Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 288
Ba ngày sau, cờ chiến thắng ngoài Gia Lam Thành tung bay phấp phới, tất cả những người có thể xếp vào hàng thượng lưu trong Gia Lam Thành này đều chạy ra, mục đích của bọn họ chính là cung kính tiễn Bạch Khởi rời khỏi, tuy bề ngoài Đế Quốc đã xóa bỏ quân quyền của Bạch Khởi, hơn nữa còn thu lại hành tỉnh các nơi, đặt hành tỉnh các nơi dưới sự trị vì của Đế Quốc, theo đạo lý mà nói phải là người đi trà lạnh, đáng tiếc là sự thật lại không như vậy.
Ai cũng hiểu, bên ngoài mặc dù là nói như vậy, nhưng đóng quân các nơi đều là người của Bạch Khởi, trong phủ Tổng Đốc cũng đều là người của Bạch Khởi, quan viên các cấp đều là thủ hạ của Bạch Khởi, đây tuyệt đối không phải là Đế Quốc nói xóa bỏ là có thể xóa bỏ, bề ngoài nhìn vào Bạch Khởi giống như đã mất đi quyền lực, nhưng trên thực tế rốt cuộc không phải như vậy, trong lòng mọi người đều rõ như gương sáng, phương Bắc hiện nay, cả Gia Lam chẳng phải là nằm trong tay Bạch Khởi? Muốn ai sống, muốn ai chết chẳng phải là chỉ cần một câu của Bạch Khởi?
Bởi vậy khi Bạch Khởi rời khỏi lại không xuất hiện cục diện gọi là người đi trà lạnh, trái lại còn nhộn nhịp bất thường, hầu như tất cả mọi người có thể nói gia thế to lớn trong Gia Lam Thành này đều cả nhà đi ra, cung kính tiễn Bạch Khởi, trước khi đi còn tặng cho Bạch Khởi số lượng lớn lễ vật, cộng lại có lẽ lớn đến mức trăm vạn kim tệ…
Lần này Bạch Khởi trở về Đế Đô thật sự uy phong hơn rất nhiều so với lần trước, lần trước khi từ chiến tuyến phương Bắc trở về kinh thành, Bạc Khởi dẫn theo ba nghìn thân binh đã coi như rất kinh khủng rồi, thế nhưng lần này thân binh hộ vệ của Bạch Khởi dẫn theo tròn ba vạn người, người nào cũng đều là hảo hán trong trăm có một. Không phải là cấp bậc Đấu Sĩ thì đừng có nghĩ đến chuyện tiến vào hàng ngũ thân quân của Bạch Khởi, hơn nữa ngoài ra Bạch Khởi lần này trở về Đế Đô, có thể nói là binh cường mã tráng. Ba trăm tên Đấu Vương dị tộc, Bạch Khởi dẫn theo tròn một trăm người, ngoài ra Bạch Khởi còn dẫn theo lão Liệt Hỏa và hai mươi Hỏa Hệ Đại Ma Đạo Sư, còn có cả ba trăm Hỏa Hệ Ma Pháp Sư, những người này đều là sức chiến đấu siêu cấp không thể nghi ngờ. Có thể nói… hơn ba vạn người này của Bạch Khỏi tuy số lượng không nhiều, thế nhưng chính diện có thể chống chế mấy Quân đoàn.
Đương nhiên khi Bạch Khởi rời khỏi Gia Lam Thành cũng không muốn phải từ bỏ nơi này, chỉ là tạm thời cần phải trở về Đế Đô mà thôi, nhưng Bạch Khởi vẫn giữ một lực lượng đầy đủ ở lại đây, để lại Vạn Lý Vân chịu trách nhiệm nắm giữ tất cả việc điều hành chính vụ, còn Tiêu Thiên Vũ chịu trách nhiệm nắm giữ quân đội. Đồng thời Bạch Khởi còn để lại Lưu Dịch Tư, và Hắc Ám Kỵ Sĩ Tác Lan. Hai Đấu Hoàng cường giả để hiệp trợ cho bọn họ, mười vạn Ma Pháp Sư và hai trăm Đấu Vương cường giả, đều là những người có lực uy hiếp mạnh nhất, có bọn họ, đủ để giải quyết bất kỳ người nào muốn mưu đồ bất chính.
Sau khi cáo biệt những người đưa tiễn, Bạch Khởi liền dẫn người của mình một đường khải hoàn ca đi về phía Đế Đô. Vốn dĩ Bạch Khởi muốn sau khi rời khỏi Gia Lam Thành sẽ đi thẳng đến Sâm La Tuyệt Vực, tiến vào Sâm La Tuyệt Vực phá bỏ Mộc Hệ Phong ấn ở đó, thuận đường đi tìm kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng, sau đó mới trở về Đế Đô, nâng cao thực lực của mình, cũng thuận đường mở ra Mộc Hệ Phong ấn, nhân tiện còn có thể kéo dài thời gian, quả thực là một việc tốt, một mũi tên trúng ba đích.
Có điều, sau khi rời khỏi, Bạch Khởi lại thay đổi chủ ý, bởi vì Bạch Khởi phát hiện ra một chuyện, đó chính là những Thú Nhân ở La Đức hành tỉnh xuất hiện vấn đề. Đấu Vương Thú Nhân Tân Ba Đạt, còn có ba trăm Cuồng Sư Vệ, bản thân mình đã từng có hẹn ước với bọn họ, thời gian qua đi sự việc thay đổi, cũng đã mấy năm rồi, mình ném bọn họ ở đó cũng chẳng quan tâm, hình như có chút quá đáng. Tân Ba Đạt không dám đến gây phiền phức cho mình, nhưng thời gian đã lâu như vậy, Bạch Khởi lại vẫn nhớ đến việc này… Là nam tử, có những lúc nói lời phải giữ lấy lời, huống chi giúp đỡ bọn họ đối với mình nà nói chưa chắc là không có lợi gì.
Cho nên Bạch Khởi tạm thời quyết định muốn đi một chuyến đến La Đức hành tỉnh để gặp Tân Ba Đạt bọn họ, Hắc Y Quân hiện nay đã bị biến thành lực lượng Đặc Cảnh Ty của La Đức, số lượng năm vạn, mà ba trăm Cuồng Sư Vệ của Tân Ba Đạt vẫn cả ngày che mặt sống trong một biệt thự ngoài thành La Đức.
Bây giờ thế cục của Đại lục ổn định, Bất Diệt Hoàng Triều và Thiên Long sẽ không triển khai chiến tranh trong thời gian ngắn, hơn nữa Bạch Khởi trong một khoảng thời gian trong tương lai đều phải bận việc nội bộ, rất khó có thời gian để nhúng tay vào chuyện ở phương Bắc. Tuy nhiên, theo như tình báo mới nhất, Thú Nhân ở phương Bắc đã rục rịch hoạt động, Bạch Khởi vẫn muốn chuẩn bị nhiều một chút, phòng tránh rắc rối có thể xuất hiện, một khi ở chỗ Thú Nhân có biến đổi, thực ra đem Tân Ba Đạt và vị Tiểu Hoàng tử Thú Nhân đó ra chưa chắc không phải là chuyện xấu…
Đương nhiên Bạch Khởi cũng không muốn đưa bọn họ đi để chịu chết, mà là sau khi đem bọn họ ra sẽ giúp đỡ bọn họ một tay, như vậy đã đủ rồi, đủ để khiến cho nội bộ Thú Nhân xảy ra hỗn loạn, dù sao vị trí của vị Thú Hoàng hiện tại có lẽ không vẻ vang như vậy, hơn nữa danh bất chính, ngôn bất thuận. Có một người thừa kế danh chính ngôn thuận đi ra, như vậy đã đủ để khiến cho bọn họ tranh đấu một phen.
Chuẩn bị chu đáo trước mọi việc mới là tố chất mà người làm đại sự cần phải có, mà Bạch Khởi bây giờ cũng coi như là làm được chuẩn bị chu đáo trước mọi việc, dù sao bất luận là lô cốt Thiết Thủ của Gia Lam phương Bắc hay Bất Diệt Hoàng Triều đều nối liền với Thú Nhân. Uy hiếp của Thú Nhân ở ngay bên cạnh, Bạch Khởi không thể không suy nghĩ cách đối phó với bọn chúng. Đối lập với Thiên Long mà nói, Thú Nhân không nghi ngờ gì là toàn dân chiến đấu, hơn nữa còn cường tráng dị thường, đây mới là vấn đề mà Bạch Khởi lo lắng nhất, những tên đó quả không dễ đồi phó.
Phải biết rằng trên Đại Lục Thiên Ân này có một luật bất thành văn như vầy, Thú Nhân là kẻ địch chung của nhân loại, một khi có quốc gia cùng Thú Nhân giao chiến, bất cứ người nào cũng không thể thọc dao nhỏ sau lưng nữa, nếu không sẽ trở thành kẻ địch chung của Thế giới Nhân loại, Thú Nhân và nhân loại có đường biên giới kéo dài, trải qua mấy chục cửa khẩu của mấy quốc gia. Thông qua những cửa khẩu kiên cố này, thế giới con người mới có thể ngăn cản sự tấn công của Thú Nhân, nếu không e là Thú Nhân toàn dân chiến đấu, hơn nữa sự tu luyện đấu khí có một tư chất tự nhiên nhất định sớm đã tiến vào thế giới của nhân loại màu mỡ này. Phải biết rằng một Thú Nhân bình thường tương đương với năm binh sĩ nhân loại, Thú Nhân toàn dân chiến đấu có một tỉ người, lực lượng của bọn chúng khổng lồ đến cỡ nào có thể nghĩ là biết, nếu mọi người không đồng tâm hiệp lực cùng chống lại Thú Nhân thì kết quả có thể nghĩ là biết.
Trải quả khoảng chừng hơn một tháng, đoàn người của Bạch Khởi đã đến được La Đức hành tỉnh, đại quân tiến vào thành đóng quân, còn Bạch Khởi lại dẫn theo mấy trăm cường giả chạy thẳng đến nơi những Thú Nhân tộc trú ngụ ở ngoài thành, về phần những tên phú hào quý tộc đến nghênh đón, Bạch Khởi nhất loạt quẳng sang một bên, những người đó bây giờ đâu còn tư cách để khiến cho Bạch Khởi hạ mình đi gặp mặt bọn họ, cấp bậc của hai bên khác biệt quá xa.
Bạch Khởi dẫn theo chừng một trăm Đấu Vương cường giả cưỡi khoái mã xông xáo khắp nơi mà đến. Khi đến cổng, tám tên Cuồng Sư Vệ canh gác ở cổng nhìn thấy Bạch Khởi, trong nháy mắt ánh mắt biến đổi, một tên trong số đó lập tức chạy vào trong thông báo cho Tân Ba Đạt. Bạch Khởi đối với bọn họ không có gì xa lạ, còn về những người khác cũng không dám cản trở. Dù sao bọn họ sớm đã hiểu rõ, Bạch Khởi bây giờ không còn là Đại Đấu Sư nhân loại mà bọn họ gặp ở nơi hoang dã mấy năm trước nữa, Bạch Khởi bây giờ trong tay nắm trăm vạn binh mã, Đại lãnh chủ các hạ thực lực cao siêu đến mức làm cho người ta sợ hãi. Những người này sở dĩ có thể ở lại đây, hoàn toàn đều do Bạch Khởi, bọn họ sở dĩ có thể sống được cũng chẳng qua vì ân huệ của Bạch Khởi mà thôi, bọn họ đâu dám ngăn cản Bạch Khởi nửa phân?
Bạch Khởi vừa dẫn theo người của mình xoay người xuống ngựa, Tân Ba Đạt liền từ bên trong nhanh chóng bước ra, tuy vẫn mang theo khăn che mặt màu đen, nhưng Bạch Khởi chỉ cần thoáng nhìn là đã nhận ra đó là Tân Ba Đạt, vóc người khôi ngô đó, còn có cả mái tóc dài màu vàng không có ai có thể bắt chước, còn có cả thực lực Đấu Vương đó, trong Thú Tộc ở La Đức có lẽ chỉ có Tân Ba Đạt.
Tân Ba Đạt sau khi vừa nghe thấy thủ hạ bẩm báo, liền lập tức xông ra, hắn đã đợi Bạch Khởi một, hai năm rồi. Trong một hai năm qua, Tân Ba Đạt có thể nói là trong lòng như lửa đốt, tình hình ở bên Thú Tộc càng ngày càng không lạc quan nữa, nhưng hắn lại không thể rời khỏi nơi này, lại càng không thể tìm đến tận nhà gây phiền phức cho Bạch Khởi như trước đây. Dù sao địa vị và thực lực của Bạch Khởi đã khác biệt rất lớn, hoàn toàn không phải người hắn có thể khiêu khích, cho nên hắn ngoài chờ đợi chỉ có thể là chờ đợi.
Tân Ba Đạt đang đánh cuộc, hắn đánh cuộc Bạch Khởi sẽ không làm trái với lời hứa, cho nên hắn vẫn luôn chờ đợi. Nói thật, ngoài điều này ra hắn cũng không còn cách nào khác nữa, hắn đã không thể uy hiếp Bạch Khởi nữa rồi, hắn bây giờ chỉ có thể kỳ vọng Bạch Khởi là một người giữ chữ tín, nếu không hắn và Tiểu Hoàng tử chỉ có thể chết già ở Thế giới Nhân loại, muốn quay trở về Thú Nhân Đế Quốc để báo thù? Đó chẳng qua chỉ là một mộng tưởng không thực tế mà thôi, cơ bản là chuyện không thể xảy ra, nếu không có sự ủng hộ của Bạch Khởi, cả đời bọn họ cũng không cần nghĩ đến chuyện này.
Khi nghe thấy Bạch Khởi tới đây, Tân Ba Đạt thiếu chút nữa là nước mắt lưng tròng, không nói thêm lời nào liền chạy thẳng ra. Có điều, khi hắn nhìn thấy Bạch Khởi từ phía xa, còn có cả những thuộc hạ đó của Bạch Khởi, lập tức không chịu được mà dừng lại. Với thực lực của Tân Ba Đạt đương nhiên không khó nhìn ra trình độ của nhóm người này. Những người ở đây toàn bộ đều là Đấu Vương cường giả, hơn nữa hai người trong số đó mình cơ bản nhìn không thấu, mình nhìn không thấu là khái niệm gì…, đó chính là cường giả Đấu Hoàng, hơn nữa Tân Ba Đạt có thể khẳng định hai vị Đấu Hoàng này mình trước đây chưa từng gặp. Cơ bản không phải là những cường giả Đấu Hoàng mà mình đã từng gặp, điều này cho thấy điều gì? Cho thấy bên cạnh Bạch Khởi ít nhất có ba cường giả Đấu Hoàng, hơn nữa còn có hơn trăm Đấu Vương cường giả.
Nghĩ đến đây, sự chấn động trong lòng Tân Ba Đạt tăng đến mức tột đỉnh, nhiều cường giả như vậy có ý nghĩa gì, hầu như vượt qua bất kỳ một Đế Quốc nhân loại nào, ngoại trừ Đế Quốc Quang Minh Trung Ương thần bí khó lường đó, e là không ai có thể liều mạng với số lượng cường giả trong tay Bạch Khởi. Lực lượng trong tay Bạch Khởi trực tiếp có thể so sánh với lực lượng mà Thú Hoàng Bệ hạ năm đó nắm trong tay.
Đương nhiên đây không phải là điều mà Tân Ba Đạt kinh hãi nhất, điều khiến cho hắn kinh hãi nhất chính là Bạch Khởi. Bởi vì hắn đã hoàn toàn nhìn không thấu được Bạch Khởi, nhớ mang máng mấy năm trước, khi hắn nhìn thấy Bạch Khởi, Bạch Khởi chẳng qua chỉ là một Đấu Linh nhỏ bé, bây giờ đã trưởng thành đến mức mình nhìn không thấu, vậy thì ít nhất cũng là một Đấu Hoàng rồi… Không… tuyệt đối là Đấu Hoàng cao giai, tốc độ phát triển như vậy đã không thể dùng từ kinh khủng để hình dung nữa rồi.
Nhìn thấy Bạch Khởi trước mặt, Tân Ba Đạt không thể nhịn được mà nghĩ rằng:
- Nếu như lại cho tên này thêm một chút thời gian, e là hắn sẽ có khả năng trở thành sự tồn tại giống như Thú Hoàng Bệ hạ năm đó.
Nghĩ đến đây, Tân Ba Đạt liền không nhịn được sợ hãi, càng trở nên chột dạ, đi lên phía trước, Tân Ba Đạt không còn vẻ hào hùng hung hăng năm đó nữa, mà có vẻ vô cùng câu nệ, khẽ hành lễ với Bạch Khởi, khom người nói:
- Tham kiến Lãnh chủ đại nhân.
- Ừm… đi thôi, chúng ta đi vào nói, có một số chuyện ta muốn thương lượng một chút với ngươi.
Bạch Khởi khẽ mỉm cười, kéo Tân Ba Đạt và nói như vậy, mặc dù giọng nói bình thản vô cùng, nhưng lại không cho phép từ chối.
Nói xong, Bạch Khởi liền kéo Tân Ba Đạt đi vào trong, còn những hộ vệ xung quanh liền đứng gác ở cửa, có người lại theo sau bước chân Bạch Khởi đi vào trong, canh gác những nơi mọi người ra vào, khống chế chặt chẽ toàn bộ cái sân, còn Mã Pháp Lý lại canh ở ngoài cửa lớn, cùng Độc Cô Chiến Thiên canh giữ ở đó, không cho phép bất cứ ai tiến vào.
Đi vào trong căn phòng trống trải mà cũng không có vẻ xa hoa, Bạch Khởi tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn Tân Ba Đạt một cái, trầm mặc một chút sau đó mới mở miệng nói:
- Gần đây có tình hình gì ở phía Thú Tộc không? Người của các ngươi ở đó như thế nào rồi?
- Khoảng thời gian trước, ta quay trở về Thú Tộc một chuyến, người ủng hộ Tiểu Hoàng tử vẫn còn, chỉ là Tiểu Hoàng tử không hiện thân nên bọn họ không muốn lập tức cho thấy lập trường, rõ ràng ủng hộ chủng tộc của chúng ta có bốn người, Sư Tộc, Trư Tộc, Hươu Tộc, Miêu Tộc, số người của bọn họ tuy không nhiều, nhưng sức chiến đấu cũng tạm được, hơn nữa gần đây Thái Cách chèn ép các chủng tộc lớn rất lợi hại, rất nhiều người chúng ủng hộ chúng ta đều bị Thái Cách giết chết, vì vậy số người mà bây giờ chúng ta có thể tập hợp lại không nhiều, cho dù là có một số người ủng hộ chúng ta, nhưng nếu Tiểu Hoàng tử không xuất hiện, bọn họ cũng không chịu tỏ rõ lập trường.
Khi nói đến Thú Tộc, Tân Ba Đạt vẻ mặt khỏ sở, có vẻ Bạch Khởi đã đụng đến chỗ đau của hắn.
- Vậy sao? Theo như tình báo của ta, Thú Tộc gần đây không phải rất thái bình sao, thế nào, có chuyện gì sắp xảy ra ư?
Bạch Khởi gật đầu, cảnh ngộ của Tân Ba Đạt nằm trong dự đoán của hắn, nếu như chuyện của hắn thật sự thuận lợi như vậy, nếu như có rất nhiều người ủng hộ bọn họ thì bọn họ cũng sẽ không ở lại đây, sớm đã rời khỏi nơi này trở về với bình nguyên Thú Nhân, sau đó đại chiến một trận với Thái Cách, việc bọn họ chưa rời khỏi đã đủ để chứng minh chuyện này không thuận lợi.
- Bên Thú Nhân? Ừm… Điều này…?
Tân Ba Đạt có chút do dự, hắn không biết mình nên nói hay không nên nói, là một Thú Nhân, hắn cũng không muốn bán đứng chủng tộc của mình, thế nhưng là một thần tử, là một người trung hiếu với Tiểu Hoàng tử, hắn lại có chút do dự, dù sao bây giờ hắn cũng hoàn toàn sựa vào Bạch Khởi, Tiểu Hoàng tử cũng hoàn toàn dựa vào Bạch Khởi, nếu không nói sẽ khó tránh khiến cho Bạch Khởi không hài lòng, đến lúc đó đừng nói là giúp hay không giúp, ngay đến tính mạng của bọn họ cũng khó khả năng khó bảo toàn, dù sao Bạch Khởi bây giờ có khả năng chỉ cần một câu nói là có thể khiến cho hắn, Tiểu Hoàng tử và cả những Cuồng Sư Vệ xung quanh đều chết ở đây.
- Nói đi, Tân Ba Đạt… ta biết ngươi là một người thông minh, có những lời không nên để ta nói nhiều. Ngươi phải biết, bây giờ các ngươi nhất định phải dựa vào ta thì mới có thể báo thù rửa hận, mới có thể trở lại Thú Nhân Đế Quốc, vì vậy ngươi nên hợp tác với ta, cho dù là điều này có thể khiến cho đồng bào của ngươi chịu khổ một chút, nhưng ngươi phải hiểu, những người đó không có quan hệ với ngươi, những người đó đều là thủ hạ của Thái Cách. Cho dù ta để cho bọn họ chịu khổ một chút, nhưng người bị tổn thất là Thái Cách chứ không phải ngươi.. Thú Tộc nhân khẩu đông đảo, cũng không chú ý tới việc tổn thất một chút nhân mã, hơn nữa ta cũng không có khả năng khiến cho Thú Tộc bị thương nặng, điểm này ngươi nên hiểu.
Nét mặt của Tân Ba Đạt khiến cho người ta vừa nhìn đã biết gã này có điều gì che giấu, dù sao Thú Nhân cũng không phải là một chủng tộc giỏi nói dối, tuy không phải tất cả đều hiện lên trên mặt. Có điều Bạch Khởi vẫn có thể nhìn ra một chút đầu mối.
- Điều này… khoảng thời gian trước khi ta trở về Thú Tộc, bọn họ đã từng nói với ta sắp tới Thái Cách sẽ có hành động lớn, ngươi biết Thái Cách ngồi lên cái này vương vị này cũng không yên ổn, rất nhiều người phản đối hắn, hắn phải mất mấy năm mới có thể bình định được sự phân tranh trong nội bộ. Tuy nhiên trong nội bộ Thú Nhân còn rất nhiều Đại chủng tộc và Đại gia tộc ý kiến không thống nhất, đối với Thái Cách cũng không phục tùng lắm. Thái Cách cũng không thể nắm lấy bọn họ như vậy, dù sao hắn cũng chưa có uy tín gì, không giống với Đại Hoàng tử trước đây, ngồi lên Hoàng vị không có ai phản đối. Thái Cách dù sao cũng vẫn còn quá trẻ, chỉ có một trăm tuổi, đối với Thú Nhân mà nói vẫn còn hơi trẻ tuổi, uy tín chưa đủ, rất khó khiến cho người ta phục tùng, bởi vậy hắn cũng cần xác lập uy tín của mình. Còn thứ mà Thú Nhân coi trọng nhất chính là vũ dũng và chiến công, tu vi của Thái Cách cũng đã rất tốt rồi, cấp Đấu Hoàng, thế nhưng muốn tăng lên lại không phải nhất thời là có thể thành công, hắn muốn xác lập uy tín của mình thì chỉ có thể dựa vào chiến công, vì vậy hắn chuẩn bị nổi lên một cuộc tập kích lớn đối với Thế giới Nhân loại, nếu có được công lao này, vị trí Thú Hoàng nắm chắc chín phần rồi…
Tân Ba Đạt do dự một chút nhưng vẫn nói ra toàn bộ những gì trong lòng mình biết.
- Vậy sao? Hóa ra là như vậy, chẳng trách người của ta nói Thú Nhân gần đây không có trở ngại, nghĩ thấy là có hành động gì đó, bây giờ xem ra quả nhiên như vậy. Tên Thái Cách này thật đúng là không an phận, hắn chuẩn bị khi nào động thủ? Xuất động bao nhiêu người? Động thủ với nơi nào ngươi biết không?
Bạch Khởi nghe xong lời này, lạnh lùng cười một tiếng hỏi.
- Cái này… thời gian động thủ cụ thể có lẽ là mùa xuân sang năm, dù sao Thái Cách cũng cần có thời gian để điều phối nhân mã, muốn có hành động lớn đương nhiên cần phải có thời gian nhất định, số lượng người ta cũng không xác định, có điều, nhìn trong nội bộ Thú Nhân điều động khẩn cấp hơn nữa số lượng có vẻ rất lớn, ta đoán chừng có ít nhất hơn một nghìn vạn Thú Nhân, thậm chí là nhiều hơn… con số cụ thể bao nhiêu ta cũng không biết, dù sao ta cũng đã không ở trung khu nữa rồi, còn về địa điểm, có lẽ chính là một trong ba quốc Thiên Long, Bất Diệt, Gia Lam.
Do dự một chút Tân Ba Đạt nói ra toàn bộ những gì mình biết.
- Vậy sao? Nếu đã như vậy, thì ta biết rồi, Tân Ba Đạt, ngươi cũng chuẩn bị liên lạc với những người mà ngươi có thể liên lạc, ngươi hãy sai người của các ngươi chuẩn bị một chút, đợi sau khi ta đón đầu trừng trị thẳng tay tên Thái Cách cũng chính là lúc các ngươi động thủ.
Bạch Khởi khẽ mỉm cười đứng lên nói như thế, hắn đã quyết định ủng hộ Tân Ba Đạt đấu với Thái Cách, có điều, đó là sau khi Bạch Khởi đánh lui sự tiến công của Thú Nhân, đương nhiên thứ ủng hộ chính là lương thảo và vũ khí, những thứ khác Bạch Khởi không nỡ dùng đến.
Ai cũng hiểu, bên ngoài mặc dù là nói như vậy, nhưng đóng quân các nơi đều là người của Bạch Khởi, trong phủ Tổng Đốc cũng đều là người của Bạch Khởi, quan viên các cấp đều là thủ hạ của Bạch Khởi, đây tuyệt đối không phải là Đế Quốc nói xóa bỏ là có thể xóa bỏ, bề ngoài nhìn vào Bạch Khởi giống như đã mất đi quyền lực, nhưng trên thực tế rốt cuộc không phải như vậy, trong lòng mọi người đều rõ như gương sáng, phương Bắc hiện nay, cả Gia Lam chẳng phải là nằm trong tay Bạch Khởi? Muốn ai sống, muốn ai chết chẳng phải là chỉ cần một câu của Bạch Khởi?
Bởi vậy khi Bạch Khởi rời khỏi lại không xuất hiện cục diện gọi là người đi trà lạnh, trái lại còn nhộn nhịp bất thường, hầu như tất cả mọi người có thể nói gia thế to lớn trong Gia Lam Thành này đều cả nhà đi ra, cung kính tiễn Bạch Khởi, trước khi đi còn tặng cho Bạch Khởi số lượng lớn lễ vật, cộng lại có lẽ lớn đến mức trăm vạn kim tệ…
Lần này Bạch Khởi trở về Đế Đô thật sự uy phong hơn rất nhiều so với lần trước, lần trước khi từ chiến tuyến phương Bắc trở về kinh thành, Bạc Khởi dẫn theo ba nghìn thân binh đã coi như rất kinh khủng rồi, thế nhưng lần này thân binh hộ vệ của Bạch Khởi dẫn theo tròn ba vạn người, người nào cũng đều là hảo hán trong trăm có một. Không phải là cấp bậc Đấu Sĩ thì đừng có nghĩ đến chuyện tiến vào hàng ngũ thân quân của Bạch Khởi, hơn nữa ngoài ra Bạch Khởi lần này trở về Đế Đô, có thể nói là binh cường mã tráng. Ba trăm tên Đấu Vương dị tộc, Bạch Khởi dẫn theo tròn một trăm người, ngoài ra Bạch Khởi còn dẫn theo lão Liệt Hỏa và hai mươi Hỏa Hệ Đại Ma Đạo Sư, còn có cả ba trăm Hỏa Hệ Ma Pháp Sư, những người này đều là sức chiến đấu siêu cấp không thể nghi ngờ. Có thể nói… hơn ba vạn người này của Bạch Khỏi tuy số lượng không nhiều, thế nhưng chính diện có thể chống chế mấy Quân đoàn.
Đương nhiên khi Bạch Khởi rời khỏi Gia Lam Thành cũng không muốn phải từ bỏ nơi này, chỉ là tạm thời cần phải trở về Đế Đô mà thôi, nhưng Bạch Khởi vẫn giữ một lực lượng đầy đủ ở lại đây, để lại Vạn Lý Vân chịu trách nhiệm nắm giữ tất cả việc điều hành chính vụ, còn Tiêu Thiên Vũ chịu trách nhiệm nắm giữ quân đội. Đồng thời Bạch Khởi còn để lại Lưu Dịch Tư, và Hắc Ám Kỵ Sĩ Tác Lan. Hai Đấu Hoàng cường giả để hiệp trợ cho bọn họ, mười vạn Ma Pháp Sư và hai trăm Đấu Vương cường giả, đều là những người có lực uy hiếp mạnh nhất, có bọn họ, đủ để giải quyết bất kỳ người nào muốn mưu đồ bất chính.
Sau khi cáo biệt những người đưa tiễn, Bạch Khởi liền dẫn người của mình một đường khải hoàn ca đi về phía Đế Đô. Vốn dĩ Bạch Khởi muốn sau khi rời khỏi Gia Lam Thành sẽ đi thẳng đến Sâm La Tuyệt Vực, tiến vào Sâm La Tuyệt Vực phá bỏ Mộc Hệ Phong ấn ở đó, thuận đường đi tìm kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng, sau đó mới trở về Đế Đô, nâng cao thực lực của mình, cũng thuận đường mở ra Mộc Hệ Phong ấn, nhân tiện còn có thể kéo dài thời gian, quả thực là một việc tốt, một mũi tên trúng ba đích.
Có điều, sau khi rời khỏi, Bạch Khởi lại thay đổi chủ ý, bởi vì Bạch Khởi phát hiện ra một chuyện, đó chính là những Thú Nhân ở La Đức hành tỉnh xuất hiện vấn đề. Đấu Vương Thú Nhân Tân Ba Đạt, còn có ba trăm Cuồng Sư Vệ, bản thân mình đã từng có hẹn ước với bọn họ, thời gian qua đi sự việc thay đổi, cũng đã mấy năm rồi, mình ném bọn họ ở đó cũng chẳng quan tâm, hình như có chút quá đáng. Tân Ba Đạt không dám đến gây phiền phức cho mình, nhưng thời gian đã lâu như vậy, Bạch Khởi lại vẫn nhớ đến việc này… Là nam tử, có những lúc nói lời phải giữ lấy lời, huống chi giúp đỡ bọn họ đối với mình nà nói chưa chắc là không có lợi gì.
Cho nên Bạch Khởi tạm thời quyết định muốn đi một chuyến đến La Đức hành tỉnh để gặp Tân Ba Đạt bọn họ, Hắc Y Quân hiện nay đã bị biến thành lực lượng Đặc Cảnh Ty của La Đức, số lượng năm vạn, mà ba trăm Cuồng Sư Vệ của Tân Ba Đạt vẫn cả ngày che mặt sống trong một biệt thự ngoài thành La Đức.
Bây giờ thế cục của Đại lục ổn định, Bất Diệt Hoàng Triều và Thiên Long sẽ không triển khai chiến tranh trong thời gian ngắn, hơn nữa Bạch Khởi trong một khoảng thời gian trong tương lai đều phải bận việc nội bộ, rất khó có thời gian để nhúng tay vào chuyện ở phương Bắc. Tuy nhiên, theo như tình báo mới nhất, Thú Nhân ở phương Bắc đã rục rịch hoạt động, Bạch Khởi vẫn muốn chuẩn bị nhiều một chút, phòng tránh rắc rối có thể xuất hiện, một khi ở chỗ Thú Nhân có biến đổi, thực ra đem Tân Ba Đạt và vị Tiểu Hoàng tử Thú Nhân đó ra chưa chắc không phải là chuyện xấu…
Đương nhiên Bạch Khởi cũng không muốn đưa bọn họ đi để chịu chết, mà là sau khi đem bọn họ ra sẽ giúp đỡ bọn họ một tay, như vậy đã đủ rồi, đủ để khiến cho nội bộ Thú Nhân xảy ra hỗn loạn, dù sao vị trí của vị Thú Hoàng hiện tại có lẽ không vẻ vang như vậy, hơn nữa danh bất chính, ngôn bất thuận. Có một người thừa kế danh chính ngôn thuận đi ra, như vậy đã đủ để khiến cho bọn họ tranh đấu một phen.
Chuẩn bị chu đáo trước mọi việc mới là tố chất mà người làm đại sự cần phải có, mà Bạch Khởi bây giờ cũng coi như là làm được chuẩn bị chu đáo trước mọi việc, dù sao bất luận là lô cốt Thiết Thủ của Gia Lam phương Bắc hay Bất Diệt Hoàng Triều đều nối liền với Thú Nhân. Uy hiếp của Thú Nhân ở ngay bên cạnh, Bạch Khởi không thể không suy nghĩ cách đối phó với bọn chúng. Đối lập với Thiên Long mà nói, Thú Nhân không nghi ngờ gì là toàn dân chiến đấu, hơn nữa còn cường tráng dị thường, đây mới là vấn đề mà Bạch Khởi lo lắng nhất, những tên đó quả không dễ đồi phó.
Phải biết rằng trên Đại Lục Thiên Ân này có một luật bất thành văn như vầy, Thú Nhân là kẻ địch chung của nhân loại, một khi có quốc gia cùng Thú Nhân giao chiến, bất cứ người nào cũng không thể thọc dao nhỏ sau lưng nữa, nếu không sẽ trở thành kẻ địch chung của Thế giới Nhân loại, Thú Nhân và nhân loại có đường biên giới kéo dài, trải qua mấy chục cửa khẩu của mấy quốc gia. Thông qua những cửa khẩu kiên cố này, thế giới con người mới có thể ngăn cản sự tấn công của Thú Nhân, nếu không e là Thú Nhân toàn dân chiến đấu, hơn nữa sự tu luyện đấu khí có một tư chất tự nhiên nhất định sớm đã tiến vào thế giới của nhân loại màu mỡ này. Phải biết rằng một Thú Nhân bình thường tương đương với năm binh sĩ nhân loại, Thú Nhân toàn dân chiến đấu có một tỉ người, lực lượng của bọn chúng khổng lồ đến cỡ nào có thể nghĩ là biết, nếu mọi người không đồng tâm hiệp lực cùng chống lại Thú Nhân thì kết quả có thể nghĩ là biết.
Trải quả khoảng chừng hơn một tháng, đoàn người của Bạch Khởi đã đến được La Đức hành tỉnh, đại quân tiến vào thành đóng quân, còn Bạch Khởi lại dẫn theo mấy trăm cường giả chạy thẳng đến nơi những Thú Nhân tộc trú ngụ ở ngoài thành, về phần những tên phú hào quý tộc đến nghênh đón, Bạch Khởi nhất loạt quẳng sang một bên, những người đó bây giờ đâu còn tư cách để khiến cho Bạch Khởi hạ mình đi gặp mặt bọn họ, cấp bậc của hai bên khác biệt quá xa.
Bạch Khởi dẫn theo chừng một trăm Đấu Vương cường giả cưỡi khoái mã xông xáo khắp nơi mà đến. Khi đến cổng, tám tên Cuồng Sư Vệ canh gác ở cổng nhìn thấy Bạch Khởi, trong nháy mắt ánh mắt biến đổi, một tên trong số đó lập tức chạy vào trong thông báo cho Tân Ba Đạt. Bạch Khởi đối với bọn họ không có gì xa lạ, còn về những người khác cũng không dám cản trở. Dù sao bọn họ sớm đã hiểu rõ, Bạch Khởi bây giờ không còn là Đại Đấu Sư nhân loại mà bọn họ gặp ở nơi hoang dã mấy năm trước nữa, Bạch Khởi bây giờ trong tay nắm trăm vạn binh mã, Đại lãnh chủ các hạ thực lực cao siêu đến mức làm cho người ta sợ hãi. Những người này sở dĩ có thể ở lại đây, hoàn toàn đều do Bạch Khởi, bọn họ sở dĩ có thể sống được cũng chẳng qua vì ân huệ của Bạch Khởi mà thôi, bọn họ đâu dám ngăn cản Bạch Khởi nửa phân?
Bạch Khởi vừa dẫn theo người của mình xoay người xuống ngựa, Tân Ba Đạt liền từ bên trong nhanh chóng bước ra, tuy vẫn mang theo khăn che mặt màu đen, nhưng Bạch Khởi chỉ cần thoáng nhìn là đã nhận ra đó là Tân Ba Đạt, vóc người khôi ngô đó, còn có cả mái tóc dài màu vàng không có ai có thể bắt chước, còn có cả thực lực Đấu Vương đó, trong Thú Tộc ở La Đức có lẽ chỉ có Tân Ba Đạt.
Tân Ba Đạt sau khi vừa nghe thấy thủ hạ bẩm báo, liền lập tức xông ra, hắn đã đợi Bạch Khởi một, hai năm rồi. Trong một hai năm qua, Tân Ba Đạt có thể nói là trong lòng như lửa đốt, tình hình ở bên Thú Tộc càng ngày càng không lạc quan nữa, nhưng hắn lại không thể rời khỏi nơi này, lại càng không thể tìm đến tận nhà gây phiền phức cho Bạch Khởi như trước đây. Dù sao địa vị và thực lực của Bạch Khởi đã khác biệt rất lớn, hoàn toàn không phải người hắn có thể khiêu khích, cho nên hắn ngoài chờ đợi chỉ có thể là chờ đợi.
Tân Ba Đạt đang đánh cuộc, hắn đánh cuộc Bạch Khởi sẽ không làm trái với lời hứa, cho nên hắn vẫn luôn chờ đợi. Nói thật, ngoài điều này ra hắn cũng không còn cách nào khác nữa, hắn đã không thể uy hiếp Bạch Khởi nữa rồi, hắn bây giờ chỉ có thể kỳ vọng Bạch Khởi là một người giữ chữ tín, nếu không hắn và Tiểu Hoàng tử chỉ có thể chết già ở Thế giới Nhân loại, muốn quay trở về Thú Nhân Đế Quốc để báo thù? Đó chẳng qua chỉ là một mộng tưởng không thực tế mà thôi, cơ bản là chuyện không thể xảy ra, nếu không có sự ủng hộ của Bạch Khởi, cả đời bọn họ cũng không cần nghĩ đến chuyện này.
Khi nghe thấy Bạch Khởi tới đây, Tân Ba Đạt thiếu chút nữa là nước mắt lưng tròng, không nói thêm lời nào liền chạy thẳng ra. Có điều, khi hắn nhìn thấy Bạch Khởi từ phía xa, còn có cả những thuộc hạ đó của Bạch Khởi, lập tức không chịu được mà dừng lại. Với thực lực của Tân Ba Đạt đương nhiên không khó nhìn ra trình độ của nhóm người này. Những người ở đây toàn bộ đều là Đấu Vương cường giả, hơn nữa hai người trong số đó mình cơ bản nhìn không thấu, mình nhìn không thấu là khái niệm gì…, đó chính là cường giả Đấu Hoàng, hơn nữa Tân Ba Đạt có thể khẳng định hai vị Đấu Hoàng này mình trước đây chưa từng gặp. Cơ bản không phải là những cường giả Đấu Hoàng mà mình đã từng gặp, điều này cho thấy điều gì? Cho thấy bên cạnh Bạch Khởi ít nhất có ba cường giả Đấu Hoàng, hơn nữa còn có hơn trăm Đấu Vương cường giả.
Nghĩ đến đây, sự chấn động trong lòng Tân Ba Đạt tăng đến mức tột đỉnh, nhiều cường giả như vậy có ý nghĩa gì, hầu như vượt qua bất kỳ một Đế Quốc nhân loại nào, ngoại trừ Đế Quốc Quang Minh Trung Ương thần bí khó lường đó, e là không ai có thể liều mạng với số lượng cường giả trong tay Bạch Khởi. Lực lượng trong tay Bạch Khởi trực tiếp có thể so sánh với lực lượng mà Thú Hoàng Bệ hạ năm đó nắm trong tay.
Đương nhiên đây không phải là điều mà Tân Ba Đạt kinh hãi nhất, điều khiến cho hắn kinh hãi nhất chính là Bạch Khởi. Bởi vì hắn đã hoàn toàn nhìn không thấu được Bạch Khởi, nhớ mang máng mấy năm trước, khi hắn nhìn thấy Bạch Khởi, Bạch Khởi chẳng qua chỉ là một Đấu Linh nhỏ bé, bây giờ đã trưởng thành đến mức mình nhìn không thấu, vậy thì ít nhất cũng là một Đấu Hoàng rồi… Không… tuyệt đối là Đấu Hoàng cao giai, tốc độ phát triển như vậy đã không thể dùng từ kinh khủng để hình dung nữa rồi.
Nhìn thấy Bạch Khởi trước mặt, Tân Ba Đạt không thể nhịn được mà nghĩ rằng:
- Nếu như lại cho tên này thêm một chút thời gian, e là hắn sẽ có khả năng trở thành sự tồn tại giống như Thú Hoàng Bệ hạ năm đó.
Nghĩ đến đây, Tân Ba Đạt liền không nhịn được sợ hãi, càng trở nên chột dạ, đi lên phía trước, Tân Ba Đạt không còn vẻ hào hùng hung hăng năm đó nữa, mà có vẻ vô cùng câu nệ, khẽ hành lễ với Bạch Khởi, khom người nói:
- Tham kiến Lãnh chủ đại nhân.
- Ừm… đi thôi, chúng ta đi vào nói, có một số chuyện ta muốn thương lượng một chút với ngươi.
Bạch Khởi khẽ mỉm cười, kéo Tân Ba Đạt và nói như vậy, mặc dù giọng nói bình thản vô cùng, nhưng lại không cho phép từ chối.
Nói xong, Bạch Khởi liền kéo Tân Ba Đạt đi vào trong, còn những hộ vệ xung quanh liền đứng gác ở cửa, có người lại theo sau bước chân Bạch Khởi đi vào trong, canh gác những nơi mọi người ra vào, khống chế chặt chẽ toàn bộ cái sân, còn Mã Pháp Lý lại canh ở ngoài cửa lớn, cùng Độc Cô Chiến Thiên canh giữ ở đó, không cho phép bất cứ ai tiến vào.
Đi vào trong căn phòng trống trải mà cũng không có vẻ xa hoa, Bạch Khởi tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn Tân Ba Đạt một cái, trầm mặc một chút sau đó mới mở miệng nói:
- Gần đây có tình hình gì ở phía Thú Tộc không? Người của các ngươi ở đó như thế nào rồi?
- Khoảng thời gian trước, ta quay trở về Thú Tộc một chuyến, người ủng hộ Tiểu Hoàng tử vẫn còn, chỉ là Tiểu Hoàng tử không hiện thân nên bọn họ không muốn lập tức cho thấy lập trường, rõ ràng ủng hộ chủng tộc của chúng ta có bốn người, Sư Tộc, Trư Tộc, Hươu Tộc, Miêu Tộc, số người của bọn họ tuy không nhiều, nhưng sức chiến đấu cũng tạm được, hơn nữa gần đây Thái Cách chèn ép các chủng tộc lớn rất lợi hại, rất nhiều người chúng ủng hộ chúng ta đều bị Thái Cách giết chết, vì vậy số người mà bây giờ chúng ta có thể tập hợp lại không nhiều, cho dù là có một số người ủng hộ chúng ta, nhưng nếu Tiểu Hoàng tử không xuất hiện, bọn họ cũng không chịu tỏ rõ lập trường.
Khi nói đến Thú Tộc, Tân Ba Đạt vẻ mặt khỏ sở, có vẻ Bạch Khởi đã đụng đến chỗ đau của hắn.
- Vậy sao? Theo như tình báo của ta, Thú Tộc gần đây không phải rất thái bình sao, thế nào, có chuyện gì sắp xảy ra ư?
Bạch Khởi gật đầu, cảnh ngộ của Tân Ba Đạt nằm trong dự đoán của hắn, nếu như chuyện của hắn thật sự thuận lợi như vậy, nếu như có rất nhiều người ủng hộ bọn họ thì bọn họ cũng sẽ không ở lại đây, sớm đã rời khỏi nơi này trở về với bình nguyên Thú Nhân, sau đó đại chiến một trận với Thái Cách, việc bọn họ chưa rời khỏi đã đủ để chứng minh chuyện này không thuận lợi.
- Bên Thú Nhân? Ừm… Điều này…?
Tân Ba Đạt có chút do dự, hắn không biết mình nên nói hay không nên nói, là một Thú Nhân, hắn cũng không muốn bán đứng chủng tộc của mình, thế nhưng là một thần tử, là một người trung hiếu với Tiểu Hoàng tử, hắn lại có chút do dự, dù sao bây giờ hắn cũng hoàn toàn sựa vào Bạch Khởi, Tiểu Hoàng tử cũng hoàn toàn dựa vào Bạch Khởi, nếu không nói sẽ khó tránh khiến cho Bạch Khởi không hài lòng, đến lúc đó đừng nói là giúp hay không giúp, ngay đến tính mạng của bọn họ cũng khó khả năng khó bảo toàn, dù sao Bạch Khởi bây giờ có khả năng chỉ cần một câu nói là có thể khiến cho hắn, Tiểu Hoàng tử và cả những Cuồng Sư Vệ xung quanh đều chết ở đây.
- Nói đi, Tân Ba Đạt… ta biết ngươi là một người thông minh, có những lời không nên để ta nói nhiều. Ngươi phải biết, bây giờ các ngươi nhất định phải dựa vào ta thì mới có thể báo thù rửa hận, mới có thể trở lại Thú Nhân Đế Quốc, vì vậy ngươi nên hợp tác với ta, cho dù là điều này có thể khiến cho đồng bào của ngươi chịu khổ một chút, nhưng ngươi phải hiểu, những người đó không có quan hệ với ngươi, những người đó đều là thủ hạ của Thái Cách. Cho dù ta để cho bọn họ chịu khổ một chút, nhưng người bị tổn thất là Thái Cách chứ không phải ngươi.. Thú Tộc nhân khẩu đông đảo, cũng không chú ý tới việc tổn thất một chút nhân mã, hơn nữa ta cũng không có khả năng khiến cho Thú Tộc bị thương nặng, điểm này ngươi nên hiểu.
Nét mặt của Tân Ba Đạt khiến cho người ta vừa nhìn đã biết gã này có điều gì che giấu, dù sao Thú Nhân cũng không phải là một chủng tộc giỏi nói dối, tuy không phải tất cả đều hiện lên trên mặt. Có điều Bạch Khởi vẫn có thể nhìn ra một chút đầu mối.
- Điều này… khoảng thời gian trước khi ta trở về Thú Tộc, bọn họ đã từng nói với ta sắp tới Thái Cách sẽ có hành động lớn, ngươi biết Thái Cách ngồi lên cái này vương vị này cũng không yên ổn, rất nhiều người phản đối hắn, hắn phải mất mấy năm mới có thể bình định được sự phân tranh trong nội bộ. Tuy nhiên trong nội bộ Thú Nhân còn rất nhiều Đại chủng tộc và Đại gia tộc ý kiến không thống nhất, đối với Thái Cách cũng không phục tùng lắm. Thái Cách cũng không thể nắm lấy bọn họ như vậy, dù sao hắn cũng chưa có uy tín gì, không giống với Đại Hoàng tử trước đây, ngồi lên Hoàng vị không có ai phản đối. Thái Cách dù sao cũng vẫn còn quá trẻ, chỉ có một trăm tuổi, đối với Thú Nhân mà nói vẫn còn hơi trẻ tuổi, uy tín chưa đủ, rất khó khiến cho người ta phục tùng, bởi vậy hắn cũng cần xác lập uy tín của mình. Còn thứ mà Thú Nhân coi trọng nhất chính là vũ dũng và chiến công, tu vi của Thái Cách cũng đã rất tốt rồi, cấp Đấu Hoàng, thế nhưng muốn tăng lên lại không phải nhất thời là có thể thành công, hắn muốn xác lập uy tín của mình thì chỉ có thể dựa vào chiến công, vì vậy hắn chuẩn bị nổi lên một cuộc tập kích lớn đối với Thế giới Nhân loại, nếu có được công lao này, vị trí Thú Hoàng nắm chắc chín phần rồi…
Tân Ba Đạt do dự một chút nhưng vẫn nói ra toàn bộ những gì trong lòng mình biết.
- Vậy sao? Hóa ra là như vậy, chẳng trách người của ta nói Thú Nhân gần đây không có trở ngại, nghĩ thấy là có hành động gì đó, bây giờ xem ra quả nhiên như vậy. Tên Thái Cách này thật đúng là không an phận, hắn chuẩn bị khi nào động thủ? Xuất động bao nhiêu người? Động thủ với nơi nào ngươi biết không?
Bạch Khởi nghe xong lời này, lạnh lùng cười một tiếng hỏi.
- Cái này… thời gian động thủ cụ thể có lẽ là mùa xuân sang năm, dù sao Thái Cách cũng cần có thời gian để điều phối nhân mã, muốn có hành động lớn đương nhiên cần phải có thời gian nhất định, số lượng người ta cũng không xác định, có điều, nhìn trong nội bộ Thú Nhân điều động khẩn cấp hơn nữa số lượng có vẻ rất lớn, ta đoán chừng có ít nhất hơn một nghìn vạn Thú Nhân, thậm chí là nhiều hơn… con số cụ thể bao nhiêu ta cũng không biết, dù sao ta cũng đã không ở trung khu nữa rồi, còn về địa điểm, có lẽ chính là một trong ba quốc Thiên Long, Bất Diệt, Gia Lam.
Do dự một chút Tân Ba Đạt nói ra toàn bộ những gì mình biết.
- Vậy sao? Nếu đã như vậy, thì ta biết rồi, Tân Ba Đạt, ngươi cũng chuẩn bị liên lạc với những người mà ngươi có thể liên lạc, ngươi hãy sai người của các ngươi chuẩn bị một chút, đợi sau khi ta đón đầu trừng trị thẳng tay tên Thái Cách cũng chính là lúc các ngươi động thủ.
Bạch Khởi khẽ mỉm cười đứng lên nói như thế, hắn đã quyết định ủng hộ Tân Ba Đạt đấu với Thái Cách, có điều, đó là sau khi Bạch Khởi đánh lui sự tiến công của Thú Nhân, đương nhiên thứ ủng hộ chính là lương thảo và vũ khí, những thứ khác Bạch Khởi không nỡ dùng đến.