Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-165
Chương 165: Thích Ở Bên Cô
CHƯƠNG 165: THÍCH Ở BÊN CÔ
Bạch Nguyệt bị anh nói vậy mà không phản bác được.
Cố Lăng Kiệt sai cấp dưới lấy một chiếc chậu to và 5 ấm nước nóng đến.
Bạch Nguyệt thật sự không thể không tắm rửa, trên người rất khó chịu.
Cô vào phòng vệ sinh tắm sạch rồi đi ra. Cố Lăng Kiệt cũng vào tắm.
Máy tính của anh còn chưa tắt, Bạch Nguyệt nhìn lướt qua, trong máy của anh chắc hẳn là có rất nhiều tài liệu mật nhỉ? Anh lại chưa tắt máy đã đi vào phòng tắm, nếu có người nào xem trộm thì rất nhiều bí mật sẽ bị bại lộ.
Nhưng cô không hề xem. Người càng biết nhiều bí mật thì càng chết sớm.
Cô nằm trên giường lấy điện thoại lên mạng. Có một người tên Mạn Mạn gửi rất nhiều tin nhắn đến.
Đã lâu cô không dùng tài khoản này, bình thường cũng chỉ liên lạc với Lưu San.
Cô không tùy tiện add friend với người khác.
Cô chẳng có ấn tượng gì với người tên Mạn Mạn này cả, không biết có phải là đồng nghiệp đã đổi tên không? Như Lưu San, mỗi tháng lại đổi tên một lần. Trước đây cô cũng không tìm được, sau này cô đã phải ghi chú tên cô ấy lại.
Bạch Nguyệt mở tin nhắn ra.
"Có đó không, có đó không." Tin nhắn như vậy gần như ngày nào cũng gửi, nhưng không hề nói gì khác.
Bạch Nguyệt gửi một tin nhắn đáp lại: "Có, bạn là?"
"Bạch Nguyệt, cuối cùng em cũng lên mạng rồi. Tôi nhớ em quá, giờ em đang ở đâu?" Mạn Mạn hỏi.
Bạch Nguyệt cảm thấy tò mò, người này lại biết tên của cô.
"Anh là ai?" Bạch Nguyệt hỏi.
"Một người đàn ông yêu em." Mạn Mạn nói.
Bạch Nguyệt cảm giác được đối phương cố ý giấu diếm, hơn nữa giọng nói kiểu đùa giỡn khiến cô không thoải mái, ngữ điệu cũng khó chịu: "Đàn ông yêu tôi rất nhiều, không nói thì tôi block anh."
Đối phương im lặng ba giây. Bạch Nguyệt đang chuẩn bị cho anh ta vào sổ đen thì thấy một hàng chữ hiện ra: "Tô Khánh Nam."
Bạch Nguyệt nhớ rõ cô đã sớm cho cái tên Tô Khánh Nam này vào sổ đen rồi mà, sao hắn ta vẫn còn ở đây?
Cho dù có phải là Tô Khánh Nam hay không thì cô cũng phải block hắn.
Bỗng điện thoại bị một bàn tay to lớn cầm lấy. Bạch Nguyệt nhìn về phía chủ nhân của bàn tay. Cố Lăng Kiệt lướt nhìn nhật ký trò chuyện của bọn họ, nhíu mày: "Đàn ông yêu cô rất nhiều?"
Vốn đây là một câu nói khiêu khích, mang vài phần cố ý và khoác lác.
Thế nhưng cô rất không thích anh cướp điện thoại xem tin nhắn riêng tư của cô. Cô đâu có xem những thứ trong máy tính của anh.
"Hẳn là không ít." Bạch Nguyệt nói rồi lấy điện thoại về.
Cố Lăng Kiệt càng cau mày: "Cô vẫn còn vương vấn tơ lòng với chồng cũ à?"
"Tôi cũng đâu có biết Mạn Mạn là anh ta, còn tưởng là tên con gái. Hơn nữa trước đó tôi đã cho anh ta vào sổ đen rồi." Đây là cô nói thật.
Cố Lăng Kiệt thuận tay kéo Mạn Mạn vào sổ đen rồi đưa di động cho cô: "Đám người yêu cô đâu, nói xem."
Bạch Nguyệt cạn lời. Cô chỉ nói đại thế thôi mà anh lại xem là thật à?
"Chó, mèo, gà, vịt..." Bạch Nguyệt trả lời bừa.
Cố Lăng Kiệt nắm cằm cô, cúi người hôn lên môi cô. Nói chính xác thì không phải hôn mà là cắn, nhẹ hơn cắn một chút, nhưng khí thế sắc bén. Anh đẩy cô ngả xuống giường.
Bạch Nguyệt giật mình, chống tay lên ngực anh, má đỏ ửng: "Không phải vừa muốn rồi sao? Tôi mới tắm sạch."
Cố Lăng Kiệt nhìn sâu vào cô. Anh không nói lời nào nhưng ánh mắt lại vô cùng sáng, có thể phản chiếu hình bóng cô.
Bạch Nguyệt không đoán ra anh có ý gì.
"Đầu tiên, không phải đẩy ngã chính là muốn, thứ hai, vừa muốn rồi thì không thể muốn nữa sao?" Cố Lăng Kiệt hỏi vặn.
"Cái đó." Bạch Nguyệt nhân cơ hội ngồi dậy, co người ở chân giường.
"Hửm?" Cố Lăng Kiệt quan sát hết hành động của cô nhưng không vạch trần.
"Mỗi tuần một lần là nhu cầu sinh lý, mỗi tuần hai lần là nhu cầu tình cảm, mỗi tuần bảy lần chính là không chú ý giữ gìn sức khỏe, có hại với cơ thể." Bạch Nguyệt giải thích.
Cố Lăng Kiệt ngồi ở bên giường nhìn cô: "Vậy cô mong tôi và cô mỗi tuần mấy lần?"
Bạch Nguyệt cảm thấy câu này của anh chính là một cái bẫy.
Nếu nói là một lần thì giống như cô bị coi thành công cụ, cô cũng không chấp nhận được.
Nếu nói là hai lần thì rõ ràng cô có dã tâm, rất không đơn giản.
"Chuyện này quá thường xuyên thì sẽ có gánh nặng." Bạch Nguyệt bỏ qua câu hỏi của anh.
"Cô cũng biết thường xuyên có gánh nặng à?" Cố Lăng Kiệt nhếch miệng, nói với vẻ mặt khó dò.
Bạch Nguyệt: "..."
Mấy câu này của anh là nhằm vào bài giữ gìn sức khỏe phía trên của cô.
Bạch Nguyệt nhận ra không thể nói lại được anh chút nào. Cũng không phải anh miệng lưỡi lưu loát khua môi múa mép gì, Cố Lăng Kiệt không nói nhiều, đa số thường điềm tĩnh như núi Thái Sơn vậy. Chỉ là, lời anh nói vô cùng chặt chẽ cẩn thận, những người có tư duy bình thường khó mà chống đối với anh được.
Nghĩ đến việc anh cố ý dẫn dắt cô, Bạch Nguyệt hơi tức giận, hạ giọng trách cứ: "Lần nào cũng thắng tôi được chưa! Anh không thấy đau lòng à?"
Anh không thấy đau lòng à? Đây là mấy câu thường nói trên mạng, giống kiểu câu cửa miệng.
Cô nói xong đã cảm thấy mình sai rồi.
Kiểu người cứng nhắc như Cố Lăng Kiệt sao có thể biết đây chỉ là câu nói giỡn trên mạng thôi chứ? Anh sẽ coi là thật mất.
"Lần sau sẽ nhường cô." Cố Lăng Kiệt nghiêm túc hứa hẹn.
Bạch Nguyệt cảm thấy hơi là lạ, cô cúi đầu, cảm nhận hơi thở nam tính của anh đang tiến gần.
Anh đã ở trước mặt cô rồi.
"Có điều, tôi muốn sửa lại một chuyện của cô." Cố Lăng Kiệt nói.
"Chuyện gì?" Bạch Nguyệt ngẫm nghĩ, hình như cô đâu có làm sai chuyện gì.
"Tôi không phải người buông thả dục vọng, hơn ba năm qua chưa từng có phụ nữ, cũng không tự giải quyết. Thế nhưng, tôi muốn quan hệ với cô." Cố Lăng Kiệt nghiêm túc nói.
Trái tim Bạch Nguyệt đập thình thịch.
Cố Lăng Kiệt đang ám chỉ điều gì?
Anh thích cô sao?
Không thể nào.
Anh thích quan hệ với cô không có nghĩa là anh thích bản thân cô.
Anh cũng nói rồi, cô không phải loại hình anh thích, anh từng rất tò mò vì sao anh của quá khứ lại thích cô.
Thế nhưng sao anh lại nói với cô những điều này?
Bạch Nguyệt nhìn đôi mắt trong suốt và tĩnh lặng như nước của anh.
Được rồi, anh chỉ bày tỏ là anh thích làm chuyện đó với cô mà thôi. Thật đúng là một đáp án khiến người ta dở khóc dở cười.
"Anh trước đây chưa từng tự giải quyết, vậy về mặt sinh lý phải làm sao?" Bạch Nguyệt cố gắng dời sự chú ý.
Sự nóng bỏng của anh phả vào da thịt cô cách một lớp không khí.
"Vận động, huấn luyện, diễn tập cao độ, xử lý công việc có thể tiêu hao hết sức lực, đôi khi một hai tháng cũng sẽ làm bẩn chăn một lần." Cố Lăng Kiệt giải thích.
Bạch Nguyệt nhớ đến Tô Tiểu Linh.
Tô Tiểu Linh là vị hôn thê của anh, theo hiểu biết của cô thì Tô Tiểu Linh hẳn là lớn hơn cô.
Bây giờ cô đã hai mươi tám rồi, Tô Tiểu Linh cũng đến thời kỳ có nhu cầu rồi. Cô có nên nhắc nhở anh chuyện của Tô Tiểu Linh không?
Cô không muốn xen vào việc của người khác.
Nhưng mà, nếu Cố Lăng Kiệt có gì đó với Tô Tiểu Linh, rồi lại cùng với cô thì cô sẽ thiệt thòi.
Truyện được mua bản quyền đăng trên App Mê Tình Truyện!
"Dù sao về sau anh nhất định phải dùng bao." Bạch Nguyệt nói, nóng quá, cô bò về phía bên kia giường, cách xa anh một chút.
Cố Lăng Kiệt thấy dáng vẻ của cô thì hơi nóng lại bốc lên, giữ eo cô kéo vào lòng: "Không phải cô đặt vòng tránh thai rồi sao? Có thể không cần dùng."
Bạch Nguyệt: "..."