Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1675
Chương 1675
Trong khoảng thời gian đó, Đường Duy tin tưởng Sakahara Kurosawa một cách vô điều kiện, cũng giống như Sherlock Holmes tin tưởng Watson vô điều kiện vậy, ở một thời khắc nào đó, có lẽ cuộc đời của Sakahara Kurosawa cũng đã được Đường Duy cứu vãn.
Mối quan hệ giữa bọn họ ngoại trừ việc làm tổn thương nhau những người bạn, ở một mức độ sâu sắc hơn lại giống như một cộng tác suốt cuộc đời.
Giống như năm đó phải tha hương nơi đất khách quê người, Đường Duy và anh ta hăm hở nhìn nhau, cùng nhau đối mặt với tử thần, đánh nhau với xã hội đen, những trải nghiệm này đã đúc kết thành một sợi dây ràng buộc giữa hai người thanh niên mà bất cứ ai cũng không thể lay chuyển được, giống như bây giờ.
Quan hệ giữa bạn họ không chỉ là bạn của nhau mà còn sâu hôn là bạn hợp tác trong cuộc đời.
Anh ta biết người đang quấy rầy Đường Duy là cô em gái họ hàng có quan hệ huyết thống với anh ta, nhưng anh ta vẫn không chút nể nang mặt mũi và tình cảm kéo cô ta ra khỏi tầm mắt của Đường Duy.
“Anh đừng có mà cố gắng xóa bỏ suy nghĩ của tôi”
Tuy nhiên, Sakahara Sakurako là không hề nhận ra hành động của mình đã gây ra biết bao nhiêu rắc rối cho những người xung quanh: “Tốt xấu gì thì tôi cũng là thành viên của gia tộc Sakahara, đối diện với Đường Duy tôi vẫn có lòng tin đấy”
“Cô có thể trở về rồi” Giọng điệu của Sakahara Kurosawa có chút mất kiên nhẫn: “Đừng có lãng phí sức lực nữa”
“Tôi đã nói với người trong nhà rồi, họ đều ủng hộ tôi Trên mặt Sakahara Sakurako toàn là sự đắc ý, nhưng lại bị Sakahara Kurosawa kéo đến tận bên ngoài trạm bảo vệ, cô ta vội vã ngẩng đầu nhìn căn biệt thự ở phía xa: “Đúng rồi, anh nói dối tôi, Đường Duy nói anh ấy không có chia tay với Tô Nhan”
“Người ta có chia tay hay không liên quan gì đến cô chứ?”
Sakahara Kurosawa trợn tròn mắt: “Cho dù cậu ta có hẹn hò với tôi, chứ cũng sẽ không hẹn hò với cô đâu.”
Sakahara Sakurako tức giận nghiến chặt răng lại; “Không sao cả, tôi không bận tâm, sau này nếu tôi trở thành vợ của Đường Duy, dung túng một vài cô vợ bé ở bên ngoài thì đã sao nào, tôi rộng lượng vô cùng, đây mới là hào quang mà một người làm chính cung nên có.”
Cô ta tự hào về cái suy nghĩ của mình, cảm thấy rắng đây mới là người phụ nữ của thế kỷ mới. Chồng có trung thành hay không cũng không quan trọng, chỉ cần cái gia đình này trông có vẻ như là một gia đình là được.
“Ngu xuẩn” Sakahara Kurosawa dứt khoát nhanh nhẹn thốt ra hai chữ: “Cô hết thuốc chữa rồi”
“Anh mới là người hết thuốc chữa đấy” Sakahara Sakurako nở cười trông độc ác vô cùng: “Sống trong mơ à, anh cho rằng tình yêu cần phải trong sáng đơn thuần hay sao? Trên thực tế thì, có thứ gì có thể so sánh được với lợi ích chứ?”
“Đến cuối cùng anh sẽ bị những suy nghĩ này của chính mình cắn ngược lại mà thôi”
Ánh mắt của Sakahara Kurosawa trầm mặc, anh ta nhìn người được gọi là em gái này của mình một lúc lâu, sau đó mới quay đầu đi “Đừng có ở đây làm mất thể diện nữa, không ai nên trả giá cho những suy nghĩ này của cô đâu”
“Đây không phải là trả giá, đây là đôi bên cùng có lợi”
Sakahara Sakurako còn muốn nói gì đó nữa, nhưng lại bị Sakahara Kurosawa đẩy vào trong xe đang đậu bên ngoài trạm bảo vệ, giọng nói của cô ta cao vút: “Tại sao anh lại kéo tôi đi, anhI”
Tuy nhiên, Sakahara Kurosawa đã khóa cửa lại ngay khi lên xe, giống như là đang bắt cóc vậy, anh ta hung hẳn lái xe chở Sakahara Sakurako đi ra khỏi cửa nhà của Đường Duy, một lúc lâu sau, cậu ta nhận được tin nhắn Wechat của Đường Duy.
Trong khoảng thời gian đó, Đường Duy tin tưởng Sakahara Kurosawa một cách vô điều kiện, cũng giống như Sherlock Holmes tin tưởng Watson vô điều kiện vậy, ở một thời khắc nào đó, có lẽ cuộc đời của Sakahara Kurosawa cũng đã được Đường Duy cứu vãn.
Mối quan hệ giữa bọn họ ngoại trừ việc làm tổn thương nhau những người bạn, ở một mức độ sâu sắc hơn lại giống như một cộng tác suốt cuộc đời.
Giống như năm đó phải tha hương nơi đất khách quê người, Đường Duy và anh ta hăm hở nhìn nhau, cùng nhau đối mặt với tử thần, đánh nhau với xã hội đen, những trải nghiệm này đã đúc kết thành một sợi dây ràng buộc giữa hai người thanh niên mà bất cứ ai cũng không thể lay chuyển được, giống như bây giờ.
Quan hệ giữa bạn họ không chỉ là bạn của nhau mà còn sâu hôn là bạn hợp tác trong cuộc đời.
Anh ta biết người đang quấy rầy Đường Duy là cô em gái họ hàng có quan hệ huyết thống với anh ta, nhưng anh ta vẫn không chút nể nang mặt mũi và tình cảm kéo cô ta ra khỏi tầm mắt của Đường Duy.
“Anh đừng có mà cố gắng xóa bỏ suy nghĩ của tôi”
Tuy nhiên, Sakahara Sakurako là không hề nhận ra hành động của mình đã gây ra biết bao nhiêu rắc rối cho những người xung quanh: “Tốt xấu gì thì tôi cũng là thành viên của gia tộc Sakahara, đối diện với Đường Duy tôi vẫn có lòng tin đấy”
“Cô có thể trở về rồi” Giọng điệu của Sakahara Kurosawa có chút mất kiên nhẫn: “Đừng có lãng phí sức lực nữa”
“Tôi đã nói với người trong nhà rồi, họ đều ủng hộ tôi Trên mặt Sakahara Sakurako toàn là sự đắc ý, nhưng lại bị Sakahara Kurosawa kéo đến tận bên ngoài trạm bảo vệ, cô ta vội vã ngẩng đầu nhìn căn biệt thự ở phía xa: “Đúng rồi, anh nói dối tôi, Đường Duy nói anh ấy không có chia tay với Tô Nhan”
“Người ta có chia tay hay không liên quan gì đến cô chứ?”
Sakahara Kurosawa trợn tròn mắt: “Cho dù cậu ta có hẹn hò với tôi, chứ cũng sẽ không hẹn hò với cô đâu.”
Sakahara Sakurako tức giận nghiến chặt răng lại; “Không sao cả, tôi không bận tâm, sau này nếu tôi trở thành vợ của Đường Duy, dung túng một vài cô vợ bé ở bên ngoài thì đã sao nào, tôi rộng lượng vô cùng, đây mới là hào quang mà một người làm chính cung nên có.”
Cô ta tự hào về cái suy nghĩ của mình, cảm thấy rắng đây mới là người phụ nữ của thế kỷ mới. Chồng có trung thành hay không cũng không quan trọng, chỉ cần cái gia đình này trông có vẻ như là một gia đình là được.
“Ngu xuẩn” Sakahara Kurosawa dứt khoát nhanh nhẹn thốt ra hai chữ: “Cô hết thuốc chữa rồi”
“Anh mới là người hết thuốc chữa đấy” Sakahara Sakurako nở cười trông độc ác vô cùng: “Sống trong mơ à, anh cho rằng tình yêu cần phải trong sáng đơn thuần hay sao? Trên thực tế thì, có thứ gì có thể so sánh được với lợi ích chứ?”
“Đến cuối cùng anh sẽ bị những suy nghĩ này của chính mình cắn ngược lại mà thôi”
Ánh mắt của Sakahara Kurosawa trầm mặc, anh ta nhìn người được gọi là em gái này của mình một lúc lâu, sau đó mới quay đầu đi “Đừng có ở đây làm mất thể diện nữa, không ai nên trả giá cho những suy nghĩ này của cô đâu”
“Đây không phải là trả giá, đây là đôi bên cùng có lợi”
Sakahara Sakurako còn muốn nói gì đó nữa, nhưng lại bị Sakahara Kurosawa đẩy vào trong xe đang đậu bên ngoài trạm bảo vệ, giọng nói của cô ta cao vút: “Tại sao anh lại kéo tôi đi, anhI”
Tuy nhiên, Sakahara Kurosawa đã khóa cửa lại ngay khi lên xe, giống như là đang bắt cóc vậy, anh ta hung hẳn lái xe chở Sakahara Sakurako đi ra khỏi cửa nhà của Đường Duy, một lúc lâu sau, cậu ta nhận được tin nhắn Wechat của Đường Duy.