoàn Lăng Tiêu chỉ là một xưởng nhỏ không ngóc đầu lên nổi.
Họ sống giữa khe hở của thế giới nổi và thế giới ngầm.
Hai bên đều không thể đắc tội.
Tập đoàn Lăng Tiêu từ Ninh Châu nhỏ bé đến, họ vừa mới đến Thượng Hải, không gì thích hợp hơn là kêu những con rắn đầu đàn này đến xử lý họ.
Chu Hạn Văn đã bát đầu tưởng tượng đến dáng vẻ đáng thương của Hứa Mộc Tình lâm vào bước đường cùng, quỳ xuống trước mặt hắn.
Bây giờ, dù cách xa như vậy, nhưng khi nhìn Hứa Mộc Tình, hãn vẫn cảm thấy tim đập thình thịch.
Vẻ đẹp của Hứa Mộc Tình đã vượt xa những minh tinh người mẫu mà bình thường hắn vẫn chơi.
Hắn nhìn thấy một loại khí chất mà người thường không có được trên người Hứa Mộc.
Tình.
Cô nhăn mày hay cười tươi đều hoàn hảo, đầy cuốn hút “Người phụ nữ này chắc chản phải là của tôi “Cô ta chỉ có thể thuộc về tôi!”
Chu Hạn Văn cười tà mị.
Lúc này, hắn nhìn thấy Lý Hàng bên cạnh Hứa Mộc Tình.
Nhìn cô gái mình thích đứng bên cạnh một người đàn ông.
Hắn không thoải mái!
Hản chỉ Lý Hàng, lạnh lùng nói: “Nói với Mã Vĩ Tài, đánh gãy tay chân tên đàn ông đứng cạnh Hứa Mộc Tình, khiến hắn tiểu tiện không tự chủ!”
Sau khi Mã Vĩ Tài nghe điện thoại, ánh mất hản lập tức nhìn qua Hứa Mộc Tình và Lý Hàng.
“Ố, cô em này xinh đẹp đấy!”
Trong khi nói, Mã Vĩ Tài dẫn theo đàn em, vênh váo đi về phía Lý Hàng và Hứa Mộc Tình.
“Cô em, hôm nay thời tiết khá đẹp, trời trong nắng ấm”
“Chỗ này của các người cây cối rậm rạp như vậy, có muốn cùng anh vào rừng cây vui vẻ tí không?”
Lý Hàng lạnh lùng nhả ra hai chữ: “Vận ‘Bốpt”
Vương Tiếu Thất không biết từ đâu chui ra, †át mạnh lên miệng Mã Vĩ Tài “Mẹ kiếp, mày dám đánh tao! Lên cho taol”
Mệnh lệnh vừa ra, Mã Vĩ Tài và hai mươi mấy tên đàn em lập tức lao đến chỗ Vương.
Tiểu Thất và Lý Hàng.
‘Thấy đám Mã Vĩ Tài vung tay, tên nào tên nấy như hùm như sói lao về phía Lý Hàng và Vương Tiểu Thất.
Trên mặt Chu Hạn Văn nở nụ cười rạng rỡ.
Hắn như đã nhìn thấy Lý Hàng kêu gào thảm thiết trong sự chà đạp của Mã Vĩ Tài.
Như một con chó chết quỳ dưới đất.
Cầu xin!
Nước mắt nước mũi ròng ròng.
Không ngừng cầu xin!
Chu Hạn Văn thích lăng mạ người khác Hắn thích nghe người ta kêu gào thảm thiết trước mặt hần!
Hản cảm thấy, tiếng kêu gào khi những người này bị đánh nghe rất êm tai.
‘Thậm chí còn vượt xa những người phụ nữ rên rỉ dưới người hần.
Hản thích nhất là chà đạp lên tôn nghiêm của người khá!
c “Bịch!”
“Bịch!”
“Bịch!”
Lý Hàng không ra tay.
Một mình Vương Tiểu Thất đã đánh bay hết sạch Mã Vĩ Tài cùng hai mươi mấy tên đàn em của hẳn.
Tên nào cũng mặt mũi tím bầm.
Đặc biệt là Mã Vĩ Tài.
Nửa khuôn mặt hắn đã sưng vù lên, chân phải cũng khập khiểng.
Hản vừa kêu gào vừa chỉ Vương Tiểu Thất mà chửi mắng: “Mày có biết tao là ai không?”
“Đại ca của đại ca tao là đệ nhất bá ở Thượng Hải! Cam Hưng Bá!”
“Thằng oát mày dám đánh tao, mày chết chắc rồi, chúng mày chết chắc rồi!”
Sau khi bề nổi của thế giới ngầm ở Thượng Hải bị dẹp sạch sẽ.
Chỉ còn sót lại gia tộc Liễu Thị là lớn nhất.
Hiện giờ gia tộc Liễu Thị do một tay Liễu Bạch nắm quyền.
Để củng cố địa vị của Liễu Bạch, Lý Hàng cho Cam Hưng Bá ở lại bên cạnh anh ta, đồng thời cũng điều hai mươi đội viên từ Thượng Hải đến.
Sau khi những đội viên này đến Thượng Hải, đã tổ chức thống nhất đám côn đồ ở thế giới ngầm ở Thượng Hải, bát đầu bồi dưỡng thế lực của riêng mình.
“Bây giờ ông mày gọi một cuộc điện thoại là có thể gọi đến vài trăm người, một lửa đốt hết chỗ này, sau đó đánh chết hết chúng mày!”
Nói xong, Mã Vĩ Tài gọi một cuộc điện thoại.
Chưa đến vài phút.
Xe cá mập!
Xe van!
Nối đuôi nhau!
Ngay ngắn chỉnh tê chạy đến!
Triệu Xương Hà vẻ mặt bợ đỡ ngồi cạnh hẳn.
“Cậu Chu, tên Mã Vĩ Tài này nổi tiếng là lõi đời ở khu vực quanh đây”
“Hản quen biết rất nhiều người trong thế giới ngâm”
“Chỉ cần một cuộc điện thoại có thể huy.
động vài trăm người.”
“Tiếp theo, cậu cứ yên tâm mà nhìn hắn biểu diễn”
Chu Hạn Văn vênh váo cười chế nhạo.
Trong mắt hản, tập đoàn Lăng Tiêu chỉ là một xưởng nhỏ không ngóc đầu lên nổi.
Họ sống giữa khe hở của thế giới nổi và thế giới ngầm.
Hai bên đều không thể đắc tội.
Tập đoàn Lăng Tiêu từ Ninh Châu nhỏ bé đến, họ vừa mới đến Thượng Hải, không gì thích hợp hơn là kêu những con rắn đầu đàn này đến xử lý họ.
Chu Hạn Văn đã bát đầu tưởng tượng đến dáng vẻ đáng thương của Hứa Mộc Tình lâm vào bước đường cùng, quỳ xuống trước mặt hắn.
Bây giờ, dù cách xa như vậy, nhưng khi nhìn Hứa Mộc Tình, hãn vẫn cảm thấy tim đập thình thịch.
Vẻ đẹp của Hứa Mộc Tình đã vượt xa những minh tinh người mẫu mà bình thường hắn vẫn chơi.
Hắn nhìn thấy một loại khí chất mà người thường không có được trên người Hứa Mộc.
Tình.
Cô nhăn mày hay cười tươi đều hoàn hảo, đầy cuốn hút “Người phụ nữ này chắc chản phải là của tôi “Cô ta chỉ có thể thuộc về tôi!”
Chu Hạn Văn cười tà mị.
Lúc này, hắn nhìn thấy Lý Hàng bên cạnh Hứa Mộc Tình.
Nhìn cô gái mình thích đứng bên cạnh một người đàn ông.
Hắn không thoải mái!
Hản chỉ Lý Hàng, lạnh lùng nói: “Nói với Mã Vĩ Tài, đánh gãy tay chân tên đàn ông đứng cạnh Hứa Mộc Tình, khiến hắn tiểu tiện không tự chủ!”
Sau khi Mã Vĩ Tài nghe điện thoại, ánh mất hản lập tức nhìn qua Hứa Mộc Tình và Lý Hàng.
“Ố, cô em này xinh đẹp đấy!”
Trong khi nói, Mã Vĩ Tài dẫn theo đàn em, vênh váo đi về phía Lý Hàng và Hứa Mộc Tình.
“Cô em, hôm nay thời tiết khá đẹp, trời trong nắng ấm”
“Chỗ này của các người cây cối rậm rạp như vậy, có muốn cùng anh vào rừng cây vui vẻ tí không?”
Lý Hàng lạnh lùng nhả ra hai chữ: “Vận ‘Bốpt”
Vương Tiếu Thất không biết từ đâu chui ra, †át mạnh lên miệng Mã Vĩ Tài “Mẹ kiếp, mày dám đánh tao! Lên cho taol”
Mệnh lệnh vừa ra, Mã Vĩ Tài và hai mươi mấy tên đàn em lập tức lao đến chỗ Vương.
Tiểu Thất và Lý Hàng.
‘Thấy đám Mã Vĩ Tài vung tay, tên nào tên nấy như hùm như sói lao về phía Lý Hàng và Vương Tiểu Thất.
Trên mặt Chu Hạn Văn nở nụ cười rạng rỡ.
Hắn như đã nhìn thấy Lý Hàng kêu gào thảm thiết trong sự chà đạp của Mã Vĩ Tài.
Như một con chó chết quỳ dưới đất.
Cầu xin!
Nước mắt nước mũi ròng ròng.
Không ngừng cầu xin!
Chu Hạn Văn thích lăng mạ người khác Hắn thích nghe người ta kêu gào thảm thiết trước mặt hần!
Hản cảm thấy, tiếng kêu gào khi những người này bị đánh nghe rất êm tai.
‘Thậm chí còn vượt xa những người phụ nữ rên rỉ dưới người hần.
Hản thích nhất là chà đạp lên tôn nghiêm của người khá!
c “Bịch!”
“Bịch!”
“Bịch!”
Lý Hàng không ra tay.
Một mình Vương Tiểu Thất đã đánh bay hết sạch Mã Vĩ Tài cùng hai mươi mấy tên đàn em của hẳn.
Tên nào cũng mặt mũi tím bầm.
Đặc biệt là Mã Vĩ Tài.
Nửa khuôn mặt hắn đã sưng vù lên, chân phải cũng khập khiểng.
Hản vừa kêu gào vừa chỉ Vương Tiểu Thất mà chửi mắng: “Mày có biết tao là ai không?”
“Đại ca của đại ca tao là đệ nhất bá ở Thượng Hải! Cam Hưng Bá!”
“Thằng oát mày dám đánh tao, mày chết chắc rồi, chúng mày chết chắc rồi!”
Sau khi bề nổi của thế giới ngầm ở Thượng Hải bị dẹp sạch sẽ.
Chỉ còn sót lại gia tộc Liễu Thị là lớn nhất.
Hiện giờ gia tộc Liễu Thị do một tay Liễu Bạch nắm quyền.
Để củng cố địa vị của Liễu Bạch, Lý Hàng cho Cam Hưng Bá ở lại bên cạnh anh ta, đồng thời cũng điều hai mươi đội viên từ Thượng Hải đến.
Sau khi những đội viên này đến Thượng Hải, đã tổ chức thống nhất đám côn đồ ở thế giới ngầm ở Thượng Hải, bát đầu bồi dưỡng thế lực của riêng mình.
“Bây giờ ông mày gọi một cuộc điện thoại là có thể gọi đến vài trăm người, một lửa đốt hết chỗ này, sau đó đánh chết hết chúng mày!”
Nói xong, Mã Vĩ Tài gọi một cuộc điện thoại.
Chưa đến vài phút.
Xe cá mập!
Xe van!
Nối đuôi nhau!
Ngay ngắn chỉnh tê chạy đến!