Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-304
Chương 304: Tiểu la lỵ cường hoành
“Lĩnh vực – Băng Quốc!!”
Nữ tử thần bí ngớ người ra, còn chưa kịp phản ứng lại thì khuôn mặt nàng bỗng nhiên biến sắc, bởi vì theo giọng nói non nớt của tiểu la lỵ kia vang lên, một luồng hàn khí lạnh đến thấu xương xuất hiện, sau đó hóa thành một cơn bão tuyết cuồng nộ mà bộc phát khiến toàn bộ không gian bị bao phủ trong một mảng trắng xóa. Bão tuyết giống như một khối bộc phá cự đại nổ tung, chỉ trong một cái nháy mắt liền nuốt chửng toàn bộ lĩnh vực của nữ tử thần bí.
Hắc ám lĩnh vực dưới cơn bão tuyết khủng bố không ngờ lại trở nên run rẩy, từng lớp từng lớp hắc ám có thể thấy bằng mắt thường bị cơn bão tuyết quét qua liền nhanh chóng nhiễm một tầng bạch sắc, trong thoáng chốc màu trắng bao phủ lấy toàn bộ hắc ám lĩnh vực. Loáng thoáng nghe thấy vài tiếng răng rắc vang lên, toàn bộ lĩnh vực hắc ám cứ như vậy mà bị đóng băng sau đó vỡ vụn thành trăm ngàn mảnh.
Mất đi lĩnh vực hắc ám, cơn bão tuyết bùng nổ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, chưa đến một giây đồng hồ liền biến khu vực trong phạm vi ngàn dặm thành một vương quốc băng giá theo đúng nghĩa. Nữ tử thần bí bị cưỡng ép phá hủy lĩnh vực, lực lượng phản phệ khiến nàng phụt ra một ngụm máu lớn thấm ướt cả khăn che mặt, ánh mắt nhìn về phía Tuyết Liên toát lên vẻ kinh hoàng cực độ, miệng lắp bắp trong sợ hãi cùng cực
“Thánh…..Thánh Hoàng!!!!”
Có thể không thèm đếm xỉa gì đến lĩnh vực của mình, hơn nữa chỉ cần giải phóng lĩnh vực thôi cũng khiến “Hắc Ám Tù Lung” tan vỡ, đối phương bét nhất thì cũng là Thánh Hoàng cường giả, mà chênh lệch giữa Thánh Giả cùng Thánh Hoàng, nàng thân là Thánh cấp cường giả rõ ràng hơn ai hết, đừng nói bản thân chỉ là Thánh Giả trung giai, cho dù ở đây có thêm chục tên Thánh Giả đỉnh phong cũng không phải là đối thủ của một Thánh Hoàng cường giả chân chính, hạng người như mình thì chỉ có nước bị miểu sát.
Tâm tình kinh hoàng khiến nữ tử thần bí căn bản không thèm quan tâm đến sự xuất hiện bất ngờ của Tuyết Liên, cũng không có rảnh đầu óc mà để ý tới việc Tử Phong đang thương tích đầy mình đột nhiên lại hoàn hảo vô khuyết, trong đầu nàng ta lúc này chỉ có một ý niệm, đó là bỏ chạy. Đã không còn chút chiến ý, nữ tử thần bí động tác vô cùng nhanh chóng, gần như là dùng toàn bộ lực lượng của mình điều động không gian lực, liều mạng mà cố gắng xé rách một kẽ hở không gian, muốn từ đó mà đào thoát ra ngoài.
Nếu như là Tuyết Liên của trước kia, hẳn là nữ tử thần bí đã có thể thành công, nhưng hiện tại Tuyết Liên không còn là một con gà mờ có thực lực Thánh Hoàng như ở trong Cổ Mộ nữa, mà trải qua Hồ Phi Nguyệt giáo dục, tiểu nha đầu ngày nào đã trở thành một Thánh Hoàng cường giả hàng thực giá thực. Mà một Thánh Giả bị thương đứng trước một Thánh Hoàng thực thụ mà vọng tưởng muốn xé rách không gian để chạy trốn ư, vô dụng!
“Tổn thương ba ba còn muốn chạy ư??” giọng nói non nớt của Tuyết Liên vang lên không hề phù hợp với ngữ cảnh của câu nói, nhưng mà giọng nói này rơi vào tai nữ tử thần bí lại giống như một cái bùa đòi mạng siêu cấp.
Chỉ thấy Tuyết Liên giơ cánh tay nhỏ bé của mình lên sau đó phất một cái, vốn cơn bão tuyết đang loạn động liền trở nên cuồng bạo hơn gấp trăm lần, những ngọn gió trước kia chỉ thổi mạnh nay đã biến thành những ngọn cương phong mang theo rét buốt thấu xương cắt da cắt thịt mà chém thẳng tới chỗ nữ tử thàn bí như những cây đao, không gian vừa bị nữ tử thần bí hé mở được một chút cũng ngay lập tức bị đóng băng lại, đừng nói là muốn xé rách lần nữa, đến cả phá được lớp băng này cũng là cả một vấn đề.
Những ngọn cương phong khủng bố đó liên tục chém tới chỗ nữ tử thần bí khiến nàng không khỏi kinh hãi, vội vàng chật vật né tránh, nhưng thân ở trong lĩnh vực của Thánh Hoàng cường giả, người ta là dao thớt, mình chỉ là thịt cá, làm thế nào mà giãy dụa được cơ chứ. Chỉ thấy vô số cương phong quét qua, nữ tử thần bí trong một cái hô hấp cả người đã tràn ngập máu tươi, chỉ là máu tươi vừa thoát khỏi cơ thể nàng liền ngay lập tức biến thành băng, khiến nhiệt độ cơ thể nàng hạ xuống kịch liệt.
Tuyết Liên thần tình giận dữ, bàn tay nhỏ bé lật ngửa sau đó từ từ nâng lên, chỉ thấy ngay phụ cận chỗ nữ tử thần bí đang chật vật chống đỡ với cương phong, hai cơn lốc xoáy mang theo băng tuyết điên cuồng mà xoay tròn xuất hiện, trong nháy mắt liền hình thành hai ngọn vòi rồng cao vạn trượng vô cùng khủng bố.
Hai ngọn vòi rồng mang theo vô số mảnh vụn băng tuyết giống như hai chiếc máy xay siêu cấp, trực tiếp cuốn toàn bộ cây cối bị đóng băng ở xung quanh vào trong rồi xé chúng thành mảnh vụn, cứ như vậy mà tiếp cận tới chỗ nữ tử thần bí, sau đó liền đồng thời va chạm với nữ tử thần bí rồi nổ tung thành một cơn mưa băng tuyết.
Đại địa chấn động mạnh mẽ, Tuyết Liên đến liếc cũng không thèm liếc, chỉ khịt mũi một cái sau đó liền thu hồi lĩnh vực của mình, quay lại đằng sau, nhìn thấy Tử Phong lúc này toàn thân chật vật, đã đổi vị trí với Lôi phân thân liền mừng rỡ mà nhào vào trong lòng hắn.
Tử Phong có chút chết lặng nhìn Tuyết Liên nhẹ nhàng nghiền chết nữ tử thần bí dễ dàng đến mức một hơi thwor dốc cũng không có, hắn không khỏi cười khổ, thầm nhủ cách biệt cảnh giới trong Thánh cấp thật là khổng lồ. Thấy Tuyết Liên chui tọt vào trong lòng mình, Tử Phong cười cười ôm lấy tiểu nha đầu, với trình độ quấn người của con bé, hẳn là từ lúc mình đi nó nhớ mình lắm.
Quả nhiên như những gì Tử Phong thầm nghĩ, Tuyết Liên ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người ba ba của mình, tiểu nha đầu dụi dụi đầu vào trong lòng hắn, thấp giọng nỉ non: “Con nhớ ba ba….”
Tử Phong chỉ cười cười không biết nói sao, hẳn là Lôi phân thân lúc này đang giải thích mọi chuyện với Hồ Phi Nguyệt, bản thân hắn thì cũng chỉ gọi là tạm khôi phục thương thế, cả người hắn hiện tại vô cùng mệt mỏi, hắn cần tìm một nơi an toàn để hồi phục đã.
Chỉ là Tử Phong còn chưa kịp làm gì, trước mắt liền xuất hiện động tĩnh khiến hắn không khỏi nhíu mày. Chỉ thấy từ trong đống băng tuyết tràn ngập trên mặt đất, một cánh tay từ bên dưới bỗng nhiên xuất hiện, sau đó một thân ảnh chậm rãi bò lên trên từ bên dưới, lên tới nơi liền run rẩy vô lực, sau đó cứ như vậy mà ngã ngửa lên trên tuyết không động đậy.
Tử Phong ôm lấy Tuyết Liên trong lòng, chậm rãi bước tới nơi mà nữ tử thàn bí kia vừa mới bò lên, nàng ta hiện tại trông vô cùng thê thảm, bộ quần áo màu đen trên người đã bị xé rách tan nát trông không khác gì miếng vải vụn, hoàn toàn không còn chút tác dụng che chắn nào, cứ như thế mà để lộ toàn bộ cơ thể của nàng ra trước mắt Tử Phong, trên cơ thể đó là chi chít vô số những vết cắt hiển nhiên là do công kích của Tuyết Liên, chỉ là dáng người tuyệt đẹp của nàng vẫn bảo trì nguyên vẹn, chỗ nào lồi chỗ nào lõm thì vẫn có thể nhìn ra được.
Chỉ là Tử Phong căn bản không có thèm quan tâm tới mấy thứ này, đừng nói là hiện tại nàng ta đang bị thương khắp nơi, dù có là lúc bình thường đem một mỹ nhân ra lột hết đồ đứng trước mặt hắn cũng còn chả thèm ngó nữa là. Khăn che mặt của nữ tử thần bí cũng đã biến mất, để lộ ra một khuôn mặt chim sa cá lặn, nhan sắc tuyệt đối có thể xếp ngang hàng với mấy siêu cấp mỹ nữ như Tuyết Phi Nhan, Lâm Tử Hàm, chỉ là nếu so sánh với Hồ Phi Nguyệt thì vẫn còn kém một cấp, lúc này hai mắt của nàng vẫn đang mở, cánh mũi phập phồng hiển nhiên là vẫn còn sống, chỉ là đôi môi tái nhợt không chút máu của nàng kèm theo hơi thở hỗn loạn báo hiệu rằng nàng đã bị nội thương trầm trọng, căn bản không làm được trò trống gì nữa.
Tử Phong nhìn thấy nữ tử thần bí vẫn còn sống thì không khỏi thở dài, quả nhiên Tuyết Liên vẫn chỉ là một đứa trẻ, dù căm hận nhưng thấy ba ba của mình chỉ bị thương thì cũng chỉ muốn đánh đối phương một trận cho hả giận mà thôi, đánh tới điểm đến là dừng, căn bản không hề có ý định muốn giết chết đối phương, đổi lại là hắn thì nữ nhân này đã không biết chết đến bao nhiêu lần rồi, làm gì còn có nổi khí lực mà bò lên như thế này.
Nhưng mà Tử Phong cũng không có ý định sẽ tha mạng cho nữ tử thần bí này, đã là kẻ địch của hắn thì chỉ có hai trường hợp, một là hắn chết, hai là đối phương chết, căn bản sẽ không có trường hợp thứ ba, hắn đương nhiên là muốn nhân lúc ngươi bệnh lấy mạng ngươi rồi. Tử Phong cũng không có ý định để Tuyết Liên xử tử đối phương hộ mình, dù sao thì con bé cũng được coi là con gái của mình, hắn đương nhiên không muốn một tiểu nha đầu tay phải nhiễm máu tươi chỉ vì ý nguyện của người cha như hắn, xem ra hắn không chỉ là người chồng tốt mà còn là một người cha có trách nhiệm đấy.
Tử Phong lặng lẽ giơ một ngón tay lên,
Hư Thiểm trong nháy mắt được hình thành trên đầu ngón tay của hắn. Ở thời điểm hắn chỉ là Sĩ cấp,
Hư Thiểm đã có thể không chút khó khăn đục thủng cơ thể của một Bán Thánh, hiện tại hắn so với Bán Thánh còn mạnh hơn, lẽ đương nhiên
Hư Thiểm có thể thừa sức xuyên thủng phòng ngự của Thánh Giả, dù sao thì năng lực xuyên thấu chính là điểm mạnh của kĩ năng này, đối với nữ tử thần bí lúc này, một tia
Hư Thiểm xuyên qua mi tâm chắc là đủ rồi.
Nữ tử thần bí lúc này vẫn còn có thể duy trì tỉnh táo, nhưng cơ thể nàng lúc này dù cho có muốn cử động một ngón tay cũng không được, nếu như nhìn vào thì thấy nàng chỉ bị ngoại thương không đáng kể, nhưng chỉ có nàng mới biết trạng thái hiện tại của mình ra sao. Công kích của Tuyết Liên tuy không có ý định đưa nàng vào chỗ chết, nhưng mà công kích mang theo lực lượng lĩnh vực tầng thứ hai xâm nhập thể nội của nàng, cách cái chết cũng chỉ một khoảng ngắn mà thôi, còn sống tới giờ thì chỉ có thể cảm thán sức sống của võ giả quá ương ngạnh.
Mắt thấy trên ngón tay của nam tử kia xuất hiện một tia năng lượng màu đen chỉ thẳng vào đầu mình, kèm theo con mắt vô hồn không một chút gợn sóng kia, nàng biết chắc rằng đời mình xong rồi, trong lòng không khỏi cười khảy, đúng là đi đêm lắm có ngày gặp ma, không ngờ “con mồi” mà mình định đùa giỡn lại chính là “thú săn mồi” sẽ kết liễu bản thân mình, thực sự là mỉa mai mà.
Nữ tử thần bí đã nhắm mắt chấp nhận số phận, chỉ là nàng chờ mãi cũng không thấy Tử Phong công kích, lòng hiếu kì nảy sinh liền mở mắt ra, chỉ thấy Tử Phong lúc này đã thu chiêu, ánh mắt đăm chiêu nhìn mình. Trong lòng nàng chợt run lên, chẳng lẽ hắn ta là một tên biến thái có hứng thú với cơ thể của mình, phải biết rằng dù bị thương nhưng cơ thể nàng cũng vẫn còn nguyên vẹn, hơn nữa nhan sắc của bản thân nàng biết rõ hơn ai hết, nếu hắn thật sự nảy ra ý định đó thì…..
Tử Phong đương nhiên không hề có ý định như vậy, chưa nói đến việc hắn không hề háo sắc, chỉ tính đến việc đối phương bị thương khắp người thế kia hắn đã không thể khơi lên được đến nửa tia hứng thú rồi, hắn thu chiêu lại bởi vì lúc hắn chuẩn bị ra chiêu, thông báo của hệ thống vang lên:
- Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ: Đánh bại nữ nhân thần bí bất kể thủ đoạn
Phần thưởng: 150% điểm kinh nghiệm cần để lên cấp. “Chủ - Bộc Khế Ước” một đơn vị.
“Lĩnh vực – Băng Quốc!!”
Nữ tử thần bí ngớ người ra, còn chưa kịp phản ứng lại thì khuôn mặt nàng bỗng nhiên biến sắc, bởi vì theo giọng nói non nớt của tiểu la lỵ kia vang lên, một luồng hàn khí lạnh đến thấu xương xuất hiện, sau đó hóa thành một cơn bão tuyết cuồng nộ mà bộc phát khiến toàn bộ không gian bị bao phủ trong một mảng trắng xóa. Bão tuyết giống như một khối bộc phá cự đại nổ tung, chỉ trong một cái nháy mắt liền nuốt chửng toàn bộ lĩnh vực của nữ tử thần bí.
Hắc ám lĩnh vực dưới cơn bão tuyết khủng bố không ngờ lại trở nên run rẩy, từng lớp từng lớp hắc ám có thể thấy bằng mắt thường bị cơn bão tuyết quét qua liền nhanh chóng nhiễm một tầng bạch sắc, trong thoáng chốc màu trắng bao phủ lấy toàn bộ hắc ám lĩnh vực. Loáng thoáng nghe thấy vài tiếng răng rắc vang lên, toàn bộ lĩnh vực hắc ám cứ như vậy mà bị đóng băng sau đó vỡ vụn thành trăm ngàn mảnh.
Mất đi lĩnh vực hắc ám, cơn bão tuyết bùng nổ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, chưa đến một giây đồng hồ liền biến khu vực trong phạm vi ngàn dặm thành một vương quốc băng giá theo đúng nghĩa. Nữ tử thần bí bị cưỡng ép phá hủy lĩnh vực, lực lượng phản phệ khiến nàng phụt ra một ngụm máu lớn thấm ướt cả khăn che mặt, ánh mắt nhìn về phía Tuyết Liên toát lên vẻ kinh hoàng cực độ, miệng lắp bắp trong sợ hãi cùng cực
“Thánh…..Thánh Hoàng!!!!”
Có thể không thèm đếm xỉa gì đến lĩnh vực của mình, hơn nữa chỉ cần giải phóng lĩnh vực thôi cũng khiến “Hắc Ám Tù Lung” tan vỡ, đối phương bét nhất thì cũng là Thánh Hoàng cường giả, mà chênh lệch giữa Thánh Giả cùng Thánh Hoàng, nàng thân là Thánh cấp cường giả rõ ràng hơn ai hết, đừng nói bản thân chỉ là Thánh Giả trung giai, cho dù ở đây có thêm chục tên Thánh Giả đỉnh phong cũng không phải là đối thủ của một Thánh Hoàng cường giả chân chính, hạng người như mình thì chỉ có nước bị miểu sát.
Tâm tình kinh hoàng khiến nữ tử thần bí căn bản không thèm quan tâm đến sự xuất hiện bất ngờ của Tuyết Liên, cũng không có rảnh đầu óc mà để ý tới việc Tử Phong đang thương tích đầy mình đột nhiên lại hoàn hảo vô khuyết, trong đầu nàng ta lúc này chỉ có một ý niệm, đó là bỏ chạy. Đã không còn chút chiến ý, nữ tử thần bí động tác vô cùng nhanh chóng, gần như là dùng toàn bộ lực lượng của mình điều động không gian lực, liều mạng mà cố gắng xé rách một kẽ hở không gian, muốn từ đó mà đào thoát ra ngoài.
Nếu như là Tuyết Liên của trước kia, hẳn là nữ tử thần bí đã có thể thành công, nhưng hiện tại Tuyết Liên không còn là một con gà mờ có thực lực Thánh Hoàng như ở trong Cổ Mộ nữa, mà trải qua Hồ Phi Nguyệt giáo dục, tiểu nha đầu ngày nào đã trở thành một Thánh Hoàng cường giả hàng thực giá thực. Mà một Thánh Giả bị thương đứng trước một Thánh Hoàng thực thụ mà vọng tưởng muốn xé rách không gian để chạy trốn ư, vô dụng!
“Tổn thương ba ba còn muốn chạy ư??” giọng nói non nớt của Tuyết Liên vang lên không hề phù hợp với ngữ cảnh của câu nói, nhưng mà giọng nói này rơi vào tai nữ tử thần bí lại giống như một cái bùa đòi mạng siêu cấp.
Chỉ thấy Tuyết Liên giơ cánh tay nhỏ bé của mình lên sau đó phất một cái, vốn cơn bão tuyết đang loạn động liền trở nên cuồng bạo hơn gấp trăm lần, những ngọn gió trước kia chỉ thổi mạnh nay đã biến thành những ngọn cương phong mang theo rét buốt thấu xương cắt da cắt thịt mà chém thẳng tới chỗ nữ tử thàn bí như những cây đao, không gian vừa bị nữ tử thần bí hé mở được một chút cũng ngay lập tức bị đóng băng lại, đừng nói là muốn xé rách lần nữa, đến cả phá được lớp băng này cũng là cả một vấn đề.
Những ngọn cương phong khủng bố đó liên tục chém tới chỗ nữ tử thần bí khiến nàng không khỏi kinh hãi, vội vàng chật vật né tránh, nhưng thân ở trong lĩnh vực của Thánh Hoàng cường giả, người ta là dao thớt, mình chỉ là thịt cá, làm thế nào mà giãy dụa được cơ chứ. Chỉ thấy vô số cương phong quét qua, nữ tử thần bí trong một cái hô hấp cả người đã tràn ngập máu tươi, chỉ là máu tươi vừa thoát khỏi cơ thể nàng liền ngay lập tức biến thành băng, khiến nhiệt độ cơ thể nàng hạ xuống kịch liệt.
Tuyết Liên thần tình giận dữ, bàn tay nhỏ bé lật ngửa sau đó từ từ nâng lên, chỉ thấy ngay phụ cận chỗ nữ tử thần bí đang chật vật chống đỡ với cương phong, hai cơn lốc xoáy mang theo băng tuyết điên cuồng mà xoay tròn xuất hiện, trong nháy mắt liền hình thành hai ngọn vòi rồng cao vạn trượng vô cùng khủng bố.
Hai ngọn vòi rồng mang theo vô số mảnh vụn băng tuyết giống như hai chiếc máy xay siêu cấp, trực tiếp cuốn toàn bộ cây cối bị đóng băng ở xung quanh vào trong rồi xé chúng thành mảnh vụn, cứ như vậy mà tiếp cận tới chỗ nữ tử thần bí, sau đó liền đồng thời va chạm với nữ tử thần bí rồi nổ tung thành một cơn mưa băng tuyết.
Đại địa chấn động mạnh mẽ, Tuyết Liên đến liếc cũng không thèm liếc, chỉ khịt mũi một cái sau đó liền thu hồi lĩnh vực của mình, quay lại đằng sau, nhìn thấy Tử Phong lúc này toàn thân chật vật, đã đổi vị trí với Lôi phân thân liền mừng rỡ mà nhào vào trong lòng hắn.
Tử Phong có chút chết lặng nhìn Tuyết Liên nhẹ nhàng nghiền chết nữ tử thần bí dễ dàng đến mức một hơi thwor dốc cũng không có, hắn không khỏi cười khổ, thầm nhủ cách biệt cảnh giới trong Thánh cấp thật là khổng lồ. Thấy Tuyết Liên chui tọt vào trong lòng mình, Tử Phong cười cười ôm lấy tiểu nha đầu, với trình độ quấn người của con bé, hẳn là từ lúc mình đi nó nhớ mình lắm.
Quả nhiên như những gì Tử Phong thầm nghĩ, Tuyết Liên ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người ba ba của mình, tiểu nha đầu dụi dụi đầu vào trong lòng hắn, thấp giọng nỉ non: “Con nhớ ba ba….”
Tử Phong chỉ cười cười không biết nói sao, hẳn là Lôi phân thân lúc này đang giải thích mọi chuyện với Hồ Phi Nguyệt, bản thân hắn thì cũng chỉ gọi là tạm khôi phục thương thế, cả người hắn hiện tại vô cùng mệt mỏi, hắn cần tìm một nơi an toàn để hồi phục đã.
Chỉ là Tử Phong còn chưa kịp làm gì, trước mắt liền xuất hiện động tĩnh khiến hắn không khỏi nhíu mày. Chỉ thấy từ trong đống băng tuyết tràn ngập trên mặt đất, một cánh tay từ bên dưới bỗng nhiên xuất hiện, sau đó một thân ảnh chậm rãi bò lên trên từ bên dưới, lên tới nơi liền run rẩy vô lực, sau đó cứ như vậy mà ngã ngửa lên trên tuyết không động đậy.
Tử Phong ôm lấy Tuyết Liên trong lòng, chậm rãi bước tới nơi mà nữ tử thàn bí kia vừa mới bò lên, nàng ta hiện tại trông vô cùng thê thảm, bộ quần áo màu đen trên người đã bị xé rách tan nát trông không khác gì miếng vải vụn, hoàn toàn không còn chút tác dụng che chắn nào, cứ như thế mà để lộ toàn bộ cơ thể của nàng ra trước mắt Tử Phong, trên cơ thể đó là chi chít vô số những vết cắt hiển nhiên là do công kích của Tuyết Liên, chỉ là dáng người tuyệt đẹp của nàng vẫn bảo trì nguyên vẹn, chỗ nào lồi chỗ nào lõm thì vẫn có thể nhìn ra được.
Chỉ là Tử Phong căn bản không có thèm quan tâm tới mấy thứ này, đừng nói là hiện tại nàng ta đang bị thương khắp nơi, dù có là lúc bình thường đem một mỹ nhân ra lột hết đồ đứng trước mặt hắn cũng còn chả thèm ngó nữa là. Khăn che mặt của nữ tử thần bí cũng đã biến mất, để lộ ra một khuôn mặt chim sa cá lặn, nhan sắc tuyệt đối có thể xếp ngang hàng với mấy siêu cấp mỹ nữ như Tuyết Phi Nhan, Lâm Tử Hàm, chỉ là nếu so sánh với Hồ Phi Nguyệt thì vẫn còn kém một cấp, lúc này hai mắt của nàng vẫn đang mở, cánh mũi phập phồng hiển nhiên là vẫn còn sống, chỉ là đôi môi tái nhợt không chút máu của nàng kèm theo hơi thở hỗn loạn báo hiệu rằng nàng đã bị nội thương trầm trọng, căn bản không làm được trò trống gì nữa.
Tử Phong nhìn thấy nữ tử thần bí vẫn còn sống thì không khỏi thở dài, quả nhiên Tuyết Liên vẫn chỉ là một đứa trẻ, dù căm hận nhưng thấy ba ba của mình chỉ bị thương thì cũng chỉ muốn đánh đối phương một trận cho hả giận mà thôi, đánh tới điểm đến là dừng, căn bản không hề có ý định muốn giết chết đối phương, đổi lại là hắn thì nữ nhân này đã không biết chết đến bao nhiêu lần rồi, làm gì còn có nổi khí lực mà bò lên như thế này.
Nhưng mà Tử Phong cũng không có ý định sẽ tha mạng cho nữ tử thần bí này, đã là kẻ địch của hắn thì chỉ có hai trường hợp, một là hắn chết, hai là đối phương chết, căn bản sẽ không có trường hợp thứ ba, hắn đương nhiên là muốn nhân lúc ngươi bệnh lấy mạng ngươi rồi. Tử Phong cũng không có ý định để Tuyết Liên xử tử đối phương hộ mình, dù sao thì con bé cũng được coi là con gái của mình, hắn đương nhiên không muốn một tiểu nha đầu tay phải nhiễm máu tươi chỉ vì ý nguyện của người cha như hắn, xem ra hắn không chỉ là người chồng tốt mà còn là một người cha có trách nhiệm đấy.
Tử Phong lặng lẽ giơ một ngón tay lên,
Hư Thiểm trong nháy mắt được hình thành trên đầu ngón tay của hắn. Ở thời điểm hắn chỉ là Sĩ cấp,
Hư Thiểm đã có thể không chút khó khăn đục thủng cơ thể của một Bán Thánh, hiện tại hắn so với Bán Thánh còn mạnh hơn, lẽ đương nhiên
Hư Thiểm có thể thừa sức xuyên thủng phòng ngự của Thánh Giả, dù sao thì năng lực xuyên thấu chính là điểm mạnh của kĩ năng này, đối với nữ tử thần bí lúc này, một tia
Hư Thiểm xuyên qua mi tâm chắc là đủ rồi.
Nữ tử thần bí lúc này vẫn còn có thể duy trì tỉnh táo, nhưng cơ thể nàng lúc này dù cho có muốn cử động một ngón tay cũng không được, nếu như nhìn vào thì thấy nàng chỉ bị ngoại thương không đáng kể, nhưng chỉ có nàng mới biết trạng thái hiện tại của mình ra sao. Công kích của Tuyết Liên tuy không có ý định đưa nàng vào chỗ chết, nhưng mà công kích mang theo lực lượng lĩnh vực tầng thứ hai xâm nhập thể nội của nàng, cách cái chết cũng chỉ một khoảng ngắn mà thôi, còn sống tới giờ thì chỉ có thể cảm thán sức sống của võ giả quá ương ngạnh.
Mắt thấy trên ngón tay của nam tử kia xuất hiện một tia năng lượng màu đen chỉ thẳng vào đầu mình, kèm theo con mắt vô hồn không một chút gợn sóng kia, nàng biết chắc rằng đời mình xong rồi, trong lòng không khỏi cười khảy, đúng là đi đêm lắm có ngày gặp ma, không ngờ “con mồi” mà mình định đùa giỡn lại chính là “thú săn mồi” sẽ kết liễu bản thân mình, thực sự là mỉa mai mà.
Nữ tử thần bí đã nhắm mắt chấp nhận số phận, chỉ là nàng chờ mãi cũng không thấy Tử Phong công kích, lòng hiếu kì nảy sinh liền mở mắt ra, chỉ thấy Tử Phong lúc này đã thu chiêu, ánh mắt đăm chiêu nhìn mình. Trong lòng nàng chợt run lên, chẳng lẽ hắn ta là một tên biến thái có hứng thú với cơ thể của mình, phải biết rằng dù bị thương nhưng cơ thể nàng cũng vẫn còn nguyên vẹn, hơn nữa nhan sắc của bản thân nàng biết rõ hơn ai hết, nếu hắn thật sự nảy ra ý định đó thì…..
Tử Phong đương nhiên không hề có ý định như vậy, chưa nói đến việc hắn không hề háo sắc, chỉ tính đến việc đối phương bị thương khắp người thế kia hắn đã không thể khơi lên được đến nửa tia hứng thú rồi, hắn thu chiêu lại bởi vì lúc hắn chuẩn bị ra chiêu, thông báo của hệ thống vang lên:
- Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ: Đánh bại nữ nhân thần bí bất kể thủ đoạn
Phần thưởng: 150% điểm kinh nghiệm cần để lên cấp. “Chủ - Bộc Khế Ước” một đơn vị.