Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-71
Chương 71
Chương 71
Mọi người bất ngờ đứng dậy và hô hào khi cụ bà xuống xe.
“ỪI” Bà ngoại đáp lại.
“Chúc mừng sinh nhật!!!”
Vì hai gia đình không xa nhau lắm, nên tiếng hoan hô náo nhiệt của bên này có thể vang tới bên nhà ông bác.
“Mọi người hãy vui vẻ lên, chúng ta không cần quan tâm đến bọn họ!”
“Ai dám chắc quả đào vàng đó không phải là do quét sơn? Còn đống tiền, không chừng cũng chỉ là mớ giấy trắng!”
Khi Liễu Hồng Hoa nói như vậy, mọi người đều thay đổi cảm xúc, bắt đầu ăn uống.
Các vị lãnh đạo ngồi cùng chồng của Liễu Hồng Hoa vừa vào chỗ, đúng lúc này, một người trong số họ nghe điện thoại, anh ta đột nhiên đứng dậy!
“Cái gì! Lãnh đạo Tề đang tới!?”
“Được được được, chúng tôi lập tức đón tiếp!”
Vị lãnh đạo đó nhanh chóng huy động mọi người xung quanh, ngay cả ông bác – nhân vật chính của tiệc mừng thọ cũng chống nạng đứng lên, mặt mày nghiêm trang đón tiếp ở cửa.
Các vị lãnh đạo của thành phố có thể đến dự tiệc mừng thọ của ông, đối với ông, đó là niềm vinh dự lớn nhất trong đời!
Chỉ một lần này cũng khiến ông có thể khoe khoang cả đời!
Không lâu sau, một chiếc Sedan cao cấp màu đen đi tới.
Một người đàn ông trung niên trong bộ vest chỉnh tề bước xuống xe.
Khi Liễu Hồng Hoa nhìn thấy người đàn ông này, bà vô cùng ngạc nhiên nói: “Ba, ba! Đây là người giàu nhất huyện chúng ta đấy!”
Người giàu nhất này liếc nhìn mọi người trước mặt, ông ta không thấy người mình đang tìm, liền hỏi.
“Xin hỏi, chủ tịch tập đoàn Lăng Tiêu có ở đây không?”
Ngay khi mọi người đang sững sờ, Trương Bằng Phi đã lái xe tới và dán một tấm biển trên nóc xe.
“Mừng thọ cụ bà, đi thẳng rẽ phải năm mươi mét”
Ông ta gật đầu, lập tức lên xe đi dự tiệc mừng thọ của bà lão.
“XI!” Liễu Hồng Hoa hừ lạnh một tiếng. “Cũng chỉ là người giàu có nhất huyện thôi, có là gì đâu cơ chứ?”
“Chờ chút nữa lãnh đạo lớn của thành phố Ninh Châu tới, đến lúc đó ông ta cũng sẽ chạy qua như một con chó ngay”
Sau đó, một vài chiếc xe hơi đắt tiên hơn châm chậm lướt qua.
Họ lần lượt đi theo những tấm biển chỉ dẫn trên nóc xe rẽ vào nhà Liễu Đông Thanh.
“Đến rồi, đến rồi, lãnh đạo đến rồi!”
Lúc này, chỉ thấy ba chiếc xe Volkswagen rất bình thường đang từ từ tiến đến.
Ngay khi mọi người chuẩn bị tươi cười đi lên để chào.
đón họ, ba chiếc sedan Volkswagen không dừng lại mà trực tiếp chầm chậm lái vượt qua họ.
“Này! Lãnh đạo Tề, Lãnh đạo Tê!”
“Ôi chao, ông còn ngây ra đấy làm gì, mau đuổi theo đi chứ, chắc chắn họ đi nhầm chỗ rồi!”
Thế là, một nhóm người vội vàng đuổi theo ba chiếc xe ‘Volkswagen.
Bởi vì khoảng cách không xa nên bọn họ rất nhanh đã đuổi kịp.
“Lãnh đạo Tề, ngài nhầm rồi, bên kia mới là tiệc mừng thọ”
Chồng của Liễu Hồng Hoa vừa lau mồ hôi trên trán vừa cười nói Lãnh đạo Tề liếc ông ta một cái hỏi: “Ông là?”
“À, tôi là Trương Toàn Đức”
“Lãnh đạo, ngài đến nhầm chỗ rồi, đây là cái chuồng chói”
“Ngài xem trên bàn đều là gì chứ? Những thứ này đều dành cho chó, lãnh đạo làm sao có thể ăn được chứ!?”
Trương Toàn Đức gật đầu khom lưng nói: ‘Lãnh đạo Tề, tiệc mừng thọ của ba tôi ở ngay trước mặt, ngài đi theo tôi”
“Trương Toàn Đức! Ông đang làm gì vậy!”
Lúc này, một số lãnh đạo cấp cao của huyện đã đến.
“Hôm nay lãnh đạo Tề và các lãnh đạo huyện chúng tôi đến đây để chúc mừng lễ thượng thọ cho cụ bà!”
“Ông nói trên bàn là thức ăn cho chó, mấy người lãnh đạo chúng tôi đều ăn rồi, vậy chúng tôi là cái gì hả?”
Trương Toàn Đức nhanh chóng cãi chày cãi cối, ông ta sợ đến mức cả người co lại như con sứa gặp nước nóng!
Chương 71
Mọi người bất ngờ đứng dậy và hô hào khi cụ bà xuống xe.
“ỪI” Bà ngoại đáp lại.
“Chúc mừng sinh nhật!!!”
Vì hai gia đình không xa nhau lắm, nên tiếng hoan hô náo nhiệt của bên này có thể vang tới bên nhà ông bác.
“Mọi người hãy vui vẻ lên, chúng ta không cần quan tâm đến bọn họ!”
“Ai dám chắc quả đào vàng đó không phải là do quét sơn? Còn đống tiền, không chừng cũng chỉ là mớ giấy trắng!”
Khi Liễu Hồng Hoa nói như vậy, mọi người đều thay đổi cảm xúc, bắt đầu ăn uống.
Các vị lãnh đạo ngồi cùng chồng của Liễu Hồng Hoa vừa vào chỗ, đúng lúc này, một người trong số họ nghe điện thoại, anh ta đột nhiên đứng dậy!
“Cái gì! Lãnh đạo Tề đang tới!?”
“Được được được, chúng tôi lập tức đón tiếp!”
Vị lãnh đạo đó nhanh chóng huy động mọi người xung quanh, ngay cả ông bác – nhân vật chính của tiệc mừng thọ cũng chống nạng đứng lên, mặt mày nghiêm trang đón tiếp ở cửa.
Các vị lãnh đạo của thành phố có thể đến dự tiệc mừng thọ của ông, đối với ông, đó là niềm vinh dự lớn nhất trong đời!
Chỉ một lần này cũng khiến ông có thể khoe khoang cả đời!
Không lâu sau, một chiếc Sedan cao cấp màu đen đi tới.
Một người đàn ông trung niên trong bộ vest chỉnh tề bước xuống xe.
Khi Liễu Hồng Hoa nhìn thấy người đàn ông này, bà vô cùng ngạc nhiên nói: “Ba, ba! Đây là người giàu nhất huyện chúng ta đấy!”
Người giàu nhất này liếc nhìn mọi người trước mặt, ông ta không thấy người mình đang tìm, liền hỏi.
“Xin hỏi, chủ tịch tập đoàn Lăng Tiêu có ở đây không?”
Ngay khi mọi người đang sững sờ, Trương Bằng Phi đã lái xe tới và dán một tấm biển trên nóc xe.
“Mừng thọ cụ bà, đi thẳng rẽ phải năm mươi mét”
Ông ta gật đầu, lập tức lên xe đi dự tiệc mừng thọ của bà lão.
“XI!” Liễu Hồng Hoa hừ lạnh một tiếng. “Cũng chỉ là người giàu có nhất huyện thôi, có là gì đâu cơ chứ?”
“Chờ chút nữa lãnh đạo lớn của thành phố Ninh Châu tới, đến lúc đó ông ta cũng sẽ chạy qua như một con chó ngay”
Sau đó, một vài chiếc xe hơi đắt tiên hơn châm chậm lướt qua.
Họ lần lượt đi theo những tấm biển chỉ dẫn trên nóc xe rẽ vào nhà Liễu Đông Thanh.
“Đến rồi, đến rồi, lãnh đạo đến rồi!”
Lúc này, chỉ thấy ba chiếc xe Volkswagen rất bình thường đang từ từ tiến đến.
Ngay khi mọi người chuẩn bị tươi cười đi lên để chào.
đón họ, ba chiếc sedan Volkswagen không dừng lại mà trực tiếp chầm chậm lái vượt qua họ.
“Này! Lãnh đạo Tề, Lãnh đạo Tê!”
“Ôi chao, ông còn ngây ra đấy làm gì, mau đuổi theo đi chứ, chắc chắn họ đi nhầm chỗ rồi!”
Thế là, một nhóm người vội vàng đuổi theo ba chiếc xe ‘Volkswagen.
Bởi vì khoảng cách không xa nên bọn họ rất nhanh đã đuổi kịp.
“Lãnh đạo Tề, ngài nhầm rồi, bên kia mới là tiệc mừng thọ”
Chồng của Liễu Hồng Hoa vừa lau mồ hôi trên trán vừa cười nói Lãnh đạo Tề liếc ông ta một cái hỏi: “Ông là?”
“À, tôi là Trương Toàn Đức”
“Lãnh đạo, ngài đến nhầm chỗ rồi, đây là cái chuồng chói”
“Ngài xem trên bàn đều là gì chứ? Những thứ này đều dành cho chó, lãnh đạo làm sao có thể ăn được chứ!?”
Trương Toàn Đức gật đầu khom lưng nói: ‘Lãnh đạo Tề, tiệc mừng thọ của ba tôi ở ngay trước mặt, ngài đi theo tôi”
“Trương Toàn Đức! Ông đang làm gì vậy!”
Lúc này, một số lãnh đạo cấp cao của huyện đã đến.
“Hôm nay lãnh đạo Tề và các lãnh đạo huyện chúng tôi đến đây để chúc mừng lễ thượng thọ cho cụ bà!”
“Ông nói trên bàn là thức ăn cho chó, mấy người lãnh đạo chúng tôi đều ăn rồi, vậy chúng tôi là cái gì hả?”
Trương Toàn Đức nhanh chóng cãi chày cãi cối, ông ta sợ đến mức cả người co lại như con sứa gặp nước nóng!