Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7: Điều Tra
Bạch Triết nhìn Bạch Nhã Băng lom lom, có chút kinh ngạc đây là lần đầu tiên ông thấy dáng vẻ này của Bạch Nhã Băng, ông chợt khẽ cười hỏi cô:
"Là ai vậy? Có anh chàng nào lại theo đuổi cháu nữa sao? Xem ra anh chàng đó cũng rất kiên nhẫn đấy điều tra luôn cả số điện thoại của cháu."
Bạch Nhã Băng tức đến đỏ mặt quăng điện thoại lên ghế hừ một tiếng:
"Anh ta đúng là một tên điên mà. Ông ngoại! Cháu có nên cho người xử anh ta luôn không để khỏi phải đeo bám cháu nữa."
Bạch Triết khẽ cười, Hoàng Việt cùng Jack cũng không nhịn được mà gục mặt cười mỉm, ông chỉ chỉ tay không ngừng cười:
"Ông thật hết nói nổi cháu mà, mà người theo đuổi cháu là ai vậy? Có thể điều tra ra số điện thoại của cháu chắc chắn không phải là người đơn giản, tầm thường."
"Anh ta tên Lục Dĩ Tường là một kẻ sến súa, thích đeo bám người khác." Cô bĩu môi nói cho ông biết.
"Lục Dĩ Tường? Chính là chủ tịch của tập đoàn Lục thị đó sao?" Bạch Triết khá bất ngờ, kinh ngạc khi biết người theo đuổi cháu gái cưng của mình là anh.
"Vâng! Chính là anh ta." Bạch Nhã Băng gật gật gù tỏ vẻ chán ghét khi nhắc đến Lục Dĩ Tường.
Thụy Điển
Đang ngồi gác chân lên bàn xem phim Bạch Huyền Nghị bỗng ngồi bật dậy dáng vẻ đầy kinh ngạc, há hốc miệng khi biết tin có người theo đuổi chị của mình, anh nhếch môi cười nói với người trong điện thoại:
"Anh nói người theo đuổi chị của tôi là chủ tịch của tập đoàn Lục thị Lục Dĩ Tường? Mắt anh ta có mù không vậy?"
Bạch Huyền Nghị bật cười một tiếng cúp máy lên mạng điều tra mọi thông tin về anh vừa xem vừa đọc lớn:
"Chủ tịch tập đoàn Lục thị là người rất có tài luôn xuất hiện với dáng vẻ lạnh lùng khó gần, vô cùng nghiêm túc với mọi việc vẫn chưa có bạn gái nào?"
Gương mặt của Bạch Huyền Nghị vặn vẹo không tin lặp lại câu mình mới vừa đọc:"Vẫn chưa có bạn gái nào? Có đùa không vậy trời? Sao lại chưa từng có bạn gái nào chứ? Vẫn còn trai tơ à? Nhìn mặt cũng sáng sủa đẹp trai phong độ như thế mà mắt lại bị mù nhìn trúng bà chị cọp cái của mình. Không được! Mình phải mau chóng quay về nước ngay mình phải đi cứu người."
Cùng lúc đó, tại một căn biệt thự khác một cô gái hai má phúng phính, tết tóc hai bên chạy nhanh vào trong miệng liên tục gọi:"Mẹ ơi! Mẹ ơi!"
Người phụ nữ đang ngồi đan len với dáng vẻ rất điềm đạm, dịu dàng, hiền từ ngẩng đầu lên mỉm cười hỏi cô con gái của mình:"Có chuyện gì mà con lại chạy nhanh như thế? Con đã là một thiếu nữ 17 tuổi rồi phải dịu dàng, điềm đạm lại một chút đừng có chạy nhảy như thế nữa."
"Ây da~ Con chạy nhanh như thế là vì con mới vừa biết một chuyện vô cùng kinh thiên động địa." Em gái của Lục Dĩ Tường - Lục Trân Trân quơ tay múa chân nói với mẹ của mình.
Lê Ngọc Quân mẹ của anh nghe Lục Trân Trân nói như thế liền có chút hiếu kì hỏi:"Là chuyện kinh thiên động địa gì chứ? Con có nói quá không thế?"
"Con không hề nói quá đâu mẹ có biết anh A Tôn mới vừa gọi đến báo cho con chuyện gì không? Đó chính là anh hai đang theo đuổi một cô gái mẹ nghĩ xem đó có phải là chuyện kinh thiên động địa không chứ?"
"Hả? Con nói sao? Anh hai của con đang theo đuổi một cô gái sao? Quả thật là chuyện kinh thiên động địa đấy mà cô gái đó là người như thế nào? Ra sao?"
Lục Trân Trân khẽ lắc đầu không nhanh không chậm đáp lại:"Con cũng không rõ chỉ nghe anh A Tôn bảo rằng cô gái đó rất xinh đẹp nhưng không phải dạng tầm thường đâu anh ấy nói cô gái đó rất lạnh lùng và không hề thích anh hai chút nào."
Lê Ngọc Quân chợt bật cười nhẹ:"Không ngờ người như anh trai con lại bị một cô gái từ chối mẹ rất tò mò cô gái đó là người như thế nào đấy."
Lục Trân Trân bĩu môi dáng vẻ vô cùng tinh nghịch, đáng yêu:"Con cũng đang rất tò mò nhưng con dám khẳng định, chắc chắn một điều mắt của cô gái đó rất tinh tường khi đã từ chối anh hai nếu cô ấy mà chấp nhận thì con phải đưa cô ấy đi khám mắt rồi."
Tập đoàn Bạch thị
Thư ký của Bạch Triết bước vào cúi chào ông rồi báo cáo những gì mà anh đã điều tra được về Lục Dĩ Tường:
"Thưa chủ tịch! Theo như những gì mà tôi điều tra thì chủ tịch của tập đoàn Lục thị không còn gì phải chê trách cả gần như là hoàn hảo. Ba của Lục Dĩ Tường mất rất sớm chỉ còn mẹ và một người em gái hiện họ đang sống ở Thụy Điển.
Anh ta quản lý tập đoàn từ khi còn rất trẻ luôn nghiêm túc trong công việc đời tư hoàn toàn trong sạch, bạn bè của anh ta toàn là những người có tầm cỡ như là Dạ Thành Đông, Tần Đình Danh, Phương Thần và Âu Hoằng Phong. Điều đặc biệt là đó giờ Lục Dĩ Tường vẫn chưa có bạn gái đại tiểu thư là người đầu tiên anh ta theo đuổi."
Bạch Triết gật gù tỏ vẻ khá hài lòng ông quay đầu nhìn thư ký của mình, đôi mày hơi nhướng lên:"Muốn biết cậu ta tốt hay không? Có xứng đáng với Tiểu Băng hay không chúng ta thử là biết liền."
Thư ký của ông khom người khẽ hỏi:"Ý của chủ tịch là..."
"Như cách cũ nếu như tôi cảm thấy hài lòng thì không cần phải đợi Tiểu Băng đồng ý tôi nhất định sẽ bằng mọi giá khiến cho cậu ta trở thành cháu rễ của mình còn nếu như không đạt tiêu chuẩn thì đá phăng liền không cho cậu ta lại gần Tiểu Băng."
"Vâng ạ! Tôi hiểu ý của ngài rồi."
"Là ai vậy? Có anh chàng nào lại theo đuổi cháu nữa sao? Xem ra anh chàng đó cũng rất kiên nhẫn đấy điều tra luôn cả số điện thoại của cháu."
Bạch Nhã Băng tức đến đỏ mặt quăng điện thoại lên ghế hừ một tiếng:
"Anh ta đúng là một tên điên mà. Ông ngoại! Cháu có nên cho người xử anh ta luôn không để khỏi phải đeo bám cháu nữa."
Bạch Triết khẽ cười, Hoàng Việt cùng Jack cũng không nhịn được mà gục mặt cười mỉm, ông chỉ chỉ tay không ngừng cười:
"Ông thật hết nói nổi cháu mà, mà người theo đuổi cháu là ai vậy? Có thể điều tra ra số điện thoại của cháu chắc chắn không phải là người đơn giản, tầm thường."
"Anh ta tên Lục Dĩ Tường là một kẻ sến súa, thích đeo bám người khác." Cô bĩu môi nói cho ông biết.
"Lục Dĩ Tường? Chính là chủ tịch của tập đoàn Lục thị đó sao?" Bạch Triết khá bất ngờ, kinh ngạc khi biết người theo đuổi cháu gái cưng của mình là anh.
"Vâng! Chính là anh ta." Bạch Nhã Băng gật gật gù tỏ vẻ chán ghét khi nhắc đến Lục Dĩ Tường.
Thụy Điển
Đang ngồi gác chân lên bàn xem phim Bạch Huyền Nghị bỗng ngồi bật dậy dáng vẻ đầy kinh ngạc, há hốc miệng khi biết tin có người theo đuổi chị của mình, anh nhếch môi cười nói với người trong điện thoại:
"Anh nói người theo đuổi chị của tôi là chủ tịch của tập đoàn Lục thị Lục Dĩ Tường? Mắt anh ta có mù không vậy?"
Bạch Huyền Nghị bật cười một tiếng cúp máy lên mạng điều tra mọi thông tin về anh vừa xem vừa đọc lớn:
"Chủ tịch tập đoàn Lục thị là người rất có tài luôn xuất hiện với dáng vẻ lạnh lùng khó gần, vô cùng nghiêm túc với mọi việc vẫn chưa có bạn gái nào?"
Gương mặt của Bạch Huyền Nghị vặn vẹo không tin lặp lại câu mình mới vừa đọc:"Vẫn chưa có bạn gái nào? Có đùa không vậy trời? Sao lại chưa từng có bạn gái nào chứ? Vẫn còn trai tơ à? Nhìn mặt cũng sáng sủa đẹp trai phong độ như thế mà mắt lại bị mù nhìn trúng bà chị cọp cái của mình. Không được! Mình phải mau chóng quay về nước ngay mình phải đi cứu người."
Cùng lúc đó, tại một căn biệt thự khác một cô gái hai má phúng phính, tết tóc hai bên chạy nhanh vào trong miệng liên tục gọi:"Mẹ ơi! Mẹ ơi!"
Người phụ nữ đang ngồi đan len với dáng vẻ rất điềm đạm, dịu dàng, hiền từ ngẩng đầu lên mỉm cười hỏi cô con gái của mình:"Có chuyện gì mà con lại chạy nhanh như thế? Con đã là một thiếu nữ 17 tuổi rồi phải dịu dàng, điềm đạm lại một chút đừng có chạy nhảy như thế nữa."
"Ây da~ Con chạy nhanh như thế là vì con mới vừa biết một chuyện vô cùng kinh thiên động địa." Em gái của Lục Dĩ Tường - Lục Trân Trân quơ tay múa chân nói với mẹ của mình.
Lê Ngọc Quân mẹ của anh nghe Lục Trân Trân nói như thế liền có chút hiếu kì hỏi:"Là chuyện kinh thiên động địa gì chứ? Con có nói quá không thế?"
"Con không hề nói quá đâu mẹ có biết anh A Tôn mới vừa gọi đến báo cho con chuyện gì không? Đó chính là anh hai đang theo đuổi một cô gái mẹ nghĩ xem đó có phải là chuyện kinh thiên động địa không chứ?"
"Hả? Con nói sao? Anh hai của con đang theo đuổi một cô gái sao? Quả thật là chuyện kinh thiên động địa đấy mà cô gái đó là người như thế nào? Ra sao?"
Lục Trân Trân khẽ lắc đầu không nhanh không chậm đáp lại:"Con cũng không rõ chỉ nghe anh A Tôn bảo rằng cô gái đó rất xinh đẹp nhưng không phải dạng tầm thường đâu anh ấy nói cô gái đó rất lạnh lùng và không hề thích anh hai chút nào."
Lê Ngọc Quân chợt bật cười nhẹ:"Không ngờ người như anh trai con lại bị một cô gái từ chối mẹ rất tò mò cô gái đó là người như thế nào đấy."
Lục Trân Trân bĩu môi dáng vẻ vô cùng tinh nghịch, đáng yêu:"Con cũng đang rất tò mò nhưng con dám khẳng định, chắc chắn một điều mắt của cô gái đó rất tinh tường khi đã từ chối anh hai nếu cô ấy mà chấp nhận thì con phải đưa cô ấy đi khám mắt rồi."
Tập đoàn Bạch thị
Thư ký của Bạch Triết bước vào cúi chào ông rồi báo cáo những gì mà anh đã điều tra được về Lục Dĩ Tường:
"Thưa chủ tịch! Theo như những gì mà tôi điều tra thì chủ tịch của tập đoàn Lục thị không còn gì phải chê trách cả gần như là hoàn hảo. Ba của Lục Dĩ Tường mất rất sớm chỉ còn mẹ và một người em gái hiện họ đang sống ở Thụy Điển.
Anh ta quản lý tập đoàn từ khi còn rất trẻ luôn nghiêm túc trong công việc đời tư hoàn toàn trong sạch, bạn bè của anh ta toàn là những người có tầm cỡ như là Dạ Thành Đông, Tần Đình Danh, Phương Thần và Âu Hoằng Phong. Điều đặc biệt là đó giờ Lục Dĩ Tường vẫn chưa có bạn gái đại tiểu thư là người đầu tiên anh ta theo đuổi."
Bạch Triết gật gù tỏ vẻ khá hài lòng ông quay đầu nhìn thư ký của mình, đôi mày hơi nhướng lên:"Muốn biết cậu ta tốt hay không? Có xứng đáng với Tiểu Băng hay không chúng ta thử là biết liền."
Thư ký của ông khom người khẽ hỏi:"Ý của chủ tịch là..."
"Như cách cũ nếu như tôi cảm thấy hài lòng thì không cần phải đợi Tiểu Băng đồng ý tôi nhất định sẽ bằng mọi giá khiến cho cậu ta trở thành cháu rễ của mình còn nếu như không đạt tiêu chuẩn thì đá phăng liền không cho cậu ta lại gần Tiểu Băng."
"Vâng ạ! Tôi hiểu ý của ngài rồi."